Chương 144:

 

Lê Hương về Túy Ngọc Hoan, Diệp Linh xán tới: “Lê Hương, lúc nãy Hoắc Tuyền đăng Weibo, cậu xem không?”

 

Xeml Lê Hương mở Weibo, Hoặc Tuyền đăng: “Truyện cười, nghe nói Lê Hương muốn vào viện nghiên cứu Xu Mật.”

 

Tuy Hoắc Tuyền không phải hot tự mang lưu lượng như Diệp Linh nhưng cũng là nữ thần thế hệ mới của các trạch nam, Weibo của cô ta nhanh chóng lên hot search, Comment một dạng.

 

“Nói một tin tốt, nữ thần Nghiên Nghiên nhà tôi được viện Xu Mật tuyển chọn.”

 

“Chẳng trách, đồ nhà quê nào đó định bắt chước làm bừa, gây cười cho thiên hạ.”

 

“Thảo luận có lý trí, Lê Hương mới 19 nhỉ, tốt nghiệp phổ thông chưa?”

 

“Dùng bằng phổ thông vào viện Xu Mật?”

 

“Cười chết, ha ha ha ha.”

 

“Hay là chúng ta cược đi, xem Lê Hương có vào viện Xu Mật không!”

 

Lê Hương nhìn bìa Weibo, vừa nhìn thì hoảng, 80 vạn fans của cô đã bùng nổ thành 800 vạn.

 

Diệp Linh vươn ngón tay dí đầu cô: “Đừng mừng sớm, phần lớn fans cả cậu là người qua đường và antifan, tự mình nhìn hot search đi, toàn dân đặt cược Lê Hương có thể vào viện Xu Mật không, Lê Hương là ai… Không chỉ bạn mạng tra cậu, các danh viện Hải Thành cũng sôi trào, máy cô tiểu thư danh giá đó đang cược cậu thua đấy.”

 

Diệp Linh nhướn mày: “Lê Hương, giờ cậu là người nổi tiếng rồi, lâu rồi giới giải trí và Hải Thành không náo nhiệt như vậy.

 

Lê Hương xem Weibo một lát, giờ cô mới thấy Diệp Linh cũng đăng: “Nghe một chút đây là tiếng gì nhé, chan chát, ờm, chờ bị vả mặt nha.”

 

Diệp Linh ngang nhiên ủng hộ Lê Hương, cùng Lê Nghiên Nghiên, Hoắc Tuyền và các tiểu thư danh giá giằng co hai mặt trận, fan Diệp Linh và fan Hoắc Tuyền cắn xé túi bụi, chẳng trách fans Lê Hương bùng nổ như vậy, ai cũng muốn tra cô, cô nổi tiếng thật rồi.

 

Nhưng Lê Hương về nông thôn từ năm 9 tuổi, không ai hỏi thăm được gì, khó tra… Lê Hương ôm tay Diệp Linh, cọ làm nũng: “Linh Linh, cậu tốt với tớ nhất, luôn đứng bên tớ vô điều kiện, tốt rồi, giờ chúng ta là kẻ địch của cả giới danh viện Hải Thành.”

 

Diệp Linh thở dài: “Không còn cách nào, người xinh đẹp giỏi giang luôn bị ghen ghét, chúng mình định trước không có chúng bạn rồi.”

 

Lê Hương bị chọc bật cười.

 

Diệp Linh đầy cô, nói nhỏ: “Lê Hương, hình như Xu Mật rất khó vào, Vậy… cậu vào Xu Mật có khó không, có gì thì lén nói với tớ, tớ giúp cậu nghĩ cách.”

 

“Cậu tìm Cố thiếu, hay tớ tìm Mạc Tuân?” Lê Hương hỏi.

 

Diệp Linh gật đầu: “Đều được, một trong hai bọn họ đều không vấn đề gì.”

 

Lê Hương mỉm cười, nói rất nghiêm túc: “Linh Linh, đừng lo, chờ bọn họ bị vả mặt đi.”

 

Lê Hương nói xong thì đi tắm.

 

Diệp Linh cũng yên lòng, Lê Hương đã bảo không lo thì cô xoắn xuýt cái gì?

 

Lê Hương tắm xong, Diệp Linh gọi cô lại: “Lê Hương, mau lại đây, “bà nội mới 18 tuổi” này là lão phu nhân nhà cậu à, lão phu nhân phản dame rất mạnh, hâm mộ.”

 

Lê Hương cầm di động xem, bây giờ toàn mạng đều tra cô, đương nhiên có rất nhiều người bôi đen cô.

 

Bạn mạng A: “Lê Hương chỉ tốt nghiệp phổ thông.”

 

Bà nội mới 18 tuổi: “Xem mi nói, chắc mi chưa tốt nghiệp trung học nhỉ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện