Jennie thong thả lịch sự tao nhã tự nhiên đi đến, nửa điểm cũng không có sự xấu hổ. Cho soojin dâng trà, nhập tọa xong mới nói: " thần thiếp thất lễ, mong mẫu hậu thứ lỗi "


Vẻ mặt bà hiền lành, cười nói: " ai gia đột nhiên tới, trách không được "


Jennie biết bà vì sao mà đến, nhưng bà chưa bài ra tư thái khởi binh vấn tội nên nàng cũng giả vờ câm điếc, dù sao có Jisoo ở đây tuyệt sẽ không trơ mắt nhìn nàng bị bà làm khó xử. Ngay cả chính Jennie cũng không phát hiện, mình đã bất tri bất giác tín nhiệm Jisoo


Bất quá rừng càng già càng cay, sau vài câu hàn huyên, bà nhìn lướt qua người đang ngồi, nói: " ai gia có mấy câu nói riêng cùng thái hậu, những người khác lui xuống đi "


Trong lòng Jennie lộp bộp, nhưng mặt không đổi sắc. Jisoo sợ mẫu hậu khó xử Jennie nên trực tiếp cự tuyệt. Tâm ý Jennie vốn bất định, nếu bị mẫu hậu vài câu tạo áp lực thì đừng nói là gả cho, sợ sẽ cự y thêm nữa, vậy y đã kiếm củi ba năm thiêu một giờ. như thế nào cũng không chịu đi


Bà không hờn giận nói: " như thế nào, ai gia muốn nói riêng cùng thái hậu hai câu cũng không thế? "


" có gì mà nhi thần không thể nghe được? " Jisoo bĩu môi nói


" chỉ sợ nói ra rồi mặt mũi mọi người đều rất khó coi "


Đã nói thẳng như vậy rồi, Jisoo còn muốn phản bác, bị Jennie dùng ánh mắt ngăn cản, ý còn bảo Jisoo tránh trước đi. Jisoo lúc này mới không tình nguyện mà lui ra ngoài ( đồ sợ zợ )


Bà càng thêm mất hứng, quả thật là nữ đại bất trung, bà tận tình khuyên bảo nhưng lại không bằng một ánh mắt của Jennie. Lại thấy Soo nhi trước mặt Jennie không có tiền đồ, bà cảm thấy thực đau lòng, đồng thời cũng cảm khái, Jennie rốt cuộc có ma lực gì có thể làm cho Soo nhi vì nàng như thế? Anh hùng khó qua ải mỹ nhân? Soo nhi từ nhỏ đã được nuôi dưỡng như nam nhi nên tâm tính cực giống nam hài, cũng trách không được y, sau một hồi cảm khái xong, đột nhiên hỏi:


" Jennie đã vào cung mười một năm đi?"


" mười một năm lẻ sáu tháng " Jennie cúi đầu nói


" nhớ rõ như vậy, thì mấy năm qua chắc cũng không như ý "


Jennie cũng không đáp, cam khổ trong đó một đôi lời không thể nói hết được


Bà cũng không hỏi tới, tiếp tục nói: " nhớ năm đó, tiên đế nạp ngươi làm phi, ai gia còn cực lực phản đối. Ở hậu cung, nữ quân quá đẹp cũng là chuyện không cần thiết, sợ hồng nhan họa thủy dùng sắc đẹp mê hoặc quân vương mà lầm quốc lầm dân. Cũng may là do ai gia buồn lo vố cớ, sau khi ngươi tiến cung chẳng những không có nhiễu loạn hậu cung mà còn sinh hạ hoàng tử, là công thần Đại Sở "


" thần thiếp không dám nhận " Jennie vẫn chưa nghe bà nói mục đích chính


" ngươi không cần khiêm tốn, ai gia cũng từng là hoàng hậu, cho tới bây giờ là thái hoàng thái hậu, trong mắt người khác nhìn như quang cảnh như khổ sở trong đó thật ra chỉ có trong lòng ta rõ nhất. Chưởng quản hậu cung to như vậy, còn phải đề phòng tình nhân tranh giành dụ dỗ con cái, một khắc cũng không được nhàn. Mà đó chỉ là mặt ngoài thôi còn mặt trong đừng nói người ngoài không hiểu, ngay cả chính lương tâm mình cũng chịu được, nhưng thân bất do kỷ thì biết làm sao, đây đều là mệnh của chúng ta, thân là một quốc gia chi mẫu thì phải chấp nhận "


Jennie biết bà không có khả năng vô duyên vô cớ nói nhiều lơi như thế, không đáp dì chỉ trầm mặc nghe


Quả nhiên bà chuyển đề tài: " chuyện Soo nhi, nói vậy ngươi đã biết hết rồi "


Jennie gật đầu, thần sắc như thường nói: " không sai, là cảnh vương tự khai chứ không phải thiếp cố ý "


" Soo nhi đối với ngươi không chỉ thành thật mà còn giao sinh tử cho ngươi " bà thở dài nói


Jennie tự không thể thừa nhận quan hệ cùng Jisoo, chỉ hư vô ứng một tiếng


" nguyên nhân nữ phẫn nam trang, không biết Soo nhi có nói cho ngươi biết chưa. Haizz, ai gia năm đó để Soo nhi nữ phẫn nam trang kỳ thật chuyện cũng đã rồi, nếu biết trước như vậy thì ngay từ đầu ai gia sẽ không làm như thế. Soo nhi ăn rất nhiều khổ, không nói còn....."


Nói một nửa thì dừng lại, Jennie không nghe câu tiếp theo. Ý bà là, nếu không phải như thế thì Jisoo sẽ không thích nữ nhân và cũng không thích nàng. Trong lòng thấy không vui, nữ tử trên đời có rất nhiều mà Jisoo ai cũng không thích, cố tình thích nàng, không phải vì lý do thích nữ nhân đơn giản như vậy, thản nhiên nói:


" thần thiếp biết mẫu hậu nói ra suy nghĩ của mình, thỉnh không ngại nói thẳng " nói chung cũng phải làm rõ


" được, ai gia cũng không vòng vo nữa, đúng là ai gia không nên xen vào chuyện hậu cung nữa. Nhưng ngươi và Soo nhi, một là đừng đầu hậu cung, một là nhi tử ai gia phát sinh chuyện như vậy, ai gia sao có thể khoanh tay đứng nhìn, qi gia hỏi ngươi một câu, hi vọng ngươi thành thật trả lời ai gia "


" mẫu hậu thỉnh giảng "


Bà nhìn sâu vào mặt Jennie hỏi: " ngươi có thích Soo nhi không? "


Trong lòng Jennie biết bà sẽ hỏi cái gì, chỉ không ngờ hỏi trắng ra như thế. Không khỏi đỏ mặt, có chút xấu hổ nhưng rất nhanh liền giấu xuống. Đạo lý sinh tồn nhiều năm ở trong cung, ứng phó tất nhiên thành thạo, không đáp hỏi lại: " mẫu hậu hy vọng thần thiếp trả lời như thế nào? "


Đều là người từng trải, bà như thế nào không rõ tâm ý của nàng, ảm đạm cười nói: " ai gia hỏi ngươi, trái lại ngươi khó xử hỏi ngược lại ai gia "


" Đại Sở chúng ta luôn lấy hiếu trị quốc, thần thiếp sao dám vi phạm tâm ý mẫu hậu, tất nhiên mẫu hẫu nói cái gì thỉ chính là cái đó "


" nói như vậy, mặc kệ ai gia quyết định gì, người đều đáp ứng? " bà nhướng mày nói


Jennie vẫn như củ cung kính: " xin mẫu hậu chỉ bảo "


Bà trước nói một tiếng hảo, sau đó quan sát Jennie hồi lâu, thấy nàng không chút sứt mẻ, không khỏi thân thở: "  khó trách ngươi để cho chúng phi tần mặc sức trổ hết tài năng trong khi ngươi là người được lại cuối cùng. Định lúc này, người ngoài sẽ không theo kịp, huống chi ngươi còn có sát ngôn, tâm tư linh hoạt, người ngoài càng không thể so sánh. Ngươi có thể không lo như thế kì thực là đã nhìn thấy tâm ý ai gia. Không tồi, đúng là đáy lòng ai gia không thừa nhận các ngươi, vô luận danh phận hay các người đều là nữ nhân. Mà ngươi cùng Soo nhi quả thực chính là vớ vẩn tuyệt luân, nhưng thái độ Soo nhi y kiến quyết, ai gia thật sự không có cách nào với y. Không phải ai gia tự coi nhẹ mình, nếu như Soo nhi thật sự khư khư có chấp thì ai gia thúc thủ vô sách, hơn nữa Soo nhi còn uy hiếp ai gia, ai gia không còn lựa chọn nào khác, ai gia thật sự thiếu nợ nữ nhi này nhiều. Theo như lời y nói, y chỉ muốn cùng người yêu ở cùng một chỗ, yêu cầu nhỏ như thế ai gia làm mẫu hậu thế nào có thể không đáp ứng? Mà y cố tình thích người nhất định không nên là hoàng hậu của tiên đế, là con dâu ai gia, hiện tại cùng nữ nhi ai gia có liên quan. Trong lòng ai gia bây giờ mâu thuẫn dữ lắm, không có gì ngoài những thứ rối rắm này. Ai gia hỏi ngươi lại một lần nữa, trong lòng ngươi có Soo nhi hay không? "


Jennie nhìn ra bà không phải thuận miệng hỏi, mà liên quan đến quyết định của nàng nhưng nàng phải trả lời sao đây. Trong lòng đúng là có Jisoo, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng chiếm phân lương bao nhiêu thì chính nàng cũng không biết, nàng thực có năng lực vì Jisoo mà vứt bỏ hết thảy sao? Jennie bắt đầu suy nghĩ sâu xa


Bà thúc giục, Jennie có lo lắng, ít nhất trong lòng nàng hoặc ít hoặc nhiều có Soo nhi, cũng có thể hiểu được tình cảnh của nàng. Cái mà Jennie đối mặt so với Soo nhi cũng phức tạp không kém. Bà chỉ là một mẫu thân cố gắng làm tròn trách nhiệm giúp nữ nhân làm chút chuyện thôi. Lúc gần đi, bà bỏ lại một câu:


" Soo nhi đối với ngươi như thế là phúc khí của ngươi "


Jisoo cái gì cũng không có hỏi, chỉ nói ai cũng không thể giúp y quyết định, mẫu hậu cũng không thể


" còn ta thì sao? " Jennie hỏi


" chỉ cần quyết định của nàng không trái lương tâm là được "


Jennie im lặng


Thái hậu gả cho không phải việc nhỏ, Jennie không có khả năng ở thời gian cực ngắn đưa ra lựa chọn, mà Jisoo cũng không cho cơ hội cự tuyệt. Khi đưa hỉ phục đến Kim Thanh cung, Jennie suýt ngất. Soojin, hongju lúc này mới nhìn ra manh mối, kinh ngạc muốn rớt cằm, thì ra gả cho cảnh vương òa nương nương của các nàng? Jisoo hạ lệnh, không được tiết lộ nửa điểm tin tức muốn lấy Jennie, để tránh phức tạp, trừ bỏ vài phần thân tín thì không ai biết việc này. Đáng tiếc, Chaeyoung thương tâm quá độ, sáng sớm đã trở về phủ học sĩ nếu không là đã biết chân tướng, như thế sẽ giảm vài phần oán trách Lisa.


Giấy không gói được lửa, không biết từ Kim Thanh cung hay từ cảnh vương phủ để lộ, trong cung ngoài cung nhanh chóng truyền ra dẫn tới một mãnh ồ lên. Đương nhiên không tin chiếm đa số, dù sao cảnh vương lấy Lisa công chúa là ý chỉ đã hạ, làm sao có thể lấy thái hậu, vả lại thái hậu gả cho xưa nay chưng từng có, huống chi trong đó còn có quan hệ thúc tẩu luân thường. Thái hậu củng cảnh vương đúng là quan hệ không minh bạch thì có đồn đãi hoang đường như như vậy cũng không phải kì quái


Đã nhiều ngày Kim Thanh cung đông như trẩy hội, Jennie biết điều vì thám thính hư thật mà đến. Ngôi ngay ngắn ở phượng ỷ lấy bất biến ứng vạn biến, dù sao người ta cũng không dám giáp mặt hỏi y, nói bóng nói gió làm như không biết được rồi. Người ngoài còn dễ ứng phó chứ Jennie chỉ sợ phụ thân đến hỏi thôi, hoàn hảo Kim đại học sĩ tính tình nhẫn nại, vẫn còn ẩn nhẫn. Nếu không Jennie không biết trả lời như thế nào, bất kể quyết định như thế nào thì nàng cũng không làm chủ được nữa.


Jennie nghĩ đến mệt mỏi, chớp mắt dưỡng thần chút xíu, hongju không đành lòng quấy rầy nhưng vẫn đi qua nhỏ giọng nói: " nương nương, Thành Dương quận chúa cầu kiến "


Jennie đã xem Thành Dương quận chúa điểm mấu chốt mò rõ ràng, chính là nàng cùng Jisoo về điểm này liên quan, trong lòng biết nàng vì sao mà đến, không giương mắt, chỉ miễn cưỡng nói một tiếng: " Truyền " đợi đến khi nghe được tiếng Thành Dương quận chúa thỉnh an mới mở mắt ra, ban tọa xong cười nói: " ai gia mấy ngày nay bận tốt mặt tối mày, tiếp đãi quận chúa không được chu đáo thật sự không nên, quận chúa ở trong cung có được không? "


" đa tạ nương nương quan tâm, các vị nương nương đều xem Yoo Jung như người nhà, Yoo Jung hết thảy đều ổn "


" vậy ai gia yên tâm, ai gia còn sợ quận chúa không hợp với thời tiết, không thích ứng được "


" Yoo Jung hôm nay đến đây đúng là hướng nương nương cáo biệt "


" hửh " Jennie nhướng mày: " lúc trước không phải quận chúa đáp ứng cảnh vương lưu lại uống rượu mừng xong mới đi sao? "


" Yoo Jung cũng không muốn vậy, tiếc rằng hôm qua nhận được thư nhà, nói phụ vương đột nhiên nhiễm bệnh nằm trên giường dậy không nổi, Yoo Jung thấy lo lắng, sợ là không đợi kịp "


" trăm sự hiếu vi trước, tất nhiên phải về xem một chút. Vậy ai gia không giữ quận chừa lại, cảnh vương cũng biết chuyện này chứ? "


" thị vệ nói vương gia ở chỗ nương nương nên Yoo Jung liền đến đây "


Jennie nhìn thoáng qua hongju


" bẩm vương gia sáng sớm đã tới rồi mà thấy nương nương còn nghỉ ngơi nên không quấy rầy, hiện tại đang ở phòng bếp "


Từ sau đem đó, Jisoo dị thường chịu khó, thường tự mình xuống bếp làm điểm tâm cho Jennie
Đường đường là một vương gia mặc kệ quốc sự, cướp việc của hạ nhân, cũng không sợ người chê cười. Jennie ngoài miệng nói vài lần, nhưng trong lòng rất có cảm xúc


Nhắc tào thào, tào tháo tới. Jisoo bưng bát sứ men xanh, khuôn mặt tươi cười đi tới. Jisoo vừa vào cửa thấy Yoo Jung, trước mặt ngoại nhân không tốt tùy ý, đem chén canh đưa cho hongju


Hongju hiểu ý, hầu hạ Jennie dùng


Jisoo tận mắt nhìn Jennie uống xong, vừa lòng gật đầu, lúc này mới trờ về chính sự. Nghe nói Yoo Jung phải về Bắc Xuyên, cũng giống Jennie đáp ứng, cùng Jennie ban cho một ít lễ vật, rồi cho Yoo Jung rời đi.


Hongju biết các nàng có chuyện riêng, thức thời lui ra


Jisoo không hài lòng thái độ Jennie cho có lệ. Y vất vả ngồi hầm một canh giờ, nhọc lòng như thế là có mục đích cả. Vì y còn dùng riêng một ít dược liệu bổ dưỡng của thái y......ai kêu Jennie nhẫn tâm như vậy, trốn y một tháng nay rồi. Jennie có thể nhưng y không thể. Nhìn Jennie đều muốn ăn tươi nuốt sống nàng ấy.


" Jen nhi...." thanh âm Jisoo mềm nhũn vang lên, Jennie lập tức nổi da gà. Chống lại ánh mắt Jisoo, Jisoo không chút che dấu ánh mắt tỏa ra khát vọng. Jennie biết y muốn cái gì, trong lòng run lên vội vàng đổi đề tài: " Thành Dương quận chúa đột nhiên trở về, chỉ sợ không đơn giản như vậy "


Jisoo hiện tại thầm nghĩ chuyện khác, hồn phách đều bị nữ nhân trước mắt này câu đi rồi, nào có tâm tư trông nôm chuyện khác, hy vọng thuốc bổ kia mau mau phát huy hiệu quả mới tốt.


" Bắc Xuyên vương giấu tài đã lâu, lần này Thành Dương quận chúa vào kinh, thừa cơ tiến cống kì thực là tìm hiểu thật hư trong triều, nếu ta không đánh giá sai thì nhất định muốn mượn cơ hội ta thành thân lần này, lấy tội danh ta dựng cờ tạo phản "


Jisoo cũng không vội nói việc Thành Dương quận chúa, trước tha thiết hỏi: " Jen nhi, hôm nay thấy hương vị gà hầm như thế nào? "


Jennie thẳng lưng, nhẹ nhàng " Uh " một tiếng


Sau đêm đó mặc cho Jisoo nhõng nhẽo hay cứng rắn, Jennie đều không đồng ý Jisoo không an phận, còn có ý lôi ra một đống khoảng cách. Hiện tại Jennie nhìn Jisoo luôn có cảm giác không tự nhiên, Jisoo càng ân cần, nàng  càng không tự nhiên


Jisoo nằm nghiêng trên ghế, ngoài miệng nói chính sự mà ánh mắt cứ si mê nhìn Jennie. Jennie mặc phượng bào màu đỏ, trên thêu mẫu đơn bằng chỉ vàng, tóc cài trâm kim phượng, trước sau như một Đoan Trang đẹp đẽ quý giá. Jisoo lại đoán lúc nàng không còn vật gỉ thỉ như thế nào.


Jennie như thế nào nhìn không ra trong ánh mắt Jisoo có thâm ý, trong lòng bực bội Jisoo không đúng đắn. Tránh đi ánh mắt của Jisoo, nhìn tảng đá dưới đất, thản nhiên nói: " nếu ngài biết thì vì sao còn để Thành Dương quận chúa trở về, không sợ Bắc Xuyên vương sao? "


Jisoo tùy mặt gửi lời, nhìn ra Jennie né tránh. Khẽ cười một tiếng, đứng dậy đi đến trước, ngồi cạnh Jennie, nhìn Jennie bắt đầu có vẻ xấu hổ. Rốt cuộc không chịu nổi hôn môi nàng xong, lúc này mới nói: " Thành Dương quận chúa gióng trống khua chiêng mà đến, ít nhiều gì cũng có ngươi nhìn chằm chằm, đương nhiên không thể quang minh khó sử nàng "


Dựa vào gần như vậy, Jennie cảm thấy không được tự nhiên, tạm thời nhẫn nhịn, đồng thời tò mò thái độ Jisoo. Nghi hoặc hỏi: " chớ không phải là ngài có tính toán khác? "


" ta đã mai phục ở trên đường Thành Dương trở về, nàng đi không xa, cáo già Bắc Xuyên vương kia không sợ nữ nhi của hắn trở thành sơn tặc áp trai phụ nhân, đại khả một đường đánh tới "


Jennie lúc này mới yên tâm, khò trách Jisoo không vội, nguyên lại đã có chuẩn bị và cũng niêu được dụng ý Jisoo. Thành Dương quận chúa ở trên đường bị cướp, cho dù Bắc Xuyên vương biết rõ là Jisoo gây nên cũng không thể công nhiên yếu nhân, trái lại còn muốn Jisoo giúp hắn tìm nữ nhi về. Đột nhiên nghĩ tới một chuyện, cười nhạo nói: " tiểu mỹ nhân như hoa như ngọc như vậy, ngài thật bỏ được "


Jisoo nhất thời không nghe ra ý gì, kinh ngạc nhìn


" ngài cũng thật vô tình, vài ngày trước đó còn hỏi han ân cần, lúc này trở mặt vô tình, cũng không sợ người ta vô tam toái địa, uổng phí người ta trước cực nhọc ngày đêm, không yên ổn nghỉ ngơi hầu hạ ngài "


Jisoo lúc này mới hiểu, Jennie đây kà đang ghen? Vừa buồn cười vừa mừng thầm. Tính tình Jennie đúng là không phải dày vò người bình thường, đã qua đi một tháng rồi mới ghen. Cười hỏi: " Jen nhi thật sự là đa tâm, mỗi ngày đều bồi ở bên cạnh nàng ta đều ngại thời gian quá ngắn, nào có rãnh rỗi đi trêu chọc cô nương khác, mà nàng kia vì sao lại trốn tránh ta hả? " nói xong còn cố ý cọ xát chỗ tóc mai Jennie


Jennie bên tai đỏ lên, cảm thấy khô nóng, nếu cùng Jisoo khống có quan hệ kia thì còn có thể biện bạch hoàn hảo, cố tình các nàng đã thân mật như vậy, như thế nào kiêng dè, ngược lại có mềm mại làm ra vẻ chi ngại, cúi đầu không có trả lời


" mẫu hậu hôm qua bảo ta đến, hỏi việc ta và nàng, Jen nhi, nàng đã chuẩn bị tốt? " Jisoo dán bên tai Jennie nhẹ giọng nói,


Jennie

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện