Tám giờ sáng ngày hai mươi bảy, Hàn Đông đến khu văn phòng huyện ủy rất đúng giờ, hôm nay Trương Trường Hà đến nhận chức ở thị trấn Triệu Hoa, Hàn Đông cũng phải xuống làm công tác giao tiếp, ngày mai hắn sẽ phải đến công tác ở hiệp hội quản lý khu công nghiệp Thần Quang.

Đưa Trương Trường Hà xuống nhận chức là phó bí thư huyện ủy Phùng Chấn Hoa, phó phòng tổ chức Trần Dân Tuyển. Hàn Đông trực tiếp lên xe của Trần Dân Tuyển, Trương Trường Hà cũng định lên xe của Trần Dân Tuyển, kết quả là Phùng Chấn Hoa từ phía sau đi đến nói:

- Trường Hà lên xe của tôi.

Xe xuất phát, Trần Dân Tuyển cười nói:

- Bí thư Phùng thật sự không quản vất vả.

Hàn Đông dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Trần Dân Tuyển rồi nói:

- Đúng vậy, bí thư Phừng rất quan tâm đến công tác của thị trấn Triệu Hoa.

Vì liên quan đến Chu Ngọc Vinh, Hàn Đông đã ghi khắc Phùng Chấn Hoa trong lòng, nếu đối phương không dây đến mình thì thôi, nếu lại muốn gây chuyện cũng đừng trách hắn không khách khí.

Trước kia Hàn Đông còn lo lắng mình không đủ sức, bây giờ lại khác.

Trần Dân Tuyển không nói rõ ràng vì Hàn Đông cũng không cần hỏi nhiều, chính hắn đã rời khỏi thị trấn Triệu Hoa, mặc kệ Phùng Chấn Hoa có quan tâm thế nào đến công tác của Triệu Hoa, tất cả đều không liên quan gì đến hắn nữa rồi.

- Anh Trần, gần đây tôi thấy anh rất bận rộn, có phải là sắp được đề bạt nữa rồi không?

Hàn Đông cười nói, lẽ ra Trần Dân Tuyển là một phó phòng xếp cuối cùng trong phòng tổ chức, đưa một vị bí thư thị trấn xuống nhận chức một lần thì cũng không nói làm gì, nhưng nhiều lần lặp lại, như vậy sẽ không quá bình thường.

Trần Dân Tuyển dùng ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Hàn Đông:

- Sao cậu biết? Thật ra cũng không tính là đề bạt, vẫn là phó phòng mà thôi, chẳng qua trưởng phòng Lưu vì sức khỏe không tốt nên sắp lui ra, tổ chức có toan tính để tôi tiếp nhận công tác của anh ấy, bây giờ còn chưa quyết định.

- Cái này còn chưa tính là đề bạt sao?

Hàn Đông vui vẻ nói, với tính cách trầm ổn của Trần Dân Tuyển, đối phương đã nói như vậy thì chuyện tiếp nhận vị trí phó phòng thường vụ đã coi như trong tầm tay. Mà phó phòng thường vụ phòng tổ chức là cấp chính khoa, xem như lần này Trần Dân Tuyển tiến lên một bước không nhỏ.

Hàn Đông thật sự cảm thấy vui cho Trần Dân Tuyển, hắn cười nói:

- Sau khi chính thức xác nhận thì chúng ta phải chúc mừng mới được, hì hì, tôi còn muốn xem anh Trần uống say sẽ có bộ dạng thế nào.

Trần Dân Tuyển thật sự có tửu lượng rất cao, hai bên kết giao đã khá lâu nhưng Hàn Đông còn chưa từng thấy người này say bao giờ. Tất nhien tửu lượng của đối phương khoảng một cân rượu, Hàn Đông căn bản không cùng cấp bậc với đối phương.

Đám cán bộ thị trấn Triệu Hoa đã biết hôm nay huyện ủy sẽ tuyên bố bổ nhiệm nhân sự nhưng thật sự không biết tình hình cụ thể. Chủ tịch thị trấn Hầu Tây Bình đưa mọi người tập trung ở cổng ủy ban, khi thấy trong nhóm người đi xuống có thị trấn Triệu Hoa, hắn không khỏi có chút sững sốt, trong lòng cũng thầm hiểu, xem ra nguyện vọng của mình đã thất bại.

Phùng Chấn Hoa đầu tiên tuyên bố bổ nhiệm với Hàn Đông, mọi người nghe nói Hàn Đông được đề bạt lên cấp bậc phó ban thì đều ngây người, còn trẻ như vậy mà đã là cán bộ cấp phó ban, xem ra tương lai khó thể biết trước được.

- Bốp, bốp, bốp!

Trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Hàn Đông cũng vỗ tay cảm tạ.

Khi Hàn Đông phát biểu vài lời cảm tạ mọi người vì giúp đỡ mình công tác trong thời gian qua, Phùng Chấn Hoa mới tuyên bố bổ nhiệm với Trương Trường Hà.

Trương Trường Hà cũng có phát biểu đơn giản, đầu tiên cảm tạ sự tín nhiệm của lãnh đạo, sau đó nói những cảm nhận khi đến thị trấn Triệu Hoa, rõ ràng là áp lực rất lớn, vì Triệu Hoa dưới sự dẫn dắt của Hàn Đông đã tạo ra những thành tích lớn, hắn sợ mình phụ lòng kỳ vọng của mọi người. Cuối cùng hắn hy vọng sau này mọi người giúp đỡ mình trong công tác, cùng xây dựng thị trấn Triệu Hoa thêm phát triển bền đẹp.

Hàn Đông ngồi trên đài chủ tịch nghe những lời phát biểu của Trương Trường Hà mà nở nụ cười thản nhiên, Trương Trường Hà làm thư ký cho Hoàng Văn Vận vài năm, có thể giữ được thái độ khiêm tốn cẩn thận, coi như là khó có được.

Sau đó Trần Dân Tuyển tuyên bố quyết định của huyện ủy: Bổ nhiệm Đặng Đạt Hòa làm ủy viên đảng ủy thị trấn, cấp bậc phó khoa.

Đặng Đạt Hòa thấy Hàn Đông chợt bỏ đi mà có chút hoảng loạn, bây giờ giống như bị kích thích, hắn ngồi thẳng lên, máu nóng dồn lên đầu. Lúc này hắn mới hiểu vì sao trước đó Hàn Đông tìm mình nói chuyện, không thể tưởng là có thể giúp mình lên cấp phó khoa nhanh như vậy, đây đúng là niềm vui trời biển.

Đám người ngồi trong phòng họp đều là cấp phó khoa, tuy Đặng Đạt Hòa không phải cấp phó khoa nhưng lại là chủ nhiệm văn phòng thị trấn, vì vậy cũng được tham gia hội nghị lần này. Bây giờ trong lòng ai cũng tràn đầy hâm mộ với hắn, phải biết rằng cũng không dễ dàng lên cấp phó khoa, Đặng Đạt Hòa vài tháng trước còn là một nhân viên ăn không ngồi chờ ở văn phòng thị trấn, cũng vì theo sát Hàn Đông mà chợt đứng ngang hàng với mọi người. Hơn nữa Đặng Đạt Hòa còn là ủy viên đảng ủy thị trấn, địa vị thậm chí còn vượt qua cả hai vị phó chủ tịch là Lâm Phương Tri và Tằng Quốc Dương.

- Quá đáng tiếc.

Lâm Phương Tri thật sự cảm thấy bức bối, thật ra hắn đã sớm dựa vào Hàn Đông nhưng thật sự không có kỳ ngộ tốt như Đặng Đạt Hòa mà thôi. Hắn nhìn Hàn Đông với nụ cười ôn hòa trên đài chủ tịch mà biết sau nà cơ hội của mình là không nhiều, xem ra phải tìm cơ hội mới được.

Đặng Đạt Hòa là chủ nhiệm văn phòng thị trấn, vì vậy sau khi Trần Dân Tuyển lên tiếng đọc quyết định bổ nhiệm, hắn cũng không được đứng lên phát biểu vài lời. Sau đó đến lượt Phùng Chấn Hoa phát biểu, chủ quan chính là hy vọng đảng ủy chính quyền thị trấn Triệu Hoa có thể lam tốt tất cả hạng mục công tác, đặc biệt là công tác công khai hành chính và phát triển sự nghiệp kinh tế dưới sự lãnh đạo của huyện ủy.

Sau khi phát biểu hơn mười phút, Phùng Chấn Hoa cuối cùng kết thúc, hắn nói:

- Tôi nói nhiều như vậy, trợ lý Hàn, anh cũng nên nói vài câu chứ?

Hàn Đông tuy đã là cấp phó ban nhưng phương diện chức vụ chỉ là trợ lý chủ tịch huyện mà thôi, vấn đề là chức vụ này cũng đủ để nói vài lời.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Bí thư Phùng, tôi cũng không muốn nói nhiều, tôi cũng tin tưởng công tác của thị trấn Triệu Hoa nhất định sẽ có được sự cầu tiến rất lớn.

Hàn Đông bày ra vị trí của mình rất chính đáng, hơn nữa đây là địa bàn của Trương Trường Hà, hắn cũng không dám lên mặt chỉ bảo.

Phùng Chấn Hoa gật đầu nói:

- Được rồi, chúng ta quay về, Hàn Đông anh làm xong công tác giao tiếp thì thị trấn Triệu Hoa sẽ phái xe đưa về.

Trương Trường Hà đứng lên nói:

- Bí thư Phùng, đã gần đến trưa, các anh ở lại dùng bữa trưa rồi về.

Hầu Tây Bình cũng nói:

- Đúng vậy, chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi.

Phùng Chấn Hoa khoát tay nói:

- Không ăn được, buổi chiều còn có hội nghị.

Phùng Chấn Hoa nói xong thì đứng lên đi ra ngoài, bây giờ Trương Trường Hà là bí thư thị trấn Triệu Hoa, người này từng là thư ký của bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận, Phùng Chấn Hoa tất nhiên sẽ không dám vung tay quá trán.

Mọi người cùng lên tiếng nhưng, Phùng Chấn Hoa vẫn là từ chối và cùng Trần Dân Tuyển quay về huyện Phú Nghĩa. Hàn Đông ở lại làm công tác giao tiếp đơn giản, sau đó cùng mọi người ra quán bờ sông tụ tập lại. Khi ngồi vào vị trí thì Hàn Đông tất nhiên là vị rí chủ vị, Hầu Tây Bình cười nói:

- Trợ lý Hàn hôm nay nên uống thêm vài ly, chúng tôi là bộ hạ cũ sẽ cùng kính vài ly.

Hàn Đông nghe được hai chữ trợ lý mà cảm thấy khó chịu, nhưng hắn cũng không nói gì với Hầu Tây Bình. Trương Trường Hà lại hiểu tâm tư của hắn, vì vậy cười nói:

- Chủ nhiệm Hàn tuy thăng chức nhưng sau này nên tiếp tục quan tâm đến sự phát triển của thị trấn Triệu Hoa.

Hầu Tây Bình ngây người, sau đó hiểu chuyện gì xảy ra, hắn cũng nói:

- Đúng vậy, thị trấn Triệu Hoa chính là tâm huyết của chủ nhiệm Hàn, sau này chủ nhiệm Hàn nên thường xuyên đến hơn.

Hàn Đông cười nói:

- Thị trấn Triệu Hoa có bí thư Trương lãnh đạo, tin chắc sẽ còn phát triển mạnh hơn trước, sau này nếu có thời gian tôi nhất định sẽ đến thưởng thức món cá sông.

Nói thật, Hàn Đông có chút cảm khái, từ khi đến thị trấn Triệu Hoa thì hắn luôn dùng tất cả sinh lực để đẩy mạnh phát triển, bây giờ phải rời đi, trong lòng cảm thán rất nhiều. Chỗ này có nhiều thứ trong ký ức của hắn, đồng thời là cơ sở đầu đời của hắn.

Trong đám người đang ngồi đây thì Đặng Đạt Hòa là người có tâm tình kích động nhất, nhưng bây giờ hắn cũng không dám biểu hiện quá lố, khi mời rượu chỉ có thể cảm kích mà làm liền hai ly rượu.

Vì là giờ trưa, mọi người cũng không uống nhiều, sau khi cơm nước xong thì nói chuyện phiếm, mà Hàn Đông vẫn là trung tâm. Hầu Tây Bình bây giờ đã giấu thất vọng trong lòng, sau đó hắn phải xem xét nên phối hợp công tác thế nào với Trương Trường Hà. Hắn cũng biết Hàn Đông và Trương Trường Hà có quan hệ rất tốt, hơn nữa Trương Trường Hà là dòng chính của bí thư Hoàng Văn Vận, vì vậy ngay từ đầu hắn cũng không muốn chơi cao tay với đối phương.

Trên đường về Hàn Đông nhận được hai tin nhắn đi nghe điện thoại, một là thư ký Tề Bằng mới thay thế cho Trương Trường Hà, hai là một số điện thoại rất lạ.

Hàn Đông đến huyện Phú Nghĩa và gọi điện thoại cho Tề Bằng, đối phương nói:

- Chủ nhiệm Hàn, ngày mai bí thư Hoàng muốn đưa anh đi nhận chức, mời anh đến huyện ủy vào lúc chín giờ sáng mai.

- Vâng, cảm ơn thư ký Tề.

Hàn Đông khách khí nói, Tề Bằng kia dùng giọng giải quyết việc chung để nói với hắn, xem ra tiểu tử này được lên làm thư ký của bí thư huyện ủy thì có chút kiêu ngạo.

Tất nhiên Hàn Đông cũng sẽ không thèm quan tâm, nếu đối phương đã có kiêu ngạo thì hắn cũng không dài dòng. Sau khi cúp điện thoại thì hắn gọi điện thoại cho một dãy số khác, sau đó lại nghe được một âm thanh quen thuộc:

- Chủ nhiệm Hàn, tôi là Bộ Võng, anh thăng chức, tôi muốn chúc mừng anh, đến tối anh có rãnh không?

Hàn Đông cười cười, người này có lẽ thật sự động tâm, chỉ là vài ngày nay hắn uống hơi nhiều, cũng không muốn uống nữa:

- Vài ngày nay tôi cũng uống nhiều rượu, tôi nay sẽ không đi nữa, lần sau có thời gian sẽ cùng dùng cơm.

- Được rồi, tôi bất cứ lúc nào cũng nghe theo lời kêu gọi của chủ nhiệm Hàn.

Bộ Võng nói một câu hai nghĩa.

Hàn Đông tất nhiên cũng muốn dùng người của mình, nhưng bây giờ hắn chưa đến nhận chức, chưa hiểu rõ tình huống, vì vậy cũng không dám hứa hẹn điều gì.

Tám giờ năm mươi phút sáng ngày hôm sau thì Hàn Đông đã đến huyện ủy, Hoàng Văn Vận thấy vậy thì đứng lên nói:

- Tốt, Hàn Đông đã đến, chúng ta lên đường.

Cùng đưa Hàn Đông xuống nhận chức còn có trưởng phòng tổ chức Tôn Nghĩa Phương, thường ủy huyện ủy, phó chủ tịch Thẩm Tòng Phi, phó chủ tịch Tiết Nhân Nghĩa, vừa vặn có hai vị lãnh đạo của khối chính quyền huyện, trong đó có ba thường ủy huyện ủy, coi như một trận thế hùng mạnh.

Hàn Đông ngồi lên xe của Hoàng Văn Vận, phía sau có vài chiếc theo sau, nhanh chóng chạy ra khỏi khu huyện ủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện