Trước khi chụp ảnh, Nghiên Thời Thất đi thay bộ đồ đầu tiên. Đó là áo sơ mi đen khoét cổ chữ V sâu, phối với quần da bó, tóc chải rối, khuôn mặt trang điểm màu khói vô cùng lạnh lùng, lông mày nhướng cao, đuôi mắt xếch lên, màu son nhạt đến mức gần như không nhìn thấy màu. Mọi người đều sửng sốt quên cả phản ứng khi cô bước ra khỏi phòng thử đồ.
Phong cách của bộ ảnh đầu tiên là chán nản lãnh cảm.
Mọi người đều nhìn tư thế uyển chuyển của Nghiên Thời Thất đang đứng trước mặt, nhất là khuôn mặt đã được trang điểm đẹp lạnh lùng của cô. Cô hơi nhướng mày và liếc mắt, vô cùng khí thế. Áo thiết kế cổ chữ V làm tôn lên làn da như ngọc của cô, đường cong cổ thiên nga vô cùng xinh đẹp và gợi cảm.
Trong vẻ lạnh lùng xen lẫn vẻ ma mị, rực rỡ bắt mắt.
Bộ ảnh đầu tiên chụp rất thuận lợi, Nghiên Thời Thất rất dễ thích nghi. Cô có thể thay đổi biểu cảm và động tác khác nhau theo yêu cầu của thợ chụp ảnh.
Không khoa trương, không nhăn nhó, rất có tố chất chuyên nghiệp.
Trong chiếc váy punk(*) tối màu và mái tóc cố tình vò rối, cô đứng trong góc chống khuỷu tay lên tường, môi ngậm khớp xương ngón trỏ, tay còn lại vịn eo, đôi chân thẳng tắp đứng bắt tréo, liếc xéo ống kính, sắc mặt lạnh lùng.
(*) Punk là một trào lưu thịnh hành tại châu Âu từ thập niên 1970. Với cách ăn mặc và những phụ kiện hơi lập dị, có chút nổi loạn. Phong cách thời trang này vẫn duy trì được sức hút với thời đại, song hành với sự phát triển của dòng Punk Rock trong âm nhạc.
Cố Thư Di đứng ngoài chỗ chụp ảnh nhìn Nghiên Thời Thất không chớp mắt, thần thái quanh quẩn trước ống kính kia khiến chị kích động đến xoa tay.
Chị có linh cảm Tạp chí IV kì này chắc chắn sẽ bán chạy.
Thời gian chụp ảnh kéo dài ba tiếng đồng hồ, Nghiên Thời Thất thay bảy bộ trang phục, chụp gần trăm tấm ảnh.
Sau khi xong việc, Lăng Tử Hoan vui vẻ đi đến đưa nước, cầm khăn tay lau mồ hôi cho cô, không nén được đau lòng mà phàn nàn, “Chị Thập Thất, chị quá dễ dãi, rõ ràng trước đó đã nói là chỉ chụp năm bộ.”
Nghiên Thời Thất hớp một ngụm trà xanh cho nhuận họng, nhìn dáng vẻ bực bội và không cam lòng của Lăng Tử Hoan mà cười ấm áp, “Không sao, Tạp chí IV rất nổi tiếng trên mạng, hợp tác với bọn họ chỉ có lợi chứ không có hại.”
“Nhưng như thế cũng…”
Lăng Tử Hoan chưa nói dứt lời thì Cố Thư Di cười không khép miệng đã băng qua đám đông đi tới, “Thời Thất, vất vả rồi, hôm nay chụp rất thuận lợi, cảm ơn sự hợp tác của em!”
“Chị Cố đừng khách sáo, có thể hợp tác với IV, em cũng rất vinh hạnh.”
Lòng Cố Thư Di nóng lên, kích động muốn tiến đến ôm cô.
Hèn gì Nghiên Thời Thất lại nổi tiếng như vậy, được mời đến tuần lễ thời trang quốc tế mà vẫn có thể khiêm tốn đúng mực, phẩm hạnh đoan trang. Đây là một phẩm chất rất đáng quý.
Trước khi rời khỏi nơi chụp hình, Cố Thư Di đưa cho Nghiên Thời Thất một tấm danh thiếp, nói với cô là mười phút trước đã giới thiệu cô cho một vị đạo diễn, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sắp tới có lẽ người đó sẽ liên lạc với cô.
Nghiên Thời Thất cầm lấy tấm danh thiếp, nhìn thấy tên của đạo diễn trên đó thì không khỏi ngạc nhiên.
Trong lòng cô biết đây là ý tốt của chị Cố, nhưng cô không có dự định tiến quân vào giới diễn viên.
Dường như nhìn ra sự chần chừ của Nghiên Thời Thất, Cố Thư Di đứng bên cạnh xe chuyên dụng, cười nhẹ giải thích: “Hai ngày trước chị gặp ông ấy, nghe nói ông ấy đang tìm nữ chính cho MV của một ngôi sao mới nổi trong giới âm nhạc, chị cảm thấy em rất hợp, nên mới tự ý giới thiệu em với ông ấy. Đừng gánh nặng tâm lý, muốn tham gia diễn hay không thì quyền lựa chọn vẫn là của em.”
Cố Thư Di nói rất khéo, rất nể mặt Nghiên Thời Thất và cũng không khiến cô quá khó xử.
Nhìn xe chuyên dụng rời đi, Cố Thư Di chầm chậm nhìn sang chỗ khác, vụ hợp tác chụp ảnh lần này đã xác định vị thế sắp trở thành cục cưng trong giới thời trang của Nghiên Thời Thất.
***
Mười giờ tối, cuối cùng chương trình cũng kết thúc.
Nghiên Thời Thất mặc một bộ đồ liền thân màu đỏ rượu, phối thêm thắt lưng màu đen, bóng dáng xinh xắn toát ra vẻ mỏi mệt, rời khỏi trường quay.
Chương trình vừa mới kết thúc là một tiết mục hỏi đáp. Vì là ghi âm nên ban tổ chức rất chú trọng đến hiệu quả chương trình, cũng vì điều này mà thời gian ghi hình đã bị kéo dài.
Phong cách của bộ ảnh đầu tiên là chán nản lãnh cảm.
Mọi người đều nhìn tư thế uyển chuyển của Nghiên Thời Thất đang đứng trước mặt, nhất là khuôn mặt đã được trang điểm đẹp lạnh lùng của cô. Cô hơi nhướng mày và liếc mắt, vô cùng khí thế. Áo thiết kế cổ chữ V làm tôn lên làn da như ngọc của cô, đường cong cổ thiên nga vô cùng xinh đẹp và gợi cảm.
Trong vẻ lạnh lùng xen lẫn vẻ ma mị, rực rỡ bắt mắt.
Bộ ảnh đầu tiên chụp rất thuận lợi, Nghiên Thời Thất rất dễ thích nghi. Cô có thể thay đổi biểu cảm và động tác khác nhau theo yêu cầu của thợ chụp ảnh.
Không khoa trương, không nhăn nhó, rất có tố chất chuyên nghiệp.
Trong chiếc váy punk(*) tối màu và mái tóc cố tình vò rối, cô đứng trong góc chống khuỷu tay lên tường, môi ngậm khớp xương ngón trỏ, tay còn lại vịn eo, đôi chân thẳng tắp đứng bắt tréo, liếc xéo ống kính, sắc mặt lạnh lùng.
(*) Punk là một trào lưu thịnh hành tại châu Âu từ thập niên 1970. Với cách ăn mặc và những phụ kiện hơi lập dị, có chút nổi loạn. Phong cách thời trang này vẫn duy trì được sức hút với thời đại, song hành với sự phát triển của dòng Punk Rock trong âm nhạc.
Cố Thư Di đứng ngoài chỗ chụp ảnh nhìn Nghiên Thời Thất không chớp mắt, thần thái quanh quẩn trước ống kính kia khiến chị kích động đến xoa tay.
Chị có linh cảm Tạp chí IV kì này chắc chắn sẽ bán chạy.
Thời gian chụp ảnh kéo dài ba tiếng đồng hồ, Nghiên Thời Thất thay bảy bộ trang phục, chụp gần trăm tấm ảnh.
Sau khi xong việc, Lăng Tử Hoan vui vẻ đi đến đưa nước, cầm khăn tay lau mồ hôi cho cô, không nén được đau lòng mà phàn nàn, “Chị Thập Thất, chị quá dễ dãi, rõ ràng trước đó đã nói là chỉ chụp năm bộ.”
Nghiên Thời Thất hớp một ngụm trà xanh cho nhuận họng, nhìn dáng vẻ bực bội và không cam lòng của Lăng Tử Hoan mà cười ấm áp, “Không sao, Tạp chí IV rất nổi tiếng trên mạng, hợp tác với bọn họ chỉ có lợi chứ không có hại.”
“Nhưng như thế cũng…”
Lăng Tử Hoan chưa nói dứt lời thì Cố Thư Di cười không khép miệng đã băng qua đám đông đi tới, “Thời Thất, vất vả rồi, hôm nay chụp rất thuận lợi, cảm ơn sự hợp tác của em!”
“Chị Cố đừng khách sáo, có thể hợp tác với IV, em cũng rất vinh hạnh.”
Lòng Cố Thư Di nóng lên, kích động muốn tiến đến ôm cô.
Hèn gì Nghiên Thời Thất lại nổi tiếng như vậy, được mời đến tuần lễ thời trang quốc tế mà vẫn có thể khiêm tốn đúng mực, phẩm hạnh đoan trang. Đây là một phẩm chất rất đáng quý.
Trước khi rời khỏi nơi chụp hình, Cố Thư Di đưa cho Nghiên Thời Thất một tấm danh thiếp, nói với cô là mười phút trước đã giới thiệu cô cho một vị đạo diễn, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì sắp tới có lẽ người đó sẽ liên lạc với cô.
Nghiên Thời Thất cầm lấy tấm danh thiếp, nhìn thấy tên của đạo diễn trên đó thì không khỏi ngạc nhiên.
Trong lòng cô biết đây là ý tốt của chị Cố, nhưng cô không có dự định tiến quân vào giới diễn viên.
Dường như nhìn ra sự chần chừ của Nghiên Thời Thất, Cố Thư Di đứng bên cạnh xe chuyên dụng, cười nhẹ giải thích: “Hai ngày trước chị gặp ông ấy, nghe nói ông ấy đang tìm nữ chính cho MV của một ngôi sao mới nổi trong giới âm nhạc, chị cảm thấy em rất hợp, nên mới tự ý giới thiệu em với ông ấy. Đừng gánh nặng tâm lý, muốn tham gia diễn hay không thì quyền lựa chọn vẫn là của em.”
Cố Thư Di nói rất khéo, rất nể mặt Nghiên Thời Thất và cũng không khiến cô quá khó xử.
Nhìn xe chuyên dụng rời đi, Cố Thư Di chầm chậm nhìn sang chỗ khác, vụ hợp tác chụp ảnh lần này đã xác định vị thế sắp trở thành cục cưng trong giới thời trang của Nghiên Thời Thất.
***
Mười giờ tối, cuối cùng chương trình cũng kết thúc.
Nghiên Thời Thất mặc một bộ đồ liền thân màu đỏ rượu, phối thêm thắt lưng màu đen, bóng dáng xinh xắn toát ra vẻ mỏi mệt, rời khỏi trường quay.
Chương trình vừa mới kết thúc là một tiết mục hỏi đáp. Vì là ghi âm nên ban tổ chức rất chú trọng đến hiệu quả chương trình, cũng vì điều này mà thời gian ghi hình đã bị kéo dài.
Danh sách chương