Tác giả: W Tòng Tinh/Kháng Bệnh Độc Khẩu Phục Dịch
Nhân vật chính: Đại Đinh x A Phổ
Tag: Đoản văn, 1v1, HE
⋆ ★_________ ׂׂૢ་༘࿐
Đại Đinh có một sở thích khác thường.
Anh bị chứng mất ngủ hành hạ suốt một thời gian dài nhưng mãi vẫn chưa tìm được cách chữa.
Lúc đầu anh thử nghe nhạc thôi miên truyền thống.
Nhưng nhạc nhẹ bình thường chẳng có tác dụng gì với anh, trái lại còn làm anh nhức đầu.
Ngày nọ anh lên một trang web trả tiền download một đoạn ghi âm có gắn tag "Thôi miên hữu hiệu".
Nhưng đó không phải ghi âm bình thường.
Đoạn đầu hình như có tiếng đồ đạc trên bàn bị gạt xuống đất, tiếp theo là một trận cãi cọ không rõ nội dung, anh đang băn khoăn nhìn điện thoại thì chợt nghe thấy tiếng đàn ông bắt đầu thở dốc, hồi lâu sau lại bắt đầu rên rỉ, thậm chí anh còn nghe được tiếng da thịt đụng chạm và tiếng nước lép nhép đầy mờ ám.
Đại Đinh rất bối rối nhưng nghe một hồi anh dần thả lỏng, khi người đàn ông trong ghi âm kêu thét lên đỉnh thì anh đã ngoẹo đầu ngủ say.
Thế là hôm sau anh lại lên trang web kia tìm người đăng để mua mấy đoạn ghi âm khác của đối phương.
Khi A Phổ đến thuê chỗ này, trong lòng cậu có chút khẩn trương lo lắng. Cậu nghe nói bạn cùng nhà với mình mắc chứng khó ngủ, tuy hai người không ở chung phòng nhưng có lẽ âm thanh khi cậu làm việc sẽ quấy rầy đối phương.
Lần đầu gặp nhau, người đàn ông đẹp trai nhưng nhìn hơi tiều tụy kia gật đầu với cậu rồi nói: "Tôi tên Đại Đinh."
Đại Đinh nói mình ngủ rất muộn, còn hay xem video nên không ngại âm thanh phát ra khi cậu làm việc ban đêm.
A Phổ âm thầm cầu nguyện, hy vọng đối phương sẽ không hối hận vì câu nói này.
Khi Đại Đinh ra ngoài rót nước thì nghe thấy tiếng động kỳ quái trong phòng A Phổ vọng qua cánh cửa.
Nghe rất giống đoạn ghi âm gần đây anh hay nghe, tiếng thở dốc, tiếng va chạm, tiếng nước sền sệt.
Anh đứng bên ngoài nuốt nước miếng một cái.
...... Chẳng lẽ những đoạn ghi âm kia đều do A Phổ thu lại? Anh suy nghĩ vẩn vơ một hồi, cảm thấy mình đứng nghe lén tình nhân người ta không tốt lắm nhưng nghe trực tiếp càng kích thích hơn nghe ghi âm, anh......
Đại Đinh xoa cổ về phòng quấn chăn nằm dài trên giường, khi nhớ lại đoạn ghi âm kia, người bị đè phía dưới trong trí tưởng tượng của anh lập tức trở nên cụ thể, đó là gương mặt ngây thơ thanh tú của A Phổ.
Đại Đinh nghĩ mình đúng là đồ biến thái.
Buổi sáng anh còn phải giả bộ như không có chuyện gì chào hỏi A Phổ.
Anh chưa từng gặp bạn trai A Phổ, hình như người kia chỉ đến ban đêm, làm xong việc sẽ đi ngay.
Sau đó anh nhớ lại A Phổ chưa từng nói công việc của cậu là gì, trong lòng không khỏi suy đoán lung tung nhưng nửa câu cũng không dám hỏi ra miệng.
Anh lại nhịn không được chạy đến cửa phòng A Phổ nghe lén.
Lần này A Phổ không đóng cửa, trong phòng bật đèn sáng trưng, anh nín thở nghe bên trong vọng ra âm thanh trầm đục như đánh đòn.
Anh chợt nhớ lại ngày thường A Phổ mặc quần jean nhìn mông rất mẩy. Anh nghĩ nếu đánh vào đó nhất định mông thịt sẽ nảy lên, cầm trong tay nắn bóp chắc cũng rất thích.
Anh chỉ định nghe lén một lát rồi đi, nhưng khi A Phổ kêu to, mí mắt anh đột nhiên sụp xuống, thân hình ngã chúi về phía trước phá tan cửa phòng A Phổ.
Đại Đinh bừng tỉnh, khiếp sợ ngẩng lên đối mặt với ánh mắt A Phổ trong phòng.
A Phổ vẫn đang há hốc miệng.
A Phổ ho khan mấy tiếng rồi mất tự nhiên sửa lại cổ áo, nặn ra một nụ cười ngượng ngùng nhưng không thất lễ chào anh: "Good evening?"
Bên trong hoàn toàn chẳng có người đàn ông nào khác.
Mọi âm thanh đều im bặt, từ cửa nhìn vào chỉ thấy một người, một ghế dựa, một ly nước, một máy tính, một microphone ghi âm mà thôi.