Edit: Tira
Mễ Lộ cúi đầu, trà trộn thành công vào đám lưu dân.
Tóc của cậu rũ lung tung trước trán mà trên mặt cũng toàn là bùn đen. Cậu đi theo sau một Beta ăn mặc rách nát, theo hàng ngũ từng bước từng bước đi qua trạm kiểm tra của binh lính Sạ Hưng. Lúc đứng trước mặt binh lính Sạ Hưng, Mễ Lộ cực kỳ khẩn trương, sợ bị đối phương phát hiện ra sự thật mình thật ra là một Omega. Nhưng cũng rất may, thuốc ức chế kia xem như dùng được, Binh lính Sạ Hưng không phát hiện ra điều gì. Sau đó bọn họ được mang lên phi hành khí.
Mễ Lộ học theo những Beta kia cuộn mình thành một đoàn ngồi xổm trong góc phi hành khí, mặc dù tình huống thân thể hiện tại làm động tác này có chút khó khăn. Nhưng vì phòng ngừa bị những người Sạ Hưng phát hiện ra sơ hở, cậu vẫn cố gắng giấu mình ở trong một góc.
Cũng không biết qua bao lâu, phi hành khí chậm rãi hạ cánh. Mễ Lộ còn đang mệt mỏi đến mơ mơ màng mang lúc này cũng vì phi hành khí dừng mà tỉnh lại.
Binh lính Sạ Hưng cũng đều đứng dậy, mở cửa khoang ra, đuổi nhưng lưu dân kia ra khỏi phi hành khí, dẫn bọn họ đi một căn nhà hai tầng.
Mễ Lộ theo hàng người chậm rãi đi vào đại sảnh lầu một của căn phòng, vừa vào cửa, liền thấy một Beta mặc áo khoác dài ngồi ở giữa đại sảnh. Giờ phút này, hắn ta đang ngồi trên một chiếc ghế lót nệm mà đánh giá bọn họ. Có thể nhìn ra được người này hẳn là đảm nhiệm chức vị nào đó.
Dưới chỉ thị của Beta dẫn đầu kia, binh lính Sạ Hưng cho nhóm lưu dân chia thành mấy hàng, sau đó xoay người đi ra ngoài mang nước tới để bọn họ rửa mặt sạch sẽ.
Mọi người nghe được mệnh lệnh này đều thấy bất ngờ, động tác của Mễ Lộ cũng chợt cứng ngắc. Hiển nhiên, mọi người đều không rõ mục đích của binh lính Sạ Hưng và Beta kia là gì.
Mễ Lộ chớp mắt, nhìn Beta đang ngồi trên ghế. Chỉ thấy tầm mắt hắn ta di chuyển trên đám người bọn họ, dáng vẻ cẩn thận đánh giá xem xét. Trong lòng Mễ Lộ lập tức có chút hiểu rõ, cũng không do dự thêm nữa, vội vàng vén tay áo lên bắt đầu rửa sạch bùn đất trên mặt đầu tiên.
Mọi người thấy Mễ Lộ bắt đầu rửa mặt, cũng đều sôi nổi làm theo.
Rốt cuộc, sau năm phút đồng hồ tất cả mọi người đều đã rửa sạch bùn đất đen thui trên mặt. Cùng lúc này, Beta vốn đang ngồi như tượng đằng kia cũng chậm rãi đứng dậy, đi xuống bắt đầu đánh giá từng người bị bắt tới từ Đế Quốc.
Ánh mắt hắn ta nhàn nhạt đảo qua mỗi người. Sau khi ánh mắt hắn đảo qua người mình rồi rời đi, tâm tình còn đang căng thẳng của Mễ Lộ rốt cuộc cũng được thả lỏng xuống.
“Mấy người này ở lại. Còn đâu dẫn đi làm việc nặng.”
Nửa câu sau hiển nhiên là nói cho những binh lính kia nghe.
Binh lính bên cạnh nghe vậy gật đầu, dựa theo mệnh lệnh của Beta đưa những lưu dân kia rời khỏi đại sảnh.
Chờ đến khi người trong phòng đã đi hơn nửa, Beta mới lại đem tầm mắt hướng về phía mười mấy người còn lại.
Hắn ta sửa sửa quần áo mình sau đó bảo: “Vẻ ngoài của các người đều tương đối đoan chính, được ta chọn ra, sau này có thể làm người hầu trong cung.”
Mọi người nghe được lời này trên mặt đều toát ra một tia kinh hỉ ngoài ý muốn, chỉ có mỗi sắc mặt Mễ Lộ là nhàn nhạt, bởi vì khi Beta nói trong lòng cậu còn đang suy nghĩ.
“Có điều… Hoàng cung không giống những nơi khác, hy vọng tất cả mọi người có thể tuân thủ nghiêm ngặt quy củ. Những điều cụ thể, ta sẽ từ từ giao cho mọi người.”
“Vâng… Đại nhân.”
Nghe được tiếng đồng thanh trả lời, Beta dẫn đầu cuối cùng cũng vừa lòng gật gật đầu, sau đó để cho bọn họ tự thu thập cá nhân một chút rồi tự mình mang bọn họ đến Hoàng cung Sạ Hưng.
Căn nhà kia cách Hoàng cung Sạ Hưng cũng không xa lắm, cho nên bọn họ chỉ đi trong chốc lát đã tới cửa cung.
Beta dẫn đầu trao đổi với binh lính ở cửa cung một chút, binh lính liền bắt đầu mở ra từng cổng kiểm tra. Mễ Lộ xếp sau hàng dài lén lút đánh giá Hoàng cung Sạ Hưng.
Kỳ thật đây cùng lắm chỉ là một Vương quốc nhỏ cạnh Đế Quốc, cho nên Hoàng cung của bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với Hoàng cung Đế Quốc, nhưng mà trình độ xa xỉ của Hoàng thất này lại có thể thấy được một chút.
Diện tích của Sạ Hưng tuy rằng rất nhỏ, nhưng từ xưa đã là một dân tộc hiếu chiến. Dân phong bọn họ như thế, cho nên người Sạ Hưng đều tương đối hung hãn, thường hay thích quấy rầy biên cảnh Đế Quốc. Ở trong mắt người dân Đế Quốc, bọn họ là tộc man di điển hình, nhưng một Vương quốc nhỏ như vậy lần này lại khiến cho Đế Quốc gặp không ít rắc rối.
Chờ đến khi Mễ Lộ phục hồi tinh thần lại, tất cả mọi người đã trải qua kiểm tra của binh lính ở cửa cung, vị Beta dẫn đầu kia mỉm cười với binh lính một chút, sau đó liền dẫn đầu mang theo mọi người đi vào Hoàng cung.
“Vào Hoàng cung thì phải có quy củ. Tất cả mọi người xếp thành một hàng, trước tiên đi theo ta đến xem qua chỗ ở của các người đã.”
Mọi người ứng thanh, một loạt cúi đầu đi theo sau Beta.
Beta vừa đi vừa giới thiệu cho mọi người tình huống cơ bản trong Hoàng cung, cùng với bọn họ sẽ bị phân đến cung điện nào, làm người hầu của ai.
Mễ Lộ nghiêm túc nghe Beta nói, hơn nữa ở trong lòng suy đoán thiếu gia có khả năng bị Hoàng đế Sạ Hưng sắp xếp ở nơi nào.
Trước đó có người nói qua, Hoàng đế Sạ Hưng muốn chiêu hàng thiếu gia, cho nên nhất định là muốn dùng tư thái đón khách để đối đãi với thiếu gia. Nếu như vậy, thiếu gia tạm thời hẳn là sẽ không có nguy hiểm lớn gì.
Mễ Lộ nghĩ như vậy, trái tim vẫn luôn thấp thỏm rốt cuộc thoáng thả lỏng một chút.
Bước chân cậu đi tới trước nhanh hơn, lại theo bản năng mà sờ bụng mình. Tuy rằng trải qua mấy ngày bôn ba cậu đã mệt mỏi đến cả người đau nhức, có lẽ cũng làm nhóc con trong bụng này vất vả rồi. Nhưng may mắn cuối cùng cậu cũng theo kế hoạch trà trộn được vào Hoàng cung Sạ Hưng.
Mà thiếu gia… cũng ở chỗ này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Mễ Lộ hiện lên một tia sáng rọi, bước chân không khỏi trở nên nhẹ nhàng. Cậu thậm chí còn có một dự cảm mãnh liệt, rất nhanh thôi cậu sẽ có khả năng gặp lại được thiếu gia.
Thiếu gia là một quân nhân ưu tú cỡ nào cậu rõ ràng hơn so với bất cứ ai. Mà cậu cũng tin tưởng, thiếu gia bị bắt giữ nhiều ngày, đến nay vẫn không hề có tin tức tuyệt đối là vì anh ấy có lý do.
Đang lúc Mễ Lộ còn đang miên man suy nghĩ, đội ngũ lại đột nhiên ngừng lại. Beta dẫn đầu kinh hô, trong thanh âm mang theo vội vàng: “Mau, sang bên kia đứng, kiệu của Vương tử điện hạ tới!”
Mọi người còn chưa kịp rõ ràng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, đã bị Beta dẫn đầu kêu đến khiếp đảm lùi lại về phía chân tường. Mễ Lộ cũng đứng trong đám người, vừa di chuyển sang bên cạnh vừa cúi đầu.
Không bao lâu, những tiếng bước chân ầm ầm đi tới, là mấy người hầu cường tráng nâng kiệu đi qua, bởi vì Mễ Lộ cúi đầu, cho nên chỉ có thể nhìn thấy nửa người dưới của bọn họ, không nhìn thấy mặt.
Ngay khi đoàn người và kiệu kia sắp đi qua trước mặt mình, trái tim Mễ Lộ lại đột nhiên nhói lên một cái. Tâm tình bất an không có lý do này làm cậu nhíu mày. Cuối cùng, không thể chiến thắng lòng tò mò kỳ quái của mình, Mễ Lôn trộm ngẩng đầu nhìn thoáng qua người ngồi trên kiệu. Ngay trong nháy mắt đó cậu dường như hoàn toàn mất đi sức lực.
Trên kiệu kia có hai người, một Alpha và một Omega.
Omega kia khuôn mặt xinh đẹp cười duyên dựa vào trong lòng Alpha bên cạnh, mà Alpha cũng mỉm cười, thập phần phối hợp nhẹ nhàng ôm lại ở bờ vai của y.
Trong nháy mắt hai người bốn mắt chạm nhau, Mễ Lộ thấy trong mắt Alpha chỉ có lạnh lùng và xa lạ.
Mễ Lộ nhanh chóng cúi đầu xuống, ánh mắt né tránh.
·
“Có thấy không, đó chính là Tiểu vương tử Sạ Hưng của chúng ta, tuy rằng ngài là một Omega, nhưng là lại là hòn ngọc quý trên tay Hoàng đế Bệ hạ. Về sau nếu các người gặp ngài nhất định phải cực kỳ cung kính. Đáng tiếc, Sạ Hưng của chúng ta có nhiều Alpha ưu tú như vậy nhưng Tiểu vương tử đều không nhìn vào trong mắt, cố tình lại vừa ý cái tên tù binh đến từ Đế Quốc kia”
Chờ đến khi đoàn kiệu kia dần dần đi xa, Beta dẫn đầu liền bắt đầu lải nhải trước mặt đám người hầu. Trong mắt đại đa số những người nghe đều toát ra ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ, ngoại trừ Mễ Lộ đứng ở cuối đội ngũ. Mặt cậu trắng bệch giống như là đã mất đi hồn phách.
Alpha vừa rồi ngồi trên kiệu kia không phải là ai khác, mà chính là người cậu vẫn luôn tâm tâm niệm niệm suốt nhiều ngày qua —— Lôi Kha.
Editor: Mang theo con bôn ba đi tìm chồng để thấy được cái cảnh gì đây =)))
Rip thiếu gia:(((
Mễ Lộ cúi đầu, trà trộn thành công vào đám lưu dân.
Tóc của cậu rũ lung tung trước trán mà trên mặt cũng toàn là bùn đen. Cậu đi theo sau một Beta ăn mặc rách nát, theo hàng ngũ từng bước từng bước đi qua trạm kiểm tra của binh lính Sạ Hưng. Lúc đứng trước mặt binh lính Sạ Hưng, Mễ Lộ cực kỳ khẩn trương, sợ bị đối phương phát hiện ra sự thật mình thật ra là một Omega. Nhưng cũng rất may, thuốc ức chế kia xem như dùng được, Binh lính Sạ Hưng không phát hiện ra điều gì. Sau đó bọn họ được mang lên phi hành khí.
Mễ Lộ học theo những Beta kia cuộn mình thành một đoàn ngồi xổm trong góc phi hành khí, mặc dù tình huống thân thể hiện tại làm động tác này có chút khó khăn. Nhưng vì phòng ngừa bị những người Sạ Hưng phát hiện ra sơ hở, cậu vẫn cố gắng giấu mình ở trong một góc.
Cũng không biết qua bao lâu, phi hành khí chậm rãi hạ cánh. Mễ Lộ còn đang mệt mỏi đến mơ mơ màng mang lúc này cũng vì phi hành khí dừng mà tỉnh lại.
Binh lính Sạ Hưng cũng đều đứng dậy, mở cửa khoang ra, đuổi nhưng lưu dân kia ra khỏi phi hành khí, dẫn bọn họ đi một căn nhà hai tầng.
Mễ Lộ theo hàng người chậm rãi đi vào đại sảnh lầu một của căn phòng, vừa vào cửa, liền thấy một Beta mặc áo khoác dài ngồi ở giữa đại sảnh. Giờ phút này, hắn ta đang ngồi trên một chiếc ghế lót nệm mà đánh giá bọn họ. Có thể nhìn ra được người này hẳn là đảm nhiệm chức vị nào đó.
Dưới chỉ thị của Beta dẫn đầu kia, binh lính Sạ Hưng cho nhóm lưu dân chia thành mấy hàng, sau đó xoay người đi ra ngoài mang nước tới để bọn họ rửa mặt sạch sẽ.
Mọi người nghe được mệnh lệnh này đều thấy bất ngờ, động tác của Mễ Lộ cũng chợt cứng ngắc. Hiển nhiên, mọi người đều không rõ mục đích của binh lính Sạ Hưng và Beta kia là gì.
Mễ Lộ chớp mắt, nhìn Beta đang ngồi trên ghế. Chỉ thấy tầm mắt hắn ta di chuyển trên đám người bọn họ, dáng vẻ cẩn thận đánh giá xem xét. Trong lòng Mễ Lộ lập tức có chút hiểu rõ, cũng không do dự thêm nữa, vội vàng vén tay áo lên bắt đầu rửa sạch bùn đất trên mặt đầu tiên.
Mọi người thấy Mễ Lộ bắt đầu rửa mặt, cũng đều sôi nổi làm theo.
Rốt cuộc, sau năm phút đồng hồ tất cả mọi người đều đã rửa sạch bùn đất đen thui trên mặt. Cùng lúc này, Beta vốn đang ngồi như tượng đằng kia cũng chậm rãi đứng dậy, đi xuống bắt đầu đánh giá từng người bị bắt tới từ Đế Quốc.
Ánh mắt hắn ta nhàn nhạt đảo qua mỗi người. Sau khi ánh mắt hắn đảo qua người mình rồi rời đi, tâm tình còn đang căng thẳng của Mễ Lộ rốt cuộc cũng được thả lỏng xuống.
“Mấy người này ở lại. Còn đâu dẫn đi làm việc nặng.”
Nửa câu sau hiển nhiên là nói cho những binh lính kia nghe.
Binh lính bên cạnh nghe vậy gật đầu, dựa theo mệnh lệnh của Beta đưa những lưu dân kia rời khỏi đại sảnh.
Chờ đến khi người trong phòng đã đi hơn nửa, Beta mới lại đem tầm mắt hướng về phía mười mấy người còn lại.
Hắn ta sửa sửa quần áo mình sau đó bảo: “Vẻ ngoài của các người đều tương đối đoan chính, được ta chọn ra, sau này có thể làm người hầu trong cung.”
Mọi người nghe được lời này trên mặt đều toát ra một tia kinh hỉ ngoài ý muốn, chỉ có mỗi sắc mặt Mễ Lộ là nhàn nhạt, bởi vì khi Beta nói trong lòng cậu còn đang suy nghĩ.
“Có điều… Hoàng cung không giống những nơi khác, hy vọng tất cả mọi người có thể tuân thủ nghiêm ngặt quy củ. Những điều cụ thể, ta sẽ từ từ giao cho mọi người.”
“Vâng… Đại nhân.”
Nghe được tiếng đồng thanh trả lời, Beta dẫn đầu cuối cùng cũng vừa lòng gật gật đầu, sau đó để cho bọn họ tự thu thập cá nhân một chút rồi tự mình mang bọn họ đến Hoàng cung Sạ Hưng.
Căn nhà kia cách Hoàng cung Sạ Hưng cũng không xa lắm, cho nên bọn họ chỉ đi trong chốc lát đã tới cửa cung.
Beta dẫn đầu trao đổi với binh lính ở cửa cung một chút, binh lính liền bắt đầu mở ra từng cổng kiểm tra. Mễ Lộ xếp sau hàng dài lén lút đánh giá Hoàng cung Sạ Hưng.
Kỳ thật đây cùng lắm chỉ là một Vương quốc nhỏ cạnh Đế Quốc, cho nên Hoàng cung của bọn họ hoàn toàn không thể so sánh với Hoàng cung Đế Quốc, nhưng mà trình độ xa xỉ của Hoàng thất này lại có thể thấy được một chút.
Diện tích của Sạ Hưng tuy rằng rất nhỏ, nhưng từ xưa đã là một dân tộc hiếu chiến. Dân phong bọn họ như thế, cho nên người Sạ Hưng đều tương đối hung hãn, thường hay thích quấy rầy biên cảnh Đế Quốc. Ở trong mắt người dân Đế Quốc, bọn họ là tộc man di điển hình, nhưng một Vương quốc nhỏ như vậy lần này lại khiến cho Đế Quốc gặp không ít rắc rối.
Chờ đến khi Mễ Lộ phục hồi tinh thần lại, tất cả mọi người đã trải qua kiểm tra của binh lính ở cửa cung, vị Beta dẫn đầu kia mỉm cười với binh lính một chút, sau đó liền dẫn đầu mang theo mọi người đi vào Hoàng cung.
“Vào Hoàng cung thì phải có quy củ. Tất cả mọi người xếp thành một hàng, trước tiên đi theo ta đến xem qua chỗ ở của các người đã.”
Mọi người ứng thanh, một loạt cúi đầu đi theo sau Beta.
Beta vừa đi vừa giới thiệu cho mọi người tình huống cơ bản trong Hoàng cung, cùng với bọn họ sẽ bị phân đến cung điện nào, làm người hầu của ai.
Mễ Lộ nghiêm túc nghe Beta nói, hơn nữa ở trong lòng suy đoán thiếu gia có khả năng bị Hoàng đế Sạ Hưng sắp xếp ở nơi nào.
Trước đó có người nói qua, Hoàng đế Sạ Hưng muốn chiêu hàng thiếu gia, cho nên nhất định là muốn dùng tư thái đón khách để đối đãi với thiếu gia. Nếu như vậy, thiếu gia tạm thời hẳn là sẽ không có nguy hiểm lớn gì.
Mễ Lộ nghĩ như vậy, trái tim vẫn luôn thấp thỏm rốt cuộc thoáng thả lỏng một chút.
Bước chân cậu đi tới trước nhanh hơn, lại theo bản năng mà sờ bụng mình. Tuy rằng trải qua mấy ngày bôn ba cậu đã mệt mỏi đến cả người đau nhức, có lẽ cũng làm nhóc con trong bụng này vất vả rồi. Nhưng may mắn cuối cùng cậu cũng theo kế hoạch trà trộn được vào Hoàng cung Sạ Hưng.
Mà thiếu gia… cũng ở chỗ này.
Nghĩ đến đây, trong mắt Mễ Lộ hiện lên một tia sáng rọi, bước chân không khỏi trở nên nhẹ nhàng. Cậu thậm chí còn có một dự cảm mãnh liệt, rất nhanh thôi cậu sẽ có khả năng gặp lại được thiếu gia.
Thiếu gia là một quân nhân ưu tú cỡ nào cậu rõ ràng hơn so với bất cứ ai. Mà cậu cũng tin tưởng, thiếu gia bị bắt giữ nhiều ngày, đến nay vẫn không hề có tin tức tuyệt đối là vì anh ấy có lý do.
Đang lúc Mễ Lộ còn đang miên man suy nghĩ, đội ngũ lại đột nhiên ngừng lại. Beta dẫn đầu kinh hô, trong thanh âm mang theo vội vàng: “Mau, sang bên kia đứng, kiệu của Vương tử điện hạ tới!”
Mọi người còn chưa kịp rõ ràng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, đã bị Beta dẫn đầu kêu đến khiếp đảm lùi lại về phía chân tường. Mễ Lộ cũng đứng trong đám người, vừa di chuyển sang bên cạnh vừa cúi đầu.
Không bao lâu, những tiếng bước chân ầm ầm đi tới, là mấy người hầu cường tráng nâng kiệu đi qua, bởi vì Mễ Lộ cúi đầu, cho nên chỉ có thể nhìn thấy nửa người dưới của bọn họ, không nhìn thấy mặt.
Ngay khi đoàn người và kiệu kia sắp đi qua trước mặt mình, trái tim Mễ Lộ lại đột nhiên nhói lên một cái. Tâm tình bất an không có lý do này làm cậu nhíu mày. Cuối cùng, không thể chiến thắng lòng tò mò kỳ quái của mình, Mễ Lôn trộm ngẩng đầu nhìn thoáng qua người ngồi trên kiệu. Ngay trong nháy mắt đó cậu dường như hoàn toàn mất đi sức lực.
Trên kiệu kia có hai người, một Alpha và một Omega.
Omega kia khuôn mặt xinh đẹp cười duyên dựa vào trong lòng Alpha bên cạnh, mà Alpha cũng mỉm cười, thập phần phối hợp nhẹ nhàng ôm lại ở bờ vai của y.
Trong nháy mắt hai người bốn mắt chạm nhau, Mễ Lộ thấy trong mắt Alpha chỉ có lạnh lùng và xa lạ.
Mễ Lộ nhanh chóng cúi đầu xuống, ánh mắt né tránh.
·
“Có thấy không, đó chính là Tiểu vương tử Sạ Hưng của chúng ta, tuy rằng ngài là một Omega, nhưng là lại là hòn ngọc quý trên tay Hoàng đế Bệ hạ. Về sau nếu các người gặp ngài nhất định phải cực kỳ cung kính. Đáng tiếc, Sạ Hưng của chúng ta có nhiều Alpha ưu tú như vậy nhưng Tiểu vương tử đều không nhìn vào trong mắt, cố tình lại vừa ý cái tên tù binh đến từ Đế Quốc kia”
Chờ đến khi đoàn kiệu kia dần dần đi xa, Beta dẫn đầu liền bắt đầu lải nhải trước mặt đám người hầu. Trong mắt đại đa số những người nghe đều toát ra ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ, ngoại trừ Mễ Lộ đứng ở cuối đội ngũ. Mặt cậu trắng bệch giống như là đã mất đi hồn phách.
Alpha vừa rồi ngồi trên kiệu kia không phải là ai khác, mà chính là người cậu vẫn luôn tâm tâm niệm niệm suốt nhiều ngày qua —— Lôi Kha.
Editor: Mang theo con bôn ba đi tìm chồng để thấy được cái cảnh gì đây =)))
Rip thiếu gia:(((
Danh sách chương