Kim Jisoo ba lần bốn lượt nhìn trộm làm Jennie thêm đề phòng, nàng không tin y là người đàng hoàng bởi vì y có đích xác ý ngấp nghé nàng. Y có ý với nàng, nàng không thể thuyết phục được y.


y nghĩ nàng là hoàng hậu không màng thế sự, không giống Dung phi hay rắp tâm hại người, cho nên dễ dàng khống chế?.


Nhắc tới, có tiếng mà không có miếng, không ai như Jennie cả. Mấy năm nay nàng chỉ có cái hư danh hoàng hậu này thôi. Vừa không hầu hạ vua, không xử lý sự vụ, người ta nói là nàng lấy lui làm tiến, dù gì vua cũng đang sủng Dung phi, nếu nàng tranh sủng ngược lại sẽ bị Dung phi nắm thóp nhưng thật sự... Nàng rất ghét nơi thâm cung này, nàng hận bản thân mình không có cách để bay ra khỏi bức tường cao kia! Nếu không phải vì con cái thì nàng có lẽ đã chết. Kim Du Lẫm là tất cả hi vọng của nàng. Nhìn cậu lớn lên từng ngày là chuyện duy nhất làm nàng vui, cậu cũng là lý do khiến nàng bớt giận hoàng đế. Chỉ tiếc xuất thân đã định, không phải thường gia bình bình đạm đạm sống qua ngày, nàng không muốn con mình trở thành vật hi sinh của chính trị. Nàng không thể im lặng được nữa.


Dung phi đưa ra đòn sát thủ của mình để xoay chuyển càn khôn nhưng không ngờ thái hậu lại nói:


" phải không? Ai gia chưa bao giờ nghe hoàng thượng đề cập qua muốn phế trưởng lập ấu cả"


Jisoo đảo mắt, thiếu chút nữa thốt lên:vợ chồng người ta nói chuyện bên gối, làm sao nói cho người nghe được?


Dung phi không nói nhiều, trực tiếp lấy cuộn di chiếu từ trong tay áo ra - nó bằng lụa màu vàng, mặt ngoài in tường văn thụy hạc - Dung phi lấy ra hai tay dâng lên cho thái hậu.


Thái hậu tiếp nhận, chỉ nhìn lướt qua đưa cho Jisoo


" ai gia già rồi, mắt kém, đọc cho ai gia đi"


Jisoo đã xem rồi, không cần xem lại y gấp lại di chiếu " Dung phi nương nương nói không sai, hoàng huynh quả thật truyền ngôi cho nhị hoàng tử"


Thái hậu vừa híp mắt lập tức trợn tròn, bất mãn nhìn Kim Jisoo.


Dung phi cũng sợ Kim Jisoo nói dối. Thấy y thừa nhận thì thả lỏng nghĩ: xem ra Đan nhi có hi vọng kế vị


" nói vậy, Đan nhi kế vị?" thái hậu cho Kim Jisoo cơ hội giải thích, bà muốn y xác nhận di chiếu kia là giả, bà cho y cơ hội sửa miệng. Ai làm vua đều do Kim Jisoo định đoạt, bởi 10 vạn quân đang đóng thành và 2 vạn cấm quân trong triều đều là người của y.


Jisoo:" di chiếu ngay tại đây, thi cốt hoàng huynh còn chưa lạnh, nhi thần không dám nói dối. Nếu mẫu hậu vẫn lo lắng không bằng để hoàng hậu nương nương nhìn xem?"


Không chờ thái hậu lên tiếng, Jisoo nhét chiếu thư vào tay Jennie " hoàng tẩu, hoàng tẩu cần phải nhìn cho kỹ "


Jennie:" nhị hoàng tử- Kim Du Đan, phúc trạch thâm hậu, tức hoàng đế vị, khâm thử!"


Thái hậu hộc máu...Kim Jisoo trái ý bà thì thôi còn Jennie cũng không vì con mình mà tranh thủ? Suy tính của thái hậu tan nát. Đúng là bà thích Kim Du Lẫm nhưng cả hai đứa cháu đều là trẻ con, không rành thế sự, ai làm vua cũng như nhau. Cái chính là bà không thích Dung phi lẳng lơ, mẫu phi Kim Du Đan, Dung phi thượng vị thái hậu thì cung này làm gì có ngày bình an?


Việc đã đến nước này bà cũng không thể nói gì hơn. Thái hậu trừng mắt Kim Jisoo, bỏ lại một câu" nên làm gì thì làm đi" rồi phất áo bỏ đi.


Dung phi không ngờ lại thuận lợi như thế nàng bất chấp mặt mày đẩy nước mắt mà kích động ôm Kim Du Đan, cùng lúc vụng trộm nhìn lén Kim Jisoo thầm nghĩ:cảnh vương khẩu thị tâm phi? Y ái mộ ta?hmm! Mị thật Dung gia là đốc nhất vô nhị mà, đã là nam nhân tuyệt nhiên sẽ không chịu nổi. Khi ta thượng vị thái hậu khoảng cách gần gũi với y càng gần rồi!. Nghĩ đến tư vị ở trên giường với Kim Jisoo, Dung phi thèm nhỏ dãi, mắt hoa đào không kiêng nể gì mà phóng tới Kim Jisoo. ( bà jun này ATSM vler )


Jisoo thì nhìn Jennie, vẻ mặt nghiền ngẫm mà cười: trần đời này còn có người ngốc vậy? Không màng đến quyền lực, chắp tay dâng cho người ta. Có điều nàng càng không muốn, ta càng muốn đưa cho nàng, vậy mới thú vị.


Jennie thở phào nhẹ nhõm. Bước đầu thành công, nàng chán ghét nhìn người không còn hơi thở nằm trên giường - dù đã chết cũng không loại bỏ được sự hận thù của nàng. Không thèm nhìn Kim Jisoo và Dung phi, Jennie cầm chiếu thư đi ra ngoài.


Từ thăng luôn chờ ở trong điện, Jennie cầm chiếu thư đưa cho hắn" ra ngoài đọc đi"


Từ thăng biết là chiếu thư tân hoàng đăng cơ, trọng trách nặng nề, thần sắc ngưng trọng, từng bước từng bước trịnh trọng đi ra cửa.


Đúng như dự kiến tất cả quan lại và phi tần sau khi nghe xong đều ngạc nhiên, chỉ có bộ phận nhỏ là những người thất bại thì âm thầm đắc ý, vui mừng vì mình chọn đúng cửa.


__________________


Lễ mai táng cực kì phức tạp: khâm liệm, nhập quan, văn tang, ca ngợi công đức, động quan.... Quân thần cao thấp phân theo cấp và vị trí đứng hai bên.


Chuyện vốn hoàng hậu nên làm nhưng toàn bộ đều giao cho Dung phi vì nhị hoàng tử kế vị. Lần đầu tiên, Dung phi thật sự có cảm giác hãnh diện.


Jennie thì túc trực bên linh cữu với các phi tần khác.


Lễ xong tất cả tự ai về nhà nấy, đổi y phục chuẩn bị ngày kế cung nghênh tân hoàng đăng cơ.


_________________


Jennie ngồi trên kiệu ôm Kim Du Lẫm. 10 năm qua cậu có bao giờ cực như vậy, cậu đã ngủ mất rồi. Jennie yêu thương nhìn cậu, ngày mai tân hoàng đăng cơ, nàng sẽ yêu cầu bộn họ thả nàng đi. Đối với Dung phi mẹ con nàng là cái gai trong mắt nên nhất định sẽ đồng ý, đến lúc đó biển rộng trời cao mẹ con nàng tự do. ( chắc tui cho Jen đi 😉 )


Sắp đến Kim Thanh cung kiệu đột ngột dừng lại, cung nữ , thái giám đều quỳ xuống ho tô: " nô tài/nô tì tham kiến cảnh vương"


Jennie nhìn qua thấy Kim Jisoo. Đêm khuya một vương gia còn đi lại trong cung thật không ngại ai sao?


Jisoo đã thay y phục, vẫn là bạch y nhưng đổi áo choàng rộng hơn. Tóc dùng trâm bạc trụ lại, thêm vài phần tiêu soái. Môi trái tim khẽ mỉm dưới ánh trăng có phần thanh lãnh.


Jennie cau mày, lo lắng cảnh vương tâm tình bất định này lại kiếm chuyện. Mà quả nhiên, y lại xuất hiện giờ này, đúng là âm hồn bất tán! Nàng phân phó soojin ôm Lẫm nhi về cung.


Nàng bước xuống kiệu đi tới trước mặt Kim Jisoo:


" không biết vương gia đêm khuya đến thăm, để làm gì?"


" không có việc gì thì không đến thăm nàng được sao?" Jisoo ngả ngớn không nghiêm túc cười


" nam nữ khác biệt, vương gia vẫn nên trở về"


Jisoo thở dài" nàng lúc nào cũng cự tuyệt người ta đến ngàn dặm xa xôi.."


Jennie biết y vô lại và đối phó với vô lại chỉ có một biện pháp: chính là bỏ mặc. Nàng không tin có nhiều người đang ở đây y dám khinh bạc nàng. Jennie đã qua coi thường cảnh vương đại danh đỉnh đỉnh này rồi.


Y ôm lấy nàng!


Tất cả cung nhân đang có mặt đều hít hơi lạnh, trố mắt nhìn nhau.


Tiên hoàng vừa mới xuống lỗ thôi, áo tang trên người còn chưa cởi đâu nha..!


Jennie kinh hoàng - nếu nàng không phải hoàng hậu e rằng thét chói tai.


" vô sỉ, mau buông bổn cung ra"


Jisoo không để ý mặc kệ mọi thứ bế nàng vào Kim Thanh cung, để lại đám cung nhân hai mặt nhìn nhau không biết làm thế nào cho phải.


Vẫn là soojin thông minh giao Lẫm nhi lại cho hongju rồi chạy đi tìm thái hậu. ( chơi gì hong chơi đi chơi méc )


Ngã ngồi ở trên giường,Jennie mới chính thức sợ hãi. 10 năm làm hoàng hậu vẫn không thể thay đổi một sự thật: nàng chỉ là một phụ nữ yếu đuối, tay trói gà không chặt. Vua đã lăng nhục nàng, người trước mắt này cũng có thể! Chí ít tiên đế còn danh chính ngôn thuận còn người này? Chính là cường bạo thủ đoạt! Jennie tuyệt vọng.


Jisoo thấy ánh mắt tuyệt vọng của nàng, còn mình tự thông minh tuyên bố quyền thế:


" trong thiên hạ này, không gì mà bổn vương không chiếm được "


" vương gia muốn gì?"


Nàng đã xuống giường, lặng lẽ đi đến bàn trang điểm. Ngăn cuối cùng có một chủy sắt bén, để đó nhiều năm.


" đương nhiên là giang sơn và...nàng" Jisoo đi theo Jennie, trong lòng nói thêm: nếu được chọn một, nàng mới là thứ ta cần suốt đời...


Jennie ngồi xuống bàn trang điểm nhìn Jisoo trong gương đồng:


" đa tạ vương gia nâng đỡ. Bổn cung có tài đức gì làm vương gia tán thưởng thế?"


Jisoo khom lưng ôm nàng từ phía sau:


" nàng đừng tự coi nhẹ mình. Ta sợ mình không xứng với nàng"


Jennie chán ghét mà nhíu mày. Nàng không chịu được y ngang ngược không nói lý lẽ, càng không chịu được y làm ra vẻ tình cảm như thế này. Quan hệ của bọn họ chính xác là nằm trên thớt, sống chết của nàng do y nắm giữ, giã bộ thâm tình để làm gì?


Trời đất chứng giám, trước đó bọn họ còn chẵn hề có liên hệ!


Nàng nhân lúc Jisoo lơ đãng, len lén cất chủy thủ vào tay áo nếu phản kháng không được thì chết để bảo toàn trong sạch.


____________


Thái hậu sắp leo lên giường ngủ, cung nữ An Thọ cung nghe nói cảnh vương đêm hôm khuya khoắt xong vào Kim Thanh cung nên phải vào thông báo.
( thái hậu said : mồ tổ cha tụi mày, ngủ cũng không yên)


Thái hậu trải qua nhiều sóng to gió lớn nghe soojin báo xong, không một chút hoảng hốt. Bà hớp miếng trà, không nhanh không chậm nói:


" đi, đi gọi thằng nhóc đó lại đây cho ai gia"


soojin lau mồ hôi.


Cảnh vương không phải là cái một tiểu cung nữ như nàng có thể tùy tiện gọi đi.
( soo má kêu 😅)


________________________


Chưa ai biết Jisoo là nữ.




Vote⭐

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện