Dịch giả: Đậu bắp

Trên không trung cao vợi.

Một luồng kim quang chói mắt, tựa như một mũi thần tiễn phá không, vượt qua Kim Phong đang kiệt liệt gào thét, léo lên rồi biến mất.

Một hồng y thiếu nữ, chính là Xà Dư được bao bọc bởi kim quang nhàn nhạt đang phi hành với tốc độ kinh người, bay vút đi trong không trung giống như đạn pháo rời nòng. Ở sau lưng nàng ta lưu lại một làn sóng không khí thật dài, giống như mặt biển rộng bị một cái tàu cao tốc khuấy đảo, chém ra từng gợn sóng trắng phau. Những gợn sóng khí đó chỉ tồn tại trong nháy mắt, liền bị lực phá hoại khủng bố của Kim Phong xé rách, vỡ nát mất.

Dung nhan xinh đẹp có phần lẳng lơ, diêm dúa ẩn chứa một lực lượng mê hoặc lòng người. Chỉ một cái khẽ nhíu mày, cũng đủ khiến cho cánh đàn ông mê đắm, tan chảy trong đó.

Nàng ta hiện tại vẫn chưa thích ứng được hoàn toàn với cỗ lực lượng mênh mông, bá đạo trong cơ thể mình.

Mỗi lần trái tim nhảy lên, cũng khiến cho tâm thần nàng hơi hơi rung động, chao đảo, cảm giác như có một dòng diện xuyên suốt thân thể mình vậy.

Mấy ngày trước, khi nàng ta mở mắt tỉnh lại mới phát hiện ra mọi thứ đều đã được cải biến. Ở trong mắt nàng, thế giới hiện ra hoàn toàn khác so với trước. Mà hết thảy căn nguyên, chính là vì Thánh vật của Thần quốc, Thần Huyết.

Thần Huyết còn chưa được nàng hấp thu hoàn toàn, nó giống như một đầu cự thú đang ẩn nấp trong trái tim của nàng, chỉ còn chờ thời điểm thức tỉnh mà thôi. Nhưng chỉ một phần Thần Huyết hấp thu được, đã khiến cảnh giới của nàng đề thăng tới mức không dám tưởng tượng rồi. Lực lượng hiện tại ở trong cơ thể nàng mênh mông như biển, đôi khi chỉ một cái động tác nhỏ, cũng có thể dẫn phát ra ở trong cơ thể một hồi biển gầm cuồng bạo vô cùng.

Mối lo thời gian này của nàng về Sinh Diệt Hoa Tế thuật cũng tan thành mây khói, tất cả dấu vết giống như chưa từng xuất hiện. Cái nguy cơ vẫn treo trên cổ nàng, cứ như vậy dễ dàng bị giải quyết chóng vánh. Sự tình trên thế gian, nhiều lúc kỳ diệu cũng chỉ tới vậy mà thôi.

Tất cả phiền nào, thường thường đều là do lực lượng của bản thân nhỏ yếu gây ra.

Sầu lo cũng vậy, mà phẫn nộ cũng thế.

Tâm thần của Xà Dư lúc này hướng tới nhiệm vụ bên trên giao phó. Nhiệm vụ này rất rất trọng yếu, vì nó mà bệ hạ không tiếc đích thân ban thưởng Thần Huyết cho nàng. Hơn nữa, bất kể là Diệp Bạch Y hay là Nam Cung Vô liên, ai trong hai người họ cũng đều có vai trò không thể thay thế trong Thần quốc.

Vô luận thế nào, cũng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, giải cứu được Diệp Bạch Y và Nam Cung Vô Liên.

Ơn trạch sâu nặng của bệ hạ, nàng một mực khắc ghi trong lòng.

Bỗng nhiên, nàng khẽ giật mình, thân hình trên không trung gập lại, chuyển hướng bay đi. Cảm giác của nàng hiện tại cực kỳ nhạy bén, đặc biệt là đối với Huyết linh lực thì càng dị thường mẫn cảm. Đây cũng là nguyên nhân mà bệ hạ phái nàng đi trước dò xét, bởi vì nàng hoàn toàn có thể nhận ra được vị trí của Thiên Thần Tâm, cho dù nó bị phong ấn đi chăng nữa. Thiên Thần Tâm và Thần Huyết có một mối liên hệ vi diệu. Nhớ năm đó, Thiên Thần Tâm chính là vì để thừa nhận Thần Huyết mà chế tạo ra.

Thân hình nàng lóe lên, biến mất ở trên không trung.

Sau một khắc, thân ảnh nàng từ hư không xuất hiện ở tầng trời thấp, lạnh lùng quan sát chiến bộ phía dưới.

Thần Linh chiến bộ đang hạ trại nghỉ ngơi, tất cả quân sĩ đềumệt mỏi không chịu nổi. Hạ Nam Sơn cũng khó nén được sự mỏi mệt cùng lo âu hiện rõ trên mặt. Đoạn thời gian trước, dấu vết của Thiên Thần Tâm đột nhiên nhảy lên một cái rồi tắt ngấm. Thần Úy chiến bộ, Tài Quyết chiến bộ giống như sủi tăm vào giữa dãy núi rậm rạp.

Bọn hắn không biết được việc đó là do đối phương phong ấn Thiên Thần Tâm hay là xảy ra biến hóa gì khác. Kết quả bết bát nhát, chính là đối phương đem Diệp Soái và Nam Cung cung chủ thủ tiêu.

Trong lòng bọn chúng bao trùm một nỗi sợ hãi mãnh liệt.

Biến cố đột ngột xuất hiện đã cắt đứt hoàn toàn tất cả kế hoạch của chúng. Bọn chúng không thể không kéo giãn trận hình, phái ra đại lượng các trạm do thám hòng tìm kiếm cho bằng được dấu vết đối phương lưu lại.

Đương nhiên, làm như vậy sẽ tạo cơ hội cho đối phương thừa dịp tấn công ngược lại, tình thế song phương lập tức phát sinh biến hóa to lớn. Thần Úy, Tài Quyết chiến bộ, từ vị trí là kẻ bị truy đuổi, mệt mỏi trốn tránh, lúc này lập tức chuyển mình biến thành Cô Lang nơi núi rừng. Bọn họ hung ác mà giảo hoạt, chỉ cần hơi chút cơ hội, liền triển hiện ra răng nanh sắc bén nhất.

Đám Hạ Nam Sơn bị Thần Úy, Tài Quyết chiến bộ nhiều lần phục kích, gây lên tổn thất không nhỏ, chật vật không chịu nổi. Địch nhân so với bọn chúng tưởng tượng thì lão luyện và giảo hoạt quá sức.

Bỗng nhiên, Hạ Nam Sơn máy động, ngẩng đầu nhìn lên, trái tim tức thì co rút mãnh liệt.

Chẳng biết từ lúc nào, phía trên doanh trại thậm chí xuất hiện một người đang ngó xuống!

Chờ tới khi y nhìn rõ ràng người tới là ai, tâm thần khẩn trương mới hồi phục lại, thở ra một hơi nhẹ nhõm: "Nguyên lai là Xà Dư điện hạ."

Địa vị của Xà Dư tại Thần quốc không thấp, nhưng cũng chỉ là không thấp mà thôi. So với Bộ thủ Thần Linh bộ như Hạ Nam Sơn, thì địa vị của y so với một người không có thực quyền như Xà Dư đương nhiên cao hơn.

Chỉ có điều, tình hình hiện tại lại nhìn thấy Xà Dư. Điều này khiến trong lòng Hạ Nam Sơn nhảy lên, sắc mặt biến hóa, vội vàng hành lễ: "Phải chăng bệ hạ có ý chỉ gì muốn truyền đạt tới ta?"

Đây là khả năng lớn nhất mà Hạ Nam Sơn nghĩ tới, y đã chuẩn bị để thừa nhận lửa giận của bệ hạ. Không có biện phái, ai bảo biểu hiện của y gần đây thật sự quá tệ, tới chính bản thân mình còn cảm thấy khó có thể bỏ qua nữa là. Y chỉ hy vọng bệ hạ có thể cho y một cơ hợi đoái công chuộc tội, mà không phải là lập tức bị áp giải trở về.

Xà Dư quan sát sự biến hóa trên gương mặt Hạ Nam Sơn, liền đoán được đại khái suy nghĩ trong lòng y.

Nàng nở cụ cười tự nhiên, thoải mái.

Thế giới trước mắt tướng sĩ Thần Linh bộ đột nhiên biến đổi. Dáng cười của Xà Dư giống như phóng đại hàng trăm, hàng nghìn lần trong mắt bọn chúng. Bầu trời phía sau thân ảnh hồng y giống như sụp đổ, trùng kích mãnh liệt khiến bọn chúng hầu như không đứng vững, Huyết linh lực trong cơ thể triệt để mất đi khống chế. Cả đám ngã ngồi tại chỗ, trơ ra như tượng, tới một ngón tay cũng không thể nhúc nhích mảy may.

Sợ hãi mãnh liệt thôn phệ toàn bộ tâm thần bọn chúng.

Cho tới bây giờ, chưa ai trong số chúng từng gặp tình huống quái dị tới như vậy cả.

Bỗng nhiên, một tràng gào rú của dã thú vang lên, có một gã cường giả Thần Thông Huyết tu vì để chống cự lại uy áp của Xà Dư đã gọi ra thần thông bản mạng. Âm thanh gầm gừ không ngừng vang lên, không ngừng có cường giả Thần Thông Huyết tu kích phát thần thông để kháng cự lại uy áp khủng bố đang đè nén mình.

Sắc mặt Hạ Nam Sơn trắng bệch, toàn thân run rẩy. Y cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, run giọng hỏi: "Điện hạ đây là ý gì?"

Xà Dư một lần nữa thản nhiên cười khẽ, giống như trăm hoa đua nở, lại tươi mát như tiết trời sau mưa, ánh nắng chan hòa, ấm áp.

Tức thì, mọi áp lực đè nén tâm thần chúng tướng sĩ đột nhiên tiêu thất, một cảm giác bay bổng, khoan khoái tràn ngập lòng người. Sự thay đổi đột ngột khiến tất cả không tự chủ được mơ mơ màng màng nở nụ cười thỏa mãn.

Nỗi sợ hãi trong lòng Hạ Nam Sơn càng thêm mãnh liệt.

Thực lực của Xà Dư, tại sao lại có thể tăng tiến đáng sợ như thế? Thanh âm mềm mại như nước nhẹ nhàng bên tai y.

"Ta nhận được ơn trạch của bệ hạ, được người ban thưởng cho Thánh vật của Thần quốc chúng ta. Ơn này của người, Xà Dư ta chỉ có thể gắng sức đầu rơi máu chảy mà đền đáp, họa may mới đủ đáp đền lại đại ân tái tạo của bệ hạ. Người tự mình dặn dò Xà Dư ta, phải đích thân mang được Diệp Soái cùng Nam Cung Cung chủ trở về. Hạ bộ thủ xin chuyển lời với hai Thần bộ khác, kính xin lập tức bứt ra, tới trợ giúp Thần Lang bộ. Sự thống trị của Thần quốc, há có thể để một đạo phòng tuyến nho nhỏ ngăn trở được?"

Hạ Nam Sơn cứng người nhìn Xà Dư đang mỉm cười, vẻ mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Y đương nhiên biết rõ Thánh vật là cái gì! Chính vì thế y không bao giờ có thể tưởng tượng được sẽ có lúc bệ hạ đem Thánh vật để ban thưởng cho người khác!

Thế nhưng, một thân thực lực khủng bố tới cực điểm mà Xà Dư vừa triển hiện ra đã chứng minh cái việc y vạn lần không nghĩ tới, đã thành sự thật.

Thật lâu sau, y mới có thể hồi phục lại tinh thần, cúi mình cung kính nói: "Chúc mừng điện hạ! Thuộc hạ tuân mệnh!"

Tại Thần quốc, thực lực chính là hết thảy. Với thực lực hiện tại của Xà Dư, cũng chỉ có Hồng Ma Quỷ đại nhân mới có thể sánh vai cùng. Y kính cẩn nghe theo nàng hoàn toàn là do thực lực của nàng xứng đáng phải vậy. Huống chi, nàng còn được bệ hạ ban thưởng Thánh vật, phần ân sủng này tại Thần quốc cũng là độc nhất vô nhị a.

Hạ Nam Sơn do dự một chút rồi nói: " Đại nhân, thuộc hạ có sự tình cần bẩm báo."

Xà Dư thấy được thái độ của Hạ Nam Sơn, thần sắc nhẹ xuống, ấm áp nói: "Hạ bộ thủ mời nói."

Hạ Nam Sơn cung kính đáp: "Bắt đầu từ vài ngày trước, chẳng biết tại sao chấn động của Thiên Thần Tâm lại đột ngột biến mất. Đám người thuộc hạ cũng bởi vậy mà mất đi tung tích của địch nhân. Thực sự là thuộc hạ vô năng, không những mất dấu bọn chúng còn bị phản kích ngược lại khiến hao tổn không ít tướng sĩ. Thuộc hạ hổ thẹn a!"

Xà Dư thần sắc như thường, giống như đã đoán được từ trước, nàng ta cười nói: "Hạ bộ thủ không cần phải tự trách. Thiên Thần Tâm hẳn là bị địch nhân phong ấn giam cầm lại mà thoi. Thần Úy, Tài Quyết bộ có thể truyền lưu hàng nghìn năm, há có thể là hạng xoàng xĩnh? Vạn Thần Úy, Tây Môn Tài Quyết, hai người họ có ai không phải một đời nhân kiệt, chút áp chế với bọn hắn căn bản là không xuy xuyển gì cả."

Nghe vậy, gánh nặng trong lòng Hạ Nam Sơn liền được giải khai, toàn thân nhẹ bẫng.

Xà Dư đích thân tới đây, lại đại biểu cho bệ hạ đã chứng tỏ thái độ của bệ hạ với quân tiền tuyến như bọn y đã cực kỳ bất mãn. Y vô cùng lo lắng rằng sẽ bị Xà Dư trách phạt tại chỗ, nếu mà vậy thì cũng chỉ có thể nghiến răng mà chịu đựng thôi.

Những lời này của Xà Dư cũng cho thấy nàng hiện tại sẽ không truy cứu trách nhiệm của y, cũng chính là cho bọn y một cơ hội lập công bù đắp.

Đám tướng sĩ xung quanh Hạ Nam Sơn cũng nhất thời được buông lỏng, hảo cảm đối với Xà Dư trực tiếp bay lên.

Hạ Nam Sơn thần sắc đầy xấu hổ: "Là thuộc hạ vô năng, vô phương mang binh, mong điện hạ trách phạt!"

Xà Dư lắc đầu: "Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia, Hạ bộ thủ bất tất phải tự trách. Xà Dư đã có biện pháp để tìm được Thiên Thần Tâm. Chỉ có điều hai Thần bộ khác, kính xin Hạ bộ thủ cấp tốc phái người truyền tin, tuyệt đối không được làm chậm trễ quân cơ."

Hạ Nam Sơn nghe vậy, biết rõ Xà Dư hẳn đã có thủ đoạn khác, không chút nói nhảm: "Vâng! Thuộc hạ lập tức cho người xuất phát!"

Xà Dư gật gật đầu, không tiếp tục lưu lại, thần hình nhạt dần rồi biến mất.

Lúc này, chúng tướng sĩ Thần Linh bộ mới triệt để buông lỏng một hơi.

"Thực lực của Xà Dư điện hạ quá kinh khủng! Vừa rồi ta cảm giác giống như thân thể mất khống chế, tới cả đầu ngón tay cũng không nhúc nhích được!"

"Xà Dư điện trước trước kia cũng đã rất lợi hại rồi, nghe nói nàng tu luyện là Tinh Thần Hoặc a. Trước nàng chỉ có một người luyện thành, các người biết là ai không?"

"Là ai a?"

"Bệ hạ!"

"Thật hay giả? Lợi hại như vậy ư? Khó trách bệ hạ lại đem Thánh vật ban thưởng cho nàng!"

"Đúng vậy a, Thần quốc chúng ta vậy là lại nhiều thêm một vị đại nhân vật rồi!"

Mọi người nhao nhao nghị luận, vẻ mặt tràn đầy kính nể.

Hạ Nam Sơn trong lòng cũng sinh cảm khái. Nhớ thời điểm Hồng Ma Quỷ đại nhân ngang trời xuất thế đã khiến trên dưới Thần quốc khiếp sợ. Hôm nay lại thêm Xà Dư điện hạ, so với Hồng Ma Quỷ đại nhân khi đó cũng không chút thua kém. Nếu như điện hạ có thể thành công giải cứu được Diệp Soái cùng Nam Cung Cung chủ trở về, tuyệt thế kỳ công như thế chắc chắn sẽ càng thêm oanh động so với Hồng Ma Quỷ đại nhân năm đó.

Huống chi, trong Đế tâm, điện hạ mới là người chính thức được bệ hạ tín nhiệm.

Y nghiêm nghị quát tháo: "Đều câm hết cho ta! Điện hạ là người mà các ngươi có thể nghị luận sao? Truyền lệnh xuống dưới, hướng Phong Kiều phóng tuyến tiến lên. Phái các trạm do thám truyền tin tới hai Thần bộ, nói là lệnh từ Điện thờ. Lại phái người hỏa tốc chạy tới Thần Lang bộ, báo cho bọn họ biết là ít ngày nữa chúng ta sẽ tới, tránh cho bọn họ sốt ruột lại hành động thiếu suy nghĩ. Chờ tới khi chúng ta bốn Thần bộ tụ quân, sẽ một lần hành động phá tan phòng tuyến!"

"Vâng!"

Sau khi rời khỏi Thần Linh chiến bộ, Xà Dư không lưu lại một chút nào.

Nàng ta cũng không có nói khoác. Nàng đã dò xét được khí tức của Thiên Thần Tâm. Địch nhân hiển nhiên đã phong ấn lại Thiên Thần Tâm, khiến cho chấn động của nó không cách nào truyền đi được. Nhưng mà dù phong ấn có chặt chẽ tới đâu, cũng không ngăn được khí tức của Thiên Thần Tâm.

Thiên Thần Tâm là tuyệt thế Huyết Luyện chi vật, bản thân nó có Sinh Mệnh lực cực kỳ cường đại, khí tức nó tỏa ra cũng cực kỳ mãnh liệt.

May mắn hơn cả là loại khí tức này hoàn toàn không có chút liên hệ với Nguyên lực, vì vậy Nguyên tu không thể cảm giác được. Tới như Xà Dư, cũng phải sau khi hấp thu Thần Chi Huyết mới có thể đơn giản phân biệt được loại khí tức đó. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi bệ hạ ban thưởng Thần Chi Huyết cho nàng, bèn phái nàng lập tức lên đường trước.

Dọc theo khí tức còn sót lại ở trong không gian, Xà Dư giống như một u linh màu đỏ, lặng yên không một tiếng động bay vụt đi.

Càng đi tới trước, khí tức càng thêm mãnh liệt. Trong cảm giác của nàng, khí tức đó lúc này bắt mắt không kém gì hải đăng dẫn đường trong đêm tối, dễ dàng có thể bắt được.

Xà Dư biết, khoảng cách tới địch nhân đã không còn xa nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện