Vào tiết hoá, nhìn bài tập trước mắt, Tư Nhiên vò đầu bứt tai mà vẫn không thể giải được.

Nghe thầy giảng thì lại càng rối hơn.

Gia Minh ngồi bên cạnh, để ý thấy Tư Nhiên cứ bôi bôi xoá xoá thì quan tâm hỏi: "Sao vậy?"
Tư Nhiên ngại làm phiền Gia Minh học nên chỉ cười trừ, nói dối: "Không có gì đâu tớ viết lộn nên bôi thôi!"
Gia Minh nhìn Tư Nhiên một lúc rồi cũng quay lên bảng tiếp tục nghe giảng.

Mớ hỗn độn giữa chữ và số khiến Tư Nhiên đau đầu vô cùng.

Tiếng xung phong của các bạn, tiếng giảng bài của cô, tất cả đồng loạt vang lên khiến sự tự ti và áp lực trong Tư Nhiên càng dữ dội.

Những suy nghĩ tiêu cực cũng từ đó mà hiện lên.
-Bài này khó như vậy sao mọi người giải được vậy? Sao mình lại không hiểu chữ nào hết?
Khi Tư Nhiên đang chìm trong dòng suy nghĩ thì từ đâu một bàn tay nắm lấy tay Tư Nhiên.


Giật mình, Tư Nhiên hoàn hồn lại nhìn thì mới nhận ra bản thân đang viết liên tục lên giấy.

Bàn tay ấy là của Gia Minh đang ngăn hành động không tự chủ ấy của cậu lại.
Tư Nhiên mở to mắt kinh ngạc trước hành động của cả bản thân lẫn Gia Minh.

Khi Tư Nhiên đang hoang mang thì đột nhiên Gia Minh lấy quyển tập của Tư Nhiên đi.

Tư Nhiên định lấy lại thì Gia Mình đã đưa tay ngăn lại khẽ nói: "Ngồi yên."
Dứt lời, Gia Minh liền nhìn Tư Nhiên với ánh mắt có phần đáng sợ khiến cậu không dám làm gì mà ngồi yên nghe theo.
Gia Minh viết vào tập Tư Nhiên bài giải rồi đưa qua cho Tư Nhiên, nhẹ nhàng bảo: "Cậu đi có chỗ nào không hiểu không?"
Tư Nhiên nhận lấy quyển tập cẩn thận xem xét.

Cảm xúc đã ổn định khiến Tư Nhiên bớt áp lực hơn, vì thế mà suy nghĩ cũng thông thoáng ra.
"Từ khúc giữa này tớ có chút không hiểu."
Gia Minh nghe vậy thì quay qua, tỉ mỉ giải thích từng chỗ cho Tư Nhiên.

Sau một hồi giảng cuối cùng Tư Nhiên cũng hiểu ra.

Tư Nhiên vui vẻ nói: "Tớ hiểu rồi, không ngờ bài này dễ vậy!"
Nhìn gương mặt đã bớt căng thẳng của Tư Nhiên, Gia Minh không nói không rằng mà đưa tay xoa nhẹ đầu Tư Nhiên một cái rồi bảo: "Mấy bài này không khó, chỉ cần cậu bình tĩnh suy nghĩ là có thể nghĩ ra.

Nếu rối thì cứ để quay một bên, nhắm mắt lại thư giãn đầu óc một chút rồi giải tiếp cũng được."
Tư Nhiên gật đầu tỏ ý bản thân đã hiểu.
"Cảm ơn cậu nhé A Minh!"
"Không có gì đâu."
Đưa tay sờ những con số Gia Minh viết trên tập, Tư Nhiên chợt nhận ra một thứ.
-A Minh nói chuyện với mình càng ngày càng nhiều rồi! Hồi đấy câu cậu ấy nhắn hay nói chuyện đều vô cùng ngắn gọn nhưng giờ lại khá dài.

Có lẽ cậu ấy đã mở lòng rồi, mình phải nhắm bắt cơ hội mới được!  -----------------------------------------------------
Kế hoạch lay động Gia Minh của Tư Nhiên chưa bắt đầu thì hiện thực đã mang tới cho Tư Nhiên một vấn đề cấp bách hơn.
Ngồi trong thư viện, Gia Minh đang cố gắng giải thích một bài tập hoá cho Tư Nhiên.

Tư Nhiên cũng đang rất nỗ lực hiểu từng ý nhưng thực tế lại quá phủ phàng.

Mặc cho tiếng giảng và vẽ của Gia Minh vang lên liên tục trong mười phút, Tư Nhiên lại không hiểu được chữ nào.
Tư Nhiên thở dài, bất lực ôm đầu, nằm dài ra bàn, hết sức nói: "Tớ thật sự không hiểu gì hết..."
Gia Minh vốn lúc nào cũng bình tĩnh nay cũng phải nhăn mặt xoa xoa thái dương hỏi: "Cậu không hiểu chỗ nào?"
Tư Nhiên thất vọng đáp: "Xin lỗi nhưng từ đầu tới cuối tớ thật sự không hiểu sao kết quả lại ra vậy luôn á! Lúc đầu còn hiểu chút chút càng về sau càng loạn..."
Gia Minh hít một hơi thật sâu để lấy lại sự bình tĩnh, nhẹ nhàng hỏi Tư Nhiên: "Thật sự là không hiểu gì hết?"
Tư Nhiên buồn hiu gật đầu.

Nhìn Gia Minh đang trầm tư suy nghĩ, Tư Nhiên nhỏ giọng hỏi: "A Minh ơi, cậu có thể dạy kèm cho tớ không?"
"Ý cậu là muốn tớ dạy cậu lại từ đầu sao?"
Tư Nhiên gật đầu, Tư Nhiên làm vẻ mặt đáng thương, năn nỉ: "Cậu hãy giúp tớ đi mà A Minh! Nếu lần này tớ còn không tiến bộ nữa là tớ xong đời đó.

Cậu nỡ đành lòng sao?..."
Tư Nhiên nắm lấy tay áo Gia Minh, khẽ kéo.


Trước sự năn nỉ của Tư Nhiên, Gia Minh tuy có chút không muốn nhưng vẫn chịu thua mà đành đồng ý.
Được học bá Gia Minh đồng ý dạy thêm, Tư Nhiên lập tức vui vẻ trở lại.
-A Minh chỉ mình thì mình không sợ thấp điểm nữa!
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Tư Nhiên, Gia Minh nghiêm túc dặn dò: "Cậu đừng có vui mừng quá sớm.

Tớ chỉ cậu là một chuyện, cậu không cố gắng thì cũng vậy thôi."
Tư Nhiên mỉm cười, hứa: "Tớ sẽ không phụ sự chỉ dạy của cậu đâu!"
Gia Minh thở dài, hỏi chuyện chính: "Vậy tớ dạy cậu bằng cách nào?"
Tư Nhiên nghiêng đầu nghiêm túc suy nghĩ.
"Thời gian thì sau giờ tan học được không? Địa điểm là nhà tớ nha!"
Vừa nghe đến là nhà Tư Nhiên, Gia Minh nhíu mày hỏi lại: "Nhà cậu?"
"Ừ, nếu cậu không muốn thì nhà A Minh cũng được!"
Gia Minh lắc đầu lập tức từ chối: "Không được.

Thời gian và địa điểm cứ chốt vậy đi.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện