Đôi đùi thon gọn bại lộ trong tâm mắt, sau khi mang thai da thịt cô càng thêm trăng mềm, giỗng như mỡ dê, khiến người †a không nhịn được muốn sở một cái.

Thượng Quan Mặc nô lực đề mình không nhìn, không nghĩ lệch nữa, anh vén váy lên trên bụng, lộ ra cái bụng tròn vo của cô.

Ở đây dựng dục máu mủ anh.

Ánh mắt Thượng Quan Mặc bắt đầu dịu dàng.

“Được rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu làm kiểm tra thôi”

“Đứa bé xem ra rất khỏe mạnh, còn hết sức hiếu động hoạt bát, đang đảo quanh trong nước ôi mẹ này, còn thỏi bong bóng nữa chứ, thật là đáng yêu.

“Cu cậu giống bố nhiều hơn, là một tiêu soái ca”

Thượng Quan Mặc là lần đầu tiên thây rõ ràng con mình như thế, anh cũng cảm giác trái tim chồng chất vét thương của mình được hoàn bị chữa khỏi, đây là kết tinh của anh cùng. Mạc Họa, tuy là quanh đi quần lại một vòng không về chung một nhà, nhưng cũng viên mãn theo một phương diện khác. Siêu âm kết thúc, hai người đi ra, lúc này thím Chu đã tới: “Thượng Quan Thiều chủ, kiểm tra đã kết thúc, tôi mang Công chúa trở về”

Nhanh như vậy.

Cô phải đi.

Thượng Quan Mặc nhìn một chút cái bụng nhô ra của cô, cau mày nói: “Hiện tại chỉ mới siêu âm, còn cần làm những kiểm tra khác”

Thím Chu nói: “Thượng Quan Thiếu chủ, những kiểm tra khác không cân làm nữa, sức khỏe Công chúa đều là một †ay chủ mẫu nhà tôi chăm sóc, huống hồ các kiểm tra khác đều cân.

rút máu xét nghiệm gì gì đó, thân thể Công chúa không chịu được. Ụ Thượng Quan Mặc im lặng chốc. lát: “Được, tôi đưa hai người trở vê”

Ba người vào thang máy, chuẩn bị xuống lâu, lúc này rất nhiều người tràn vào thang máy, không gian bỗng trở nên chật chội.

Mạc Họa không biết là người nào lần mình, cô vội vàng dùng †ay che bụng mình, lúc này một cánh tay tráng kiện duỗi tới, cô trực tiếp rơi vào trong lồng ngực vừa âm áp vừa rộng rãi. Thượng Quan Mặc ôm lầy cô, hơn nữa anh còn nghiêng người, bảo hộ cô giữa mình và trong góc thang máy.

Như vậy, sẽ không có ai có thể chen đên cô.

“Không sao chứ?” Thượng Quan Mặc thâp giọng hỏi cô. Mạc Họa lắc đì Không sao... Anh, muôn sờ con không?” Cô sắp về nhà rồi, trước khi đi hỏi anh có muốn là sờ con không.

Thượng Quan Mặc không nói chuyện, nhìn cô mã chăm. Mạc Họa chậm rãi đưa hai tay ra, cầm bàn tay của anh, sau đó dẫn dắt bàn tay anh lên trên bụng mình.

Thượng Quan Mặc sờ bụng cô.

Bụng của cô rất nhọn, không tính là lớn, hiện tại bàn tay anh phủ lên gần như có thể bọc lại toàn bộ bụng cô.

Trong này là con trai của anh.

Trong lòng Thượng Quan Mặc mềm nhữn, ngón tay anh chậm rãi vuốt ve một vòng bụng cô.

Lúc này, Thượng Quan Mặc đột nhiên cảm thấy lòng bản tay mình bị đá một cái, đứa bé bên trong vậy mà lại đá anh. Thượng Quan Mặc sáng rực mắt, đây thật là chuyện rất kỳ diệu, anh nhìn Mạc Họa: “Con trai hình như... đá tôi”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện