“Có chuyện gì?”
“Tóm lại, em nhớ kĩ, nhớ phải để điện thoại ở chỗ em có thể nhìn thấy, đừng có không nghe máy đấy.
” Dạ Trạch Hạo nhấn mạnh.
Tô Lạc Lạc gật đầu, nhớ kĩ: “Được rồi! Tôi sẽ luôn chú ý đến điện thoại.
”
Tô Lạc Lạc ôm gói đồ xuống xe, vẫy tay với Dạ Trạch Hạo rồi cất bước đi về phía biệt thự của Long Dạ Tước.
Cô cúi đầu xuống nhìn bọc đồ, hình như bên trong là một hộp gì đó, Tô Lạc Lạc ôm chặt trong tay, lúc này cũng đã sắp sáu giờ rồi, Tô Lạc Lạc không khỏi vội vã cất bước về phía trước.
Cuối cùng cũng đến cửa biệt thự, Tô Lạc Lạc bấm mật mã mở cửa đi vào.
Khi cô đi đến đại sảnh thì nhìn thấy bọn nhỏ đang vây quanh chiếc bánh kem cỡ hai mươi inch đặt trên bàn lớn vẻ mặt thèm thuồng.
Trông thấy cô trở về lập tức hưng phấn chạy tới: “Mommy, mommy, mẹ trở về rồi, mẹ xem ba mua cho mẹ bánh kem lớn nha!”
Tuy nhiên, tối nay trên bàn tiệc không chỉ có bánh ngọt mà còn có một bó hoa hồng xanh tuyệt đẹp, hai Bai sâm panh buộc dải ruy băng đỏ và những chiếc ly đế cao.
Thật lãng mạn, Tô Lạc Lạc nhìn thấy không khỏi giật mình, trong lòng cô thấy rất cảm động, cô không ngờ rằng chị Trương lại biết hôm nay là sinh nhật cô còn đặc biệt trang trí đặc biệt như thế này.
Tô Lạc Lạc tự mình đi vào phòng bếp, nói với chị Trương đang bận rộn làm thức ăn: “Chị Trương, cảm ơn chị đặc biệt dụng tâm bố trí nhé.
”
“Cô Tô không cần cảm ơn tôi, những thứ này đều là ngài Long đặc biệt căn dặn, mà bó hoa trên bàn kia là đích thân ngài Long mua đấy ạ, cô nên cảm ơn ngài ấy.
” Chị Trương không dám cướp công lao.
Tô Lạc Lạc mở to mắt kinh ngạc, tất cả đều là Long Dạ Tước chuẩn bị sao?
Anh…tại sao anh lại muốn làm như vậy?
Tô Lạc Lạc cắn môi, nhìn hai đứa trẻ đang nhìn bánh kem trên bàn không muốn đi, tô Lạc Lạc tò mò hỏi một câu: “Daddy của các con đâu rồi?”
“Daddy đang tắm ở trên lầu, mommy, daddy hình như còn đem quà về nữa, tối nay nhất định ba sẽ tặng cho mẹ một phần quà.
”
Tô Lạc Lạc khẽ giật mình, cô không nghĩ tới sẽ nhận được quà từ anh, cô cười lên: “Vậy các bảo bối của mẹ có tặng gì cho mẹ không nào?”
“Chúng con có làm thiệp chúc mừng sinh nhật ạ! Tối nay sẽ tặng cho mẹ.
”
Tô Lạc Lạc vừa nghe lập tức liền mong đợi: “Được, mommy chờ nhận thiệp từ các con, mommy cũng đi tắm cái đã.
”
“Mommy, mẹ nhớ mặc váy đẹp nha.
” Tô Tiểu Hinh nói với cô.
Tô Lạc Lạc bật cười, nhìn bọn nhỏ quan tâm đến sinh nhật của cô như thế cô vô cùng vui vẻ.
Tô Lạc Lạc lên lầu, lúc cô quay về phòng của mình không khỏi liếc mắt nhìn về phía cửa phòng của Long Dạ Tước, nhớ tới bọn nhỏ nói anh có mang quà về, chẳng lẽ anh thực sự sẽ tặng cho cô sao?
Nếu như anh thật sự tặng cô, thì cô có nên nhận hay không?
Tô Lạc Lạc cảm thấy hơi bối rối.
Nhưng mà vẫn là đẩy cửa đi vào phòng của mình, lúc cô tìm quần áo trong tủ thì nhìn thấy chiếc váy ren trắng mà nhãn hiệu lần trước đã đưa tới lần trước, Tô Lạc Lạc cắn cắn môi, hôm nay là sinh nhật của cô, cô ăn mặc xinh đẹp một chút cùng không có gì đáng trách phải không?
Cô mặc vì mình, mặc vì bọn nhỏ, cũng không sao đâu nhỉ.
Tô Lạc Lạc chọn chiếc váy này rồi đi vào phòng tắm.
Long Dạ Tước thay một chiếc áo T-shirt màu trắng phối với quần âu màu xám, anh cao 1m86, bất kể anh mặc quần áo gì thì đều hoàn hảo giống người mẫu nam trên sàn catwalk.
Đôi mắt anh nhìn ánh đèn trong phòng Tô Lạc Lạc, ánh mắt lưu chuyển, cô trở về rồi.
Anh bước xuống lầu, nhìn bọn nhỏ đang ngồi trên ghế sô pha xem phim hoạt hình, Long Dạ Tước cười ngồi xuống bên cạnh.
Tô Tiểu Hinh lập tức leo đến trong lòng anh, ôm cổ anh rồi hôn lên hai bên má, đôi mắt ngập nước đáng yêu nhìn anh, Long Dạ Tước cũng nhịn không được hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé.
Có người đại khái nói con gái thường sẽ quấn quít ba hơn! Tô Tiểu Hinh chính là quấn quít Long Dạ Tước hơn Tô Tiểu Sâm.
“Daddy, có phải tối nay ba chuẩn bị quà tặng cho mommy không?” Tô Tiểu Hinh hỏi nhỏ vào tai anh.
Long Dạ Tước cong môi cười, sau đó ghé vào lỗ tai nhỏ nhắn của cô bé nói: “Đây là một bí mật, sau khi daddy ăn xong bánh kem sẽ nói cho con biết.
”
Tô Tiểu Hinh lập túm bụm miệng cười vui vẻ, bây giờ cô bé và daddy có một bí mật chung này.
Cô bé gật đầu: “Vâng, con sẽ không nói đâu.
”
Tô Tiểu Sâm đã nghe thấy rồi, trong lòng thầm nghĩ daddy nhất định sẽ chuẩn bị quà mà!
Đúng lúc này, trên lầu hai truyền đến tiếng bước chân, thính giác của Long Dạ Tước nhạy bén, anh híp híp con mắt, ngẩng đầu lên nhìn một bóng dáng trắng nõn, quyến rũ mê người đang từ trên lầu chậm rãi bước xuống.
Tô Lạc Lạc với mái tóc dài xõa ra sau đầu, chiếc váy ren trắng tôn lên vóc dáng mảnh mai hoàn mĩ của cô, trước ngực có thêm một lớp ren mỏng càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ nữ tính đầy mị lực.
“Woa! Tối nay mommy thật xinh đẹp!” Tô Tiểu Sâm là người đầu tiên tán thưởng.
Vẻ mặt Tô Tiểu Hinh ngạc nhiên nhìn mommy.
Long Dạ Tước hơi mở to mắt, người phụ nữ này khi trang điểm lên thật hấp dẫn người khác.
Tất nhiên Tô Lạc Lạc biết ba Ba con đang ngồi trên sô pha nhìn cô chằm chằm, điều này làm cô hơi xấu hổ.
Cô là một người không quen được người khác khen ngợi.
“Mommy, tối nay mẹ đẹp như một nàng công chúa trong truyện cổ tích ấy, mà daddy chính là hoàng tử.
” Tô Tiểu Hinh cười nói.
Tô Lạc Lạc nghe được nửa câu đầu trong bụng nở hoa, nhưng nửa câu sau làm cho nụ cười của cô cứng đờ.
Long Dạ Tước cảm thấy cô bé này thực sự là ngôi sao may mắn bé nhỏ của anh, cô luôn mang đến cho anh niềm vui và sự bất ngờ.
Lúc này người giúp việc đang lục đục bưng bữa tối ngon lành lên trên bàn, tài nấu nướng của chị Trương rất đáng khâm phục.
Tô Lạc Lạc nhất thời không biết nên ngồi ở đâu, Tô Tiểu Sâm lập tức xê dịch thân thể bé nhỏ qua: “Mommy, ngồi ở chỗ này nè.
”
Tô Lạc Lạc không đành lòng gạt bỏ tấm lòng của con trai nên ngồi xuống kế bên cậu bé, mà bên cạnh, Long Dạ Tước đang ôm con gái trong lòng, đôi mắt thâm thúy nhìn cô có chút tán thưởng.
Tô Lạc Lạc ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn anh chằm chằm, Long Dạ Tước nhếch môi cười: “Đêm nay em thật đẹp.
”
Tô Lạc Lạc sửng sốt một lúc, bình thường đều là cùng người đàn ông này đấu võ mồm, hôm nay anh nói lời dễ nghe khiến cho cô thật sự không biết nên phản ứng như thế nào.
“Ngài Long, cô Tô, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, mời dùng bữa!” Chị Trương nói.
Một gia đình bốn người lập tức đi đến bên bàn ăn, lúc Tô Lạc Lạc đang cho bọn nhỏ ăn, bọn nhỏ đều nói sẽ không ăn nhiều bởi vì còn phải để bụng ăn bánh kem nữa.
Tô Lạc Lạc vừa giận vừa buồn cười, mỗi đứa cho ăn nửa bát cơm, phải ăn cơm xong mới được ăn bánh kem.
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn gắp đồ ăn, đưa cơm vào trong miệng.
.
“Tóm lại, em nhớ kĩ, nhớ phải để điện thoại ở chỗ em có thể nhìn thấy, đừng có không nghe máy đấy.
” Dạ Trạch Hạo nhấn mạnh.
Tô Lạc Lạc gật đầu, nhớ kĩ: “Được rồi! Tôi sẽ luôn chú ý đến điện thoại.
”
Tô Lạc Lạc ôm gói đồ xuống xe, vẫy tay với Dạ Trạch Hạo rồi cất bước đi về phía biệt thự của Long Dạ Tước.
Cô cúi đầu xuống nhìn bọc đồ, hình như bên trong là một hộp gì đó, Tô Lạc Lạc ôm chặt trong tay, lúc này cũng đã sắp sáu giờ rồi, Tô Lạc Lạc không khỏi vội vã cất bước về phía trước.
Cuối cùng cũng đến cửa biệt thự, Tô Lạc Lạc bấm mật mã mở cửa đi vào.
Khi cô đi đến đại sảnh thì nhìn thấy bọn nhỏ đang vây quanh chiếc bánh kem cỡ hai mươi inch đặt trên bàn lớn vẻ mặt thèm thuồng.
Trông thấy cô trở về lập tức hưng phấn chạy tới: “Mommy, mommy, mẹ trở về rồi, mẹ xem ba mua cho mẹ bánh kem lớn nha!”
Tuy nhiên, tối nay trên bàn tiệc không chỉ có bánh ngọt mà còn có một bó hoa hồng xanh tuyệt đẹp, hai Bai sâm panh buộc dải ruy băng đỏ và những chiếc ly đế cao.
Thật lãng mạn, Tô Lạc Lạc nhìn thấy không khỏi giật mình, trong lòng cô thấy rất cảm động, cô không ngờ rằng chị Trương lại biết hôm nay là sinh nhật cô còn đặc biệt trang trí đặc biệt như thế này.
Tô Lạc Lạc tự mình đi vào phòng bếp, nói với chị Trương đang bận rộn làm thức ăn: “Chị Trương, cảm ơn chị đặc biệt dụng tâm bố trí nhé.
”
“Cô Tô không cần cảm ơn tôi, những thứ này đều là ngài Long đặc biệt căn dặn, mà bó hoa trên bàn kia là đích thân ngài Long mua đấy ạ, cô nên cảm ơn ngài ấy.
” Chị Trương không dám cướp công lao.
Tô Lạc Lạc mở to mắt kinh ngạc, tất cả đều là Long Dạ Tước chuẩn bị sao?
Anh…tại sao anh lại muốn làm như vậy?
Tô Lạc Lạc cắn môi, nhìn hai đứa trẻ đang nhìn bánh kem trên bàn không muốn đi, tô Lạc Lạc tò mò hỏi một câu: “Daddy của các con đâu rồi?”
“Daddy đang tắm ở trên lầu, mommy, daddy hình như còn đem quà về nữa, tối nay nhất định ba sẽ tặng cho mẹ một phần quà.
”
Tô Lạc Lạc khẽ giật mình, cô không nghĩ tới sẽ nhận được quà từ anh, cô cười lên: “Vậy các bảo bối của mẹ có tặng gì cho mẹ không nào?”
“Chúng con có làm thiệp chúc mừng sinh nhật ạ! Tối nay sẽ tặng cho mẹ.
”
Tô Lạc Lạc vừa nghe lập tức liền mong đợi: “Được, mommy chờ nhận thiệp từ các con, mommy cũng đi tắm cái đã.
”
“Mommy, mẹ nhớ mặc váy đẹp nha.
” Tô Tiểu Hinh nói với cô.
Tô Lạc Lạc bật cười, nhìn bọn nhỏ quan tâm đến sinh nhật của cô như thế cô vô cùng vui vẻ.
Tô Lạc Lạc lên lầu, lúc cô quay về phòng của mình không khỏi liếc mắt nhìn về phía cửa phòng của Long Dạ Tước, nhớ tới bọn nhỏ nói anh có mang quà về, chẳng lẽ anh thực sự sẽ tặng cho cô sao?
Nếu như anh thật sự tặng cô, thì cô có nên nhận hay không?
Tô Lạc Lạc cảm thấy hơi bối rối.
Nhưng mà vẫn là đẩy cửa đi vào phòng của mình, lúc cô tìm quần áo trong tủ thì nhìn thấy chiếc váy ren trắng mà nhãn hiệu lần trước đã đưa tới lần trước, Tô Lạc Lạc cắn cắn môi, hôm nay là sinh nhật của cô, cô ăn mặc xinh đẹp một chút cùng không có gì đáng trách phải không?
Cô mặc vì mình, mặc vì bọn nhỏ, cũng không sao đâu nhỉ.
Tô Lạc Lạc chọn chiếc váy này rồi đi vào phòng tắm.
Long Dạ Tước thay một chiếc áo T-shirt màu trắng phối với quần âu màu xám, anh cao 1m86, bất kể anh mặc quần áo gì thì đều hoàn hảo giống người mẫu nam trên sàn catwalk.
Đôi mắt anh nhìn ánh đèn trong phòng Tô Lạc Lạc, ánh mắt lưu chuyển, cô trở về rồi.
Anh bước xuống lầu, nhìn bọn nhỏ đang ngồi trên ghế sô pha xem phim hoạt hình, Long Dạ Tước cười ngồi xuống bên cạnh.
Tô Tiểu Hinh lập tức leo đến trong lòng anh, ôm cổ anh rồi hôn lên hai bên má, đôi mắt ngập nước đáng yêu nhìn anh, Long Dạ Tước cũng nhịn không được hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé.
Có người đại khái nói con gái thường sẽ quấn quít ba hơn! Tô Tiểu Hinh chính là quấn quít Long Dạ Tước hơn Tô Tiểu Sâm.
“Daddy, có phải tối nay ba chuẩn bị quà tặng cho mommy không?” Tô Tiểu Hinh hỏi nhỏ vào tai anh.
Long Dạ Tước cong môi cười, sau đó ghé vào lỗ tai nhỏ nhắn của cô bé nói: “Đây là một bí mật, sau khi daddy ăn xong bánh kem sẽ nói cho con biết.
”
Tô Tiểu Hinh lập túm bụm miệng cười vui vẻ, bây giờ cô bé và daddy có một bí mật chung này.
Cô bé gật đầu: “Vâng, con sẽ không nói đâu.
”
Tô Tiểu Sâm đã nghe thấy rồi, trong lòng thầm nghĩ daddy nhất định sẽ chuẩn bị quà mà!
Đúng lúc này, trên lầu hai truyền đến tiếng bước chân, thính giác của Long Dạ Tước nhạy bén, anh híp híp con mắt, ngẩng đầu lên nhìn một bóng dáng trắng nõn, quyến rũ mê người đang từ trên lầu chậm rãi bước xuống.
Tô Lạc Lạc với mái tóc dài xõa ra sau đầu, chiếc váy ren trắng tôn lên vóc dáng mảnh mai hoàn mĩ của cô, trước ngực có thêm một lớp ren mỏng càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ nữ tính đầy mị lực.
“Woa! Tối nay mommy thật xinh đẹp!” Tô Tiểu Sâm là người đầu tiên tán thưởng.
Vẻ mặt Tô Tiểu Hinh ngạc nhiên nhìn mommy.
Long Dạ Tước hơi mở to mắt, người phụ nữ này khi trang điểm lên thật hấp dẫn người khác.
Tất nhiên Tô Lạc Lạc biết ba Ba con đang ngồi trên sô pha nhìn cô chằm chằm, điều này làm cô hơi xấu hổ.
Cô là một người không quen được người khác khen ngợi.
“Mommy, tối nay mẹ đẹp như một nàng công chúa trong truyện cổ tích ấy, mà daddy chính là hoàng tử.
” Tô Tiểu Hinh cười nói.
Tô Lạc Lạc nghe được nửa câu đầu trong bụng nở hoa, nhưng nửa câu sau làm cho nụ cười của cô cứng đờ.
Long Dạ Tước cảm thấy cô bé này thực sự là ngôi sao may mắn bé nhỏ của anh, cô luôn mang đến cho anh niềm vui và sự bất ngờ.
Lúc này người giúp việc đang lục đục bưng bữa tối ngon lành lên trên bàn, tài nấu nướng của chị Trương rất đáng khâm phục.
Tô Lạc Lạc nhất thời không biết nên ngồi ở đâu, Tô Tiểu Sâm lập tức xê dịch thân thể bé nhỏ qua: “Mommy, ngồi ở chỗ này nè.
”
Tô Lạc Lạc không đành lòng gạt bỏ tấm lòng của con trai nên ngồi xuống kế bên cậu bé, mà bên cạnh, Long Dạ Tước đang ôm con gái trong lòng, đôi mắt thâm thúy nhìn cô có chút tán thưởng.
Tô Lạc Lạc ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn anh chằm chằm, Long Dạ Tước nhếch môi cười: “Đêm nay em thật đẹp.
”
Tô Lạc Lạc sửng sốt một lúc, bình thường đều là cùng người đàn ông này đấu võ mồm, hôm nay anh nói lời dễ nghe khiến cho cô thật sự không biết nên phản ứng như thế nào.
“Ngài Long, cô Tô, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, mời dùng bữa!” Chị Trương nói.
Một gia đình bốn người lập tức đi đến bên bàn ăn, lúc Tô Lạc Lạc đang cho bọn nhỏ ăn, bọn nhỏ đều nói sẽ không ăn nhiều bởi vì còn phải để bụng ăn bánh kem nữa.
Tô Lạc Lạc vừa giận vừa buồn cười, mỗi đứa cho ăn nửa bát cơm, phải ăn cơm xong mới được ăn bánh kem.
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn gắp đồ ăn, đưa cơm vào trong miệng.
.
Danh sách chương