Hiện tại đang ở dưới lầu, ban ngày ban mặt, cô còn dám to gan như vậy, nếu như bị người khác đi vào thấy được thì sao? Thấy được dáng vẻ lẳng lơ của cô.

Tống Lương vừa nói vừa đánh nhẹ một cái lên mông cô. Hướng Chu bị đánh cũng vui vẻ, bị đánh đến sung sướng liền xoay người đưa lưng về phía anh.

Tống Lương vội kéo cô đến một góc, tách hai chân Hướng Chu ra.

Anh nhìn que kem bên tronglồn cô, Hướng Chu thấy ánh mắt anh cứ nhìn chằm chằm bên dưới bèn chủ động rút cây kem ra, đưa lên trên miệng anh: “Anh ăn không? ngon lắm đó, có cả nướclồn anh thích nè.”

Tống Lương vốn dĩ đối với kem không có hứng thú, nhưng tưởng tượng đến kem này dính một lớp nướclồn của cô, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, anh há miệng liếʍ láp kem que cô đưa tới, kem bình thường có vị ngọt, không biết có phải do có thêm nướclồn của cô bao quanh nên kem càng thêm ngon hay không.

Anh ăn một lát, Hướng Chu cảm thấy mỹ mãn hỏi: “Ăn ngon không anh? Về sau em thường xuyên cho anh ăn nướclồn được không?”

Tống Lương chịu hết nổi cô nàng hư hỏng này, đem cây kem vứt qua một bên, kéo cô đưa lưng về phía anh, nâng mông lên.

Cô đúng là con đĩ thèm Địʈ mà, anh nắm eo cô, làm cô khom lưng lại, “Nói nửa ngày còn không phải muốn tôi liếʍlồn cô sao? Còn giả vờ thục nữ cái gì?”

Hướng Chu nhớ đến kɧoáı ©ảʍ khi anh liếmlồn, vô cùng thoải mái, lúc cô còn chưa phản ứng lại thì người phía sau đã ngồi xổm xuống, hai tay nắm lấy mông cô, mở hai cánh mông cô ra để lộ khelồn bên trong, anh trực tiếp há miệng liếʍ láp.



Đột nhiên bị anh liếʍ, Hướng Chu hoảng sợ, không nghĩ tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến vậy đâu, miệng anh thế nhưng lại liếʍ lên cửa huyệt, đem mặt đều chôn ở mông cô.

Hướng Chu bị liếʍlồn làm cho cả người cạn kiệt sức lực, chân muốn nhũn ra, để tránh cho bản thân không bị ngã, cô nắm lấy góc bàn, mông trực tiếp ngồi trên mặt Tống Lương. Tống Lương một chút cũng không ngại, đem toàn bộ mặt mình chôn ở nơi tư mật của cô, đầu lưỡi thô dài linh hoạt mà quấy loạn ở bên trong.

Âm thanh liếʍlồn của anh phát ra càng lớn, đầu lưỡi nhanh chóng khuấy đảo bên trong lỗ nhỏ.

Hướng Chu mặt ửng đỏ tiếp nhận đầu lưỡi anh, tay dùng sức nắm góc bàn, cô cúi đầu nhìn người đàn ông đang ngửa mặt chăm chú mà liếʍlồn mình, trên cằm đều dính đầy nướclồn.

lồn hôm nay có mùi vị đặc biệt ngọt, là bởi vì vừa rồi kem que được nhét vào bên trong, một ít kem chảy ra mang theo mùi vị thơm ngon.

Cô không dám phát ra tiếng, chỉ có thể cắn cánh môi, trên mặt đều muốn nghẹn chết rồi, hiện tại cửa tiệm đang mở, toàn là người lui tới.

Dù sao cũng đang là ban ngày, sao có thể không có người được, đi ngang qua lại đều là người.

Cô vì thế không dám kêu dâʍ đãиɠ như ngày thường vì sợ người trên đường nhìn thấy.

Bên ngoài có người đi qua lại, còn anh thì ở chỗ này liếʍlồn, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cho nên nướclồn bên dưới chảy ra càng ngày càng nhiều, càng thêm mẫn cảm.

Chân Hướng Chu mềm nhũn lúc sau trực tiếp ngồi trên mặt anh, bị anh liếʍ Hướng Chu chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ liền nhanh chóng cao trào, trong nháy mắt Hướng Chu sắp phun ra, Tống Lương rời khỏilồn cô, cô phía dưới không có chỗ hứng nên nướclồn cứ thế phun trên mặt đất.



Đột nhiên anh rời đi, lỗlồn cô phun toàn bộ nước xuống dưới đất, trên chân còn treo cái qυầи ɭóŧ, đem qυầи ɭóŧ đều ướt hết.

Cô nhiều nước như vậy làm Tống Lương rất ngạc nhiên, qυầи ɭóŧ đều bị nước phun ướt dầm dề, Hướng Chu thoải mái thở dốc không còn chút sức lực, sợ té ngã cho nên thân thể đè ở trên mặt bàn.

Tống Lương nhìn cáilồn ẩm ướt kia, liền cởi quần xuống, nhân lúc Hướng Chu còn đang nghỉ ngơi, nhét cặ© vàolồn cô .

Trong nháy mắt bị đâm vào kia, Hướng Chu thoải mái rêи ɾỉ: “A……”

lồn cô vừa bị liếʍ nên đều là nước, không giống ngày hôm qua khít chặt, rốt cuộc hôm qua hai người đã làm vài lần nên hiện tại còn chưa có khép lại.

Nên việc đi vào cũng dễ dàng, anh cắm vào một lát liền bắt đầu cử động ra vào, Tống Lương cũng chống tay lên mặt bàn, va chạm mông cô, gậy thịt anh ở tronglồn cô mà ra sức chuyển động, đánh vào mông phát ra tiếng ‘bạch bạch bạch’.

Quá thoải mái, thật sự bị đụ quá thoải mái, thịt non phía dưới bị thọc vào rút ra làm cô sung sướиɠ chống lên mặt bàn muốn kêu ra tiếng.

Nhưng Hướng Chu lại không thể kêu, cho nên chỉ có thể nghẹn đến mức đỏ mặt tự cắn môi.

Tủ quầy thu ngân cũng tương đối cao, nửa người dưới trần trụi của hai người hoàn toàn được che chắn, chỉ có nửa người trên lộ ra là còn chỉnh tề.

Người ngoài có nhìn vào thì cũng thấy được hai người một đứng trước một đứng sau, không thể nhìn đến hạ thể hai người, bộ ρᏂậи iиɧ ɖụ© trần trụi đang dán liền với nhau, ở phía sau anh hung hăng dzã vàolồn cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện