Doãn Khởi đợi Doãn Khải rời đi rồi vội vàng thỉnh an phụ vương và mẫu hậu xong lập tức trở về đông cung, chàng cho triệu thái y tổng quản phụ trách sức khỏe của quốc vương đến để hỏi chuyện.
- Quốc vương có hơi yếu, nhưng ngài yên tâm chúng thần sẽ tận lực chữa trị.
- Ta là muốn quốc vương đừng khỏi, không thì vĩnh viễn nằm im một chỗ cũng được.
- Thái tử ngài đang nói gì vậy.
Doãn Khởi đặt trước mặt vị thái y một gói thuốc nhỏ, vị thái y chưa hiểu ý liền mở gói thuốc ra xem thử, sắc mặt ông ta trắng bệch lại, tay chân trở nên luống cuống run rẩy, giọng nói lộ rõ sự sợ hãi.
- Thái tử, đây là thạch tín.
- Đem nó bỏ vào thuốc của quốc vương.
- Thần cầu xin thái tử tha mạng cho thần, chuyện này thần tuyệt đối không dám làm. Vị thái y quỳ rạp xuống trước mặt Doãn Khởi, miệng lẩm bẩm cầu xin.
- Ngươi nên nhớ ngươi còn gia đình, nếu chuyện này trót lọt ta đảm bảo cho ngươi và người thân ngươi một đời bình an sang giàu.
Vị thái y run sợ cầm lấy gói thạch tín rồi rời khỏi. Một thời gian sau hoàng cung truyền đến tin quốc vương lâm trọng bệnh.
Doãn Khởi ngồi bên giường nhìn phụ vương, người nằm im một chỗ không thể làm gì được chỉ biết nhìn chằm chằm đứa con bất hiếu người mặt.
- Ra đến nông nỗi này đều là lỗi của người.
Quốc vương nằm yên bất động, miệng không thể nói gì trừng mắt lên nhìn chàng.
- Phụ vương người một đời anh minh lỗi lạc, không ngờ đến hôm nay bị chính con ruột hãm hại, cảm giác như thế nào.
Doãn Khởi khẽ mỉm cười rồi lấy tay che mắt quốc vương lại.
Hôm ấy hoàng cung truyền tin ra bên ngoài quốc vương băng hà. Lương quốc phát tang trong vòng 10 ngày.
10 ngày sau, theo như di chiếu quốc vương để lại, thái tử Doãn Khởi văn võ song toàn, là một người vừa có tài vừa có đức xứng đáng thừa kế vương vị.
Tranh đấu nhiều năm như vậy, Doãn Khởi chàng cũng đường đường chính chính trở thành quốc vương của Lương quốc này.
….
Ở một góc của phủ tể tướng, Châu Doanh tức giận đến phát điên, nàng ra sức đập phá mọi thứ ở trong phòng. Ở Tần vương phủ nàng là vương phi được Tần vương vô cùng yêu thương nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, bên trong nàng chỉ là một thứ đồ trang trí phụ họa cho vương phủ, nàng chưa bao giờ thực sự là thê tử của chàng.
Khi nghe tin quốc vương qua đời, thái tử kế vị bao nhiêu tủi nhục uất ức nàng dồn nén liền bộc phát ra ngoài. Nếu Doãn Khởi thành quốc vương chẳng phải cô ta sẽ trở thành hoàng hậu sao, tại sao cô ta lại được hạnh phúc trong khi nàng phải chịu những đau đớn tủi nhục như vậy. Nàng chạy về phủ, nàng cầu xin cha đến ngăn cản Doãn Khởi lập nàng ta thành hoàng hậu.
- Phụ thân, thái tử phi đó tuyệt đối không thể trở thành hoàng hậu
.
- Con nói năng hồ đồ gì vậy, cô ta định sẵn trở thành hoàng hậu của Lương triều rồi.
- Cô ta chỉ là một kẻ ngoại tộc, không chừng là gián điệp cài vào Lương quốc. Cô ta trở thành hoàng hậu thì chúng ta có lợi lộc gì chứ.
- Ý con là sao? - Nếu hoàng hậu là người của ta, chẳng phải sẽ rất có ích sao.
- Ta chỉ có mình con là con gái.
- Chẳng phải cha vẫn còn một người nghĩa nữ sao? Từ Lan.
- Cũng chỉ là một đứa con nuôi, làm sao ta thực sự tin tưởng được.
- Còn hơn là để một kẻ ngoại tộc ngồi lên hậu vị đó.
…
Khi triều chính đã dần ổn định, tân vương đã dần kiểm soát được mọi thứ thì cần bắt đầu đến chuyện hậu cung. Doãn Khởi trước mặt các vị đại thần tỏ ý muốn phong thái tử phi làm hoàng hậu của Lương triều.
- Bệ hạ, thần thấy không nên để công chúa ngoại tộc trở thành hoàng hậu được.
- Tể tướng khanh nói vậy là có ý gì. Công chúa Triệu quốc trở thành hoàng hậu vốn đã được định sẵn, nàng ấy không chỉ là hoàng hậu mà còn là sự liên kết chặt chẽ của hai đất nước.
- Công chúa thật sự không phù hợp, vẫn là người của Lương quốc thì phù hợp hơn. Bệ hạ, thần có một nghĩa nữ, tên là Từ Lan xuất thân danh gia vọng tộc, cầm kì thi họa đều rất tốt.
- Khanh là muốn nghĩa nữ của mình thành hoàng hậu? Hoang đường.
- Bệ hạ, thần chỉ muốn tốt cho Lương quốc.
- Nếu khanh nói nữa, trẫm sẽ coi đây là tạo phản.
- Bệ hạ mong người suy nghĩ lại.
- Trẫm đã suy nghĩ rất kĩ, trẫm sẽ sắc phong Chiêu Hy công chúa thành hoàng hậu, ai phản đối lập tức chém đầu. Còn về phần nghĩa nữ của tể tướng, phong nàng ta làm Từ Huệ phi. Bãi triều.
- Quốc vương có hơi yếu, nhưng ngài yên tâm chúng thần sẽ tận lực chữa trị.
- Ta là muốn quốc vương đừng khỏi, không thì vĩnh viễn nằm im một chỗ cũng được.
- Thái tử ngài đang nói gì vậy.
Doãn Khởi đặt trước mặt vị thái y một gói thuốc nhỏ, vị thái y chưa hiểu ý liền mở gói thuốc ra xem thử, sắc mặt ông ta trắng bệch lại, tay chân trở nên luống cuống run rẩy, giọng nói lộ rõ sự sợ hãi.
- Thái tử, đây là thạch tín.
- Đem nó bỏ vào thuốc của quốc vương.
- Thần cầu xin thái tử tha mạng cho thần, chuyện này thần tuyệt đối không dám làm. Vị thái y quỳ rạp xuống trước mặt Doãn Khởi, miệng lẩm bẩm cầu xin.
- Ngươi nên nhớ ngươi còn gia đình, nếu chuyện này trót lọt ta đảm bảo cho ngươi và người thân ngươi một đời bình an sang giàu.
Vị thái y run sợ cầm lấy gói thạch tín rồi rời khỏi. Một thời gian sau hoàng cung truyền đến tin quốc vương lâm trọng bệnh.
Doãn Khởi ngồi bên giường nhìn phụ vương, người nằm im một chỗ không thể làm gì được chỉ biết nhìn chằm chằm đứa con bất hiếu người mặt.
- Ra đến nông nỗi này đều là lỗi của người.
Quốc vương nằm yên bất động, miệng không thể nói gì trừng mắt lên nhìn chàng.
- Phụ vương người một đời anh minh lỗi lạc, không ngờ đến hôm nay bị chính con ruột hãm hại, cảm giác như thế nào.
Doãn Khởi khẽ mỉm cười rồi lấy tay che mắt quốc vương lại.
Hôm ấy hoàng cung truyền tin ra bên ngoài quốc vương băng hà. Lương quốc phát tang trong vòng 10 ngày.
10 ngày sau, theo như di chiếu quốc vương để lại, thái tử Doãn Khởi văn võ song toàn, là một người vừa có tài vừa có đức xứng đáng thừa kế vương vị.
Tranh đấu nhiều năm như vậy, Doãn Khởi chàng cũng đường đường chính chính trở thành quốc vương của Lương quốc này.
….
Ở một góc của phủ tể tướng, Châu Doanh tức giận đến phát điên, nàng ra sức đập phá mọi thứ ở trong phòng. Ở Tần vương phủ nàng là vương phi được Tần vương vô cùng yêu thương nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, bên trong nàng chỉ là một thứ đồ trang trí phụ họa cho vương phủ, nàng chưa bao giờ thực sự là thê tử của chàng.
Khi nghe tin quốc vương qua đời, thái tử kế vị bao nhiêu tủi nhục uất ức nàng dồn nén liền bộc phát ra ngoài. Nếu Doãn Khởi thành quốc vương chẳng phải cô ta sẽ trở thành hoàng hậu sao, tại sao cô ta lại được hạnh phúc trong khi nàng phải chịu những đau đớn tủi nhục như vậy. Nàng chạy về phủ, nàng cầu xin cha đến ngăn cản Doãn Khởi lập nàng ta thành hoàng hậu.
- Phụ thân, thái tử phi đó tuyệt đối không thể trở thành hoàng hậu
.
- Con nói năng hồ đồ gì vậy, cô ta định sẵn trở thành hoàng hậu của Lương triều rồi.
- Cô ta chỉ là một kẻ ngoại tộc, không chừng là gián điệp cài vào Lương quốc. Cô ta trở thành hoàng hậu thì chúng ta có lợi lộc gì chứ.
- Ý con là sao? - Nếu hoàng hậu là người của ta, chẳng phải sẽ rất có ích sao.
- Ta chỉ có mình con là con gái.
- Chẳng phải cha vẫn còn một người nghĩa nữ sao? Từ Lan.
- Cũng chỉ là một đứa con nuôi, làm sao ta thực sự tin tưởng được.
- Còn hơn là để một kẻ ngoại tộc ngồi lên hậu vị đó.
…
Khi triều chính đã dần ổn định, tân vương đã dần kiểm soát được mọi thứ thì cần bắt đầu đến chuyện hậu cung. Doãn Khởi trước mặt các vị đại thần tỏ ý muốn phong thái tử phi làm hoàng hậu của Lương triều.
- Bệ hạ, thần thấy không nên để công chúa ngoại tộc trở thành hoàng hậu được.
- Tể tướng khanh nói vậy là có ý gì. Công chúa Triệu quốc trở thành hoàng hậu vốn đã được định sẵn, nàng ấy không chỉ là hoàng hậu mà còn là sự liên kết chặt chẽ của hai đất nước.
- Công chúa thật sự không phù hợp, vẫn là người của Lương quốc thì phù hợp hơn. Bệ hạ, thần có một nghĩa nữ, tên là Từ Lan xuất thân danh gia vọng tộc, cầm kì thi họa đều rất tốt.
- Khanh là muốn nghĩa nữ của mình thành hoàng hậu? Hoang đường.
- Bệ hạ, thần chỉ muốn tốt cho Lương quốc.
- Nếu khanh nói nữa, trẫm sẽ coi đây là tạo phản.
- Bệ hạ mong người suy nghĩ lại.
- Trẫm đã suy nghĩ rất kĩ, trẫm sẽ sắc phong Chiêu Hy công chúa thành hoàng hậu, ai phản đối lập tức chém đầu. Còn về phần nghĩa nữ của tể tướng, phong nàng ta làm Từ Huệ phi. Bãi triều.
Danh sách chương