Trước khi tới đây Jisoo đã chuẩn bị với 3 phụ tá y chiêu tới, bàn mưu gần 2 canh giờ dưới mật thất cảnh vương phủ, tìm cách thế nào để bắt được trái tim nữ nhân. Y si mê Jennie nhiều năm, đừng nói là tìm người thay thế, ngay cả suy nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới. Việc chung thân đại sự của y làm Thái Hoàng Thái Hậu không ít lo, nhưng do ngại thân phận nữ phẩn nam trang của y nên bà chỉ có thể đứng nhìn mà sầu khổ trong lòng, có thể nói về phương diện tình cảm y là tờ giấy trắng cho nên mới xuất sư không thuận-bước đầu tiên đã đạp phải đinh, dưới sự xúc động đi khinh bac Jennie, khiến Jennie nhìn y như rắn rết. Hôm qua vừa ra khỏi Kim Thanh cung y liền hối hận, Jisoo đã hiểu ra rằng. Không được ăn đậu hủ khi còn sống, mà phải nhẹ nàng ăn từng muỗng.



Một phụ tá tên là Kim Jong-in , thê thiếp thành đàn, am hiểu nhất là việc phong hoa tiếc nguyệt. Jong-in không hỏi y nhìn trúng cô nương nhà ai mà chỉ dốc túi truyền thụ, làm y học hỏi không ít



Quả là một nghệ thuật tấn công! Y thốt nên



Một vị phụ tá khác tên là Hyun Bin lại khinh thường những người như Jong-in, Hyun Bin chỉ có một vợ, và hai vợ chồng họ nhưng tựa lẩn nhau, ân ân ái ái.



Y hỏi Hyun Bin: " có kế sách thần kỳ gì?"



Hyun Bin chỉ nói: " dùng tâm"



Cũng có lý... Bởi vù y toàn tâm yêu Jennie, y hi vọng có một ngày Jennie sẽ trao tâm cho mình



Một chuyên hình thức, một chuyên tâm hồn, hai phụ tá quan điểm khác nhau bắt đầu tranh cãi



Vẫn không lên tiếng - Kim dong wook( sửa tên có nguyên dô nha 😉)hỏi:



" không biết cô nương nhà ai mà may mắn được vương gia ưu ái?"



Y không giấu diếm nói:



" ahh....là Thái Hậu"



Jong-in và Hyun Bin đang tranh cãi đều nhất thời choáng váng, hận không thể đem những kinh nghiệm vừa rồi hốt lại ngay lập tức...



Uổng cho bọn họ tự nhận là cận thần cũng không ngờ là Thái Hậu!



Cảnh vương che dấu quá tốt! Không hề lộ sơ hở nên không ai biết



Sau khi tiến đế băng hà, vương gia không kiêng nể gì công khai chọc hoàng thái hậu, toàn thành điều biết, ngài còn thoải mái nhường ngôi vua đã xác thực một chuyện. Ngài không thích giang sơn mà là thích mỹ nhân, nhưng thiên hạ biết bao nhiêu người ngài không chọn lại đi  chọn một người không nên đụng đến nhất.



Nếu cho bọn họ chọn lựa, họ họ thà chấp nhận ngài đoạn tụ! Lời đồn cảnh vương đoạn tụ không phải vô căn cứ. Đây, Kim dong wook người thân cận ngài nhất...



Kim dong wook vốn họ Lee không phải người trung nguyên , từng bại tướng dưới tay Jisoo - ở năm thứ 12- Mục Tông, phương bắc, tộc học Lee khiêu khích Đại Sở. Năm ấy Cảnh vương 17 tuổi được phong đại tướng quân lãnh quân ứng chiến. Chinh chiến 3 năm, chẳng những đoạt lại đất đã mất mà còn công phá Đô Thành của người ta, biến họ Lee trở thành chư hầu Đại Sở, hàng năm phải tiến công.



Lee dong wook là tam hoàng tử của tộc họ Lee là tướng quân bại trận dưới tay cảnh vương, bị bắt làm con tin đưa đến Đại Sở. Một năm sau đó tộc họ Lee phát sinh chính biến, thái tử bị nhị hoàng tử giết chết. Nhị hoàng tử cũng có tài sau khi đăng cơ đầu tiên là đánh lui binh lính Đại Dở, thu hồi chủ quyền và vì củng cố quyền lực nên đã loại bỏ rất nhiều thế lực chống đối bằng việc tru diệt rất nhiều hoàng tộc. Trong đó có mẫu phi của Lee dong wook, bởi vì Lee dong wook đang ở Đại Sở nên mới thoát chết, song song đó  Lee dong wook mất đi giá trị của một con tin. Vốn sẽ bị trục xuất về nước thế nhưng Lee dong wook lại trở thành kẻ thù không đội trời chung với tộc họ Lee



Lee dong wook chủ động quy hàng cảnh vương, hi vọng ngày sau có thể mượn binh Đại Sở báo thù.



Cảnh vương trọng người tài, lại có cùng chí hướng là đánh bại người thống trị tộc họ Lee- Lee jung ki, vì cảnh vương giữ Lee dong wook lại, mà Lee dong wook là người phiên bang không thể làm quan trong triều, cảnh vương quyết định cho Lee dong wook làm phụ tá, sửa lại họ là Kim- họ Đại Sở- cũng không bôi nhọ hắn. Lee dong wook không muốn liên quan gì đến tộc họ Lee nên cũng vui vẻ đồng ý.



Kim dong wook, 28 tuổi, cao lớn, tuấn mỹ, sở hữu đôi mắt màu lam, là một mỹ nam tuyệt đối. Từng có một vợ nhưng sau khi bị bắt thì vợ hắn bị anh trai chiếm đoạt. Từ khi đi theo cảnh vương hai người như hình với bóng, wook thường xuyên bày mưu giúp vương gia, và đa số vương gia tiếp thu và sử dụng mưu kế của wook. Ở Đại Sở, quý tộc nuôi dưỡng nam sủng là chuyện bình thường, cảnh vương lại không gần nữ sắc, cả ngày qua lại với đàn ông khiến người ta không lầm cũng khó. Chỉ có người thân cận mới biết hai người bọn họ thật ra chẳng liên quan.



Wook nghe y nói muốn theo đuổi thaiq hậu, chẳng những không có phản ứng kịch liệt như Jong-in hay Hyun Bin mà còn dân lên kế sách hảo nữ sợ triều lang ( kỹ thuật theo gái như keo dính)



Y nghe xong vỗ tay bốp bốp, đấm wook một quyền: " đây là trâm ngôn của trung nguyên, không ngờ ngoại bang như ngươi cũng biết hahaha"



Wook cười nhạt:" tại hạ đã đem mình trở thành người trung nguyên rồi"



Jong-in, Hyun Bin thì liên tục đấm ngực. Nếu hắn biết văn hóa trung nguyên thì phải biết luôn cả lễ nghi trung nguyên chứ? Cớ sao còn cổ động cảnh vương theo đuổi thái hậu? Bọn họ là chú - chị dâu mà?! Như thế là loạn luân,  là phong  thương bại tục đấy! Nghiêm trọng hơn là còn có thể khiến cả Đại Sở hổ thẹn! Cả nước nhạo báng! Vì thế hai người liền nhận định Kim dong wook bỏ đá xuống giếng và bọn họ phải thấp thỏm, hảo tâm nhắc nhở nhiều lần ám chỉ, đáng tiếc vương gia không thèm nghe, chỉ một mực hỏi wook cụ thể nên làm thế nào...



______________



Chỉ còn hai người, Jennie không được tự nhiên, nếu là trước kia nàng còn có thể nói y vô sỉ nhưng bây giờ có một nửa là nàng tự tạo thành, nàng chẳng thể trách ai được chỉ có thể chịu đựng mà thôi.



Jennie cuối thấp đầu, Jisoo chỉ có thể nhìn mặt nghiêng của nàng. Dù vậy Jisoo cũng cảm thấy mỹ mãn, xung quanh đều là hương thơm của Jennie làm tâm hồn Jisoo nhộn nhạo , chỉ cần vươn tay có thể ôm được Jennie nhưng chỉ có thể khắc chế. Bởi tuy có vẻ chiếm đoạt tiện nghi nhưng sẽ làm cho Jennie coi là sắc lang, tư vị này không hay ho gì



Jisoo suy nghĩ một lúc vẫn là nhẫn nhịn đứng lên, ngồi xuống ghế, hỏi điều đã biết rõ:



" nàng rất ghét ta phải không?"



Jennie đã chuẩn bị chịu nhục nhưng không ngờ Kim Jisoo buông tha, lại còn ngồi cách xa nhất thời lòng cũng thấy thoải mái. Còn câu hỏi đáp an rõ ràng nhưng chỉ có thể trái lương tâm mà nói:



" vương gia quá lo lắng"



" hiện tại chỉ có ta và nàng đừng gọi là vương gia, quá xa lạ"



" lễ nghĩa không thể thiếu"



Cũng la liếm xưng hô, Jisoo không truy cứu,chợt y có phát kiến mới. Một ngày nào đó y ngủ cùng Jennie khi đó nghe Jennie gọi y là vương gia thì nhất định có tư vị khác. Y nghĩ vậy Jisoo muốn cười hả hê



Jennie thấy y cười đểu thì đoán được, y lại suy nghĩ thất loạn bát tao gì đó, nàng cũng chỉ cau mày không hỏi gì khác.



Jisoo thu hồi những ý tưởng dung tục, bắt đầu áp dụng chiêu của Kim dong wook:



" hai ngày nữa là tế công miếu, Jen nhi bình thường ở mãi thâm cung này hẳn là rất ít xuất cung? Chi bằng nhân lúc này ta mang nàng ra du ngoạn được không? Ta biết có một nơi non xanh nước biết, cảnh sắc di nhân, ta nghĩ nàng nhất định sẽ thích "



Thật sự đã lâu nàng không xuất cung, lần đầu nhất là hồi về nhà thăm viếng nhưng cũng chỉ ở trong phủ học sĩ được nửa ngày rồi hồi cung. Nàng vẫn muốn du ngoạn sơn thủy, lời đề nghị này làm nàng động tâm nhưng nghĩ đến múc đích của y thì tâm trạng lập tức trả lại bình thường.



Jennie: " tế tông miếu là đại sự không được qua loa, hoàng thượng còn nhỏ nên mọi việc phải dựa vào vương gia, ngài sẽ không có thời nhàn hạ để du ngoạn sơn thủy đâu"



Jisoo bĩu môi.Jennie lấy cớ luôn hạ bút thành văn. Y không nghĩ là Jennie sẽ đồng ý, y đã hạ quyết tâm, dù có phải đánh người bất tỉnh y cũng sẽ mang Jennie đi. Bởi vì nơi đó rất đẹp....mỗi khi gặp chuyện phiền lòng y đều đến đó. Nhìn non sông nước biết tâm trạng y tốt hơn rất nhiều. Y còn tưởng tượng nhiều lần được ôm Jennie ngồi bên cạnh thác nước, thậm chí còn suy nghĩ không thể để cho Jennie ngồi dưới đất... Y còn xây luôn cả căn nhà gỗ nhỏ chỉ chờ ngày Jennie đến.



Jennie không biết những suy nghĩ trong lòng Kim Jisoo, nàng chỉ thầm nghĩ cách đuổi y đi được mới tốt:



" giờ cũng không còn sớm..."



" ta còn chưa nói được hai câu mà, nàng nở lòng đuổi ta đi rồi?"



Jennie câm nín



Kim Jisoo không quá lỗ mãng bá đạo, còn từng câu từng chữ lấy lòng nàng, nàng không cách nào cự tuyệt



" vậy mời vương gia nói, ai gia xin lắng nghe"



Jisoo phát hiện Jennie thật sự ăn mềm không ăn cứng, y thầm khen Kim dong wook, nhân tiện ngồi xuống bên cạnh Jennie



Jennie cau mày. Người này quả nhiên không để người khác thôi không phản cảm! Nàng thấy gai mắt nhưng vẫn ngồi yên... Kim Jisoo lại tới gần hơn, dừng như muốn dán lên người nàng...nhìn kiều nhan trong gang tấc mà quên mất trên đầu chữ sắc có cây đao, Kim Jisoo tiến đến bên tai Jennie khen:



" Jen nhi thật đẹp"



Jennie chấn động không nói nên lời, không biết là ghét hay sợ, theo bản năng tránh xa song lại bị ôm cổ, Jisoo đè Jennie tựa vào ghế, tay vuốt ve môi nàng , thâm tình nói:



" mười năm, ta chờ nàng mười năm. Ta không biết vì sao chấp niệm đối với nàng như vậy, ta chỉ biết nếu không có nàng đời ta vô nghĩa. Thế tục? Ta mặc kệ. Trong mắt ta nàng là người ta yêu nhất! Jen nhi ta không mong nàng chấp nhận ta ngay bây giờ, ta chỉ xin nàng, xin nàng cho ta một cơ hội, có được không?"



Không đợi Jennie trả lời, Jisoo hôn Jennie. Jisoo sợ nghe lấy lời cự tuyệt, trong mắt người khác Jisoo là người không gì làm không được , duy nhất chỉ có trước mặt Jennie y mới là người nhát gan



______________

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện