Lý Cẩn vừa suy nghĩ về chuyện này, vừa lấy điện thoại ra mở tin nhắn ra xem.Nửa tiếng trước cậu ta đã gửi tin nhắn đi, nhưng màn hình tin nhắn của cậu ta và Thích Sơn Vũ vẫn yên lặng, trên đó chỉ có một câu: “Mai anh có rảnh không?”“Biến mẹ đi!”Lý Cẩn ném mạnh điện thoại lên trên bàn, thấp giọng mà chửi một câu.Cậu ta chỉ cảm thấy anh bạn trai này của mình thực sự là hỏng bét rồi.


Lúc trước mình đúng là ngu như heo mới như trúng tà, sống chết theo đuổi người ta.Đúng vậy, mối quan hệ giữa cậu ta và Thích Sơn Vũ là Lý Cẩn chủ động theo đuổi.Cậu nhỏ hơn Thích Sơn Vũ hai tuổi, hai người quen biết nhau lúc học ở trường.Đại học Công an và Viện Y học chỉ cách nhau một cây số, mà đa số sinh viên của Đại học Công an muốn học nền tảng của pháp y, vì vậy nên bình thường Đại học Công an sẽ sắp xếp cho sinh viên đến Viện Y học Hâm Hải để cọ xát, học chung với sinh viên chuyên ngành pháp y.Bề ngoài của Thích Sơn Vũ vô cùng chói mắt, cậu cao một mét tám bảy, tỷ lệ cơ thể vô cùng đẹp, vai rộng, eo nhỏ, khuôn mặt anh tuấn, đôi lông mày hình lưỡi kiếm, mũi dọc dừa, nếu như mặc một bộ đồ kiếm hiệp, thì chẳng khác nào một hiệp khách thiếu niên trong tiểu thuyết võ hiệp cả.Sinh viên nam của trường Công an nổi tiếng là đẹp trai nhất trong toàn bộ tường đại học của thành phố, vì vậy nên mới có một câu nói đùa là nếu ném một viên gạch từ trên tầng trường Đại học Công an xuống chắc chắn sẽ đập trúng được ba anh đẹp trai.

Thích Sơn Vũ là kiểu người cực phẩm có thể làm cho người ta lưu luyến ngay ánh nhìn đầu tiên.Lý Cẩn là người coi trọng nhan sắc, lúc đầu cậu ta đụng phải Thích Sơn Vũ khi lên lớp, dường như là yêu ngay cậu cảnh sát khôi ngô tuấn tú này từ ánh mắt đầu tiên.Lúc đó họ học lớp pháp y, nội dung chủ yếu là về thực hành giải phẫu.Bởi vì mẫu giải phẫu có hạn, nên toàn bộ sinh viên đều được chia thành những nhóm nhỏ, thường thì các sinh viên hệ pháp y phụ trách giải phẫu, còn sinh viên trường Công an thì vây quanh xem.Lý Cẩn chủ động xin vào nhóm của Thích Sơn Vũ, lúc các bạn học đang bận bịu nghiên cứu mẫu giải phẫu thì cậu ta lại nói năng liến thoắng, cứ chạy quanh mà nói chuyện với Thích Sơn Vũ, lầm rầm lầm rầm mãi không chịu thôi.Kỹ nghệ lạt mềm buộc chặt của cậu ta thực sự là rất tuyệt vời, trước khi lớp học đầu tiên kết thúc, cậu ta đã lấy được số điện thoại của đối phương.

Từ đó tự nhận mình đã thành bạn của đối phương, sau đó bắt đầu hành trình một tuần ba lần chạy sang Đại học Công an.Ở trong cái thế giới không béo tròn thì gầy tong như thế này, khuôn mặt và vóc dáng như Thích Sơn Vũ chính là một bé công vô cùng chất lượng, và đương nhiên cũng vô cùng khan hiếm.


Lý Cẩn đã thăm dò mấy lần, sau khi tìm hiểu được đối phương cũng giống như mình, thì lập tức từ quan hệ “bạn bè” biến thành sống chết theo đuổi tình yêu.

Sau hai năm quấy rầy đủ kiểu, cuối cùng đầu năm nay cậu ta cũng đã theo đuổi được nam thần.Nhưng mà quá trình qua lại của hai người không tiến triển tốt lắm.Mặc dù Lý Cẩn là người chủ động theo đuổi, nhưng sau khi nam thần biến thành bạn trai thì cậu ta lại phát hiện quan điểm về tình cảm của hai người hoàn toàn khác biệt.Lý Cẩn hoạt bát từ bé, mặc dù không thuộc kiểu hay nói năng tùy tiện, nhưng mà thích chơi đùa, thích náo nhiệt, đặc biệt thích được quan tâm, cậu ta thường giới thiệu Thích Sơn Vũ với bạn bè của mình, khoe khoang cậu bạn trai của mình cao to đẹp trai như thế nào, sau đó hưởng thụ ánh mắt ghen tị, ao ước của những người khác.Nhưng Thích Sơn Vũ là một người sống rất thực tế.Bình thường cậu đi làm đã bận tối mắt tối mũi cả ngày lẫn đêm, còn không có thời gian để bệnh tật, một ngày có bốn mươi tám tiếng thì may ra có thời gian nghỉ ngơi.

Bình thường khi đưa cậu đến mấy bữa tiệc xã giao với bạn bè, mặc dù cậu rất kiềm chế nhưng Lý Cẩn vẫn có thể nhìn ra được, cậu hoàn toàn không thấy vui vẻ.


Lần nào cũng chỉ cảm thấy uể oải về cả thể xác lẫn tinh thần.

Dáng vẻ làm theo một cách miễn cưỡng đó làm cho Lý Cẩn cảm thấy rất bực mình.Nhưng mà vật cản lớn nhất giữa hai người chính là việc không thể phối hợp với nhau về chuyện giường chiếu.Đúng vậy, họ qua lại với nhau nửa năm, nhưng đến giờ vẫn chưa từng ngủ với nhau.Mặc dù Lý Cẩn nhiều lần ngầm ám chỉ, thậm chí là thể hiện rõ ra ngoài, nhưng Thích Sơn Vũ vẫn luôn không làm cho đến cuối cùng, lần nào cũng mượn đủ loại lý do, điều này làm cho Lý Cẩm cảm thấy lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng, cũng vô cùng không thỏa mãn…Cậu ta càng nghĩ càng tức giận, không nhịn được mà cầm điện thoại lên, cũng không quan tâm Thích Sơn Vũ có đang bận gì hay không, cậu ta trực tiếp gọi điện thoại cho cậu..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện