Chu Tư Y vốn thẹn thùng lại nói ra lời như vậy, Trương Tử Hề sửng sốt, cô cảm thấy có thể là do mình nghe lầm, vì thế ngơ ngác hỏi:"Y nhi, em nói muốn ăn...... Ăn cái gì?"

Chu Tư Y kỳ thật là vì trong lòng lo được lo mất, luôn không có cảm giác an toàn, tâm lý có điểm bất thường, cho nên mới vui đùa tiểu tính tình, tùy hứng không nghĩ nhiều đã nói ra miệng, nhưng Trương Tử Hề lại xác nhận như vậy, làm cho mặt Chu Tư Y đỏ lên.

Chu Tư Y nghĩ mình không nên cùng Trương Tử Hề giận dỗi, nhưng bây giờ nàng còn đang nháo khởi, nàng cảm thấy mình cùng Trương Tử Hề, chuyện gì cũng do Trương Tử Hề chủ động, ngay cả tình hình hiện tại cũng vậy, có lẽ bởi vì mình cái gì cũng không chủ động, cho nên mới sẽ bất an, sợ hãi mất đi như thế. Lúc này Chu Tư Y tâm lý không bình thường, muốn thử đi chủ động một lần, hữu hiệu nhất chính là tình sự mà hai người đều cực kỳ coi trọng.

Tuy rằng thẹn thùng, Chu Tư Y vẫn quật cường không nghĩ nhận thua, nàng đỏ mặt nhưng cũng rất kiên định nói:"Muốn ăn chị."

Trương Tử Hề rốt cuộc xác định mình không có nghe lầm, Trương Tử Hề luôn táo bạo lại phá lệ đỏ mặt, quả nhiên chủ động cùng bị động là bất đồng, quả nhiên làm công cùng làm thụ cảm giác là khác nhau, khi làm công Trương Tử Hề có thể rất "soái", nhưng lần này ngược lại bị Chu Tư Y "đùa giỡn", cô lại nhịn không được đỏ mặt ngại ngùng.

Trương Tử Hề cố gắng trấn định, có điểm khó xử nói:"Nhưng mà...... Y nhi, em biết tôi......"

Lời cự tuyệt khó nói ra, cô đã từng cự tuyệt Chu Tư Y một lần, cô cũng biết điều này rất đả thương người, nhưng cô có nỗi khổ bất đắc dĩ a, gia quy Trương gia còn tại, cô vẫn là người Trương gia, vẫn chưa thể thoát khỏi ước thúc của Trương gia. Cô bây giờ còn đang lo lắng nên giải quyết chuyện của Trương Tử Mộng thế nào, bọn họ làm sao ứng phó với kỳ kiểm tra màng trinh sắp tới.

Chu Tư Y cảm thấy mình bị Trương Tử Hề làm hư, hoặc là bởi vì bất an mãnh liệt cho nên có chút không lý trí, Trương Tử Hề còn chưa nói xong, nàng liền nhịn không được chu miệng hỏi ngược lại:"Như thế nào? Không muốn sao?"

Lời này làm cho Trương Tử Hề vốn đang tìm kiếm lý do thoái thác im bặt, cô nhìn Chu Tư Y, phát hiện hai tròng mắt ra vẻ kiên cường của nàng có bất an mãnh liệt, trong lòng thở dài một hơi thầm nghĩ: Y nhi, tôi cự tuyệt khiến em không có cảm giác an toàn, cho nên em mới bất an? Tâm Trương Tử Hề bởi vì áy náy mà mềm nhũn xuống.

"Lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ vì đổi một viên đậu đỏ" chính là một câu hát Trương Tử Hề đã nghe trước khi yêu thương Chu Tư Y, lúc ấy cô khinh thường nghĩ, chuyện đó như thế nào có khả năng phát sinh, cho dù có yêu một người cũng không có khả năng đến loại trình độ này, nhưng cô biết, lúc ấy mình nghĩ như vậy, chính là bởi vì còn chưa có yêu ai, còn chưa có tình yêu. Giờ phút này, cô nguyện ý vì Chu Tư Y, lấy toàn bộ vũ trụ, chỉ để đổi một viên đậu đỏ.

Rõ ràng là một ngàn lần một vạn lần nguyện ý, cam tâm tình nguyện đem bản thân hoàn toàn giao cho Chu Tư Y, nhưng cái gia quy khốn kiếp kia lại làm cho cô cảm thấy thua thiệt Chu Tư Y. Hai tròng mắt Chu Tư Y chứa nồng đậm bất an, rốt cuộc làm cho Trương Tử Hề vứt bỏ lý trí, không thể làm trái lương tâm, trong lòng nghĩ, gia quy gì đó đi gặp quỷ đi, dù sao đến lúc đó cũng phải giải quyết vấn đề của Tử Mộng, không bằng liền cùng nhau giải quyết đi.

Một phen quyết định rất có hào khí, phóng đi ngượng ngùng trong lòng Trương Tử Hề,cô lại trở nên vô lại giống như trước đây, mỉm cười nói một câu:"Hảo." Sau đó tự động leo lên giường, nằm bên cạnh Chu Tư Y, mỉm cười nhìn Chu Tư Y, cô đã nói qua muốn sủng Chu Tư Y, Chu Tư Y muốn cái gì, mình đều có thể cho em ấy, thậm chí là bản thân.

Trương Tử Hề hành động, quả nhiên làm cho Chu Tư Y ngỡ ngàng, sau đó mặt lập tức đỏ bừng, trong lòng nghĩ, chị ấy làm sao có thể...... Làm sao có thể như vậy...... Nhất thời không biết nên làm cái gì mới tốt.

Trương Tử Hề chỉ biết Chu Tư Y không được tự nhiên, nhất định không dám chủ động, cho nên vẫn là đem mình chủ động hiến ra ngoài. Chu Tư Y vẫn không dám nhúc nhích, trong lòng cô cười thầm, còn nói muốn ăn mình đâu, mình đã tự đưa lên cửa rồi, mà em ấy còn không có can đảm ăn.

Buồn cười nhìn Chu Tư Y đỏ bừng mặt, Trương Tử Hề nghĩ bước tiếp theo vẫn là mình chủ động mới được, vì thế cô giữ chặt áo ngủ của Chu Tư Y, kéo xuống, khiến Chu Tư Y vốn không có chuẩn bị lập tức đè lên người cô, hai cụ thân thể mềm mại cứ như vậy mà gắt gao dán tại cùng nhau, cơ hồ là mặt dán mặt.

Trương Tử Hề ái muội nhìn Chu Tư Y, cố ý kích thích Chu Tư Y nói:"Y nhi, không phải nói muốn ăn tôi sao? Như thế nào không dám?"

Chu Tư Y có điểm ngốc, lăng lăng ghé vào trên người Trương Tử Hề, tinh tường nhìn Trương Tử Hề cười giống như yêu nghiệt, nghe lời nói ái muội của cô, cảm giác được khi cô nói chuyện, hơi thở thơm ngát phun lên mặt nàng, thổi trúng miệng cùng mũi nàng, ngứa ngáy.

Hai người đều tắm qua, cũng đã thay đổi áo ngủ, hơn nữa bên trong còn thả rông, Chu Tư Y mất tự nhiên vặn vẹo một chút, lại khiến hai người càng thiếp càng nhanh, ma sát hai điểm trước ngực.

Chu Tư Y lúc nào cũng có khả năng rù quến Trương Tử Hề, luôn dễ dàng khiến cô bốc hoả, vì thế thân thể của cô bắt đầu có phản ứng, hô hấp dồn dập, hai tiểu đậu phấn hồng trước ngực cứng lên.

Áo ngủ mỏng manh, thân thể kề sát, Chu Tư Y có thể dễ dàng cảm giác được Trương Tử Hề biến hóa, Trương Tử Hề hô hấp dồn dập phun lên mặt nàng, mùi thơm ngát kia càng thêm nồng đậm, nhìn mặt Trương Tử Hề có chút ửng hồng, đẹp đến mức làm cho Chu Tư Y mê muội.

Chu Tư Y đối Trương Tử Hề có lực hấp dẫn trí mạng, Trương Tử Hề đối Chu Tư Y làm sao sẽ không có "phản lực" đây? Không phải Trương Tử Hề rất dễ dàng khơi mào tình tố của Chu Tư Y sao? Có lẽ là vì hai người yêu nhau sâu đậm, cho nên mới sẽ đối lẫn nhau có cảm quan mẫn cảm.

Chu Tư Y giống như bị Trương Tử Hề mê hoặc, kìm lòng không đậu nhắm mắt lại hôn xuống, đầu tiên là vụn vặt tế hôn, sau đó là hấp môi Trương Tử Hề nhu nhược duẫn hôn, chờ Trương Tử Hề tự động hé miệng, mở ra hàm răng, liền biến thành triền miên hôn.

Chu Tư Y là lần đầu tiên chủ động, nhưng mà có một số việc tựa hồ là trời sinh, không cần Trương Tử Hề dẫn đường, hai tay nàng không tự giác xoa hai khoả mềm mại trước ngực Trương Tử Hề, nhẹ nhàng nhéo, bóp......

"Ưm......" Trương Tử Hề bị kích thích, không tự giác khinh ngâm một tiếng,tâm Chu Tư Y bắt đầu trở nên vội vàng xao động, nàng không còn thỏa mãn mọi thứ qua một tầng áo ngủ nữa, nàng khát vọng chân thật va chạm vào Trương Tử Hề, tay đi xuống đụng đến góc áo của Trương Tử Hề, sau đó khẩn cấp kéo lên trên......

Chu Tư Y hôn Trương Tử Hề khi thì ôn nhu khi thì cuồng nhiệt, xẹt qua cổ non mịn, xương quai xanh khêu gợi, bầu ngực no đủ, bụng thon thả, eo nhỏ......

"Ưm...... Y nhi...... Y nhi......" Chu Tư Y khiến Trương Tử Hề bắt đầu khó nhịn, không khỏi khinh ngâm, đứt quãng kêu tên Chu Tư Y.

Chu Tư Y biết thời điểm đã đến, tay nàng phủ lên tùng lâm rậm rạp, dừng lại trước cánh cửa thần bí, nhẹ nhàng ấn hạ chuông cửa phấn hồng mượt mà, chuông trào dâng vang lên:"Ưm...... A......"

Chủ nhân đã trả lời, Chu Tư Y chuẩn bị tiến vào sơn động thần bí, mở ra hai phiến ngoại môn mềm mại, xâm nhập một chút lại phát hiện còn có một tầng nội môn mỏng manh, nàng do dự có nên phá cửa mà vào hay không, nhất thời tạm dừng hành động......

Trương Tử Hề khó nhịn vặn vẹo, Chu Tư Y lại kinh ngạc nhìn cô, bởi vì động tình mà khuôn mặt dũ phát xinh đẹp, nàng đang do dự, thông qua chuyện của Trương Tử Mộng, nàng đã biết quy củ của Trương gia là cái gì, nàng không thể tưởng tượng,nếu mình phá tấm thân xử nữ của Trương Tử Hề, chị ấy sẽ phải hứng chịu trừng phạt từ Trương gia.

Những lời này ở xã hội ngày nay rất khó làm được, cơ hồ đó là một truyện cười. Nhưng Chu Tư Y biết, Trương Tử Hề xác thực là một nữ nhân bảo thủ. Chu Tư Y thậm chí nghĩ, chỉ cần mình chiếm được Trương Tử Hề, Trương Tử Hề còn có thể yêu ai, còn có thể cùng ai kết hôn? Giờ phút này nàng có một cỗ xúc động mãnh liệt, cái gì cũng không quản, cái gì cũng không cố, cứ như vậy hoàn toàn giữ lấy Trương Tử Hề đi.

Chu Tư Y là thật tâm yêu Trương Tử Hề, vô luận thế nào cũng không thể đối cô nhẫn tâm, chỉ ích kỷ nghĩ đến bản thân. Cuối cùng Chu Tư Y vẫn là chậm rãi rút tay ra.

Trương Tử Hề cảm giác được động tác của Chu Tư Y, mở mắt ra nhìn Chu Tư Y, thanh âm khàn khàn hỏi:"Y nhi, sao em......"

Chu Tư Y chỉ lăng lăng nhìn Trương Tử Hề, cũng không trả lời cô. Trương Tử Hề hiểu biết Chu Tư Y, ngay sau đó liền sáng tỏ nàng đang do dự cái gì, vì thế cô bắt lấy tay Chu Tư Y đè xuống, nói:"Y nhi, không cần băn khoăn, tôi không có việc gì......"

Chu Tư Y lại lắc lắc đầu, rút tay ra khỏi cơ thể Trương Tử Hề. Sau đó nàng nhìn Trương Tử Hề, trong mắt mang theo thâm tình như thế nào cũng mạt không đi.

Trương Tử Hề tưởng tiếp tục nói cái gì, nhưng còn chưa có mở miệng, đã thấy Chu Tư Y ngồi dậy, sau đó ở trong tầm mắt Trương Tử Hề, chậm rãi cúi xuống thân mình, dưới tình huống Trương Tử Hề hoàn toàn không có đoán trước, hôn lên địa phương thần bí, riêng tư nhất của cô.

"A...... Y nhi, em...... Ưm......" Trương Tử Hề kinh hô một tiếng, chưa kịp ngăn cản, lại một lần nữa lạc vào khoái cảm so với vừa rồi còn kịch liệt hơn.

Động tác tu nhân như vậy, Trương Tử Hề đã làm vô số lần với Chu Tư Y, nhưng đây là lần đầu tiên Chu Tư Y khẩu giao cho Trương Tử Hề. Chu Tư Y giờ phút này mới phát giác, hương vị ở đây khiến nàng mê luyến......



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện