Hắn vẫn cứ cặm cụi làm việc, nàng vẫn cứ thử nghiệm hai loại bí thuật được ghi trong đại diễn quyết
Ngày thứ 26 của cuộc săn thú đã tới trong lúc này hắn và trần thành vẫn bế quan tu luyện mà không biết rằng ngoài kia có vô số việc đã sảy ra
Quảng trường thần lang quân đoàn giờ này đang tụ tập đông đúc, Tất cả đều đang không ngừng dõi theo những ngày cuối cùng của đại hội, theo như tính toán thì chỉ còn bốn ngày nữa thì đại hội sẽ kết thúc và lúc này thứ tự trên bảng xếp hạng vẫn không đổi chỉ là số lượng kill cũng như số lượng người bỏ mạng lại trên chiến trường đã tới một nửa
- Sư phụ! Người nghĩ bọn họ có cơ hội trở về không - lúc này trên thành đài dành cho những phó đoàn trưởng đã thiều thêm hơn mấy người, mấy vị thiếu niên mới xuất hiện kia đứng ngay phía sau mấy vị phó đoàn trưởng, một người thiếu niên đang đứng sau thanh lang phó đoàn trưởng lên tiếng
Người thiếu niên này tên cũng như người đều tỏa ra một loại khí chất tiêu sái, trên tay hắn cầm một cây quạt nhưng không còn phe phẩy như trước mà thay vào đó là dùng cây quạt ấy để quạt cho sư phụ chỉ là hắn đang dùng bằng tay trái vì tay phải hắn đang được băng bó, nhìn lớp vải băng bó thấm đẫm máu đỏ thì có thể thấy bàn tay hắn bị thương nặng tới mức nào rồi
Không những vậy toàn thân hắn hiện tại cũng chi chít vết thẹo lớn nhỏ nhưng có lẽ đã được xử lý ổn thỏa nên có thể đứng đây nói chuyện với mọi người, như vậy cũng đã biết hắn đã chiến đấu gian khổ tới mức nào rồi
- Một nửa số còn lại có lẽ phải táng thân trong miệng yêu thú, số lượng có thể sẽ lớn hơn - đoàn trưởng của thanh lang quân đoàn ( 1 trong các phó đoàn trưởng của thần lang quân đoàn) nhìn lên bảng thành tích rồi trầm tư nói, nói thật là hắn cũng chẳng thể đoán được tình hình sẽ ra sao nhưng việc hắn cứu được đồ nhi của mình đã là vành hạnh rồi, còn những người khác kể cả trong quân đoàn hắn cũng không quan tâm nữa mà thực sự thì dù hắn có quan tâm đi chăng nữa thì cũng chẳng làm được gì, chẳng lẽ kéo cả quân đoàn đi yểm trợ ; khoảng cách từ đây tới đó không phải quá xa nhưng để đến được nơi thì cũng mất tới 2 ngày đường chưa kể đó là tốc độ của hắn còn những người khác trong quân đoàn thì không thể nhanh tới vậy được
- Như vậy cũng tốt ít ra con sẽ thắng trong trận tỉ thí này - đoàn trưởng thanh lang quân đoàn nhìn lên bảng tổng sắp thì thấy số lượng yêu thú mà sở hồng tiêu diệt được là lớn nhất 103 kill, bên cạnh bảng tổng sắp kill cũng đã hiện lên số điểm mà hiện tại sở hồng đã đạt được là 235 điểm ( 2*6+13*4+78*2+10*1,5) là số điểm lớn nhất so với người thứ hai đang nắm giữ hiện tại chỉ là cái tên sở hồng vốn chơi lọi đã bị bôi đen ( tượng trưng là đã chết)
- Chiến thắng sao? Con không nghĩ vậy! - hắn nhìn về phía cánh tay tàn tật của mình rồi thầm lẩm bẩm, quả thực đúng là hắn hầu như đã nắm phần thắng trong cuộc đua này nhưng phần thắng ấy đổi lại bằng một vết thương chí mạng như vậy liệu có đáng, có lẽ hắn phải mất hơn một tháng mới bình phục chấn thương với lại hắn không nghĩ mình có thể nhanh chóng quyên đi cái khoảnh khắc lúc đó
- Con cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, sau này chắc chắn con sẽ vượt qua nó thậm chí là giết chết được nó - đoàn trưởng thanh lang đoàn hình như thấu hiểu tâm sự của gã đệ tử toàn tài của mình, nhìn thấy được sự sợ hãi đó nhưng hắn tin đệ tử của mình sẽ sớm vượt qua được nó, một ngày không xa chính hắn sẽ giết chết con yêu thú đó
Đúng vậy với thiên phú của sở hồng thì chuyện này thật sự không có gì để bàn cãi, mới hơn một tháng trước tu vi của hắn là dị năng cấp 6 mà bây giờ đã là dị năng cấp bảy, chỉ cần hắn tiến thêm một bước nữa là có thể đạt tới cấp độ của con yêu thú kia rồi - linh vương - một từ ngữ không xa lạ gì trong giới dị năng giả, hầu hết mọi người đều nhìn về cái tên ấy như là một tượng đài không thể với tới vậy, vậy mà hắn mới chỉ 20 tuổi đã sắp bước chân lên cảnh giới ấy rồi, hắn không thể gọi là thiên tài mà phải gọi là quái vật, một quái vật chiến đấu với một yêu thú thì tất nhiên quái vật sẽ thắng không những vậy mà còn là một cái thắng áp đảo
Sở hồng không nói thêm gì nữa, hắn chỉ lặng im cảm thụ những lời quan tâm của sư phụ cũng như xác định con đường mình sẽ đi trong tương lai
Phía bên kia lúc này cũng đang diễn ra một cuộc nói chuyện chỉ là tiếng nói của hai người này lớn hơn một chút mà thôi
- Tại sao sư phụ lại đưa con ra khỏi đó - phía sau đoàn trưởng hắc lang quân đoàn đang đứng một vị thiếu niên, vị thiếu niên này nhìn về phía sư phụ của hắn rồi hét lớn
- Ta mà không đưa ngươi ra khỏi đó sớm thì chưa chắc ngươi đã toàn mạng như bây giờ - đoàn trưởng hắc lang quân đoàn như hiểu tính tình vị đồ đệ này của hắn nên hắn cũng chẳng mấy chấp vặt, nhưng phái hai bên chính là các đoàn trưởng của các quân đoàn khác nên hắn cũng phải giữ chút thể diện nên hét lớn
- Nhưng lúc đó ta vẫn còn có thể chiến đấu tiếp - giọng điệu của thạch lưu vẫn không khoan nhượng chút nào
- Ngươi muốn chết - đoàn trưởng quân đoàn hắc lang như nổi giận hắn hét lớn khiến cho tất cả mọi người đều quay mặt lại nhìn hắn
- Ta không muốn chết, ta chỉ không muốn bọn họ vì ta mà chết - đúng vậy hắn thực không muốn chết chút nào, nhưng nhìn thấy cảnh tượng những người khác vì muốn trao cho hắn cơ hội trốn thoát nên đã cố gồng mình lên gánh chịu mọi sát thương khiến cho hắn không kìm lòng nổi, lúc đó hắn đã xác định hắn sẽ dùng chính bản thân mình làm vật dẫn để thực hiện một bí thuật cực kỳ mạnh mẽ nhằm tiêu diệt con yêu thú kia cứu mọi người nhưng không ngờ trong lúc hắn đang thi pháp thì từ đâu có một bàn tay kéo hắn ra khỏi chiến trường, rồi sau khi mở mắt ra thù hắn thấy được mình đang đứng ở thạch đài này
Thạch lưu vốn là một kẻ chính trực, tính tình hắn thẳng như ruột ngựa chưa bao giờ làm hại ai, luôn thích giúp đỡ mọi người trong quân đoàn vì vậy mà ai ai cũng thích hắn, hắn ở trong lớp dự bị là một người mà hầu hết tất cả mọi người đều tin tưởng cũng như yêu mến
Tuy mới chỉ hai ba nhưng có một thân thể cao to lực lưỡng như trung niên, cộng với tính tình đôn hậu chất phác và tu vi cực cao dị năng cấp 6 khiến cho mọi người không chỉ trong hắc lang quân mà cả thần lang quân ai ai cũng đều yêu mến và kính trọng
- nếu lúc đó người không cướp ta ra khỏi đó thì không chừng ta đã giết được con yêu thú kia và cứu được mọi người - hắn không phục, hắn thực sự không phục nên cãi lại
- Ngươi nghĩ đứng trước một con yêu thú cấp 7 ngươi có bao nhiêu phần thắng - đoàn trưởng hắc lang vỗ một cái khiến cho thân thể của thạch lưu bay ra sau, và vào thành tường một cái “bình” rồi hét lớn
- Nếu ta không cứu ngươi thì coi như công sức của mọi người đổ sông đổ bể à, nếu ta không cứu ngươi thì lấy ai mà trả thù cho họ, nếu ta không cứu ngươi thì ta phải làm thế nào? Ngươi nói thử xem - hắc lang đoàn trưởng nhìn thấy thạch lang cau có nép bên thành tường tuy rằng có chút thương xót nhưng hắn không muốn đỡ tên kia dậy, hắn muốn tên đồ đệ của mình phải tự ngộ ra và đứng lên như một người đàn ông chân chính
Đúng vậy! Hắn rất yêu thương vị đồ đệ này nhưng chỉ có cách đó mới giúp được hắn, chỉ có như vậy hắn mới hiểu và biết làm gì tiếp theo
- Ư Ư - thạch lưu đau đớn nép bên góc tường miệng không ngừng tên rỉ nhưng có lẽ hắn không muốn tiếng rên của mình quá to nên cố bịt miệng lại nhưng cơn đau kia không dễ mà chịu được nên dù của bịt miệng thế nào thì cũng phát ra vài tiếng nho nhỏ
Thạch lưu biết sư phụ hắn nói đúng, hắn thực sự hiểu tất cả nhưng nỗi đau trong lòng hắn thì thật không thể nào nguôi, hắn muốn đôi co cùng sư phụ chỉ là muốn phát tiết nỗi lòng của hắn mà thôi
- Con xin lỗi - cơn đau đớn dần nguôi hắn đứng dậy rồi đứng bên cạnh sư phụ rồi thủ thỉ nói, cơn đau kia qua đi cũng là lúc hắn xác định được con đường sắp tới hắn phải đi và cùng lúc đó bản thân hắn như bước qua ngưỡng cửa của tinh thần khiến cho tinh thần của hắn được mở rộng
Đúng vậy ngay trong lúc này hắn đã đột phá, tuy rằng có hơi muộn một chút nhưng điều đó thì đã sao? Hắn sẽ quay lại yêu Sào, tiêu diệt hết lúc yêu tộc
Đoàn trưởng hắc lang thấy hắn trong lúc này hắn đột phá được chướng ngại không những vậy còn nâng tu vi của mình khiên cho hắn vui mừng vô cùng, hắn đỡ đệ tử của hắn dậy rồi cảm tạ lại mấy câu chúc mừng của các vị đoàn trưởng khác
Lúc này thạch lưu đang đứng vị trí thứ ba với 172 điểm ( 2*6+10*4+10*2+68*1,5) tuy rằng lượng yêu thú hắn giết được nhiều hơn người đứng thứ hai với tròn 90 kill nhưng lượng điểm thì thấp hơn người đang xếp vị trí thứ hai
Và người đang đứng vị trí thứ hai chỉ cần liếc qua bảng là biết, tất nhiên không phải là võ tam một kẻ đang độn sổ, tất nhiên không phải trần thành một kẻ không biết mình là nam hay là nữ cũng tất nhiên không phải là kẻ lắm miệng như hồ phỉ một kẻ thích khoe khoang mà người đó chính là một nữ nhân vật duy nhất trong chuyến hành trình này - trần thanh thanh
Ngày thứ 26 của cuộc săn thú đã tới trong lúc này hắn và trần thành vẫn bế quan tu luyện mà không biết rằng ngoài kia có vô số việc đã sảy ra
Quảng trường thần lang quân đoàn giờ này đang tụ tập đông đúc, Tất cả đều đang không ngừng dõi theo những ngày cuối cùng của đại hội, theo như tính toán thì chỉ còn bốn ngày nữa thì đại hội sẽ kết thúc và lúc này thứ tự trên bảng xếp hạng vẫn không đổi chỉ là số lượng kill cũng như số lượng người bỏ mạng lại trên chiến trường đã tới một nửa
- Sư phụ! Người nghĩ bọn họ có cơ hội trở về không - lúc này trên thành đài dành cho những phó đoàn trưởng đã thiều thêm hơn mấy người, mấy vị thiếu niên mới xuất hiện kia đứng ngay phía sau mấy vị phó đoàn trưởng, một người thiếu niên đang đứng sau thanh lang phó đoàn trưởng lên tiếng
Người thiếu niên này tên cũng như người đều tỏa ra một loại khí chất tiêu sái, trên tay hắn cầm một cây quạt nhưng không còn phe phẩy như trước mà thay vào đó là dùng cây quạt ấy để quạt cho sư phụ chỉ là hắn đang dùng bằng tay trái vì tay phải hắn đang được băng bó, nhìn lớp vải băng bó thấm đẫm máu đỏ thì có thể thấy bàn tay hắn bị thương nặng tới mức nào rồi
Không những vậy toàn thân hắn hiện tại cũng chi chít vết thẹo lớn nhỏ nhưng có lẽ đã được xử lý ổn thỏa nên có thể đứng đây nói chuyện với mọi người, như vậy cũng đã biết hắn đã chiến đấu gian khổ tới mức nào rồi
- Một nửa số còn lại có lẽ phải táng thân trong miệng yêu thú, số lượng có thể sẽ lớn hơn - đoàn trưởng của thanh lang quân đoàn ( 1 trong các phó đoàn trưởng của thần lang quân đoàn) nhìn lên bảng thành tích rồi trầm tư nói, nói thật là hắn cũng chẳng thể đoán được tình hình sẽ ra sao nhưng việc hắn cứu được đồ nhi của mình đã là vành hạnh rồi, còn những người khác kể cả trong quân đoàn hắn cũng không quan tâm nữa mà thực sự thì dù hắn có quan tâm đi chăng nữa thì cũng chẳng làm được gì, chẳng lẽ kéo cả quân đoàn đi yểm trợ ; khoảng cách từ đây tới đó không phải quá xa nhưng để đến được nơi thì cũng mất tới 2 ngày đường chưa kể đó là tốc độ của hắn còn những người khác trong quân đoàn thì không thể nhanh tới vậy được
- Như vậy cũng tốt ít ra con sẽ thắng trong trận tỉ thí này - đoàn trưởng thanh lang quân đoàn nhìn lên bảng tổng sắp thì thấy số lượng yêu thú mà sở hồng tiêu diệt được là lớn nhất 103 kill, bên cạnh bảng tổng sắp kill cũng đã hiện lên số điểm mà hiện tại sở hồng đã đạt được là 235 điểm ( 2*6+13*4+78*2+10*1,5) là số điểm lớn nhất so với người thứ hai đang nắm giữ hiện tại chỉ là cái tên sở hồng vốn chơi lọi đã bị bôi đen ( tượng trưng là đã chết)
- Chiến thắng sao? Con không nghĩ vậy! - hắn nhìn về phía cánh tay tàn tật của mình rồi thầm lẩm bẩm, quả thực đúng là hắn hầu như đã nắm phần thắng trong cuộc đua này nhưng phần thắng ấy đổi lại bằng một vết thương chí mạng như vậy liệu có đáng, có lẽ hắn phải mất hơn một tháng mới bình phục chấn thương với lại hắn không nghĩ mình có thể nhanh chóng quyên đi cái khoảnh khắc lúc đó
- Con cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, sau này chắc chắn con sẽ vượt qua nó thậm chí là giết chết được nó - đoàn trưởng thanh lang đoàn hình như thấu hiểu tâm sự của gã đệ tử toàn tài của mình, nhìn thấy được sự sợ hãi đó nhưng hắn tin đệ tử của mình sẽ sớm vượt qua được nó, một ngày không xa chính hắn sẽ giết chết con yêu thú đó
Đúng vậy với thiên phú của sở hồng thì chuyện này thật sự không có gì để bàn cãi, mới hơn một tháng trước tu vi của hắn là dị năng cấp 6 mà bây giờ đã là dị năng cấp bảy, chỉ cần hắn tiến thêm một bước nữa là có thể đạt tới cấp độ của con yêu thú kia rồi - linh vương - một từ ngữ không xa lạ gì trong giới dị năng giả, hầu hết mọi người đều nhìn về cái tên ấy như là một tượng đài không thể với tới vậy, vậy mà hắn mới chỉ 20 tuổi đã sắp bước chân lên cảnh giới ấy rồi, hắn không thể gọi là thiên tài mà phải gọi là quái vật, một quái vật chiến đấu với một yêu thú thì tất nhiên quái vật sẽ thắng không những vậy mà còn là một cái thắng áp đảo
Sở hồng không nói thêm gì nữa, hắn chỉ lặng im cảm thụ những lời quan tâm của sư phụ cũng như xác định con đường mình sẽ đi trong tương lai
Phía bên kia lúc này cũng đang diễn ra một cuộc nói chuyện chỉ là tiếng nói của hai người này lớn hơn một chút mà thôi
- Tại sao sư phụ lại đưa con ra khỏi đó - phía sau đoàn trưởng hắc lang quân đoàn đang đứng một vị thiếu niên, vị thiếu niên này nhìn về phía sư phụ của hắn rồi hét lớn
- Ta mà không đưa ngươi ra khỏi đó sớm thì chưa chắc ngươi đã toàn mạng như bây giờ - đoàn trưởng hắc lang quân đoàn như hiểu tính tình vị đồ đệ này của hắn nên hắn cũng chẳng mấy chấp vặt, nhưng phái hai bên chính là các đoàn trưởng của các quân đoàn khác nên hắn cũng phải giữ chút thể diện nên hét lớn
- Nhưng lúc đó ta vẫn còn có thể chiến đấu tiếp - giọng điệu của thạch lưu vẫn không khoan nhượng chút nào
- Ngươi muốn chết - đoàn trưởng quân đoàn hắc lang như nổi giận hắn hét lớn khiến cho tất cả mọi người đều quay mặt lại nhìn hắn
- Ta không muốn chết, ta chỉ không muốn bọn họ vì ta mà chết - đúng vậy hắn thực không muốn chết chút nào, nhưng nhìn thấy cảnh tượng những người khác vì muốn trao cho hắn cơ hội trốn thoát nên đã cố gồng mình lên gánh chịu mọi sát thương khiến cho hắn không kìm lòng nổi, lúc đó hắn đã xác định hắn sẽ dùng chính bản thân mình làm vật dẫn để thực hiện một bí thuật cực kỳ mạnh mẽ nhằm tiêu diệt con yêu thú kia cứu mọi người nhưng không ngờ trong lúc hắn đang thi pháp thì từ đâu có một bàn tay kéo hắn ra khỏi chiến trường, rồi sau khi mở mắt ra thù hắn thấy được mình đang đứng ở thạch đài này
Thạch lưu vốn là một kẻ chính trực, tính tình hắn thẳng như ruột ngựa chưa bao giờ làm hại ai, luôn thích giúp đỡ mọi người trong quân đoàn vì vậy mà ai ai cũng thích hắn, hắn ở trong lớp dự bị là một người mà hầu hết tất cả mọi người đều tin tưởng cũng như yêu mến
Tuy mới chỉ hai ba nhưng có một thân thể cao to lực lưỡng như trung niên, cộng với tính tình đôn hậu chất phác và tu vi cực cao dị năng cấp 6 khiến cho mọi người không chỉ trong hắc lang quân mà cả thần lang quân ai ai cũng đều yêu mến và kính trọng
- nếu lúc đó người không cướp ta ra khỏi đó thì không chừng ta đã giết được con yêu thú kia và cứu được mọi người - hắn không phục, hắn thực sự không phục nên cãi lại
- Ngươi nghĩ đứng trước một con yêu thú cấp 7 ngươi có bao nhiêu phần thắng - đoàn trưởng hắc lang vỗ một cái khiến cho thân thể của thạch lưu bay ra sau, và vào thành tường một cái “bình” rồi hét lớn
- Nếu ta không cứu ngươi thì coi như công sức của mọi người đổ sông đổ bể à, nếu ta không cứu ngươi thì lấy ai mà trả thù cho họ, nếu ta không cứu ngươi thì ta phải làm thế nào? Ngươi nói thử xem - hắc lang đoàn trưởng nhìn thấy thạch lang cau có nép bên thành tường tuy rằng có chút thương xót nhưng hắn không muốn đỡ tên kia dậy, hắn muốn tên đồ đệ của mình phải tự ngộ ra và đứng lên như một người đàn ông chân chính
Đúng vậy! Hắn rất yêu thương vị đồ đệ này nhưng chỉ có cách đó mới giúp được hắn, chỉ có như vậy hắn mới hiểu và biết làm gì tiếp theo
- Ư Ư - thạch lưu đau đớn nép bên góc tường miệng không ngừng tên rỉ nhưng có lẽ hắn không muốn tiếng rên của mình quá to nên cố bịt miệng lại nhưng cơn đau kia không dễ mà chịu được nên dù của bịt miệng thế nào thì cũng phát ra vài tiếng nho nhỏ
Thạch lưu biết sư phụ hắn nói đúng, hắn thực sự hiểu tất cả nhưng nỗi đau trong lòng hắn thì thật không thể nào nguôi, hắn muốn đôi co cùng sư phụ chỉ là muốn phát tiết nỗi lòng của hắn mà thôi
- Con xin lỗi - cơn đau đớn dần nguôi hắn đứng dậy rồi đứng bên cạnh sư phụ rồi thủ thỉ nói, cơn đau kia qua đi cũng là lúc hắn xác định được con đường sắp tới hắn phải đi và cùng lúc đó bản thân hắn như bước qua ngưỡng cửa của tinh thần khiến cho tinh thần của hắn được mở rộng
Đúng vậy ngay trong lúc này hắn đã đột phá, tuy rằng có hơi muộn một chút nhưng điều đó thì đã sao? Hắn sẽ quay lại yêu Sào, tiêu diệt hết lúc yêu tộc
Đoàn trưởng hắc lang thấy hắn trong lúc này hắn đột phá được chướng ngại không những vậy còn nâng tu vi của mình khiên cho hắn vui mừng vô cùng, hắn đỡ đệ tử của hắn dậy rồi cảm tạ lại mấy câu chúc mừng của các vị đoàn trưởng khác
Lúc này thạch lưu đang đứng vị trí thứ ba với 172 điểm ( 2*6+10*4+10*2+68*1,5) tuy rằng lượng yêu thú hắn giết được nhiều hơn người đứng thứ hai với tròn 90 kill nhưng lượng điểm thì thấp hơn người đang xếp vị trí thứ hai
Và người đang đứng vị trí thứ hai chỉ cần liếc qua bảng là biết, tất nhiên không phải là võ tam một kẻ đang độn sổ, tất nhiên không phải trần thành một kẻ không biết mình là nam hay là nữ cũng tất nhiên không phải là kẻ lắm miệng như hồ phỉ một kẻ thích khoe khoang mà người đó chính là một nữ nhân vật duy nhất trong chuyến hành trình này - trần thanh thanh
Danh sách chương