Sáng sớm hôm sau Chu Phúc đến gọi Thiên Vũ dậy thì

- Dương Thiên Vũ tỉnh dậy ngay cho ta còn ngủ nữa ta dìm chết đệ xuống sông bây giờ ??? - Ặc , đệ dậy đệ dậy !!!

- Người đầy mùi rượu đêm qua dám lén lút uống 1 mình không rủ đại ca của đệ sao ???

- Hô....!hôm qua Minh thiếu có tâm sự nên đệ mới uống với huynh ấy .

Thiên Vũ giải thích .

- Miễn đi , sư phụ đang tìm đệ đấy nhanh lên đi .

Chu Phúc túm lấy Thiên Vũ rồi chạy thục mạch về căn nhà của Thiên Vũ .

- Sư phụ người đã được đưa đến .

- Ừm , Thiên Vũ con mở cánh cửa đó ra được không ???

Hàn Đức chỉ tay về phía cánh cửa trước mặt rồi hỏi .

- Được ạ !!!

Thiên Vũ tiến tới rồi dùng Long Khí truyền vào bên trong cánh cửa rồi nó dần dần mở ra .

- Ầm Ầm Ầm Ầm......!!!!

- Nhiều sách cổ thật đấy hơn nữa lại còn có cả vô số Linh Thảo cực kỳ hiếm có nữa chứ .

- Nơi này khí lạnh bao trùm xung quanh ấy thế mà vẫn có thể sống sót và sinh trưởng đến lúc trưởng thành thật khó tin vào những gì mà bản thân nhìn thấy .

Hàn Đức đi đến chỗ đống sách cổ rồi kiểm tra 1 lượt rồi quay người lại nói .

- Tất cả bạo phát Long Khí đi ta muốn chắc chắn mọi thứ cần phải được chọn lựa kĩ càng không được xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn cả .

Toàn bộ mọi người đều bạo phát Long Khí ai nấy đều rất có tư chất cực kỳ tốt Hàn Đức mỉm cười thì vô tình thấy Long Khí của Minh thiếu giật mình nói .

- Cái gì ??? Chân Long sao ???

Cả đám ngơ nhắc kinh ngạc không nói thành lời .

- Chân Long ??? Dường như gặp phải 1 gia tộc gần như là đứng đầu Nam Thiên Hòa thành rồi thật khó tin đấy .

- Thực lực của Chân Long mạnh lắm sao ???

- Đủ sức san bằng cả 1 lục địa đấy !!

- Chân Long được ca tụng như 1 Long Vương có thể cảm nhận được sức sống sinh mạng mãnh liệt chiến đấu tới tận hơi thở cuối cùng để rồi khi gần như gục ngã mọi thứ bản thân muốn làm liệu có thể còn cơ hội không ??? Chân Long hạ thế dựa trên chính Ý Chí đó của bản thân con người vì muôn dân quên mình Chân Long hạ thế ban cho người đó sức mạnh của mình , sức mạnh của hi vọng .

- Cũng chỉ là vậy thôi thứ này ngươi tu luyện đi .

Hàn Đức ngoắc ngón tay 1 quyển sách cổ trên kệ bay đến chỗ Minh thiếu .

- Đây là Chân Tự Quyết ??? Bao năm qua cha ta luôn đi tìm nó hóa ra ở nơi này thật tốt quá nhất định cha ta rất vui !!!

Minh thiếu hớn hở vui mừng sung sướng liền mở ra xem thì 1 loạt dòng chữ cổ xưa ùa vào tâm trí cậu ta mơ mơ hồ hồ 1 lúc rồi hỏi .

- Hàn Đức sư thúc mấy chữ này ta hoàn toàn không hiểu gì cả có thể giải thích hộ ta được không ???

- Cái gì ??? Mấy cái chữ đó ta không học gì nhiều mà vẫn hiểu đó thôi đúng là con cháu cao cao tại thượng lại mù tịt mấy cái chữ này hahahahaha !!!

Chu Phúc cười phá lên đắc ý mọi người cũng hùa theo cười đắc ý , Minh thiếu bất lực cố gắng hỏi .

- Ta thua ta thua mau chỉ ta cách đọc mấy cái thứ này đi khó đọc quá .

- Vận dụng Long Khí của mình cảm nhận dòng chữ cổ tự đó vốn dĩ muốn dạy cho mấy đứa cách sử dụng Long Uy để áp chế sức nặng mạnh mẽ của cổ tự xuống nhưng thực lực của mấy đứa bây giờ vẫn còn quá yếu , trong mấy đứa chỉ có duy nhất Minh thiếu mà Cửu Tinh Khí Kiếm mà thôi mà thấp nhất là con đấy Thiên Vũ tu luyện tự dung chậm lại so với dự định ban đầu của ta con lại đi đánh nhau rồi hả ???

- Cả 2 !!!

Thiên Vũ thản nhiên đáp .

- Cốp !!! Con có biết con làm thế thì thời gian gặp lại nha đầu đó bị chậm lại không hả ???

Hàn Đức dùng vũ lực đuổi đánh Thiên Vũ .

- Đứng lại cho ta !!!

- Con tu đan mà nửa năm nữa con đại diện cho Đan Linh Các tham gia sự kiện đó rồi .

- Cốp !!! Sao không nói sớm báo hại ta lo cho con .

- Người có cho con nói đâu.

- À nhắc mới nhớ Đan Linh Các không biết bây giờ ra sao rồi ngày mai con muốn đi đến đó 1 chuyến có vài chuyện cần phải làm và giải quyết .

Thiên Vũ nói .

- Được miễn con đừng có mang họa về đây là được .

- Người muốn tống con đi thật à ???

Thiên Vũ bất lực nhìn mọi người còn mọi người chỉ biết cười phá lên .

- Nói gì thì nói sư phụ cũng chỉ mong đệ đừng có làm mấy cái chuyện thừa thãi thôi dù sao trong số chúng ta đệ là người duy nhất thích làm mấy cái chuyện đó thôi .

Hoàng Khương cười mỉm rồi nói .

- Nói chuyện tới đây thôi mau đi tu luyện đi thời gian không còn nhiều đâu .

Mọi việc đâu vào đấy Sáng sớm hôm sau Thiên Vũ phi ngựa tiến vào Hoàng Cung thì bị đám người kia ngăn lại rồi chất vấn hỏi .

- Đứng lại đó ngươi nên biết rõ quy tắc ở đây chứ nghiêm cấm phi ngựa vào đây ???

- Thái tử đã phái người đến báo cho ta là người có chuyện cần gặp ta ta mới tức tốc tới đây nếu như chậm trễ cái mạng của ta cũng liên quan đến các ngươi đấy !!!

- Thiên Vũ huynh đệ mau vào đi chuyện còn lại cứ để cho ta lo .

- Đa tạ Trạch Dương huynh !!!

Thiên Vũ nhanh chóng thúc ngựa tới Đan Linh Các tiến vào bên trong thì thấy Thái tử và mọi người đang đứng đợi sẵn ở đó .

- Chuyện này.....!là sao vậy ??? Sao mọi người lại ở đây hết vậy ???

- Dương Thiên Vũ còn nhận ra giọng nói này của ta không ???

- Thì ra là tiền bối không biết chuyện gì đang xảy ra vậy có thể nói cho ta biết được không ???

Thiên Vũ thắc mắc hỏi .

- Như ngươi thấy đó sau khi uống viên Linh Đan đó Minh Đế rơi vào tình trạng hôn mê sâu ta đã cố hết sức tìm cách giải quyết nhưng thành phần của nó quá phức tạp e là không thể làm gì được ta chợt nhớ ra là ngươi có thể nghĩ ra cách cứu được người .

- Này này , đừng có nói thế chứ ta đâu phải Đan Thượng đâu lại đẩy cho ra vậy ??? Nhưng có thể cho ta xem thành phần luyện Đan của nó không ???

Thái tử đưa cho Thiên Vũ xem xét 1 lượt.

Nhìn đi nhìn lại 1 hồi rồi nói .

- Có thể !!!

Truyện chữ tặng bạn gói xem phim Galaxy Play Mobile 6 tháng trị giá 100k.

Nhận quà ngay!


- Thật sao ???

- Tuy nhiên mấy cái thứ này vẫn cần tới 1 người đi tìm nó vì thứ này không có ở đây mà là ở 1 nơi rất xa nơi mà chúng ta sống .

- Nơi nào ???

Thái tử hỏi .

- Rừng Tịnh Sơn đáy hồ Vạn Vực !!!

Mọi người giật mình sợ hãi kinh ngạc không nói thành lời .

- Ngươi.....!đang đùa chúng ta phải không ? Nơi đó chưa 1 ai có thể đi được tới huống hồ là đi xuống dưới đáy hồ đó là điều bất khả thi ngay cả Cường Kiếm Giả hùng mạnh nhất Vương thành cũng chỉ có thể miễn cưỡng đi đến đó còn cách cái hồ đó 800 dặm .

- Vậy nếu ta nói ta có đủ khả năng đi được đến đó các ngươi có tin ta không ???

Thiên Vũ nhíu mày nói .

- Như vậy quá nguy hiểm ta không thể để ngươi đi được .

- Vậy cứ để Minh Đế chết trong thầm lặng như vậy sao ??? Thân là con cháu của người phải lấy đạo nghĩa chữ Hiếu , Trung ,Tín , Đức 4 chữ này hẳn người cũng hiểu rõ nó hơn ta nhỉ Thái tử Mạnh Tùng ???

- Ta biết , nếu đã quyết như vậy ta không ép ngươi nữa nhưng chuyến đi này e là khó có thể nói trước được điều gì ta vẫn mong ngươi bình an trở về Thiên Vũ huynh đệ .

Thái tử có vẻ đã hiểu chuyện hơn Thiên Vũ cũng lấy giấy bút ra viết ra 1 số Linh Thảo và Linh Đan giúp Minh Đế ổn định hơn trong khi bản thân rơi vào trạng thái hôn mê sâu .

- Lát nữa ta sẽ lên đường đi đến đó tiện thể thu hoạch 1 số thứ đồ tiện cho việc tu đan thời gian cũng chỉ còn có nửa năm nữa thôi các vị ta sẽ không để phụ sự kỳ vọng của mọi người đặt lên ta đâu , Thiên Vũ cáo từ !!!

Rất nhanh Thiên Vũ đã di chuyển đến khu rừng Tịnh Sơn nhìn ngó xung quanh rồi tăng tốc chạy vào sâu bên trong rừng .

- Long Tử có vài tiểu Bạch bám theo có cần không ???

- Không cần đâu , cứu người quan trọng hơn dù gì ta kết thù không ít người bọn chúng tìm tới tận đây thì có đi chứ không có về phiền thúc rồi !!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện