Long đế quốc rất lớn, được chia thành hoàng thất, Thần Nữ tộc, tứ đại gia tộc và bát đại hào môn.
Hoàng thất cầm quyền, nhưng Thần Nữ tộc lại nắm quyền. Thần nữ mỗi đời đều phải gả vào hoàng tộc.
Trong tứ đại gia tộc và bát đại hào môn cũng được chia thành phe của hoàng thất và của thần nữ. Hai bên giằng co kiềm chế lẫn nhau. Tuy nhiên, do huyết thống đặc thù của thần nữ tộc nên họ luôn chiếm một vị trí cực kỳ đặc biệt trong Long đế quốc, thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng phải kiêng kị.
Nhưng chỉ ba mươi năm trước, một cuộc hỗn loạn quy mô lớn đã nổ ra ở Long đế quốc. Nguyên nhân cụ thể là gì, người ngoài khó đoán được.
Nhưng từ sau đó, hệ thống quyền lực của Long đế quốc hoàn toàn rối tung. Cho đến giờ cũng không có cách nào trở lại giai đoạn đỉnh cao của ba mươi năm trước.
Cho dù có hùng mạnh như Long đế quốc thì những chuyện như tranh giành quyền lực cũng không thể nào tránh khỏi.
Thời điểm hỗn loạn như vậy, không ai có thể đảm bảo rằng gây khó dễ cho bốn nước có phải xuất phát từ đám người ở trung tâm quyền lực hay không.
Nếu như có thể có người ở Long đế quốc để giúp xác minh thật sự sẽ tiết kiệm rất nhiều nhân lực và vật lực.
Bước vào đầu tháng mười âm lịch, cuối cùng Ly Diên cũng bế quan xong. Nàng đột nhiên nhìn thấy lão gia tử của Linh gia đang canh giữ bên ngoài mật thất, trong lòng lập tức kinh sợ.
Ly Diên không quan tâm đến cơ thể và tinh thần đang mệt mỏi, vội vàng bước lên trước hỏi: "Lão gia tử, sao ngài lại ở đây? Trời lạnh như vậy, cẩn thận bị phong hàn. Ngài mau vào phòng nghỉ ngơi một chút đi."
Linh Vấn Thiên không từ chối. Thật ra ông cũng tò mò không biết Ly Diên đang làm gì, ai ngờ bước vào mật thất xem thử là thấy cả một kệ bình lớn lớn nhỏ nhỏ. Lão gia tử nhìn thấy cũng sững sờ.
Mặc dù Ly Diên đã tạo ra không ít kỳ tích, theo lý trái tim đã được rèn luyện từ lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẫn khiến cho bọn họ vừa sợ vừa ngạc nhiên.
"Đây, đây là thành quả hai mươi ngày qua của ngươi sao?"
Nói là nửa tháng, nhưng lại muộn hơn dự kiến năm ngày. Đã sắp cuối thu rồi, huynh muội Linh gia đã mất tích một tháng, lão gia tử ông không vội vàng mới là lạ. Cho nên ông mới canh chừng ở đây, cố gắng tìm chút gì đó từ chỗ của Ly Diên để khuây khỏa.
Nha đầu này, từ trước đến nay luôn có biện pháp. Vào thời khắc mấu chốt như vậy sẽ không vô duyên vô cớ bế quan, nhất định là đã có chuẩn bị.
Nhưng điều ông không ngờ là nàng vừa chuẩn bị đã chuẩn bị nhiều như vậy, thật sự khiến ông... nhìn không hết.
Mấy chiếc bình lọ này đều là bình ngọc đặc chế do Linh gia trang bọn họ chuẩn bị, trên mỗi bình đều có tên thuốc tương ứng.
Linh Vấn Thiên cầm lên xem. Có bổ huyết, tăng nội lực, bồi bổ dưỡng nguyên, bảo vệ kinh mạch, nhiều nhất là thuốc giải độc, đủ loại thuốc giải độc. Một số chai thậm chí còn chứa thuốc độc, bột độc và chất độc đã luyện chế sẵn, phân loại tỉ mỉ khiến lão gia tử bất giác nhíu mày.
"Nha đầu này, hai mươi ngày qua ngươi cuối cùng ngươi sống thế nào vậy? Nhiều thuốc như thế, ngươi còn có thời gian để nghỉ ngơi sao?"
Đôi mắt của Ly Diên đầy tơ máu đã mãnh liệt kích thích ông: "Không được, ngươi phải về nghỉ ngơi. Đợi nghỉ ngơi xong xuất phát cũng không muộn."
Ly Diên ngạc nhiên nhướng mắt, "Lão gia tử, làm sao ngài biết?"
"Ngươi đã chuẩn bị nhiều loại thuốc như vậy, chắc chắn không thể đem đi bán, đương nhiên là chuẩn bị cho hai người bọn chúng. Thuốc đã chuẩn bị xong, ngươi có thể trì hoãn nữa à? Đương nhiên là sẽ chuẩn bị xuất phát. Nhưng thân thể ngươi quá yếu, nghỉ ngơi cho tốt đi. Những thứ này, lão đây gói lại cho ngươi."
Ly Diên lo lắng nhìn: "Nhưng nhiều đồ như vậy, mang theo thật sự không tiện lắm, nhưng không biết khi đó sẽ có bao nhiêu người bị thương. Lão gia tử, ngài có cách gì không?"
"Ngươi không cần lo lắng. Hai ngày, cho ngươi thời gian hai ngày, nghỉ ngơi thật tốt. Phu nhân không gọi ngươi, ngươi không được phép ra ngoài. Đi, đi ngủ một giấc đi. Những thứ này giao cho lão phu."
Nói xong đã đẩy nàng ra khỏi mật thất mà không giải thích gì thêm.
Ly Diên quả thực đã mệt muốn chết. Hai mươi ngày bế quan khiến nàng không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác, chỉ muốn chế thuốc cho thật tốt. Chỉ cần là thuốc nàng có thể nghĩ ra thì đều luyện chế hết.
Không ngờ vừa xuất quan đã phát hiện có hơn một nghìn cái bình ngọc, chuyện này làm cho nàng sầu muốn chết. Nếu không thể mang đi thì thành trò cười mất.
Có phải nàng làm hơi quá rồi không? Nhưng nghĩ đến người của Linh gia trang và Phượng Trì sơn trang, nàng càng muốn chuẩn bị nhiều hơn. Sợ sẽ có người chết vì không kịp cứu chữa.
Thôi, nếu lão gia tử đã giúp tìm cách giải quyết, nàng vẫn nên nhanh chóng nghỉ ngơi thật tốt. Tất cả đợi sau khi tỉnh dậy rồi giải quyết.
Điều mà Ly Diên không ngờ là khi nàng tỉnh dậy, những chai lọ tràn đầy trong mật thất thật sự đã biến mất, không những lọ không còn, mà kệ cũng biến mất.
Về phần lão gia tử, ông không nói gì, chỉ đưa cho nàng một chiếc nhẫn. Lúc đầu Ly Diên còn không rõ, tưởng là tín vật gì của Linh gia trang. Nhưng khi nhận được chiếc nhẫn này, nàng mới nhận ra nó không giống với những chiếc nhẫn bình thường lắm.
Chiếc nhẫn này được làm bằng đồng xanh, nhìn có vẻ hơi cũ kỹ nhưng dù vậy vẫn rất tinh xảo. Đặc biệt là trên mặt nhẫn còn có đồ đằng và biểu tượng của Linh gia, lại nhìn dáng vẻ đau lòng của lão gia tử, nàng lập tức nghĩ đến một khả năng, "Cái này, lẽ nào đây là... nhẫn trữ vật trong truyền thuyết?"
Lão gia tử tức giận trừng mắt nhìn nàng, "Nha đầu ngươi đúng là biết nhìn đồ đấy. Không sai, là nhẫn trữ vật. Toàn bộ Linh gia chỉ có một cái này, hiện tại giao cho ngươi, ngươi không được làm mất đấy."
Hai mắt Ly thoáng chốc sáng ngời. Nàng nhìn chiếc nhẫn trên tay, khó có thể tưởng tượng được những thần vật chỉ được nghe trong truyền thuyết lại có thể đột nhiên xuất hiện trên tay nàng như vậy.
Nhất thời nàng có chút không kịp phản ứng, nhìn trái nhìn phải, trong mắt tràn đầy hưng phấn. Khi nhìn lão gia tử, càng là tò mò.
"Lão gia tử, cái này, ta nghe nói thứ này chỉ Long đế quốc mới có, sao lại…?"
"Chuyện này kể ra rất dài, sau này có thời gian rồi nói cũng không muộn. Trong đó có rất nhiều thứ chuẩn bị cho ngươi, bao gồm cả thuốc ngươi luyện chế. Đường đi không suôn sẻ, mọi thứ phải cẩn thận. Trong nhẫn có các loại lệnh bài khác nhau, ngươi chắc biết cách sử dụng rồi. Nhiệm vụ cứu ca ca lần này giao cho ngươi, không vấn đề gì chứ?"
"Không vấn đề gì, đây là việc Ly Diên nên làm. Lão gia tử cứ yên tâm, nhẫn của ngài, khi trở về chắc chắn ta sẽ trả lại nguyên vẹn."
Lão gia tử hờ hững xua tay: "Cố gắng bảo trọng. Lâm Nghiệp và Viên Triết đã đợi sẵn ở bên ngoài rồi, ta đã nói với họ là sẽ đi với ngươi lần này, tất cả mọi việc đều nghe mệnh lệnh của ngươi. Hài tử, tất cả mọi chuyện nhờ vào ngươi."
Ly Diên khẽ cau mày. Nghe điệu bộ này, chẳng lẽ là đã có tin tức của đám ca ca?
Ly Diên đang định mở miệng hỏi thì Linh Vô Nhai đã bước vào, vừa khéo còn có Mộ Thiến đi cùng với ông. Khi cả hai nhìn thấy nàng đều ân cần hỏi thăm, cuối cùng mới đưa nàng một lá thư.
“Đây là thư đối phương gửi tới, bên trên đó có ghi rõ địa chỉ. Linh gia trang bên này đều nhờ vào ngươi, ta và gia gia ngươi còn có việc quan trọng khác phải làm. Hài tử, chuyến đi này, vất vả cho ngươi rồi."
Lão gia tử và lão gia có việc phải làm? Lại còn đúng vào thời điểm này?
Ly Diên chớp mắt mấy cái, đột nhiên cảm thấy mọi chuyện thoáng cái trở nên phức tạp. Có điều dù họ không căn dặn, nàng vẫn sẽ đi chuyến này.
Dù sao bị đối phương khống chế không chỉ có huynh muội Linh gia mà còn cả mấy người ca ca của nàng.
"Lão gia tử, lão gia, phu nhân, xin mọi người yên tâm. Ly Diên sẽ không phụ kỳ vọng của các vị."
Có lẽ trong mắt người ngoài bao nhiêu tinh anh lương tướng như vậy không cần, cố tình tìm một tiểu nha đầu như như nàng ra trận thật nực cười, nhưng chỉ có người của Linh gia bọn họ mới biết, Ly Diên ở trong Linh gia có địa vị không thể nào lay chuyển.
Có thể được lão gia tử, còn có lão gia và phu nhân coi trọng, sao có thể làm họ thất vọng được?
Ly Diên cúi đầu nhìn lá thư trong tay. Phong thư không khác gì một phong thư bình thường, trên đó viết ba chữ "Linh Vấn Thiên" theo kiểu chữ Khải, nét chữ mạnh mẽ cứng cáp, không hề tệ chút nào. Ly Diên lấy thư ra xem xét, ngây ngẩn cả người.
"Ý gì đây? Du ngoạn? Rõ ràng bắt người, sao lại không biết xấu hổ nói là du ngoạn? Còn mời chúng ta cùng đến? Tệ hại nhất là ngay cái tên cũng không có, thứ lộn xộn gì đây? Những người khác cũng nhận được như thế này à?"
Mộ Thiến nhìn vẻ mặt tức giận của Diên Nhi, trong lòng cũng bất đắc dĩ: "Thư đối phương gửi đến hình thức đều giống nhau, chẳng qua chỉ đổi tên mà thôi. Bọn chúng không tính là không có ký tên, bên dưới có viết mà. ‘Người các ngươi muốn gặp nhất’. Người chúng ta muốn gặp nhất bây giờ không phải là bọn chúng sao?”
"Ngây thơ! Nhàm chán! Sao con lại thấy những người này không đáng tin cậy gì cả?"
Người viết ra phong thư thế này tám phần không phải kẻ tốt. Nhưng nói đi nói lại, bọn chúng đã bắt người rồi, còn có thể là người tốt gì chứ?
Địa chỉ trên thư chỉ có bốn chữ, “Chỉ Túy Kim Mê”.
Ly Diên biết nơi này. Ở hiện đại có loại câu lạc bộ giải trí siêu đặc biệt, thời cổ đại cũng có, hơn nữa quy mô không thua gì hiện đại.
Nơi này rất bí ẩn, vị trí cũng cực kỳ khó tìm, không có thư mời không vào được, một khi bị phát hiện sẽ chết không toàn thây, yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt.
Nàng không ngờ đối phương lại chọn nơi như vậy. Mấy năm trước nàng đã tò mò về nơi này, chỉ có điều mãi vẫn chưa tìm được con đường thích hợp, không ngờ cuối cùng lại dùng thân phận quang minh chính đại như vậy đi vào.
Hoàng thất cầm quyền, nhưng Thần Nữ tộc lại nắm quyền. Thần nữ mỗi đời đều phải gả vào hoàng tộc.
Trong tứ đại gia tộc và bát đại hào môn cũng được chia thành phe của hoàng thất và của thần nữ. Hai bên giằng co kiềm chế lẫn nhau. Tuy nhiên, do huyết thống đặc thù của thần nữ tộc nên họ luôn chiếm một vị trí cực kỳ đặc biệt trong Long đế quốc, thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng phải kiêng kị.
Nhưng chỉ ba mươi năm trước, một cuộc hỗn loạn quy mô lớn đã nổ ra ở Long đế quốc. Nguyên nhân cụ thể là gì, người ngoài khó đoán được.
Nhưng từ sau đó, hệ thống quyền lực của Long đế quốc hoàn toàn rối tung. Cho đến giờ cũng không có cách nào trở lại giai đoạn đỉnh cao của ba mươi năm trước.
Cho dù có hùng mạnh như Long đế quốc thì những chuyện như tranh giành quyền lực cũng không thể nào tránh khỏi.
Thời điểm hỗn loạn như vậy, không ai có thể đảm bảo rằng gây khó dễ cho bốn nước có phải xuất phát từ đám người ở trung tâm quyền lực hay không.
Nếu như có thể có người ở Long đế quốc để giúp xác minh thật sự sẽ tiết kiệm rất nhiều nhân lực và vật lực.
Bước vào đầu tháng mười âm lịch, cuối cùng Ly Diên cũng bế quan xong. Nàng đột nhiên nhìn thấy lão gia tử của Linh gia đang canh giữ bên ngoài mật thất, trong lòng lập tức kinh sợ.
Ly Diên không quan tâm đến cơ thể và tinh thần đang mệt mỏi, vội vàng bước lên trước hỏi: "Lão gia tử, sao ngài lại ở đây? Trời lạnh như vậy, cẩn thận bị phong hàn. Ngài mau vào phòng nghỉ ngơi một chút đi."
Linh Vấn Thiên không từ chối. Thật ra ông cũng tò mò không biết Ly Diên đang làm gì, ai ngờ bước vào mật thất xem thử là thấy cả một kệ bình lớn lớn nhỏ nhỏ. Lão gia tử nhìn thấy cũng sững sờ.
Mặc dù Ly Diên đã tạo ra không ít kỳ tích, theo lý trái tim đã được rèn luyện từ lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy vẫn khiến cho bọn họ vừa sợ vừa ngạc nhiên.
"Đây, đây là thành quả hai mươi ngày qua của ngươi sao?"
Nói là nửa tháng, nhưng lại muộn hơn dự kiến năm ngày. Đã sắp cuối thu rồi, huynh muội Linh gia đã mất tích một tháng, lão gia tử ông không vội vàng mới là lạ. Cho nên ông mới canh chừng ở đây, cố gắng tìm chút gì đó từ chỗ của Ly Diên để khuây khỏa.
Nha đầu này, từ trước đến nay luôn có biện pháp. Vào thời khắc mấu chốt như vậy sẽ không vô duyên vô cớ bế quan, nhất định là đã có chuẩn bị.
Nhưng điều ông không ngờ là nàng vừa chuẩn bị đã chuẩn bị nhiều như vậy, thật sự khiến ông... nhìn không hết.
Mấy chiếc bình lọ này đều là bình ngọc đặc chế do Linh gia trang bọn họ chuẩn bị, trên mỗi bình đều có tên thuốc tương ứng.
Linh Vấn Thiên cầm lên xem. Có bổ huyết, tăng nội lực, bồi bổ dưỡng nguyên, bảo vệ kinh mạch, nhiều nhất là thuốc giải độc, đủ loại thuốc giải độc. Một số chai thậm chí còn chứa thuốc độc, bột độc và chất độc đã luyện chế sẵn, phân loại tỉ mỉ khiến lão gia tử bất giác nhíu mày.
"Nha đầu này, hai mươi ngày qua ngươi cuối cùng ngươi sống thế nào vậy? Nhiều thuốc như thế, ngươi còn có thời gian để nghỉ ngơi sao?"
Đôi mắt của Ly Diên đầy tơ máu đã mãnh liệt kích thích ông: "Không được, ngươi phải về nghỉ ngơi. Đợi nghỉ ngơi xong xuất phát cũng không muộn."
Ly Diên ngạc nhiên nhướng mắt, "Lão gia tử, làm sao ngài biết?"
"Ngươi đã chuẩn bị nhiều loại thuốc như vậy, chắc chắn không thể đem đi bán, đương nhiên là chuẩn bị cho hai người bọn chúng. Thuốc đã chuẩn bị xong, ngươi có thể trì hoãn nữa à? Đương nhiên là sẽ chuẩn bị xuất phát. Nhưng thân thể ngươi quá yếu, nghỉ ngơi cho tốt đi. Những thứ này, lão đây gói lại cho ngươi."
Ly Diên lo lắng nhìn: "Nhưng nhiều đồ như vậy, mang theo thật sự không tiện lắm, nhưng không biết khi đó sẽ có bao nhiêu người bị thương. Lão gia tử, ngài có cách gì không?"
"Ngươi không cần lo lắng. Hai ngày, cho ngươi thời gian hai ngày, nghỉ ngơi thật tốt. Phu nhân không gọi ngươi, ngươi không được phép ra ngoài. Đi, đi ngủ một giấc đi. Những thứ này giao cho lão phu."
Nói xong đã đẩy nàng ra khỏi mật thất mà không giải thích gì thêm.
Ly Diên quả thực đã mệt muốn chết. Hai mươi ngày bế quan khiến nàng không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác, chỉ muốn chế thuốc cho thật tốt. Chỉ cần là thuốc nàng có thể nghĩ ra thì đều luyện chế hết.
Không ngờ vừa xuất quan đã phát hiện có hơn một nghìn cái bình ngọc, chuyện này làm cho nàng sầu muốn chết. Nếu không thể mang đi thì thành trò cười mất.
Có phải nàng làm hơi quá rồi không? Nhưng nghĩ đến người của Linh gia trang và Phượng Trì sơn trang, nàng càng muốn chuẩn bị nhiều hơn. Sợ sẽ có người chết vì không kịp cứu chữa.
Thôi, nếu lão gia tử đã giúp tìm cách giải quyết, nàng vẫn nên nhanh chóng nghỉ ngơi thật tốt. Tất cả đợi sau khi tỉnh dậy rồi giải quyết.
Điều mà Ly Diên không ngờ là khi nàng tỉnh dậy, những chai lọ tràn đầy trong mật thất thật sự đã biến mất, không những lọ không còn, mà kệ cũng biến mất.
Về phần lão gia tử, ông không nói gì, chỉ đưa cho nàng một chiếc nhẫn. Lúc đầu Ly Diên còn không rõ, tưởng là tín vật gì của Linh gia trang. Nhưng khi nhận được chiếc nhẫn này, nàng mới nhận ra nó không giống với những chiếc nhẫn bình thường lắm.
Chiếc nhẫn này được làm bằng đồng xanh, nhìn có vẻ hơi cũ kỹ nhưng dù vậy vẫn rất tinh xảo. Đặc biệt là trên mặt nhẫn còn có đồ đằng và biểu tượng của Linh gia, lại nhìn dáng vẻ đau lòng của lão gia tử, nàng lập tức nghĩ đến một khả năng, "Cái này, lẽ nào đây là... nhẫn trữ vật trong truyền thuyết?"
Lão gia tử tức giận trừng mắt nhìn nàng, "Nha đầu ngươi đúng là biết nhìn đồ đấy. Không sai, là nhẫn trữ vật. Toàn bộ Linh gia chỉ có một cái này, hiện tại giao cho ngươi, ngươi không được làm mất đấy."
Hai mắt Ly thoáng chốc sáng ngời. Nàng nhìn chiếc nhẫn trên tay, khó có thể tưởng tượng được những thần vật chỉ được nghe trong truyền thuyết lại có thể đột nhiên xuất hiện trên tay nàng như vậy.
Nhất thời nàng có chút không kịp phản ứng, nhìn trái nhìn phải, trong mắt tràn đầy hưng phấn. Khi nhìn lão gia tử, càng là tò mò.
"Lão gia tử, cái này, ta nghe nói thứ này chỉ Long đế quốc mới có, sao lại…?"
"Chuyện này kể ra rất dài, sau này có thời gian rồi nói cũng không muộn. Trong đó có rất nhiều thứ chuẩn bị cho ngươi, bao gồm cả thuốc ngươi luyện chế. Đường đi không suôn sẻ, mọi thứ phải cẩn thận. Trong nhẫn có các loại lệnh bài khác nhau, ngươi chắc biết cách sử dụng rồi. Nhiệm vụ cứu ca ca lần này giao cho ngươi, không vấn đề gì chứ?"
"Không vấn đề gì, đây là việc Ly Diên nên làm. Lão gia tử cứ yên tâm, nhẫn của ngài, khi trở về chắc chắn ta sẽ trả lại nguyên vẹn."
Lão gia tử hờ hững xua tay: "Cố gắng bảo trọng. Lâm Nghiệp và Viên Triết đã đợi sẵn ở bên ngoài rồi, ta đã nói với họ là sẽ đi với ngươi lần này, tất cả mọi việc đều nghe mệnh lệnh của ngươi. Hài tử, tất cả mọi chuyện nhờ vào ngươi."
Ly Diên khẽ cau mày. Nghe điệu bộ này, chẳng lẽ là đã có tin tức của đám ca ca?
Ly Diên đang định mở miệng hỏi thì Linh Vô Nhai đã bước vào, vừa khéo còn có Mộ Thiến đi cùng với ông. Khi cả hai nhìn thấy nàng đều ân cần hỏi thăm, cuối cùng mới đưa nàng một lá thư.
“Đây là thư đối phương gửi tới, bên trên đó có ghi rõ địa chỉ. Linh gia trang bên này đều nhờ vào ngươi, ta và gia gia ngươi còn có việc quan trọng khác phải làm. Hài tử, chuyến đi này, vất vả cho ngươi rồi."
Lão gia tử và lão gia có việc phải làm? Lại còn đúng vào thời điểm này?
Ly Diên chớp mắt mấy cái, đột nhiên cảm thấy mọi chuyện thoáng cái trở nên phức tạp. Có điều dù họ không căn dặn, nàng vẫn sẽ đi chuyến này.
Dù sao bị đối phương khống chế không chỉ có huynh muội Linh gia mà còn cả mấy người ca ca của nàng.
"Lão gia tử, lão gia, phu nhân, xin mọi người yên tâm. Ly Diên sẽ không phụ kỳ vọng của các vị."
Có lẽ trong mắt người ngoài bao nhiêu tinh anh lương tướng như vậy không cần, cố tình tìm một tiểu nha đầu như như nàng ra trận thật nực cười, nhưng chỉ có người của Linh gia bọn họ mới biết, Ly Diên ở trong Linh gia có địa vị không thể nào lay chuyển.
Có thể được lão gia tử, còn có lão gia và phu nhân coi trọng, sao có thể làm họ thất vọng được?
Ly Diên cúi đầu nhìn lá thư trong tay. Phong thư không khác gì một phong thư bình thường, trên đó viết ba chữ "Linh Vấn Thiên" theo kiểu chữ Khải, nét chữ mạnh mẽ cứng cáp, không hề tệ chút nào. Ly Diên lấy thư ra xem xét, ngây ngẩn cả người.
"Ý gì đây? Du ngoạn? Rõ ràng bắt người, sao lại không biết xấu hổ nói là du ngoạn? Còn mời chúng ta cùng đến? Tệ hại nhất là ngay cái tên cũng không có, thứ lộn xộn gì đây? Những người khác cũng nhận được như thế này à?"
Mộ Thiến nhìn vẻ mặt tức giận của Diên Nhi, trong lòng cũng bất đắc dĩ: "Thư đối phương gửi đến hình thức đều giống nhau, chẳng qua chỉ đổi tên mà thôi. Bọn chúng không tính là không có ký tên, bên dưới có viết mà. ‘Người các ngươi muốn gặp nhất’. Người chúng ta muốn gặp nhất bây giờ không phải là bọn chúng sao?”
"Ngây thơ! Nhàm chán! Sao con lại thấy những người này không đáng tin cậy gì cả?"
Người viết ra phong thư thế này tám phần không phải kẻ tốt. Nhưng nói đi nói lại, bọn chúng đã bắt người rồi, còn có thể là người tốt gì chứ?
Địa chỉ trên thư chỉ có bốn chữ, “Chỉ Túy Kim Mê”.
Ly Diên biết nơi này. Ở hiện đại có loại câu lạc bộ giải trí siêu đặc biệt, thời cổ đại cũng có, hơn nữa quy mô không thua gì hiện đại.
Nơi này rất bí ẩn, vị trí cũng cực kỳ khó tìm, không có thư mời không vào được, một khi bị phát hiện sẽ chết không toàn thây, yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt.
Nàng không ngờ đối phương lại chọn nơi như vậy. Mấy năm trước nàng đã tò mò về nơi này, chỉ có điều mãi vẫn chưa tìm được con đường thích hợp, không ngờ cuối cùng lại dùng thân phận quang minh chính đại như vậy đi vào.
Danh sách chương