Hướng Chu đột nhiên bị sờ như vậy thì hơi xấu hổ, cô biết bản thân mình dâm đãng nhưng không nghĩ tới lúc uống say lại dâm đến vậy, bắt anh làm này làm nọ.

Tay Tổng Lương lân mò đi vào thì phát hiện bên trong trống trơn, không có quân lót, anh nhíu mày, không vui hỏi: “Em xuống dưới sao không mặc quân lót, cứ để như vậy mà đi xuống à?.”

Hướng Chu làm nũng: “Không phải là em nhớ anh sao, muốn nhanh chóng nhìn thấy anh nên không kịp mặc.”

“Nứng 1 ô n thì nói nứng 1 ô n, muốn anh chạm vào nên không mặc quân lót, còn nói là nhớ anh.” Tống Lương đánh mông cô: “Mau đi lên mặc quân cho anh, áo lót cũng mặc nốt, ở đây là cửa hàng, mỗi ngày đêu có nhiều người lui tới, bị người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ?”

Tổng Lương cùng với Hướng Chu một tháng sau thì về quê, Hướng Chu xin phép công ty nghỉ một tuân, anh cũng nghỉ không kinh doanh một tuần.

Lân trước về quê để tham dự hôn lễ của chị, lân này về quê là tham dự hôn lễ của chính mình.

Hai người không muốn tổ chức trên thành phố, ngược lại trở về làm lễ trong nhà, chủ yếu vì trên thành phố đều là ra nhà hàng đặt người ta làm, cũng không có nhiều thân thích ở đó. Không giống như ở nông thôn, mỗi nhà mỗi hộ trong thôn đều tới uống rượu mừng rất

thần chết có cảm giác giống kết hôn hơn.

Bọn họ cùng người trong nhà nói qua, thời điểm trở về thì an bài cho người nhà hai bên gặp nhau, phía trước hai nhà đều rất quen thuộc, trong một thôn nên đêu biết nhau.

Người lớn hai bên cũng không nghĩ tới hai bọn họ thế nhưng có thể ở bên nhau, tuy rằng rất ngạc nhiên nhưng vẫn vui vẻ chúc phúc. Dù sao thì đối phương là đứa trẻ mình nhìn từ nhỏ đến lớn, hơn nữa đều ở trong một thôn nên đã hiểu rõ lẫn nhau.

Hôm nay ăn một bữa cơm, đêu đem mấy chuyện lễ hỏi tiên nong bàn bạc tốt.

Người ở quê cũng không cần tiên sính lễ nhiêu, vô cùng cản mà đem lễ hỏi cùng của hồi môn thương

lượng ổn thỏa, lúc sau hai nhà trở về.

đơn

Mẹ Hướng Chu trên đường quay về nói với cô: “Chu Chu à, mẹ nhìn ra được con thực sự thích Tổng Lương.”

Hướng Chu không hiểu được vì sao mẹ sẽ nói như vậy, cho nên vẻ mặt nghi hoặc nhìn mẹ, “Sao mẹ nhìn ra?” “Thời điểm con cùng với Đô Sinh đính hôn, trên mặt con đều không vui vẻ gì. Khi đó hỏi con có chuyện gì thì con cũng không nói, nhưng mẹ nhìn ra được con căn bản không thích. Lân này kết hôn với Tống Lương, con xem khóe miệng con đều muốn kéo tới lỗ tai rồi nè.”

Hướng Chu bị chọc cười, hình như đúng thật, lúc trước ở 57817

WO

hôn với Khương Đỗ Sinh, dù là chính cô quyết

định kết hôn nhưng tâm tình vẫn luôn buôn bực không vui, sau này biết hắn đã chết, tuy rằng cảm thấy rất

ích kỷ, nhưng cô quả thật đã thở một hơi nhẹ nhõm.

Lân này gả cho Tống Lương, cô thật sự rất vui.

....

Sáng sớm hôm sau, Tống Lương tới đón Hướng Chu, chuẩn bị đi cửa hàng váy cưới ở thị trấn chụp ảnh.

Váy cưới và vest ngày thường bọn họ cũng không dùng đến, cho nên cũng không tính mua mới. Tìm cửa hàng váy cưới chụp ảnh lưu niệm sau đó thuê váy cưới tại đó, đến lúc đó mặc kết hôn là được.

Anh tới rất sớm, thời điểm đến người còn chưa tỉnh dân. 57, đến lúc đó mặc kết hôn là được.

, mẹ Hướng gọi anh vào nhà: “Tống Lương à, ăn

sáng không? Mẹ nấu một ít cháo, con có muốn ăn thì cùng nhau ăn, Chu Chu còn chưa tỉnh dậy, giờ mẹ lên gọi nó xuống đây.”

Tống Lương lúc này gọi lại: “Mẹ, đừng, để con lên gọi cô ấy xuống cho.”

Mẹ Hướng nói được, sau đó sắp xếp một chút liên rời đi, trong nhà chỉ còn hai người bọn họ.

we 57 c, nghĩ đến hôm nay sẽ đi chụp ảnh cưới thì

Đêm qua Hướng Chu thức khuya chủ yếu là vì ngủ không

rất kích động, giống như lúc nhỏ được đi chơi xa, loại tâm tình này khắc chế không được, cứ thế mà dày vò tới rạng sáng mới ngủ, hiện tại vẫn chưa tỉnh dậy.

Tổng Lương đi lên lâu, lúc bước vào phòng thì thấy cô còn ngủ trên giường, anh đóng cửa lại sau đó lên giường gọi cô, vỗ một cái vào mông cô.

Hướng Chu là do mệt quá nên không có phản ứng. Tống Lương xốc chăn lên, nhìn thấy cô mặc váy ngủ thì vén làn váy lên, kéo quân lót xuống.

Nhìn chằm chằm vào 1 ô n cô, sau đó cúi đâu xuống, lè lưỡi liếm láp bụng nhỏ sau đó di chuyển dân xuống dưới.

Liếm hai mép thịt bên ngoài làm cho ướt dâm dê sau mới há miệng ngậm lấy, khuấy đảo thịt non bên trong mạnh mẽ liếm mu"t.

Hướng Chu vốn dĩ đang ngủ mơ mơ màng màng, không biết vì sau đột nhiên cảm thấy rất thoải mái, hạ thể bên dưới ẩm ướt, cảm giác giống có người đang liếm 1 ôn cô, bím bị liếm quá thoải mái, làm cô phải bắt lấy gối đâu mà rên rỉ: “Ưm.....2......”

Cô chỉ biết nắm lấy gối mà thét chói tai, còn không có tỉnh táo, con nhỏ hư hỏng này phỏng chừng cho rằng chính mình đang ở trong mộng xuân, mơ thấy bản thân bị

wii em lôn.

Tống Lương càng đẩy nhanh tốc độ liếm láp, đâu lưỡi liên tục bú muốt ra vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện