Chu Tư Y lẳng lặng nhìn Trương Tử Hề một hồi lâu, trong lòng phát giác, lúc này Trương Tử Hề mặt âm trầm có điểm giống như đã từng quen biết, biểu tình như vậy chính là thời điểm nàng nhìn vào gương mà nhớ tới cừu nhân. Nàng đột nhiên có cảm giác tương liên với cô, nàng biết thời điểm mà mình lộ ra biểu tình đó là thống khổ cỡ nào, cùng với bất lực cô độc. Gặp Trương Tử Hề trần truồng ngồi lâu như vậy, tấm lưng trắng noãn, đường cong đầy đặn như ẩn như hiện ép giữa hai tay, rất đẹp (vếu đó mấy má :v). Nhưng Chu Tư Y lại không có tâm tình thưởng thức cảnh đẹp, đồng bệnh tương liên, nàng thầm nghĩ cấp Trương Tử Hề một chút quan tâm.

Chu Tư Y từ chăn vươn tay ra, nhẹ nhàng dán lên lưng trần trắng mịn của Trương Tử Hề, cảm giác được hơi hơi lạnh, nàng mềm nhẹ nói: "Hề, coi chừng cảm lạnh."

Trương Tử Hề cảm giác được sau lưng có một cặp tay nhỏ bé mang theo một chút ấm áp từ trong chăn, nghe được nàng ôn nhu quan tâm chính mình, tâm sớm đã chết lặng có một dòng nước ấm chảy qua, cô bỗng dưng nhớ tới mẫu thân ôn nhu xinh đẹp, trước kia bà thích nhất là vuốt tóc mình, nói ra những lời quan tâm. Đã lâu rồi cô chưa từng có cảm thụ như vậy.

Kỳ thật giống Trương Tử Hề nữ nhân xinh đẹp như vậy, sẽ không khuyết thiếu tình yêu cùng sự quan tâm, trước khi mẹ cô qua đời là thế, sau khi bà qua đời cũng thế, chỉ có một đoạn thời gian bà bị bệnh nặng, cô thấy được nhiều thứ đáng ghê tởm, làm cho cô cảm giác sâu sắc nhân tính dơ bẩn, khiến cô theo vật chất khiết phích bình thường "thăng hoa" đến tinh thần khiết phích. Sau khi bà mất, cô cũng không để cho bất luận kẻ nào chạm vào mình, đối với ai cũng đều lạnh lùng, cô không tiếp thu nhiều người quan tâm cô, tự nhiên cũng không có cảm thụ.

Cô xem Chu Tư Y cắn môi, mắt ngập nước, quan tâm nhìn chính mình. Lo lắng phẫn nộ trong lòng vơi đi rất nhiều, cô tạm thời áp chế bất khoái, sắc mặt trở lại bình thường, hệt như thời tiết đột biến, từ âm u chuyển sang nắng gắt. Cô mỉm cười, nhìn Chu Tư Y đáng yêu, đột nhiên tưởng hảo hảo ôm lấy bé cưng (aigoo~), hấp thụ độ ấm trên người nàng, mặc kệ là thân thể hay là tâm lý, hiện tại đều cần.

Cô xốc chăn lên, nằm xuống, trực tiếp ôm cả người Chu Tư Y vào lòng. Hai người dính sát vào nhau, Trương Tử Hề lạnh lẽo, Chu Tư Y ấm áp, hai người đều cảm thấy thật thoải mái. Trương Tử Hề cảm thụ được thân thể Chu Tư Y cùng mình kề sát truyền tới ấm áp, cảm giác ấm áp ấy thẩm thấu trái tim, tựa hồ độ ấm mà Chu Tư Y mang lại không chỉ ô nóng thân thể cô, mà còn có lòng của cô. Loại cảm giác này cô rất quý trọng, bởi vì cô thật lâu không có cảm thụ qua, cũng không biết trừ bỏ thiên hạ trong lòng mình còn có ai có thể làm cho mình cảm nhận tương tự, có lẽ...... Không còn.

Càng quý trọng sẽ nghĩ chiếm lấy càng nhiều, càng muốn chiếm lấy thì ôm càng chặt, làm cho Chu Tư Y thấy bản thân sắp bị Trương Tử Hề ôm tiến vào trong thân thể cô......

Chu Tư Y bị Trương Tử Hề ôm lấy, cả người đều oa ở trong lòng cô, hai khoả đầy đặn mềm mại kia so với gối nằm thì thoải mái hơn nhiều lắm. Nhưng Chu Tư Y vốn rụt rè nên mặt thoáng ửng đỏ, dù sao nàng còn không phải chân chính trưởng thành, chỉ có thể tính là trẻ vị thành niên, nàng bởi vì e lệ mà ngạnh sinh sinh áp chế ý niệm cùng hành động kháng cự trong đầu, nàng minh xác nhìn nét âm trầm trên mặt Trương Tử Hề trong nháy mắt biến mất vô tung, thay bằng bộ dáng chuyện gì cũng không có phát sinh, Chu Tư Y là người từng trải, nàng biết cho dù có giả sắc mặt, bất khoái khẳng định vẫn là ở trong lòng, nàng đã thử qua cho nên nàng biết, miễn cưỡng cười vui chỉ biết càng thêm thống khổ.

Nhưng là Trương Tử Hề lại ôm nàng, càng ôm càng chặt, nàng cảm giác Trương Tử Hề tựa hồ muốn đem cả người mình đều tiến vào thân thể của cô vậy, lực đạo kia thậm chí làm cho mình có chút đau, hô hấp có điểm khó khăn, nàng không biết có phải vì Trương Tử Hề kích thích quá độ mà làm ra hành vi như vậy hay không, nàng nhẹ nhàng kêu một tiếng: "Hề......"

Dục vọng, không chỉ là cần khi trên giường, nó còn bao hàm một loại ý tứ khác: Người hay vật có thể khiến cho bạn khoái trá hoặc thỏa mãn. Bây giờ Trương Tử Hề có dục vọng rất mãnh liệt, cô muốn thân thể lẫn tâm linh của mình đều được ấm áp quan tâm, không nghĩ lại mất đi, muốn mình cả đời đều có được sự quan tâm này. Dục vọng khiến hành động và tư duy của cô có chút bất thường, tựa hồ chỉ cần gắt gao ôm lấy tiểu thiên hạ, là có thể có được tất cả.

Thanh âm của Chu Tư Y nhẹ nhàng vang lên bên tai cô, lại thấm nhập vào lòng cô, cô buông cánh tay đang ôm Chu Tư Y ra, nâng khuôn mặt khả ái của nàng lên, nhìn vào đôi mắt thật to cùng với cái miệng nho nhỏ phía dưới, cô hôn lên trán nàng, thanh âm khàn khàn mang theo dục vọng giữ lấy mãnh liệt: "Y nhi, em là của tôi...... Em là của tôi...... Tôi vẫn muốn sủng em, tôi muốn đem mọi thứ tốt nhất trên thế giới này đều cho em, tôi muốn sủng em lên đến tận trời, tôi muốn em từ nay về sau vĩnh viễn không ly khai tôi...... Y nhi...... Y nhi......"

Chu Tư Y yên lặng nhìn trần nhà, tùy ý Trương Tử Hề hôn mình. Cảm thụ được Trương Tử Hề vội vàng lại ôn nhu hôn, một bên hôn qua cái trán của nàng, ánh mắt, chóp mũi, cuối cùng chính là dán nhẹ trên môi, một bên nghe ngôn ngữ cường ngạnh lại mang theo bá đạo sủng nịch, nàng giờ phút này cảm giác được, người phụ nữ đang hôn mình cần mình đến cỡ nào.

Càng là không chiếm được, thì lại càng muốn cực đoan đoạt đến. Chu Tư Y mặc kệ là vì nàng lảng tránh người khác, hay là người khác lảng tránh nàng, nàng đều sâu sắc cảm nhận được, sau khi cha mẹ buông tay nhân gian, cô độc tồn tại không ai cần, nàng cũng có một loại dục vọng, bức thiết muốn có ai đó cần mình, dục vọng càng mãnh liệt lại càng có thể khiến nàng cảm giác được mình chân thật tồn tại. Lúc này, trong lòng nàng cảm thấy mình rốt cuộc tìm được rồi.

Tình đến chỗ sâu thì càng nùng, mặc kệ đây là tình yêu, hay là quan hệ cần cùng được cần, các nàng đều cảm giác được đối phương đánh vỡ lớp vỏ phòng bị rắn chắc của mình, đi vào trong lòng mình. Cho nên, trải qua tối hôm qua, không còn là hai người hoàn toàn không hiểu nhau, các nàng tự nhiên hôn sâu, vuốt ve lẫn nhau, đôi bên lấy lòng tựa hồ trở nên đương nhiên, đúng lý hợp tình.

......

......

Kích tình qua đi là ôn tồn, Trương Tử Hề đối với bất luận kẻ nào đều bài xích tiếp xúc, chỉ duy độc cô gái này là làm cho cô khát vọng tiếp xúc mà thôi. Cô ôm cả người Chu Tư Y đè lên trên cô, như vậy là cô càng có thể cảm thụ đôi bên thiếp nhanh, hai tay khéo léo quấn quanh cổ Chu Tư Y.

Vừa mới khinh ngâm khiến yết hầu của cô có chút khô, nói chuyện mang theo điểm khàn khàn: "Y nhi, tôi phải về nhà một chuyến, em trước hết ở ký túc xá được không? Chờ tôi trở lại sẽ đi tiếp em, thế nào?" Lúc này tâm Trương Tử Hề là mềm nhẹ, cho nên lời nói cũng là ôn nhu.

Chu Tư Y nằm trên dáng người hoàn hảo của Trương Tử Hề, cảm giác thân thể ấm áp của cô so với mây còn thoải mái hơn, nghe được Trương Tử Hề lời nói ôn nhu, nàng không có miên man suy nghĩ, trong tiềm thức đối với Trương Tử Hề thêm một loại tín nhiệm, trạng thái thoải mái làm cho nàng không nghĩ nhiều lời, chỉ nhẹ nhàng "vâng" một tiếng xem như trả lời.

"Ba......" Trương Tử Hề khi nào thì chịu quá thái độ có lệ như vậy, trong lòng thoáng chốc có chút bất mãn, tay hơi dùng sức vỗ mông nàng một chút.

Chu Tư Y không rõ, từ cổ Trương Tử Hề ngẩng đầu lên, thói quen tính chu miệng ra, nghi hoặc cùng ủy khuất nhìn cô.

Trương Tử Hề nhìn cái miệng nhỏ nhắn kia chu lên, bất mãn trong lòng thoáng chốc không thấy, tâm tình đột nhiên vui sướng lên. Cô thừa nhận, môi của tiểu thiên hạ khả ái kia rất có lực hấp dẫn, đặc biệt là lúc nàng chu lên, cảm giác giống như là tiểu anh đào tươi mới, cô mỉm cười mang theo sủng nịch, nhẹ nhàng mà hôn lên đôi môi kia: "A ~! Mau đứng lên đi, người nhà của tôi vội vã muốn tôi trở về, để tôi gọi Miracle đưa em đến trường học, chịu không?"

Trương Tử Hề thuộc tuýp người nói là làm, cô nói muốn sủng Chu Tư Y, cô nhất định sẽ làm được. Hơn nữa cô vẫn là tiểu thư nhà giàu bốc đồng, cô thích gì thì có thể yêu quý nó đến nỗi như thể tay chân; cô không thích gì thì đến liếc mắt một cái đều lười liếc, thậm chí lãnh huyết trục xuất nó khỏi tầm mắt.

Từ nay về sau, ngữ khí cô nói chuyện với Chu Tư Y không còn là lạnh lùng mệnh lệnh, mà là ôn nhu hỏi han, để Chu Tư Y có thể thật thật nhất thiết cảm nhận được sự sủng ái của cô.

Chu Tư Y xác thực có thể cảm nhận được Trương Tử Hề sủng ái nàng, thái độ cùng ngữ khí ôn nhu kia làm cho nàng thả lỏng, không cần lúc nào cũng khắc khắc thủ hộ vỏ bọc, nàng cảm giác được trước nay chưa từng có thả lỏng. Lời Trương Tử Hề nói nàng cũng không có ý kiến gì, cuộc sống cô độc nhiều năm sớm đã khiến nàng quên mất nên làm nũng thế nào, tự nhiên cũng sẽ không thị sủng mà kiêu. Miracle, Trương Tử Hề tối hôm qua cùng nàng nói qua, là tên của vị quản gia kia.

Nàng xem Trương Tử Hề xích loả tiến nhập phòng tắm, mình cũng nên đứng lên mặc áo ngủ, mở cửa ra chuẩn bị đi xuống phòng tắm dưới lầu rửa mặt, nàng mới vừa đi đến thang lầu, thấy một người đang ở trên bàn cơm làm cái gì, đột nhiên cả kinh, trạng thái thả lỏng vừa rồi hoàn toàn biến mất, trong lòng lại dựng lên phòng bị. Sau đó nàng thấy bóng dáng người nọ, rất nhanh phản ứng lại đây, là quản gia Miracle.

Miracle tựa hồ cũng cảm giác được nàng xuống lầu, xoay người lại, nhìn đến là Chu Tư Y, cúi đầu, ngữ khí khiến người ta cảm thấy tôn trọng rõ ràng: "Buổi sáng tốt lành, Chu tiểu thư."

Chu Tư Y đứng ở thang lầu, lạnh lùng nhìn Miracle, hồi lâu sau mới thản nhiên trả lời một tiếng: "Buổi sáng tốt lành." Sau đó đi xuống hướng đến phòng tắm.

Miracle nhìn bóng dáng Chu Tư Y, trong lòng thầm nghĩ, người này và Trương tiểu thư kiêu ngạo như nhau, khó có thể tiếp cận.

Trời biết, Chu Tư Y vừa rồi lạnh lùng chính là lớp màng nhất quán bảo hộ nàng, nàng vừa rồi trầm mặc chính là ở trong lòng cân nhắc, người này là quản gia của Trương Tử Hề, có đáng giá buông phòng bị đi tín nhiệm hay không. Cuối cùng, nàng cực độ khuyết thiếu cảm giác an toàn, vẫn là rất khó tin tưởng một người xa lạ, cho nên lại dùng lạnh lùng ứng đối hết thảy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện