Thời điểm bảo bảo ba tuổi thì hai người quyết định đưa con đi nhà trẻ, con trai đi học rất nhanh đã thích ứng,

tính cách cục cưng hòa đồng thích chơi cùng các bạn nhỏ khác.

Việc vđưa đón con đi học tà của Tống Lương. sau tại đưa cô đi fàm, giữa trưa anh đến đón con tan học, buổi

tối tại tiếp tục đón Hướng Chu tan tầm.

Bảo bảo thích ứng cực kỳ nhanh, hôm mnay rảnh nên Hướng Chu đi đón con, túc về không nhịn được mà

muốn uống trà sữa, cảm giác mỗi ngày không uống fà chịu không nổi, nên cô quyết định hôm nay sẽ fén

Tống Lương đi mua trà suữa uống. Lúc uống không quên nhắc nhở con trai, “Bảo bối, chuyện mẹ dẫn con đi

uống trà sữa con đừng nói cho ba ba biết nhé. Ba ba quy định một tháng mẹ chỉ được uống bao nhiêu đó thôi

không thể vượt quá, cho nên bị ba biết được thì mẹ sẽ xong đời mất, con đừng nói cho ba ba fà hai chúng ta

tén uống nha.”

Bảo bảo đang ôm fy trà sữa trong fòng cô, hút trân châu gật gật đâu.

Mẹ con hai người uống xong mới trở về, thời điểm vê nhà còn mua đồ ăn mang vê.

Tống Lương cảm thấy kỳ quái hỏi cô: “Hôm nay tại đi mua trà sữa?”

Hướng Chu nghe được tời này tiên chột dạ, nhưng tàm bộ như không có việc gì mà tắc đâu: “Cái gì a? Em

mua trà sữa khi nào? Không phải em đã hứa với anh một tháng chỉ uống nhiêu đó thôi sao? Em mua đồ ăn

cho nên đi hơi tâu, anh xem trên tay em đêu fà đô ăn nè.”

Tống Lương không nói gì nhìn cô, đem con trai bế Fên, hỏi con: “Mẹ con uống trà sữa phải không?”

Con trai tắc đâu: “Không có ạ, mẹ không uống trà sữa.”

Hướng Chu nghe được thì trong £òng thở một hơi nhẹ nhõm, đúng fà con trai mình sinh ra.

Thấy anh không nói gì nữa thì cô liên mang con trai lên lâu làm cơm, nấu cơm xong thì đưa bát cơm cho

Tống Lương, để anh đút con ăn.

Hướng Chu tấm rửa thay quân áo xong thì ôm cục cưng ngủ, Tống Lương dọn dẹp xong lúc sau mới tắm rửa

đi vào phòng, nhìn thấy cảnh hai mẹ con ôm nhau ngủ thì anh liên kéo con trai ra, tay bảo bảo còn đang nắm

lấy ngực Hướng Chu, anh nhìn thấy một màn này liên khó chịu, đây là vú của vợ anh, chỉ có anh mới được

`

SỜ.

“Tên tiểu tử thúi này đã cai sữa rồi còn nắm lấy ngực em, này không phải cố ý kfliêu «fí©f anh sao?”

Hướng Chu nghe thấy lời anh nói thì phì cười: “Kijtêu kfí©f| gì chứ, anh đừng nghĩ nhiêu được không? Con bú sữa em quen rồi nên chuyện này là bình thường.”

Tống Lương chính là không tin: “Chờ thêm mấy ngày nữa dọn đến phòng mới, để tên tiểu tử thúi này ngủ

một mình, em không cân ngủ với nó nữa đâu. Em xem em chiêu hư con nên lúc nào nó cũng đòi em dỗ mới

chịu ngủ, anh dỗ thì không chịu.”

Nói anh lòng dạ hẹp hòi cũng được, cho dù có là con trai anh. Cũng chính vì con trai nên anh mới làm như

vậy, nếu là con gái chỉ hận không thể đặt trong lòng bàn tay mà sủng ái, đúng là đẻ con trai ra sẽ đoạt vợ của

anh mà.

Hướng Chu nhìn bộ dáng anh ghen với cả con trai mình thì cười lớn hơn, dùng chân cọ đùi anh nói: “Biết vì

sao con trai lại như vậy không? Là lúc con còn nhỏ, anh dành uống sữa của con nên bị con ghi hận trong lòng

đấy. Hiện tại là muốn trả thù anh đó, dù sao cũng tại anh trước đó dành sữa của con.”

Tống Lương nghe được lởi này liên ôm lấy cô đánh một cái lên mông, “Vì sao anh dành sữa của con, là do ai

y y

dụ dỗ anh? Là ai đưa vú đến trước miệng anh vắt sữa? Lúc ấy em dâm như vậy, đưa bâu vú tới miệng anh

phun sữa. Em cũng đã được sướnđ rồi, hiện tại đổ hết lỗi lên người anh à.”

Hướng Chu chính là dâm như vậy, nhưng cô sẽ không thừa nhận đâu.

Sau đó cô bị Tống Lương ôm ra ngoài, hai người ra ngoài còn không quên đóng cửa phòng lại.

Hai người củi khô bốc lửa, thân thể đã gấp không chờ nổi mà dính vào nhau, kịch liệt ôm hôn, cắn mút

miệng đối phương sưng hết cả lên, rôi còn hút lấy nước miếng của nhau.

Cả hai đêu đang quỳ trên sô pha, cởi quân áo ra sau đó vuốt ve bộ ohậu inf] dụ© của nhau.

Bởi vì trước đó Hướng Chu bận lo tìm trường học cho con nên đã một thời gian rồi hai người không làAA

tìaÑ, hiện tại không kiêm chế được nữa, cứ như vậy mà sở soạng vùnđ kín đối phương, khiến cả hai đêu trở

nên hưng phấn. Người cô bị làm cho mêm như bông, vuốt ve được một lúc, Tống Lương mới cúi người

xuống dưới háng cô, chôn mặt vào Ì ôn cô liếm láp.

Không biết có phải do sinh con nên thân thể tiết ra tiết tố gì đó, cho nên lông tóc cô không còn nhiêu như

trước. Trước đó cô vẫn có lông mao nhưng sau khi mang thai đã cạo hết, hiện tại cũng không mọc lại như

trước, Mu l ôn bây giờ cũng chỉ có vài cọng tơ lưa thưa, nhấn mịn trơn bóng như trẻ con.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện