Chương 5285

Gia đình Tô Nhu sau khi được chữa trị thì cũng được đưa về nhà.

Đương nhiên, Lâm Chính cũng phải về nhà điểm danh.

“Lâm Chính! Anh không sao chứ?”.

Nhìn thấy Lâm Chính bình an trở về, Tô Nhu mới nhẹ lòng, vội vàng tiến lên hỏi.

“Anh không sao, Tiểu Nhu, em ổn chứ?”.

“Chúng em được thần y Lâm giúp đỡ, không có gì đáng lo… Nhưng Lâm Chính, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”, Tô Nhu sốt ruột hỏi.

Lâm Chính im lặng một hồi, sau đó nói ra cái cớ mà mình đã nghĩ sẵn từ trước.

“Thật ra anh cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là đột nhiên nhận được điện thoại của thần y Lâm, nói có người muốn gây bất lợi cho em và anh, thế là anh gọi điện thông báo cho em”.

“Gây bất lợi cho chúng ta?”.

Tô Nhu nhíu mày, như nghĩ tới điều gì, lại rơi vào suy tư.

Lâm Chính ngẩn ra, vội hỏi: “Tiểu Nhu, em sao vậy?”.

“Có lẽ đúng vậy, có lẽ là vậy!”, Tô Nhu lẩm bẩm mấy câu, thở dài rồi nói: “Lâm Chính, có lẽ lần này là em đã hại anh!”.

“Em hại anh?”, Lâm Chính hơi ngạc nhiên: “Rốt cuộc là sao?”.

“Thật ra em cũng không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy… Lâm Chính, là thế này, không phải anh giới thiệu cho em gia nhập Thương Minh sao? Thời gian này công ty phát triển rất nhanh, xu thế rất mạnh mẽ. Có Thương Minh giúp đỡ, em làm gì cũng rất thuận lợi, thế nên đã định làm một cuộc làm ăn lớn. Một tháng trước, em đã ký hợp đồng với mười nhân viên nghiên cứu khoa học hàng đầu trong nước, định phát triển sản phẩm mỹ phẩm mới.

“Không lâu trước đây, lô sản phẩm đó đã có thành quả, nếu em công bố sản phẩm này ra ngoài chắc chắn sẽ chiếm một nửa thị trường trong nước. Do đó, em cũng đổ hết tài sản trong nhà, mua đứt vài nguyên vật liệu mỹ phẩm quan trọng, đặt cược tất cả vào sản phẩm này. Không ngờ hành động của em đã đắc tội với thế gia lâu năm trong ngành mỹ phẩm ở trong nước!”.

“Ban đầu bọn họ phái người mua hết sản phẩm của em, nhưng bị em từ chối. Bọn họ ra giá quá thấp, sao em có thể bán được? Sau đó, bọn họ cảnh cáo em mấy lần, bắt em phải dừng nghiên cứu sản phẩm này, em cũng từ chối. Sản phẩm này đã dùng hết tâm huyết của em, sao em có thể từ bỏ? Thế là bọn họ không lên tiếng nữa. Em nghĩ là bọn họ dự định từ bỏ, nhưng lại em nhận được tin, nói là bọn họ tuyên bố sẽ trả thù em, muốn đè ép sản phẩm của em. Dù sao, sau khi sản phẩm của em lên sàn chắc chắn sẽ giành mất không gian sinh tồn của bọn họ, liên quan đến lợi ích, bọn họ không nóng ruột mà được sao?”.

“Nhưng em có tính thế nào cũng không ngờ được bọn họ lại ngang tàng như vậy, dám thuê sát thủ giết người…”.

Sắc mặt Tô Nhu khó coi: “Lại còn là những quái vật đáng sợ như vậy, rốt cuộc bọn họ tìm đâu ra đám người không ra người quỷ không ra quỷ kia chứ? Thật đáng sợ…”.

Nghe những lời đó, Lâm Chính ngơ ra.

Người phụ nữ này trí tưởng tượng cũng bay xa thật.

Nhưng anh không giải thích.

Bây giờ có người gánh giúp anh, sao không để người đó gánh?

“Không ngờ lại như vậy! Đám người này đúng là đáng ghét!”, Lâm Chính căm phẫn bất bình.

“Xin lỗi anh Lâm Chính, là em đã làm liên lụy đến anh”, Tô Nhu tự trách.

“Tiểu Nhu, sao em lại nói vậy? Chúng ta là vợ chồng, không có gì mà liên lụy với không liên lụy, chỉ cần chúng ta bình an là được”, Lâm Chính vội nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện