Hai tháng sau, có vẫn đi làm đều đều, cô đang ngồi trên bàn làm việc. Bỗng dưng một người đàn ông bước đến trước mặt cô, giọng nói trầm trầm nhưng không khó nghe.
Trợ lý Đàm: Tôi là trợ lý Đàm, chủ tịch bảo cô sắp xếp lịch trình cho anh ấy vào sáng mai.
Bạch Yên ngơ người.
Bạch Yên: Dạ
Trong lúc đó, cả phòng làm việc của cô đều bất ngờ bởi lẽ nghe thấy hai từ chủ tịch. Đương nhiên họ làm ở đây cũng khá lâu, có người cũng tận cả 10 năm nhưng chưa một ai thấy mặt hay được nghe qua. Trên báo chí hay trên tivi dù cho thông tin về tập đoàn WEEK thì đầy ra nhưng cũng không bao giờ thấy được người đứng đầu. Nay chủ tịch lại đích thân kêu Bạch Yên sắp xếp lịch trình cho mình khiến cả phòng làm việc nhôn nhao, người thì bất ngờ, người thì ghen tị.
Nói chi đến người khác, ngay cả cô cũng cảm thấy sốc vì trước giờ cô đều ngồi đây làm việc, tuy lúc trước được nhận việc cũng có đề cập đến việc này nhưng nấy lâu không ai đến tìm cô kêu cô lên lịch trình, bây giờ kêu thì sao cô biết công việc của chủ tịch hàng ngày như thế nào mà sắp xếp chứ. Cô lấy tay ôm đầu thầm nghĩ " haizzz, thật nhức đầu giờ mình phải làm gì chứ hay đi hỏi trợ lý Đàm, chắc anh ấy biết nhiều về vấn đề này hơn mình"
Suy nghĩ một lúc cô đứng dậy tính đi kiếm trợ lý Đàm để hỏi, thì trợ lý Đàm đang bước gần đến vị trí ngồi của cô trên tay ôm một bảng giấy tờ đặt xuống bàn cô nói.
Trợ lý Đàm: Đây là lịch trình cả tuần của chủ tịch cô chỉ cần sắp xếp rồi phân chia ra hàng ngày là được. Sắp xếp cô hãy mang lên phòng cho chủ tịch, cô cứ đi thẳng lên tầng cao nhất sẽ có người sắp xếp cho cô gặp chủ tịch.
Bạch Yên tay cầm bảng giấy tờ rồi cất giọng.
Bạch Yên: Được, tôi hiểu rồi.
---------
Xong việc, cô bước ra khỏi phòng đi thẳng vào thang máy bấm nút lên tầng cao nhất.
Ting ~~~
Cửa thang máy mở ra, hành lang rộng lớn còn có nhiều phòng cô không biết chủ tịch ở phòng nào. Cô vội bước đi, vừa đi vừa quay đầu nhìn từng phòng để kiếm chữ chủ tịch trên các nhãn phòng, cô vòng qua vòng lại mà kiếm mãi không thấy. Đột nhiên phía sau cô có giọng một người phụ nữ, cô quay người lại tròn mắt nhìn " Người này đẹp quá, ba vòng vòng nào ra vòng nấy đúng là cực phẩm mà". Người phụ nữ nhìn cô một cách ác ý, giọng nói thanh thót nhìn thẳng vào cô nói:
- Đi theo tôi.
Cô giật mình ôm chặt sấp tài liệu nhanh nhẹn trả lời:
Bạch Yên: Dạ
Vốn dĩ công việc này đều là do người phụ nữ kia làm, nhưng đột nhiên chủ tịch lại kêu Bạch Yên làm. Công việc của mình mà bị người khác dành lấy ai mà chẳng thấy khó chịu ngược lại cô ta còn yêu thầm chủ tịch từ lúc mới vào công ty nữa chứ. Cô ta ghét Bạch Yên là phải thôi.
------
Bước đến trước phòng chủ tịch, phía sau còn cô còn có cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm, cảm giác khó chịu vô cùng.
Người đàn ông với bộ vest chỉnh tề ngồi trên bàn làm việc nghe thấy tiếng đồng liền liếc mắt về phía cửa giọng nói lạnh lùng cất lên
- Vào đây đi.
Bạch Yên nghe thấy liền bước vào trong nhìn thẳng vào người đối diện mình cảm thấy có chút quen quen nhưng cô lại không nhớ ra.
Anh ta thấy cô ngẩn người liền đập bàn nói.
- Để tài liệu xuống rồi ra ngoài.
Cô giật mình ôm tài liệu đi qua để xuống bàn, cô không dám nhìn thẳng nữa chỉ cúi đầu xuống bàn giọng có chút run sợ:
Bạch Yên: Của ngài đây, nếu ngài thấy có vấn đề gì thì cứ gọi tôi, tôi xin phép.
Người đàn ông lạnh lùng không nói tiếng nào dơ tay vẫy hai cái, ý bảo cô ra ngoài.
Cô bước ra, tới bây giờ cô vẫn còn hơi run vì khí chất và sự lạnh lùng đến lạnh người khiến cô chưa hết run sợ.
Trợ lý Đàm: Tôi là trợ lý Đàm, chủ tịch bảo cô sắp xếp lịch trình cho anh ấy vào sáng mai.
Bạch Yên ngơ người.
Bạch Yên: Dạ
Trong lúc đó, cả phòng làm việc của cô đều bất ngờ bởi lẽ nghe thấy hai từ chủ tịch. Đương nhiên họ làm ở đây cũng khá lâu, có người cũng tận cả 10 năm nhưng chưa một ai thấy mặt hay được nghe qua. Trên báo chí hay trên tivi dù cho thông tin về tập đoàn WEEK thì đầy ra nhưng cũng không bao giờ thấy được người đứng đầu. Nay chủ tịch lại đích thân kêu Bạch Yên sắp xếp lịch trình cho mình khiến cả phòng làm việc nhôn nhao, người thì bất ngờ, người thì ghen tị.
Nói chi đến người khác, ngay cả cô cũng cảm thấy sốc vì trước giờ cô đều ngồi đây làm việc, tuy lúc trước được nhận việc cũng có đề cập đến việc này nhưng nấy lâu không ai đến tìm cô kêu cô lên lịch trình, bây giờ kêu thì sao cô biết công việc của chủ tịch hàng ngày như thế nào mà sắp xếp chứ. Cô lấy tay ôm đầu thầm nghĩ " haizzz, thật nhức đầu giờ mình phải làm gì chứ hay đi hỏi trợ lý Đàm, chắc anh ấy biết nhiều về vấn đề này hơn mình"
Suy nghĩ một lúc cô đứng dậy tính đi kiếm trợ lý Đàm để hỏi, thì trợ lý Đàm đang bước gần đến vị trí ngồi của cô trên tay ôm một bảng giấy tờ đặt xuống bàn cô nói.
Trợ lý Đàm: Đây là lịch trình cả tuần của chủ tịch cô chỉ cần sắp xếp rồi phân chia ra hàng ngày là được. Sắp xếp cô hãy mang lên phòng cho chủ tịch, cô cứ đi thẳng lên tầng cao nhất sẽ có người sắp xếp cho cô gặp chủ tịch.
Bạch Yên tay cầm bảng giấy tờ rồi cất giọng.
Bạch Yên: Được, tôi hiểu rồi.
---------
Xong việc, cô bước ra khỏi phòng đi thẳng vào thang máy bấm nút lên tầng cao nhất.
Ting ~~~
Cửa thang máy mở ra, hành lang rộng lớn còn có nhiều phòng cô không biết chủ tịch ở phòng nào. Cô vội bước đi, vừa đi vừa quay đầu nhìn từng phòng để kiếm chữ chủ tịch trên các nhãn phòng, cô vòng qua vòng lại mà kiếm mãi không thấy. Đột nhiên phía sau cô có giọng một người phụ nữ, cô quay người lại tròn mắt nhìn " Người này đẹp quá, ba vòng vòng nào ra vòng nấy đúng là cực phẩm mà". Người phụ nữ nhìn cô một cách ác ý, giọng nói thanh thót nhìn thẳng vào cô nói:
- Đi theo tôi.
Cô giật mình ôm chặt sấp tài liệu nhanh nhẹn trả lời:
Bạch Yên: Dạ
Vốn dĩ công việc này đều là do người phụ nữ kia làm, nhưng đột nhiên chủ tịch lại kêu Bạch Yên làm. Công việc của mình mà bị người khác dành lấy ai mà chẳng thấy khó chịu ngược lại cô ta còn yêu thầm chủ tịch từ lúc mới vào công ty nữa chứ. Cô ta ghét Bạch Yên là phải thôi.
------
Bước đến trước phòng chủ tịch, phía sau còn cô còn có cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm, cảm giác khó chịu vô cùng.
Người đàn ông với bộ vest chỉnh tề ngồi trên bàn làm việc nghe thấy tiếng đồng liền liếc mắt về phía cửa giọng nói lạnh lùng cất lên
- Vào đây đi.
Bạch Yên nghe thấy liền bước vào trong nhìn thẳng vào người đối diện mình cảm thấy có chút quen quen nhưng cô lại không nhớ ra.
Anh ta thấy cô ngẩn người liền đập bàn nói.
- Để tài liệu xuống rồi ra ngoài.
Cô giật mình ôm tài liệu đi qua để xuống bàn, cô không dám nhìn thẳng nữa chỉ cúi đầu xuống bàn giọng có chút run sợ:
Bạch Yên: Của ngài đây, nếu ngài thấy có vấn đề gì thì cứ gọi tôi, tôi xin phép.
Người đàn ông lạnh lùng không nói tiếng nào dơ tay vẫy hai cái, ý bảo cô ra ngoài.
Cô bước ra, tới bây giờ cô vẫn còn hơi run vì khí chất và sự lạnh lùng đến lạnh người khiến cô chưa hết run sợ.
Danh sách chương