Hướng Chu sinh con trai, trước đó hai người còn suy đoán là con gái. Bọn họ cũng không nghĩ gì, dù trai hay gái chỉ cân sinh ra mạnh khỏe là được, cuối cùng là một cậu nhóc.

Thời gian Hướng Chu sinh cũng không tính là nhanh mà cũng không chậm, đi vào nửa giờ sau mới ra tới, cũng coi như nhẹ nhàng. Sau khi sinh thì cô mệt đến ngất đi.

Bất quá cô vẫn rất vui vẻ, ít nhất trước khi đẩy vào phòng sinh thì cô được uống một ly trà sữa, bằng không chờ sau này ở cữ và cho con bú thì không thể uống.

Tống Lương lúc ở bên ngoài phòng sinh chờ đợi lòng nóng như lửa đốt, mãi đến khi nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ mới thở một hơi nhẹ nhõm, rất vui vẻ.

Hướng Chu ở bệnh viện vài ngày rồi sau đó mới xuất viện về nhà. Bởi vì thuê vu" nuôi quá đắt, một tháng phải đến 1 vạn tiên, cho nên mẹ Tổng nghe thế lập tức lên đây, bà cảm thấy tiêu tiền này cho người ngoài còn không bằng chính mình tới hầu hạ Hướng Chu. Rốt cuộc cô cũng mang thai đứa cháu trai đích tôn của mình, bà cũng có kinh nghiệm rồi nên lên đây phụ giúp hai đứa.

Hướng Chu đối với việc này cũng không cảm thấy gì, cô cùng mẹ chồng ở chung khá tốt, có mẹ hỗ trợ thì cô đỡ cực hơn.

Mẹ chồng lên tới nơi thì ở phòng ngủ trước đó của phòng. ma bé ngủ giường em bé, cô cùng Tống Lương một Cô cảm thấy mẹ chồng chăm trẻ khá tốt, dù sao mẹ có kinh nghiệm nên khẳng định so với cô quen thuộc hơn. Chỉ có điêu mẹ thường xuyên làm món canh móng heo, canh gà bắt cô uống, nói là cho cô dễ xuống sữa.

Cô không có cách nào từ chối nên cứ thế mà uống hết canh móng heo tới canh gà,.... Uống tới mức chỉ cân ngửi mùi đã chịu không nổi.

Nhưng phải công nhận hiệu quả mang lại đúng thật là tớ

sữa, cô cảm thấy lúc mình không có sữa, sau khi

uống một chén canh móng heo, buổi tối ngực trướng ngủ không được.

Kỳ thật cô thấy sữa nhiêu cũng tốt, đứa nhỏ của cô không giống những đứa bé khác khi thấy núm vú sẽ nắm lấy mu"t không ngừng, con trai cô thì ngược lại chỉ mu"t vài cái là no rồi.

Hướng Chu cảm thấy bản thân giống như heo mẹ, liên tục tiết ra sữa, mấu chốt là sữa nhiêu như vậy mà không dùng hết. Đứa nhỏ cả ngày chỉ biết ngủ, đến giờ bú thì mu"t mấy cái rồi thôi, sữa còn dư cô phải dùng máy hút sữa để hút bớt ra.

Cô liên cảm thấy ủy khuất.

Bởi vì mỗi lân dùng máy hút sữa đều rất đau.

Hướng Chu đang thiu thiu ngủ thì nghe thấy tiếng khóc của con, nửa đêm tỉnh dậy đòi uống sữa, con cô tuy rằng ăn ít nhưng lại ăn rất nhiêu cữ, mỗi lân uống một chút, nửa đêm ít nhất phải uống hai lần.

Cô nghe được tiếng khóc sợ ảnh hưởng Tống Lương ngủ, cho nên đi ra ngoài cho con bú.

Sau khi trở về, cô nhìn người đang ngủ trên giường thì đột nhiên tức giận, leo lên giường lăn đến bên người anh, ôm anh khóc lóc nói: “Chồng ơi, ngực em đau quá, con trai bú sữa chỉ có một ít, em hiện tại còn trướng vu", đau quá à. Em không muốn dùng máy hút sữa đâu, anh hút ra cho em được không?”

Tổng Lương khi ngủ rất dễ tỉnh, nghe được giọng, ảnh hút ra cho em được không?”

cô liên mở to mắt ra, thấy Hướng Chu đỏ mắt làm

nũng, nhìn bộ dáng làm nũng của cô như vậy thì duỗi tay đi nắm lấy ngực cô. Hướng Chu vừa cho con bú về nên áo ngủ còn chưa kịp cài lại, anh duỗi tay vào trong áo sờ đến bầu ngực, nhìn vu" cô thật sự bị căng tức

sữa.

Sữa đều bị chảy ra ngoài, lan tới trên bàn tay anh.

Tống Lương nhìn bộ dáng khó chịu của vợ mình, đưa tay ôm lấy eo cô kéo về phía trước, đem vu" cô trực tiếp đến trên miệng anh, há miệng ngậm lấy núm vú, đem sữa bên trong mu"t sạch.

Hướng Chu vốn đang bị trướng đau, trước đó bị đau đều phải dựa vào máy hút sữa. Nhưng khi dùng máy cũng làm cô có chút đau, hiện tại bị anh liếm mu"t thì thấy rất thoải mái.

Thời điểm mu"t còn phát ra tiếng chụt chụt, sữa của cô chảy hết vào miệng anh.

Cô bị hút thật hưng phấn, một lúc sau toàn bộ sữa bị căng tức đã bị anh mu"t hết ra, không còn bị trướng nữa, Hướng Chu lúc này mới hỏi anh: “Uống ngon không?”

Tống Lương thành thật nói: “Không ngon lắm.”

Hướng Chu nhìn dáng vẻ anh mu"t say mê như vậy thì

TI/817

rằng nó cũng ngon, kết quả anh lại bảo không

ngon, cô phụt một tiếng bật cười: “Không ngon mà anh lại mu"t nhiệt tình như vậy? Em thấy vừa rồi anh uống nhanh như thế còn tưởng rằng mùi vị không tôi chứ”

Tống Lương nói: “Không có vị gì cả, chẳng qua là vu" em nên mới mu"t đến nghiện.”

Tống Lương nói xong thì lúc sau cũng muốn cô nếm thử một chút, cho nên nắm lấy ngực cô lại uống một ngụm, đem sữa ngậm trong miệng, sau đó đưa lên miệng cô, đẩy vào cho cô uống thử.

Hướng Chu nuốt xuống một ngụm thì cau mày, này cũng thật khó uống nha, khó trách con trai cũng không thích uống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện