Ngày hôm qua Long Dạ Tước tan làm quá sớm, lúc Tống Nhã chọn xong quà đã là bảy giờ tối, cô gọi điện cho anh, Long Dạ Tước bảo cô ngày mai đưa cho anh xem.

Sau khi Tống Nhã nhận được điện thoại, cô lập tức đem món quà tối qua đã chọn qua, phải biết rằng vì để chọn một phần quà vừa đẹp vừa có ý nghĩa, cô đã phải đi mấy cái cửa hàng trang sức rồi, cuối cùng cũng chọn được một bộ trang sức kim cương.

Thiết kế đơn giản tinh tế, rất phù hợp với gu thẩm mỹ của những cô gái trẻ ngày nay, mà giá thì khoảng ba trăm mười triệu đồng.

Tuy không thể đạt tới hàng tỷ nhưng Tống Nhã nghĩ, quan trọng vẫn là kiểu dáng đẹp mắt! Có lẽ cô gái đó sẽ không để ý giá tiền đâu, dù sao nhà họ Long cũng có tiền mà, cô gái đó ắt có tính toán!
Long Dạ Tước mở chiếc hộp nhung ra, bên trong bày ra chỉnh tề một bộ trang sức, dây chuyền, vòng tay, nhẫn kim cương và hoa tai, trong đó còn khảm bằng ngọc quý hiếm, kim cương hồng, kim cương trắng, tuyệt đẹp.

“Tốt lắm.

” Long Dạ Tước gật đầu, hết sức hài lòng với sự lựa chọn của cô ta.

“Bên cửa hàng họ nói nếu như nhẫn kim cương đeo không vừa thì có thể đến cửa hàng để đổi bất kì một chiếc nhẫn kim cương khác có giá trị tương đương, nhưng mà thường thì con gái đều đeo nhẫn cỡ số này.



“Ừm!”
“Tổng giám đốc Long, tôi có thể tò mò hỏi một câu không, đây là anh chuẩn bị tặng cho cô Tô sao?” Tống Nhã cảm thấy, cô chọn được món quà xinh đẹp Long Dạ Tước sẽ không tức giận cô ta nhiều chuyện đâu nhỉ!
“Cô ấy đích thị là cô Tô, nhưng không phải là người mà cô đang nghĩ đến đâu.


“Không phải cô Tô Vũ Phỉ sao?” Tống Nhã kinh ngạc hỏi.

Long Dạ Tước nghe được mấy chữ ‘Tô Vũ Phỉ’ sắc mặt có chút không vui, Tống Nhã càng hoảng sợ hơn, cô ta nhanh chóng ngậm miệng lại không dám nói nữa, cô ta cười khan một tiếng: “Vậy tôi ra ngoài làm việc trước đây.


Sau khi Tống Nhã ra ngoài, Long Dạ Tước mở hộp trang sức ra cẩn thận nhìn xem, nghĩ tới lúc đưa nó cho Tô Lạc Lạc, cô sẽ có biểu lộ gì?
Dù biết cô không phải loại phụ nữ có thể mua được bằng tiền nhưng anh vẫn hy vọng sau khi cô nhận món quà này, quan điểm của cô về anh sẽ thay đổi.

Anh đưa tay nhặt chiếc nhẫn kim cương nhỏ lên, thầm nghĩ nếu sau này anh thật sự muốn kết hôn với người phụ nữ này thì chiếc nhẫn kim cương này nhất định là nhỏ hơn rồi.

Lúc này, Tô Lạc Lạc đang đi theo Dạ Trạch Hạo đến studio, hóa ra studio không phải kiểu như cô tưởng tượng mà là một tòa nhà rộng rãi.

Ở đây đặt một dãy bàn ghế dài, còn không ít nhân viên công tác đang bận rộn làm việc nữa, rất nhiều khung cảnh và ánh sáng tụ lại.

Tô Lạc Lạc cũng được nhân viên đối xử rất lịch sự, bây giờ cô là bạn gái của Dạ Trạch Hạo, không phải ai cũng dám bắt cô xem sắc mặt của người khác.

Tô Lạc Lạc đang bưng một ly nước uống cạn, lúc này cô nhìn thấy một cô gái xinh đẹp sành điệu từ bên ngoài bước vào, đi theo cô còn có người đại diện cùng ba người trợ lí đang xách túi cho cô ta, cô ta đeo một cặp kính râm, bước đi vô cùng lười biếng, thoạt nhìn là một người rất kiêu ngạo và khó hầu hạ.

Tô Lạc Lạc vừa nhìn liền nhận ra cô ta, cô ta chính là nữ diễn viên diễn cặp với Dạ Trạch Hạo trong bộ phim lần này, là nữ minh tinh tuyến một vô cùng nổi tiếng trong nước, Hạ Dung.

Cô ta đưa tay tháo kính râm, trong toàn bộ studio cô ta bay giờ có thể nhìn thấy và cũng là người duy nhất cô ta muốn nhìn thấy chỉ có Dạ Trạch Hạo mà thôi.


Đôi môi đỏ mọng gợi lên một nụ cười quyến rũ, cô ta vui sướng bước đến bên cạnh Dạ Trạch Hạo, gọi riêng anh: “Trạch Hạo, đã lâu không gặp, không ngờ lại được làm việc cùng anh, thật sự là quá vui rồi.


Dạ Trạch Hạo cong môi cười nhạt: “Hợp tác vui vẻ.


Lúc này đạo diễn bước tới và nói: “Được rồi, chúng ta vẫn nên nhanh chóng vào quay chụp thôi! Tranh thủ trước lúc làm lễ khai máy chụp được mấy tấm tạo hình hiệu quả một chút, hai cô cậu nhanh chóng vào trang điểm đi!”
Ánh mắt Dạ Trạch Hạo lập tức quay sang nhìn Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc vẫy tay cười với anh một chút.

Mà lúc này, Hạ Dung mới quay đầu nhìn về phía bàn nghỉ ngơi bên này, con ngươi dưới đường kẻ mắt khẽ giật mình, cô ta không ngờ Dạ Trạch Hạo lại mang theo bạn gái tin đồn của mình.

Ánh mắt Hạ Dung cẩn thận nhìn chằm chằm Tô Lạc Lạc trong vài giây như muốn xem cô có giống với hình trên mạng hay không, phải biết rằng những bức hình lưu truyền trên mạng đều không đáng tin cậy, hầu hết chúng đã đều được chỉnh sửa thông qua hiệu ứng làm đẹp.

Mà Tô Lạc được biết đến là gương mặt có nhan sắc lấn áp nữ minh tinh tại tuần lễ thời trang lần trước, tự nhiên sẽ bị mọi người nhìn kĩ hơn.

Ánh mắt Tô Lạc Lạc và Hạ Dung chạm nhau, cô ta lịch sự mím môi cười mà lúc này cô cảm thấy trợ lý mà cô ta mang theo đều đang nhìn chằm chằm vào cô, Tô Lạc Lạc âm thầm bất đắc dĩ, đây đều nhờ phúc của Dạ Trạch Hạo mà!
Thật may hôm nay Tô Lạc Lạc mặc bộ đồ mà cửa hàng nhãn hiệu lần trước đã gửi tới cho cô, nếu không nhất định sẽ làm mọi người thất vọng.

Rốt cuộc cũng làm những kẻ soi mói này kinh sợ rồi, cô cũng không đến nỗi khiến cho Dạ Trạch Hạo bị mất mặt.

Dạ Trạch Hạo và Hạ Dung đi vào phòng hóa trang, cần phải hóa trang thành tạo hình nhân vật trong phim, lần này Dạ Trạch Hạo đóng vai đặc công cho nên tóc của anh được sửa sang lại đánh rối một chút mà trên mặt anh được hóa trang thành một hình tượng cuồng dã sau khi anh đã trải qua trận đấu quyền anh.

Hạ Dung là một nữ chính ngây thơ đơn thuần, cô ta mặc một chiếc váy trắng đơn giản, nép vào mình của Dạ Trạch Hạo, rất có tiên khí.

Hình tượng có chút giống người đẹp và quái vật.

Hai cánh tay lộ ra của Dạ Trạch Hạo hiện ra dáng người hoàn mĩ của anh ta, cơ bắp cuồn cuộn chứng tỏ anh thường xuyên tập thể hình.


Tô Lạc Lạc chống cằm nhìn họ bắt đầu quay chụp, thực hiện nhiều động tác và biểu cảm khác nhau dưới sự chỉ dẫn của đạo diễn.

Mà Hạ Dung có cơ hội dựa gần vào Dạ Trạch Hạo, cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội như thế, đặc biệt là cô ta biết Tô Lạc Lạc đang ở đây nhìn, cô ta càng muốn dùng thân phận, địa vị và dung mạo của mình để đè áp Tô Lạc Lạc.

Phải biết rằng Hạ Dung muốn mượn bộ phim này, cọ danh tiếng của Dạ Trạch Hạo, lại hỏa một phen, chỉ cần cô ta có scandal với Dạ Trạch Hạo thì nhất định sẽ nổi tiếng thôi.

Hạ Dung nghĩ nếu có thể cướp đi Dạ Trạch Hạo, lợi dụng tình cảm để tạo đề tài mấy lần thì cũng đáng rồi.

“Hạ Dung, Dạ Trạch Hạo, hai cô cậu tới gần một chút.

” Đạo diễn đang quay cảnh họ ôm nhau.

Hạ Dung lập tức duỗi tay ôm cổ Dạ Trạch Hạo rồi vùi chặt vào ngực anh.

Ánh mắt Dạ Trạch Hạo không khỏi nhìn về phía Tô Lạc Lạc, anh ta muốn nhìn thấy vẻ mặt khi ghen của cô, vậy mà anh ta lại phát hiện ra Tô Lạc Lạc đang cúi đầu chơi điện thoại, điều này làm cho anh ta có chút ảo não.

Người phụ nữ này quả nhiên không quan tâm trong tay anh ta đang ôm ai hả?
“Trạch Hạo, nghiêm túc một chút nào.

” Đạo diễn lập tức phát hiện ra anh ta đang thất thần.

Ánh mắt Hạ Dung có chút oán hận nhìn thoáng qua Tô Lạc Lạc, hiện tại Diệp Trạch Hạo đang ôm cô vào lòng nhưng trong lòng lại nghĩ tới cô gái kia sao?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện