Jarrett gần như không nói nên lới nhìn chăm chú vào người tỷ tỷ lui đến trong góc, toàn thân bay ra hơi thở tối tăm. Vừa mới xảy ra chuyện gì rất đáng làm người ta buồn sao? Hình như từ đầu tới đuôi đều là nàng đang nhạo báng hắn mà?

Nhưng mà loại tình huống này, hình như đã từng gặp qua rồi?

Jarrett cẩn thận hồi tưởng, dựa vào trí nhớ vô cùng tốt khiến rất nhiều người ước ao ghen tị của mình, hắn rốt cuộc nhớ tới, hình như lần đầu tiên gặp Serena và tình huống bây giờ không khác nhiều lắm nhỉ?

Thiếu nữ ngủ mê man, tỷ tỷ giúp các nàng lau mặt, sau đó. . . . . . không hiểu sao bị đả kích, khụ, thì ra là như vậy.

Jarrett nghiêng đầu sang chỗ khác lặng lẽ che miệng lại.

"Này!"

Chẳng biết lúc nào, Thang Mộ đã xoay đầu lại, cặp mắt bốc lửa tức giận trợn trừng nhìn tấm lưng run rẩy của chàng trai: "Đừng cho là tỷ không biết đệ đang cười trộm!"

"Khụ!" Jarrett hít sâu một cái, tận lực dùng vẻ mặt bình tĩnh quay đầu lại, mỉm cười, "Thật ra thì, tỷ tỷ giống như bây giờ cũng rất tốt, không cần tự ti hay là nghĩ sử dụng ma dược đâu."

". . . . . ." Rất dễ nhận thấy, Thang Mộ cũng nhớ tới chuyện từng xảy ra, mặt càng thêm đen hơn, "Câm miệng, cái tên ngực lớn khống này!" Còn nhớ năm đó hắnđối với Serena vừa thấy đã yêu ! Khẳng định cũng là bởi vì ngực! Đáng ghét!

". . . . . ." Hoàn toàn không hiểu rõ cho nên Jarrett nhìn trời, một lát sau, lần nữa "Phốc" một tiếng bật cười.

". . . . . . A a a a!" Lòng tự ái siêu cấp bị nhục, Thang Mộ phát điên, giương nanh múa vuốt nhào tới, "Ngươi nhất định không phải là đệ đệ nhà ta! Đệ đệ nhà ta sẽ không cười đâu! Yêu quái nhận chết đi! ! !"

"Tỷ tỷ. . . . . . Cẩn thận một chút, sẽ té xuống." Jarrett vừa tránh né tỷ tỷ đã lâm vào trạng thái "Điên cuồng", cưỡi trên chân mình công kích chung quanh, vừa bất đắc dĩ bảo vệ không để cho nàng ngã xuống, trong khoảng thời gian ngắn có chút chật vật.

Tự lo không xong, hắn thật bất hạnh bị tỷ tỷ mình bóp cổ.

Từ bắt đầu phát điên đến lúc bắt đầu chơi không chán liều mạng chọt lét từ trên xuống dướiđệ đệ mình, Thang Mộ đắc chí cười lạnh, hợp với gương mặt không chút biểu tình của nàng có thể nói lại càng tăng thêm sức mạnh: "Hưm hưm, nói, ngươi biết sai lầm rồi chưa?"

Giống như sợ rằng hiệu quả đe dọa lúc này không đủ mạnh liệt, khuôn mặtThang Mộ để sát lại gần, nhìn chằm chằm.

". . . . . ." Jarrett theo bản năng muốn lùi lại, cái ót dĩ nhiên đã dính vào thùng xe, gương mặt của hắn lần nữa đỏ ửng lên, vội vàng rũ mắt, một lát sau lại ngước mắt lên, rồi sau đó lần nữa rũ xuống, do dự bất định , cũng không biết làm như thế nào mới là tốt nhất.

Bạn học Thang Mộ tự cho rằng biểu hiện như vậy rõ ràng cho thấy -- chột dạ, trong lòng càng thêm dào dạt đắc ý, quyết định để cho lương tâm của hắn chịu nhiều khiển trách hơn chút nữa, vì vậy tiếp tục nhìn chằm chằm. . . . . .

Nhưng mà tình trạng như vậy, không bao lâu liền bị thay đổi.

Chỉ cảm thấy sau cái cổ chợt lạnh, bị một bàn tay tóm lấy, rồi sau đó trước cổ lại chợt lạnh, đó là một thanh chủy thủ, sau đó nữa, một tiếng nói còn lạnh hơn phía trước và sau cổ nàng truyền đến: "Buông ra hắn, nếu không ta liền cắt đứt cổ của ngươi."

". . . . . ." Dựa vào! Nàng đây là bị uy hiếp sao?

Bởi vì bị kinh ngạc, Thang Mộ không tự chủ vặn vẹo thân thể, lập tức cần cổ bị lưỡi dao sắc bén cắt một vết nhỏ, một giây kế tiếp, máu tươi từ trong vết thương nhanh chóng chảy ra.

Trong nháy mắt bị rạch một nhát, không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào, cho nên Thang Mộ chỉ cảm thấy cổ chợt lạnh, đang lúc sững sờ, ngón tay của Jarrett đột nhiên dài ra rồi mạnh mẽ nắm lấy cổ tay kẻ uy hiếp, khẽ dùng sức, hung hăng ném nàng ta ra ngoài.

"Tỷ tỷ, người chảy máu."

Jarrett hành động gọn gàng lưu loát nhưng lúc đối mặt với vết thương của tỷ tỷ mình thì vẻ mặt trở nên vô cùng hốt hoảng, hắn đưa tay hình như muốn xoa vết thương, rồi sau đó lại nghĩ đến lúc này hình như nên bôi thuốc, vội vàng lục lọikhắp nơi ở trên người, lại quên từ rất sớm trước kia mình đã quen dùng Tinh Vân châu chứa đồ.

". . . . . ." Thang Mộ nhìn trời, cái tên ngây ngô này thật chính là Jarrett nhà nàng sao? Không phải là bị sinh vật không biết tên bám vào người chứ?

Nàng bất đắc dĩ vươn tay, một phát bắt được bàn tay đang lục soát chung quanhcủa đối phương: "Trì dũ thuật, thân ái!"

"A, ồ!"

Jarrett lúc này mới phản ứng lại, rồi sau đó trì dũ thuật tựa như không lấy tiền mạnh liệt quét trên người Thang Mộ.

". . . . . ."

Mặc dù lúc được quét bởi ma pháp chữa thương hệ quang rất thoải mái, toàn thân ấm áp giống như được ngâm trong suối nước nóng, nhưng cứ bị quét như vậy. . . . . Thế nào lại cứ có cảm giác đang bị đệ đệ mình tắm cho chứ?

-- cái ảo giác quỷ quái gì thế!

Thang Mộ đỡ trán, lần nữa kéo kéo đệ đệ nhà mình: "Đã khép lại rồi, không cần quét nữa."

"Nhưng mà, máu. . . . . ."

". . . . . . Đó là chảy ra từ trước rồi!" Thang Mộ duỗi ngón tay lau đi vết máu chưa khô trên vết thương, lộ ra cái cổ trắng noãn không tì vết, "Nhìn đi, đã hoàn toàn khép lại."

Jarrett thở phào một cái: "Thật sự là quá tốt." Nói xong, hắn không biếttìm từ nơi nào ra một chiếc khăn tay trắng, nhẹ nhàng lau đi vết máu trên cổ nàng, rồi sau đó nắm tay Thang Mộ lên, từ tí một lau sạch sẽ.

". . . . . ." Thế nào cứ cảm giác là lạ?

Trái tim Thang Mộ dâng lên cảm giác vi diệu nào đó, nàng cẩn thận nhìn xuống Jarrett, là chính chủ nha, mở hệ thống ra nhìn thì cũng là đệ đệ nhà nàng không thể nghi ngờ, sao lại kỳ quái thế kia đây?

Loại cảm giác này, nếu nói là không tốt. . . . . . Khẳng định không nghiêm trọng như vậy, nhưng mà, lại mang đến cho nàng cảm giác có chút nguy hiểm, giống như sắp sửa xảy ra chuyện gì đó có quan hệ mật thiết với nàng vậy, rối loạn đan xen, nhất thời lại gỡ không ra.

Ah? Nàng không phải quên mất cái gì chứ?

A!

Thang Mộ theo bản năng xoay đầu, vừa lúc đối diện với ánh mắt tức giận xen lẫn đau lòngtrong góc xe . . . . . .

A a, thì ra là cảm giác kia là từ nơi này tới à!

Thang Mộ tìm được giải thích hợp lý cho trực giác trước đó của mình.

Rồi sau đó lập tức trở nên bát quái, giơ cánh tay lên chọc chọc đệ đệ mình: "Hắc, nàng ta là ai vậy?"

Đang chăm chú 100% lau ngón tay, Jarrett ngẩng đầu lên liếc đối phương một cái: "Không biết."

"= 皿 =" Thang Mộ trợn mắt há mồm mà thấy sắc mặt cô em cung thủ ngực lớntừ vui mừng biến thành thương cảm, yên lặng nhìn trời, "Jerry, đệ cặn bã."

Loại thời điểm này, tỷ tỷ nên ra sân!

Thang Mộ nắm chặt tay, cố gắng điều chỉnh vẻ mặt, lộ ra một nụ cười không dọa người nhất: "Cái đó, vị cung thủ tiểu thư này, cô mới vừa rồi hiểu lầm rằng ta muốn tổn thương hắn sao?"

". . . . . ." Đối phương xoay đầu sang chỗ khác, không nhìn nàng.

". . . . . ." Bị ghét bỏ, tuyệt đối là bị ghét bỏ! Thang Mộ ho nhẹ một tiếng, không ngừng cố gắng, "Thật ra thì cô hiểu lầm, chúng ta chỉ là đang chơi đùa mà thôi, hơn nữa, ta thật ra là tỷ tỷ hắn nha."

Cô gái chợt quay đầu lại, không thể tin nhìn nàng.

Cùng lúc đó, Thang Mộ lập tức cảm giác bàn tay bị siết chặt, nàng mờ mịt quay đầu lại, Jarrett vừa đúng buông tay ra, thu khăn tay về.

Là. . . . . Không cẩn thận hả?

"Ta chưa từng thấy qua." Đây là lần thứ hai Thang Mộ nghe thấy cô em này nói chuyện, lần đầu tiên vì là tình huống đặc biệt, nàng cũng không nghe rõ, mà bây giờ, nàng phát hiện cô em này không chỉ có vóc người Ngự tỷ, âm thanh cũng là mười phần hơi thở ngự tỷ, giọng nói hơi trầm xen lẫn anh khí mạnh mẽ, đặc biệt động lòng người.

"Tỷ tỷ sẽ ngồi trên đùi đệ đệ mình."

"Hả?" Thang Mộ lúc này mới phát hiện ra tư thế ngồi của mình, vội vàng phát ra hai tiếng cười gượng, "Ha ha ha, ta không cẩn thận ngồi sai rồi." Rồi sau đó luống cuống tay chân bò xuống, ngồi vào một bên.

"Ta cũng chưa từng thấy qua, tỷ tỷ còn có thể nhỏ hơn đệ đệ."

"Ah? Cô là đang khen ta trẻ hơn sao?" Thang Mộ che mặt, "Sao lại không biết xấu hổ vậy chứ."

". . . . . ."

Ngay sau đó, cô gái này lần nữa quăng ra một trái bom to: "Ngươi không tiếp nhận ta, cũng là bởi vì nàng sao?"

Gì gì gì gì gì? !

Thang Mộ lại một lần nữa hối hận, nàng vắng mặt trong cuộc sống đệ đệ mình thật là quá lâu, cho nên xảy ra chuyện kinh khủng như vậy mà nàng đều không biết!

Đây là tiến triển như thế nào đây? !

Rồi sau đó, nàng lần nữa dùng ánh mắt khiển trách trừng về phía đệ đệ mình, đều đã như vậy hắn còn dám nói không biết người ta nữa! Không biết cái quỷ!

Đồ lường gạt!

Nam nhân đều là đồ lường gạt!

Khinh bỉ cả đời hắn ! ! !

Jarrett bị ánh mắt Thang Mộ nhìn chăm chằm có chút rợn tóc gáy, mà tất cả đều là bởi vì cô gái đột ngột xuất hiện này, hơn nữa mới vừa rồi nàng ta còn làm thương tổn tỷ tỷ mình, khuôn mặt luôn luôn mỉm cười từ lúc gặp lại Thang Mộ tới nay của hắn đông cứng lại giống như băng tuyết : "Vị cung thủ tiểu thư này, không nên tùy tiện nói lời nói dễ làm người ta hiểu lầm này được không?"

"Ta tin chắc, mình chưa từng gặp ngươi."

". . . . . ." Đây lại là cái tình huống gì?

Vốn cho là đệ đệ mình đã biến thành cặn bả, Thang Mộ cẩn thận tìm hiểu vẻ mặt của hắn, phát hiện hoàn toàn không nhìn ra một chút dấu hiệu nói dối nào.

So với người ngoài, nàng dĩ nhiên càng phải tin tưởng đệ đệ mình.

"A!" Đúng lúc này, em gái cung thủ thốt ra một tiếng kêu ngắn, rồi sau đó nàng nói, "Xin lỗi, là ta sơ sót, lần trước lúc chúng ta gặp nhau, ta xuất hiện với dáng vẻ này ."

Rồi sau đó, nàng móc từ trong rãnh sâu ngực ra một chiếc lá xanh biếc sáng rực rỡ, khép trong lòng bàn tay, khẽ nhắm mắt, một lát sau, hình dáng nàng ta xảy ra biến hóa kinh người.

Ngực! Không có!

Rãnh! Không có!

Đặc trưng của phái nữ! Toàn bộ không có!

Đơn giản mà nói!

Nàng từ một Ngự Tỷ biến thành một người đàn ông a a a! ! !

Thang Mộ ôm đầu sụp đổ, cho nên nói, đây là BG đổi thành BL sao? !

Trong lúc nàng rời đi, đệ đệ nhà nàng rốt cuộc cũng thành công biến thành một Gay rồi sao? !

Cứu, cứu mạng a a a! ! !

Lấy cái gì cứu vớt ngươi đây,Gay đệ đệ của ta QAQ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện