Chuyện triều đinh Minh triều toán loạn vài bức tấu chương của Dương Lăng một nhân vật đang lên như mặt trời chính Ngọ. trong tấu chương gửi về Dương Lăng Khâm Sai đề cập người đại Việt xâm chiếm đảo Nải Nam. Đề nghị miền Nam trung Hoa xuất quân trừng phạt đại Việt và đồng thời cũng tiễu trừ người đại Việt tại đảo Hải nam. Đám được bật đèn xanh xúi bẩy của Dương lăng và phe chó săn của Chu Đệ thì kên quyết đòi chiến, vì chỉ có chiến thì quân vệ Sở miền nam mới trống rỗng, tạo điều kiện cho Chu Đệ tấn công Bắc Kinh mà không bị cản trở bởi quân cần Vương miền Nam.
Phe còn lại là chó săn của Ninh vương mua chuộc được và các quan lại xuất thâm miền Nam, ở nhà họ con em, họ tộc đang buôn lậu cùng Nguyên Hãn đấy đánh gì mà đánh, ăn một lần ngon ngọt lại còn hẹn 5 tháng nữa gặp mặt, đánh nhau thì buôn bán gì nữa bao nhiêu tiền bạc mất trắng theo chiến tranh. Còn nữa đánh nhau chỉ tốn tiền, khổ người người miền Nam thôi, ham hố gì mà đánh, đánh xong liệu kiếm nhiều tiền như buôn lậu không, câu trả lời là 1% cũng không bằng.
Vậy lý do đưa ra của phe phản chiến là Hải Nam đảo được vài ngàn Hán dân, chả có tài nguyên gì coi là nhà tù lưu đày chính tri. Theo sử lưu lại thì có mỗi thời Hán thì thành lập hành tỉnh ở đây cho vào hệ thống quốc gia. Sau đó không hề thuộc về một cơ cấu quản lý nào của các triều khác, nhà Minh giờ cấm biển các ông lại muốn ra đảo đây là tính làm trái ý Tổ tông, trái ý thái tổ. Giờ chỉ cần cái kẻ ở Hải nam đảo cúi đầu xưng thần chấp nhận triều cống là được. Bao nhiêu triều đại đều đối xử như vậy với Hải Nam đảo. Còn việc xuất binh đại Việt thì Thánh Hiền đã có câu " binh đao là hung vật" hại người hại mình, nên lấy đức phục người. Các ông là " Nho gia" sao hung hăng hiếu chiến, động đao động binh....
Cuộc tranh cãi không có hồi kết, các quan văn cãi nhau xong không được thì đánh nhau. Người đọc sách đánh người đọc sách thì được, chứ quan võ mà dính vô là chết chắc. Mang danh nhục mạ kẻ đọc sách, nhục mạ thánh nhân thì các quan Võ chết liền.
Thế nhưng ngoài nhóm võ quan tại biên quân tây bắc và phía bắc đang chống lại Thát Đát ra thì võ quan đang thất nghiệp, không đánh nhau khô có quân công thì sao lên lon được. Mà đánh đại Việt thì dễ, nó chỉ mạnh hơn Ai Lao, Xiêm La một chút, vậy nên dễ thắng, dễ chiếm quân công. Do đó nhóm võ quan ra sức ủng hộ đánh.
Cuối cùng là phe phản chiến dần yếu thế, sau 2 tuần cãi nhau, đánh nhau thì chiếu mệnh đã ban, công hạ Hải Nam, trừng phạt Đại Ngu. Toàn bộ con buôn miền nam, đại gia tộc có dính lứu buôn lậu, Ninh vương nữa tất cả loạn như cào cào không ai nghĩ được chuyện này lại xảy ra, vừ làm được một vụ buôn bán đã đời nay lại chiến tranh, người người lủi xa sợ liên luy. Ninh Vương như kiến bò trong chảo lửa ngay đêm lập tức phái sư gia gặp Nguyên Hãn, còn có một người nữa phái sư gia gặp Nguyên Hãn là Tôn Nghị. Hai kẻ này không thể tách rời Nguyên Hãn vì trong tay hắn có quá nhiều chứng cớ buộc tội hai người.
.....................
Quay lại với trung tâm triều đình của Nam Việt quốc 10 ngày trước, ngày mà Đặng Dung trở về tất cả những người quan trọng nhất của Nam Việt Quốc đều có mặt: Nguyên Hãn, hai cha con Đặng Tất, Đặng Dung, Trần Đốn, Trần Nhĩ, ba vị lão trướng Trần Phúc, Trần Biền, Ngô Văn Sĩ. Hai cha con Nguyễn Cảnh Chân, Nguyễn cảnh Dị, Nguyễn Xúy, Đốc xưởng Lê Văn Triết và con trai Lê Quân, Luca phó đốc xưởng, Trưởng quan xưởng chế tàu Lý Tô, ba gã Lê tộc Bá Nhĩ Khắc, Khả Bỉ, Thôi Lỗi Ba và tám vị thành chủ.... hội nghị này sở dĩ rất đông như vậy vì nó quyết định sự tồn vong của vương triều non trẻ. Nếu họ thắng lợi thì không cần phải che che dấu dấu nữa là có thể ngửa mặt xưng vương xưng đế,nếu họ thua chờ đợi họ là vạn kiếp bất phục.
Nguyên Hãn mở lời trước: " Theo như toàn bộ thông tin mà Dung tướng quân mang về thì Pháo của họ là pháo đời đầu của chúng ta, có khi cong không bằng vì thép của họ kém hơn nhiều nên phải đúc rất dày. Thế nhưng uy lực không hề kém. Ta đã nhìn vết phá hoại của của pháo địch trên đuôi của Hãn thần hào. Quả thật là rất mạnh. Nếu không có lớp thiết giáp quả thật là nó có thể gây phá hoại to lớn. Thế nhưng pháo của họ là pháo mauwx tử vẫn là nhét thuốc nổ chứ không phải đạn kín, chỉ là vì họ đúc pháo quá khổng lồ nên uy lực mạnh. Nếu chúng ta đúc to bằng họ thì uy lực chỉ hơn không kém, mời người công bộ cho ý kiến"
" Bẩm đại Vương, theo công nghệ ép nòng do Luca đại nhân phát minh thì chúng ta hoàn toàn có năng lực nhanh nhất sản xuất ra pháo 200 li hoặc có thể lên đến 250 li nhưn độ dài không thể quá lớn chỉ có thể là 4,5 m thôi vì thâng đã từng cho thử tăng chiều dài nòng pháo nhưng uy lực của đạn kín quá mạnh dễ phá nòng. Nếu muốn dài hơn phải tăng độ dày của nòng pháo vì thế giá pháo cũng phải làm to hơn bình thường, điều chỉnh tay quay khó khăn hơn vì nặng nề. Tổng trọng lượng sẽ tăng rất nhiều. " Lão Lê triết cung kính đạo. Lúc này bên tai Luca có người thì thầm phiên dịch, có rất nhiều quan ngoại quốc nên càn mỗi người một phiên dịch như vậy.
"Nặng cũng phải làm, có nặng hơn nữa cũng không sao. Là thiếu só của ta, vì ta vẫn tự tin là pháo của chúng ta tân tiến nhất, xa nhất, uy lực nhất nên chủ quan, may mà có lần này Đặng Dung tướng quân liều mình đem được thông tin về nếu không lúc đó 100, một ngàn khẩu pháo uy lực cùng tầm bắn hơn chúng ta dù họ nặng nề khốngi chuyển tốt nhưng chúng ta cũng bị nhấn chìm trong biển lửa. Phải tăng uy lực, tầm xa không cơ động cũng được, phải nghĩ sống sót trướng khi nghĩ giết người" Nguyên Hãn nắm chặt tay, gân xanh đầy đầu gương mặt biến dạng vì giận dữ. Cớ sao ông trời cho hắn xuyên lại còn cho thêm Dương Lăng xuyên để phá hắn, mẹ cái thằng này chả cần công nghệ cao, lấy thịt đè người. Chả cần biết mô tê Dương Lăng chỉ cần chế được một Ngàn Khẩu siêu pháo dù cồng kềnh đến đâu đếch quan tâm. Mang đến nhà mình bắn một loạt, này thì công nghệ đi tong hết.
Phe còn lại là chó săn của Ninh vương mua chuộc được và các quan lại xuất thâm miền Nam, ở nhà họ con em, họ tộc đang buôn lậu cùng Nguyên Hãn đấy đánh gì mà đánh, ăn một lần ngon ngọt lại còn hẹn 5 tháng nữa gặp mặt, đánh nhau thì buôn bán gì nữa bao nhiêu tiền bạc mất trắng theo chiến tranh. Còn nữa đánh nhau chỉ tốn tiền, khổ người người miền Nam thôi, ham hố gì mà đánh, đánh xong liệu kiếm nhiều tiền như buôn lậu không, câu trả lời là 1% cũng không bằng.
Vậy lý do đưa ra của phe phản chiến là Hải Nam đảo được vài ngàn Hán dân, chả có tài nguyên gì coi là nhà tù lưu đày chính tri. Theo sử lưu lại thì có mỗi thời Hán thì thành lập hành tỉnh ở đây cho vào hệ thống quốc gia. Sau đó không hề thuộc về một cơ cấu quản lý nào của các triều khác, nhà Minh giờ cấm biển các ông lại muốn ra đảo đây là tính làm trái ý Tổ tông, trái ý thái tổ. Giờ chỉ cần cái kẻ ở Hải nam đảo cúi đầu xưng thần chấp nhận triều cống là được. Bao nhiêu triều đại đều đối xử như vậy với Hải Nam đảo. Còn việc xuất binh đại Việt thì Thánh Hiền đã có câu " binh đao là hung vật" hại người hại mình, nên lấy đức phục người. Các ông là " Nho gia" sao hung hăng hiếu chiến, động đao động binh....
Cuộc tranh cãi không có hồi kết, các quan văn cãi nhau xong không được thì đánh nhau. Người đọc sách đánh người đọc sách thì được, chứ quan võ mà dính vô là chết chắc. Mang danh nhục mạ kẻ đọc sách, nhục mạ thánh nhân thì các quan Võ chết liền.
Thế nhưng ngoài nhóm võ quan tại biên quân tây bắc và phía bắc đang chống lại Thát Đát ra thì võ quan đang thất nghiệp, không đánh nhau khô có quân công thì sao lên lon được. Mà đánh đại Việt thì dễ, nó chỉ mạnh hơn Ai Lao, Xiêm La một chút, vậy nên dễ thắng, dễ chiếm quân công. Do đó nhóm võ quan ra sức ủng hộ đánh.
Cuối cùng là phe phản chiến dần yếu thế, sau 2 tuần cãi nhau, đánh nhau thì chiếu mệnh đã ban, công hạ Hải Nam, trừng phạt Đại Ngu. Toàn bộ con buôn miền nam, đại gia tộc có dính lứu buôn lậu, Ninh vương nữa tất cả loạn như cào cào không ai nghĩ được chuyện này lại xảy ra, vừ làm được một vụ buôn bán đã đời nay lại chiến tranh, người người lủi xa sợ liên luy. Ninh Vương như kiến bò trong chảo lửa ngay đêm lập tức phái sư gia gặp Nguyên Hãn, còn có một người nữa phái sư gia gặp Nguyên Hãn là Tôn Nghị. Hai kẻ này không thể tách rời Nguyên Hãn vì trong tay hắn có quá nhiều chứng cớ buộc tội hai người.
.....................
Quay lại với trung tâm triều đình của Nam Việt quốc 10 ngày trước, ngày mà Đặng Dung trở về tất cả những người quan trọng nhất của Nam Việt Quốc đều có mặt: Nguyên Hãn, hai cha con Đặng Tất, Đặng Dung, Trần Đốn, Trần Nhĩ, ba vị lão trướng Trần Phúc, Trần Biền, Ngô Văn Sĩ. Hai cha con Nguyễn Cảnh Chân, Nguyễn cảnh Dị, Nguyễn Xúy, Đốc xưởng Lê Văn Triết và con trai Lê Quân, Luca phó đốc xưởng, Trưởng quan xưởng chế tàu Lý Tô, ba gã Lê tộc Bá Nhĩ Khắc, Khả Bỉ, Thôi Lỗi Ba và tám vị thành chủ.... hội nghị này sở dĩ rất đông như vậy vì nó quyết định sự tồn vong của vương triều non trẻ. Nếu họ thắng lợi thì không cần phải che che dấu dấu nữa là có thể ngửa mặt xưng vương xưng đế,nếu họ thua chờ đợi họ là vạn kiếp bất phục.
Nguyên Hãn mở lời trước: " Theo như toàn bộ thông tin mà Dung tướng quân mang về thì Pháo của họ là pháo đời đầu của chúng ta, có khi cong không bằng vì thép của họ kém hơn nhiều nên phải đúc rất dày. Thế nhưng uy lực không hề kém. Ta đã nhìn vết phá hoại của của pháo địch trên đuôi của Hãn thần hào. Quả thật là rất mạnh. Nếu không có lớp thiết giáp quả thật là nó có thể gây phá hoại to lớn. Thế nhưng pháo của họ là pháo mauwx tử vẫn là nhét thuốc nổ chứ không phải đạn kín, chỉ là vì họ đúc pháo quá khổng lồ nên uy lực mạnh. Nếu chúng ta đúc to bằng họ thì uy lực chỉ hơn không kém, mời người công bộ cho ý kiến"
" Bẩm đại Vương, theo công nghệ ép nòng do Luca đại nhân phát minh thì chúng ta hoàn toàn có năng lực nhanh nhất sản xuất ra pháo 200 li hoặc có thể lên đến 250 li nhưn độ dài không thể quá lớn chỉ có thể là 4,5 m thôi vì thâng đã từng cho thử tăng chiều dài nòng pháo nhưng uy lực của đạn kín quá mạnh dễ phá nòng. Nếu muốn dài hơn phải tăng độ dày của nòng pháo vì thế giá pháo cũng phải làm to hơn bình thường, điều chỉnh tay quay khó khăn hơn vì nặng nề. Tổng trọng lượng sẽ tăng rất nhiều. " Lão Lê triết cung kính đạo. Lúc này bên tai Luca có người thì thầm phiên dịch, có rất nhiều quan ngoại quốc nên càn mỗi người một phiên dịch như vậy.
"Nặng cũng phải làm, có nặng hơn nữa cũng không sao. Là thiếu só của ta, vì ta vẫn tự tin là pháo của chúng ta tân tiến nhất, xa nhất, uy lực nhất nên chủ quan, may mà có lần này Đặng Dung tướng quân liều mình đem được thông tin về nếu không lúc đó 100, một ngàn khẩu pháo uy lực cùng tầm bắn hơn chúng ta dù họ nặng nề khốngi chuyển tốt nhưng chúng ta cũng bị nhấn chìm trong biển lửa. Phải tăng uy lực, tầm xa không cơ động cũng được, phải nghĩ sống sót trướng khi nghĩ giết người" Nguyên Hãn nắm chặt tay, gân xanh đầy đầu gương mặt biến dạng vì giận dữ. Cớ sao ông trời cho hắn xuyên lại còn cho thêm Dương Lăng xuyên để phá hắn, mẹ cái thằng này chả cần công nghệ cao, lấy thịt đè người. Chả cần biết mô tê Dương Lăng chỉ cần chế được một Ngàn Khẩu siêu pháo dù cồng kềnh đến đâu đếch quan tâm. Mang đến nhà mình bắn một loạt, này thì công nghệ đi tong hết.
Danh sách chương