Edit: Tira
Sáng sớm, lúc Mễ Lộ tỉnh lại phát hiện mình đang nằm ở trong khuỷu tay thiếu gia.
Mễ Lộ sửng sốt, qua một lúc lâu mới phản ứng lại: Đúng rồi, mình đã chuyển đến chung cư của thiếu gia.
Từ kỳ phát tình của mình qua đi, Mễ Lộ liền dọn vào chung cư của thiếu gia.
Kỳ thật cậu vẫn rất muốn ở cùng bạn học nhưng là thiếu gia lấy lý do “Phải chăm sóc cậu thật tốt” nên đã đưa cậu về bên cạnh.
Tuy rằng Mễ Lộ cảm thấy có điểm ngượng ngùng, nhưng kỳ thật trong lòng cũng rất muốn mỗi ngày được nhìn thấy thiếu gia, cho nên đã đồng ý.
Mễ Lộ còn đang thất thần, đột nhiên lại bị một bàn tay to dày rộng ôm lấy eo.
“Tỉnh?” Thiếu gia còn chưa mở hẳn mắt, m giọng nói mang theo trầm thấp cùng khàn khàn lúc mới tỉnh ngủ. Hơi thở của Lôi kha thổi quét bên tai Mễ Lộ làm cậu không tự giác mà rụt cổ.
“Ưm.” Mễ Lộ nhỏ giọng hừ một tiếng, sau đó đưa đầu đến gần ngực thiếu gia.
Một lát sau, Lôi Kha đột nhiên mở mắt, mắt hắn rũ xuống, duỗi tay nâng cằm Mễ Lộ, trực tiếp hôn xuống.
Cảm giác môi răng giao triền tê dại làm Mễ Lộ nhịn không được khẽ hừ một tiếng, hoàn toàn dựa vào trực giác, cậu bắt được cánh tay thiếu gia đang ôm eo mình.
Sáng sớm là thời điểm Alpha dễ bị khiêu khích, bị đôi tay nhỏ mềm mại của Mễ Lộ chạm vào, con ngươi Lôi Kha đang nửa híp nháy mắt lại nhiễm một tầng càng sâu. Nguyên bản hắn muốn từ từ tới, nhưng hiện tại lại là trực tiếp bị đốt lên ngọn lửa, trực tiếp xoay người nằm lên người Omega, nắm lấy chiếc cằm nhỏ tinh xảo gia tăng nụ hôn này.
Mình cùng Mễ Lộ từng có nhiều loại hành động còn thân mật như vậy, nhưng nhóc con này lại vẫn như cũ học không được kỹ xảo hôn môi.
Lôi Kha có chút bất đắc dĩ, tuy rằng phản ứng sinh lý đột nhiên tới, nhưng hắn vẫn sợ nhóc con này không thoải mái, lập tức thả lỏng động tác, để Mễ Lộ thở hổn hển vài hơi.
Mặt Mễ Lộ đỏ lên vội vàng thở hổn hển hô hấp, nguyên bản cậu cho rằng thiếu gia tính toán thả mình một con ngựa, nhưng còn không đợi cậu bình tĩnh thở đều lại, thiếu gia đã nhếch lên khóe miệng, lại câu lấy cằm cậu hôn xuống.
Thiếu gia dùng sức cuốn lấy đầu lưỡi cậu, làm sống lưng cậu tê dại từng đợt.
Mễ Lộ bị Lôi Kha hôn đến trời đất quay cuồng, không nghĩ thiếu gia thế nhưng lại duỗi tay sờ về phía chỗ tuyến thể mẫn cảm phía sau cổ cậu, bắt đầu nhẹ nhàng cọ xát.
Động tác của Lôi Kha làm thân thể Mễ Lộ nháy mắt cứng đờ, tiếp theo đó là một trận khoái cảm ngập trời dũng mãnh vào thân thể.
Mễ Lộ lập tức run lên nhè nhẹ câu lấy cổ thiếu gia, tuy rằng cậu thẹn thùng lợi hại, nhưng rồi lại không chống cự được cảm giác sung sướng thân thể mang đến, đành phải đưa người mình càng sát lại gần thiếu gia.
Nụ hôn kết thúc, Mễ Lộ trên mặt đã hiện ra đỏ ửng rõ ràng. Lôi Kha lại là dáng vẻ chưa đã thèm, Mễ Lộ sửng sốt một chút, cuối cùng mặt dày duỗi tay muốn giúp thiếu gia thư giải, nhưng lại bị thiếu gia túm lấy tay.
“Lát nữa em còn phải đi học.”
Mặt Mễ Lộ đã đỏ lại càng thêm rực rỡ, cậu biết thiếu gia đang săn sóc cho mình, lập tức trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Cậu cắn môi, ngẩng đầu nhìn Alpha trước mặt, rốt cuộc lớn gan hôn thiếu gia một ngụm.
Hiển nhiên, Lôi Kha thập phần vừa lòng với m hành động này của Mễ Lộ.Nhưng m hắn vẫn không quên lạnh mặt trầm giọng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mặt Mễ Lộ cứng đờ, nhưng ngay sau đó liền khôi phục bình thường.
Cậu vừa định cười ha ha muốn đem chuyện này lừa gạt cho qua, nhưng thấy sắc mặt thiếu gia càng thêm trầm, Mễ Lộ chỉ có thể hơi rũ mắt, nói ra sự thật.
“Chuyện là… Hôm nay đại vương tử Kiều Hạo tới trường học, trong đội ngũ xếp hàng hoan nghênh có mặt em… “
Lôi Kha nghe vậy mặt đen lại, túm lấy vai Mễ Lộ. “Em không muốn đi?”
“Cũng không phải… ” khuôn mặt nhỏ của Mễ Lộ hơi nhíu lại, “Chỉ là… em có chút không muốn lại cùng Hoàng thất dây dưa quan hệ thêm.”
“Ừ.” Lôi Kha nghe Omega nói như vậy cũng hiểu thái độ của cậu: “Có chuyện gì nhớ liên lạc với anh qua máy truyền tin trước.”
Mễ Lộ sợ thiếu gia lo lắng cho mình, nghe xong lời này liền liều mạng gật đầu, Lôi Kha thấy Mễ Lộ thật sự không có vấn đề lớn, lúc này mới lại ôm dính lấy cậu thêm một lúc mới chịu thả cậu đi học.
·
Hôm nay Học viện quân sự Chris trên cơ bản đều ở trong trạng thái hân hoan vui mừng, bởi vì hôm nay là ngày kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường.
Mễ Lộ ở phòng thay quần áo đổi đồng phục trường học thống nhất phát xuống, nhìn gương thắt cái nơ.
“Mễ Lộ, cậu xong chưa?”
Bên ngoài đã truyền đến thúc giục,Mễ Lộ vội vàng lên tiếng, sau đó chạy ra khỏi phòng thay đồ.
Omega phụ trách nghi lễ hoan nghênh đều đã đổi xong đồng phục xếp thành đội ngũ.
Mễ Lộ chạy nhanh bổ sung vào vị trí trống kia, sau đó xoa ngực nỗ lực trấn định tâm tình.
Không bao lâu sau, nhân viên công tác của trường học ôm hoa, bắt đầu phân phát cho mỗi một Omega.
Bọn họ cầm nhiều bó hoa màu sắc bất đồng nhìn qua đẹp cực kỳ.
Mễ Lộ ôm một bó hoa bách hợp màu trắng, làm mặt cậu càng thêm xinh đẹp. Mễ Lộ nỗ lực cong khóe miệng, cậu thời thời khắc khắc ghi nhớ rằng mình không thể làm mất mặt học viện.
Nửa giờ lúc sau, có một nữ giáo viên Omega trang điểm đi nhanh đến.
“Nhanh lên, nhanh lại đây, phi hành khí của Đại vương tử sắp tới rồi.”
Nói xong, mọi người vội vội vàng vàng mà đi theo sự chỉ dẫn của cô giáo Omega tới sân cỏ bên ngoài, năm phút sau, phi hành khí của Đại vương tử sẽ đáp xuống ở nơi này.
……
Giờ phút này, những Omega đứng ở trên mặt cỏ đều đã giương lên nụ cười chuẩn bị nghênh đón Đại vương tử.
Phải biết rằng, Đại vương tử đến bây giờ còn chưa đính hôn với Omega nào, đây chính là một cơ hội tuyệt hảo, mỗi một Omega đều ảo tưởng có thể cùng vương tử có một đoạn tình yêu lãng mạn.
Đương nhiên, ngoại trừ Mễ Lộ.
Nói thật, Mễ Lộ từ sáng hôm nay tỉnh lại đã có chút lo sợ bất an, cậu biết có thể là mình quá mức khẩn trương nên trong lòng không ngừng tự an ủi bản thân: Vương tử Kiều Hạo chỉ là đi qua nơi này mà thôi, làm sao có thể để ý đến bọn họ cầm bó hoa miễn cưỡng giống cảnh vật được? Lúc Mễ Lộ đang còn miên man suy nghĩ, mặt cỏ phía trước dần vang lên một ít âm thanh nói chuyện, Mễ Lộ ngẩng đầu, quả nhiên thấy một phi hành khí màu xanh biển chậm rãi đáp xuống trên mặt cỏ phía trước.
Lão giáo thụ đứng ở mọi người phía trước nhất mỉm cười đối mặt phi hành khí, đại gia cũng đều nháy mắt nhắc tới gấp trăm lần tinh thần chờ phi hành khí cửa khoang mở ra.
Rốt cuộc, trong ánh nhìn chăm chú của, cửa khoang phi hành khí chậm rãi mở ra, sau cánh cửa lộ ra một thân ảnh cao lớn. Đại vương tử của Đế Quốc Kiều Hạo mặc một thân quân trang màu đen chậm rãi đi xuống từ phi hành khí, bản thân giống như tự mang vòng sáng của thần, làm Omega ở đây đều nhìn đơ cả người.
Vẫn là giáo sự phản ứng lại nhanh hơn, đi tới phía trước đầu tiên tươi cười nói: “Vương tử điện hạ, hoan nghênh ngươi trở lại Học viện quân sự Chris.”
Kiều Hạo nghe vậy mỉm cười, “Giáo sư, đã lâu không gặp.”
Hiển nhiên thái độ Kiều Hạo lễ phép làm giáo sư rất là hưởng thụ, ông cười tủm tỉm đẩy đẩy kính trên mũi sau đó chỉ chỉ nhóm Omega cầm bó hoa phía sau. “Bọn họ là học viện phái riêng tới hoan nghênh ngài.”
Lão giáo thụ vừa dứt lời, liền có một Omega vẻ ngoài tương đối đẹp nói với Kiều Hạo: “Hoan nghênh Vương tử trở lại Chris.”
Kiều Hạo gật đầu mỉm cười, tiếp nhận bó hoa Omega kia tặng sau đó cùng giáo sư sóng vai đi tới phía trước.
Mễ Lộ đứng ở hàng thứ hai, cậu thật cẩn thận mà cúi đầu, dư quang nơi khoé mắt nhìn thấy Đại vương tử đang đi tới hướng bên này.
Hô hấp của Mễ Lộ đột nhiên trở nên dồn dập, cậu thậm chí có thể nghe được tiếng trái tim mình nhảy lên điên cuồng. Thời điểm cậu liều mạng xin phù hộ trong lòng, Đại vương tử lại đột nhiên dừng bước.
“Làm sao vậy? Ngài… “
Giáo sư hiển nhiên cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó nhìn theo tầm mắt Kiều Hạo hướng về đội Omega cầm bó hoa mới phát hiện, Kiều Hạo đang nhìn chằm chằm một Omega ở hàng thứ hai.
“Cậu là… ” Kiều Hạo trực tiếp vươn tay, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Kiều Hạo vừa nói như vậy, mọi người liền sôi nổi quay đầu nhìn về phía sau. Mễ Lộ chỉ cảm thấy trong lòng trầm xuống, cậu có thể cảm giác được tầm mắt của mọi người hiện tại đều tập trung trên người cậu.
Rốt cuộc, trầm mặc một lúc lâu sau, Mễ Lộ ngẩng đầu lên, trong mắt cậu hiện lên một tia do dự, nhưng vẫn kiên định đối diện ánh mắt Kiều Hạo.
Khi Mễ Lộ mơ hồ cho rằng Kiều Hạo muốn xử lý mình, anh ta lại đột nhiên nở nụ cười. Kiều Hạo khó khăn đưa tay xuống, lộ ra một nụ cười vô cùng ôn nhu với Mễ Lộ: “Hoa bách hợp trước ngực em thật xinh đẹp, có thể tặng cho ta không?”
Kiều Hạo vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn. Bọn họ dùng ánh mắt băn khoăn không ngừng tìm tòi nghiên cứu giữa hai người Mễ Lộ và Kiều Hạo.
Cuối cùng vẫn là giáo sư ở miệng nhắc nhở: “Nhanh lên, nhanh tặng hoa cho Vương tử bệ hạ.”
Mễ Lộ nghe thấy lời giáo sư không nhịn được nhìn Kiều Hạo, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện trong mắt anh ta cũng không có ác ý gì. Mễ Lộ rốt cuộc cử động bước chân, đi ra khỏi đội hình, tới trước mặt Kiều Hạo.
Mễ Lộ hít sâu một hơi, mới vừa nâng tay lên muốn tặng bó hoa trong tay cho trước Alpha mặt, đột nhiên bất ngờ bị đối phương ôm lấy cả người lẫn hoa.
Thân thể Mễ Lộ cứng đờ, tiếp theo cảm nhận được hơi thở cường đại đến từ Alpha xa lạ. Nhưng kỳ tích chính là, loại hơi thở này cũng không làm cậu cảm thấy phản cảm.
Mễ Lộ không rõ hàm nghĩa về hành động này của Kiều Hạo, muốn tránh thoát lại bị anh ôm càng chặt. Hơi thở nóng rực của đối phương chiếu vào bên tai cậu. Cậu nghe thấy thanh âm vội vàng xen lẫn cảm giác vui mừng của Kiều Hạo.
“Em trai, anh rốt cuộc tìm được em rồi.”
Sáng sớm, lúc Mễ Lộ tỉnh lại phát hiện mình đang nằm ở trong khuỷu tay thiếu gia.
Mễ Lộ sửng sốt, qua một lúc lâu mới phản ứng lại: Đúng rồi, mình đã chuyển đến chung cư của thiếu gia.
Từ kỳ phát tình của mình qua đi, Mễ Lộ liền dọn vào chung cư của thiếu gia.
Kỳ thật cậu vẫn rất muốn ở cùng bạn học nhưng là thiếu gia lấy lý do “Phải chăm sóc cậu thật tốt” nên đã đưa cậu về bên cạnh.
Tuy rằng Mễ Lộ cảm thấy có điểm ngượng ngùng, nhưng kỳ thật trong lòng cũng rất muốn mỗi ngày được nhìn thấy thiếu gia, cho nên đã đồng ý.
Mễ Lộ còn đang thất thần, đột nhiên lại bị một bàn tay to dày rộng ôm lấy eo.
“Tỉnh?” Thiếu gia còn chưa mở hẳn mắt, m giọng nói mang theo trầm thấp cùng khàn khàn lúc mới tỉnh ngủ. Hơi thở của Lôi kha thổi quét bên tai Mễ Lộ làm cậu không tự giác mà rụt cổ.
“Ưm.” Mễ Lộ nhỏ giọng hừ một tiếng, sau đó đưa đầu đến gần ngực thiếu gia.
Một lát sau, Lôi Kha đột nhiên mở mắt, mắt hắn rũ xuống, duỗi tay nâng cằm Mễ Lộ, trực tiếp hôn xuống.
Cảm giác môi răng giao triền tê dại làm Mễ Lộ nhịn không được khẽ hừ một tiếng, hoàn toàn dựa vào trực giác, cậu bắt được cánh tay thiếu gia đang ôm eo mình.
Sáng sớm là thời điểm Alpha dễ bị khiêu khích, bị đôi tay nhỏ mềm mại của Mễ Lộ chạm vào, con ngươi Lôi Kha đang nửa híp nháy mắt lại nhiễm một tầng càng sâu. Nguyên bản hắn muốn từ từ tới, nhưng hiện tại lại là trực tiếp bị đốt lên ngọn lửa, trực tiếp xoay người nằm lên người Omega, nắm lấy chiếc cằm nhỏ tinh xảo gia tăng nụ hôn này.
Mình cùng Mễ Lộ từng có nhiều loại hành động còn thân mật như vậy, nhưng nhóc con này lại vẫn như cũ học không được kỹ xảo hôn môi.
Lôi Kha có chút bất đắc dĩ, tuy rằng phản ứng sinh lý đột nhiên tới, nhưng hắn vẫn sợ nhóc con này không thoải mái, lập tức thả lỏng động tác, để Mễ Lộ thở hổn hển vài hơi.
Mặt Mễ Lộ đỏ lên vội vàng thở hổn hển hô hấp, nguyên bản cậu cho rằng thiếu gia tính toán thả mình một con ngựa, nhưng còn không đợi cậu bình tĩnh thở đều lại, thiếu gia đã nhếch lên khóe miệng, lại câu lấy cằm cậu hôn xuống.
Thiếu gia dùng sức cuốn lấy đầu lưỡi cậu, làm sống lưng cậu tê dại từng đợt.
Mễ Lộ bị Lôi Kha hôn đến trời đất quay cuồng, không nghĩ thiếu gia thế nhưng lại duỗi tay sờ về phía chỗ tuyến thể mẫn cảm phía sau cổ cậu, bắt đầu nhẹ nhàng cọ xát.
Động tác của Lôi Kha làm thân thể Mễ Lộ nháy mắt cứng đờ, tiếp theo đó là một trận khoái cảm ngập trời dũng mãnh vào thân thể.
Mễ Lộ lập tức run lên nhè nhẹ câu lấy cổ thiếu gia, tuy rằng cậu thẹn thùng lợi hại, nhưng rồi lại không chống cự được cảm giác sung sướng thân thể mang đến, đành phải đưa người mình càng sát lại gần thiếu gia.
Nụ hôn kết thúc, Mễ Lộ trên mặt đã hiện ra đỏ ửng rõ ràng. Lôi Kha lại là dáng vẻ chưa đã thèm, Mễ Lộ sửng sốt một chút, cuối cùng mặt dày duỗi tay muốn giúp thiếu gia thư giải, nhưng lại bị thiếu gia túm lấy tay.
“Lát nữa em còn phải đi học.”
Mặt Mễ Lộ đã đỏ lại càng thêm rực rỡ, cậu biết thiếu gia đang săn sóc cho mình, lập tức trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Cậu cắn môi, ngẩng đầu nhìn Alpha trước mặt, rốt cuộc lớn gan hôn thiếu gia một ngụm.
Hiển nhiên, Lôi Kha thập phần vừa lòng với m hành động này của Mễ Lộ.Nhưng m hắn vẫn không quên lạnh mặt trầm giọng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mặt Mễ Lộ cứng đờ, nhưng ngay sau đó liền khôi phục bình thường.
Cậu vừa định cười ha ha muốn đem chuyện này lừa gạt cho qua, nhưng thấy sắc mặt thiếu gia càng thêm trầm, Mễ Lộ chỉ có thể hơi rũ mắt, nói ra sự thật.
“Chuyện là… Hôm nay đại vương tử Kiều Hạo tới trường học, trong đội ngũ xếp hàng hoan nghênh có mặt em… “
Lôi Kha nghe vậy mặt đen lại, túm lấy vai Mễ Lộ. “Em không muốn đi?”
“Cũng không phải… ” khuôn mặt nhỏ của Mễ Lộ hơi nhíu lại, “Chỉ là… em có chút không muốn lại cùng Hoàng thất dây dưa quan hệ thêm.”
“Ừ.” Lôi Kha nghe Omega nói như vậy cũng hiểu thái độ của cậu: “Có chuyện gì nhớ liên lạc với anh qua máy truyền tin trước.”
Mễ Lộ sợ thiếu gia lo lắng cho mình, nghe xong lời này liền liều mạng gật đầu, Lôi Kha thấy Mễ Lộ thật sự không có vấn đề lớn, lúc này mới lại ôm dính lấy cậu thêm một lúc mới chịu thả cậu đi học.
·
Hôm nay Học viện quân sự Chris trên cơ bản đều ở trong trạng thái hân hoan vui mừng, bởi vì hôm nay là ngày kỷ niệm 100 năm ngày thành lập trường.
Mễ Lộ ở phòng thay quần áo đổi đồng phục trường học thống nhất phát xuống, nhìn gương thắt cái nơ.
“Mễ Lộ, cậu xong chưa?”
Bên ngoài đã truyền đến thúc giục,Mễ Lộ vội vàng lên tiếng, sau đó chạy ra khỏi phòng thay đồ.
Omega phụ trách nghi lễ hoan nghênh đều đã đổi xong đồng phục xếp thành đội ngũ.
Mễ Lộ chạy nhanh bổ sung vào vị trí trống kia, sau đó xoa ngực nỗ lực trấn định tâm tình.
Không bao lâu sau, nhân viên công tác của trường học ôm hoa, bắt đầu phân phát cho mỗi một Omega.
Bọn họ cầm nhiều bó hoa màu sắc bất đồng nhìn qua đẹp cực kỳ.
Mễ Lộ ôm một bó hoa bách hợp màu trắng, làm mặt cậu càng thêm xinh đẹp. Mễ Lộ nỗ lực cong khóe miệng, cậu thời thời khắc khắc ghi nhớ rằng mình không thể làm mất mặt học viện.
Nửa giờ lúc sau, có một nữ giáo viên Omega trang điểm đi nhanh đến.
“Nhanh lên, nhanh lại đây, phi hành khí của Đại vương tử sắp tới rồi.”
Nói xong, mọi người vội vội vàng vàng mà đi theo sự chỉ dẫn của cô giáo Omega tới sân cỏ bên ngoài, năm phút sau, phi hành khí của Đại vương tử sẽ đáp xuống ở nơi này.
……
Giờ phút này, những Omega đứng ở trên mặt cỏ đều đã giương lên nụ cười chuẩn bị nghênh đón Đại vương tử.
Phải biết rằng, Đại vương tử đến bây giờ còn chưa đính hôn với Omega nào, đây chính là một cơ hội tuyệt hảo, mỗi một Omega đều ảo tưởng có thể cùng vương tử có một đoạn tình yêu lãng mạn.
Đương nhiên, ngoại trừ Mễ Lộ.
Nói thật, Mễ Lộ từ sáng hôm nay tỉnh lại đã có chút lo sợ bất an, cậu biết có thể là mình quá mức khẩn trương nên trong lòng không ngừng tự an ủi bản thân: Vương tử Kiều Hạo chỉ là đi qua nơi này mà thôi, làm sao có thể để ý đến bọn họ cầm bó hoa miễn cưỡng giống cảnh vật được? Lúc Mễ Lộ đang còn miên man suy nghĩ, mặt cỏ phía trước dần vang lên một ít âm thanh nói chuyện, Mễ Lộ ngẩng đầu, quả nhiên thấy một phi hành khí màu xanh biển chậm rãi đáp xuống trên mặt cỏ phía trước.
Lão giáo thụ đứng ở mọi người phía trước nhất mỉm cười đối mặt phi hành khí, đại gia cũng đều nháy mắt nhắc tới gấp trăm lần tinh thần chờ phi hành khí cửa khoang mở ra.
Rốt cuộc, trong ánh nhìn chăm chú của, cửa khoang phi hành khí chậm rãi mở ra, sau cánh cửa lộ ra một thân ảnh cao lớn. Đại vương tử của Đế Quốc Kiều Hạo mặc một thân quân trang màu đen chậm rãi đi xuống từ phi hành khí, bản thân giống như tự mang vòng sáng của thần, làm Omega ở đây đều nhìn đơ cả người.
Vẫn là giáo sự phản ứng lại nhanh hơn, đi tới phía trước đầu tiên tươi cười nói: “Vương tử điện hạ, hoan nghênh ngươi trở lại Học viện quân sự Chris.”
Kiều Hạo nghe vậy mỉm cười, “Giáo sư, đã lâu không gặp.”
Hiển nhiên thái độ Kiều Hạo lễ phép làm giáo sư rất là hưởng thụ, ông cười tủm tỉm đẩy đẩy kính trên mũi sau đó chỉ chỉ nhóm Omega cầm bó hoa phía sau. “Bọn họ là học viện phái riêng tới hoan nghênh ngài.”
Lão giáo thụ vừa dứt lời, liền có một Omega vẻ ngoài tương đối đẹp nói với Kiều Hạo: “Hoan nghênh Vương tử trở lại Chris.”
Kiều Hạo gật đầu mỉm cười, tiếp nhận bó hoa Omega kia tặng sau đó cùng giáo sư sóng vai đi tới phía trước.
Mễ Lộ đứng ở hàng thứ hai, cậu thật cẩn thận mà cúi đầu, dư quang nơi khoé mắt nhìn thấy Đại vương tử đang đi tới hướng bên này.
Hô hấp của Mễ Lộ đột nhiên trở nên dồn dập, cậu thậm chí có thể nghe được tiếng trái tim mình nhảy lên điên cuồng. Thời điểm cậu liều mạng xin phù hộ trong lòng, Đại vương tử lại đột nhiên dừng bước.
“Làm sao vậy? Ngài… “
Giáo sư hiển nhiên cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó nhìn theo tầm mắt Kiều Hạo hướng về đội Omega cầm bó hoa mới phát hiện, Kiều Hạo đang nhìn chằm chằm một Omega ở hàng thứ hai.
“Cậu là… ” Kiều Hạo trực tiếp vươn tay, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Kiều Hạo vừa nói như vậy, mọi người liền sôi nổi quay đầu nhìn về phía sau. Mễ Lộ chỉ cảm thấy trong lòng trầm xuống, cậu có thể cảm giác được tầm mắt của mọi người hiện tại đều tập trung trên người cậu.
Rốt cuộc, trầm mặc một lúc lâu sau, Mễ Lộ ngẩng đầu lên, trong mắt cậu hiện lên một tia do dự, nhưng vẫn kiên định đối diện ánh mắt Kiều Hạo.
Khi Mễ Lộ mơ hồ cho rằng Kiều Hạo muốn xử lý mình, anh ta lại đột nhiên nở nụ cười. Kiều Hạo khó khăn đưa tay xuống, lộ ra một nụ cười vô cùng ôn nhu với Mễ Lộ: “Hoa bách hợp trước ngực em thật xinh đẹp, có thể tặng cho ta không?”
Kiều Hạo vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn. Bọn họ dùng ánh mắt băn khoăn không ngừng tìm tòi nghiên cứu giữa hai người Mễ Lộ và Kiều Hạo.
Cuối cùng vẫn là giáo sư ở miệng nhắc nhở: “Nhanh lên, nhanh tặng hoa cho Vương tử bệ hạ.”
Mễ Lộ nghe thấy lời giáo sư không nhịn được nhìn Kiều Hạo, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện trong mắt anh ta cũng không có ác ý gì. Mễ Lộ rốt cuộc cử động bước chân, đi ra khỏi đội hình, tới trước mặt Kiều Hạo.
Mễ Lộ hít sâu một hơi, mới vừa nâng tay lên muốn tặng bó hoa trong tay cho trước Alpha mặt, đột nhiên bất ngờ bị đối phương ôm lấy cả người lẫn hoa.
Thân thể Mễ Lộ cứng đờ, tiếp theo cảm nhận được hơi thở cường đại đến từ Alpha xa lạ. Nhưng kỳ tích chính là, loại hơi thở này cũng không làm cậu cảm thấy phản cảm.
Mễ Lộ không rõ hàm nghĩa về hành động này của Kiều Hạo, muốn tránh thoát lại bị anh ôm càng chặt. Hơi thở nóng rực của đối phương chiếu vào bên tai cậu. Cậu nghe thấy thanh âm vội vàng xen lẫn cảm giác vui mừng của Kiều Hạo.
“Em trai, anh rốt cuộc tìm được em rồi.”
Danh sách chương