Jennie dậy thật sớm, soojin hầu hạ nàng thay y phục, vân sam chấm đất, thân váy thiêu một con phượng hoàng màu vàng, tóc dài được búi đơn giản, son phấn đơn giản. Thái hậu ngày thường đoan trang cao quý, bây giờ trở thành tiểu thư nhà phú quý


Hôm nay là phật đản, ngày này hàng năm Jennie đều xuất cung dâng hương, không muốn quấy rầy dân chúng cho nên đều cải trang vi hành, năm nay không ngoại lệ


Hongju chuẩn bị tốt hết thảy, vén rem kiệu giúp Jennie lên kiệu, cùng soojin một tả một hữu đi theo. Cầm lệnh bài xuất cung cửa Bạch Hổ.


Ngày nắng, ngã tư đường các tiểu thương và người bán háng rong đã sớm chiếm vị trí tốt bắt đầu một ngày buôn bán. Jennie ngồi trong kiệu, nghe thanh âm huyên náo to nhỏ các loại, cảm thụ được cuộc sống bình thường của dân chúng


Cổ kiệu dừng lại trước Nghi Hiên trà lâu, Jennie lúc trưa tiến cung là thích điểm tâm ở đây nhất, mỗi lần xuất cung đều phải đi ngang qua. Như mọi năm, hongju đi vào mua điểm tâm, Jennie xốc một góc màn lên, đánh giá hết thảy xung quanh


Chợt nghe soojin nói: " Nương nương, qua khúc quanh phía trước chính là Cảnh Vương phủ "


Jennie không khỏi ngẩng đầu nhìn lại, nhìn đến nóc nhà to và lớn nhất phố nghĩ thầm thì ra phủ đệ ' Jisoo ở chỗ này trước kia thật không biết '. Thất thần trong chốc lát, quay đầu lại thấy soojin che miệng cười trộm, liếc một cái, buông màn xuống. Tâm tình xao động, có ý nghĩ muốn đi vào xem sao. Jisoo hai ngày nay không có ở trong cung, không bận cái gì


Hongju trở lại, trên tay cầm theo thực hạp, hướng Jennie bẩm báo một tiếng rồi phân phó khởi kiệu.


Trông kiệu đột nhiên truyền ra thanh âm:
" Đi Cảnh Vương phủ "


Hongju khó hiểu, nhìn thoáng qua soojin, soojin hướng nàng làm mặt quỷ, hiểu ra cũng không nói nhiều, cho kiệu phu chuyển hướng


Cảnh Vương phủ đại môn đỏ thắm rộng mở, hai thị vệ canh giữ ở cửa, hai gã sai vặt đang dọn dẹp lá rụng trên đất, nhìn thấy cỗ kiệu Jennie, một gã sai vặt trong đó lớn tiếng hỏi: " Người tới là ai? "


Hongju có chừng mực tiến lên một bước nói: " Tiểu thư nhà ta muốn gặp Vương gia các ngươi, phiên toái thông truyền một tiếng "


Gã sai nhặt thấy cỗ kiệu kia tầm thường tưởng thường gia, nào để vào mắt, hét lên: " Trước hãy xưng tên ra " thái độ thật ngạo mạn vô lễ


Soojin không giống hongju nhẫn nhịn, nhảy ra quát: " Bằng ngươi cũng dám hỏi phương danh tiểu thư nhà ta, đi vào trong truyền nhanh đi "


Gã sai vặt thấy cách ăn mặt nàng chỉ là một nha đầu, trong lòng càng không vui. Tại đây trong Kinh Thành, còn không có ai dám ở Cảnh Vương phủ hô to gọi nhỏ, ném cây chổi trong tay, hay tay chống nạnh nói: " Ngươi tưởng ngươi là ai, Vương gia há là người muốn gặp là gặp, hoặc lưu lại danh hào, hoặc đi nhanh lên, tiểu thư tới cửa tìm Vương gia chúng ta đâu phải chỉ có một mình ngươi "


Jennie đang muốn khiển trách soojin không cần thất lễ, chợt nghe gã sai vặt nói vậy. Tay định vén rèm dừng một chút, buông xuống, ngồi ngay ngắn trong kiệu không lên tiếng.


Thấy Jennie không trách cứ, đoán nàng chắc cũng nghe gã sai vặt nói nên mất hứng. Lớn gan hơn, trực tiếp đi đến trước mặt gã sai vặt, lộ vẻ dữ tợn, hung tàn nói: " Hôm nay cô nãi nãi muốn vào, ngươi làm gì được ta? "


Gã sai vặt dù sao cũng là người cao lớn làm sao bị một nữ nhân dọa nạt, huống chi còn có chút công phu, ngẩng cao đầu nói: " Nha đầu dám ở trước Cảnh Vương phủ giương oai, đi nhanh lên, nếu không dừng trách ta không khách khí "


Hongju sợ soojin động thủ, bước lên phía trước giữ chặt nàng, lựa lời nói:
" phiền toái vị đại ca đi vào thông truyền một tiếng, ngươi báo cho Vương gia tiểu thư nhà ta họ Kim, Vương gia nghe xong chắc chắn xuất môn nghênh đón "


" Vậy các ngươi ở chỗ này chờ, đợi ta vào thông truyền để Vương gia định đoạt"


" Vậy làm phiền đại ca "


" Khách khí với hắn làm gì mắt cún thấy người thấp "


Hongju không để ý tới nàng, đi tới trước kiệu, thấp giọng nói với Jennie


Jennie thật ra có chút hối hận, không nên xúc động tới đây, nếu để người ta nhận ra là không xong. Lại nói nàng đột nhiên tìm Jisoo, không biết Jisoo sẽ nghĩ như thế nào, trong lòng rất mâu thuẫn


Jisoo mặc trung y ở trong sân tập luyện, nghe gã sai vặt báo lại có tiểu thư họ Kim tìm y, hỏi: " Người nào là Kim tiểu thư? "


Gã sai vặt còn đang bực, liền thêm mắm thêm muối oán thán: " Cũng không biết Kim tiểu thư nào thái độ rất vô lễ, ngồi trong kiệu không ra, thân thần bí bí, theo tiểu nhân thái giả danh lừa bịp, không bằng để tiểu nhân đuổi đi "


" Vậy đi đi "


Gã sai vặt đắc ý, lĩnh mệnh đi, mới được hai bước, đột nhiên bị Jisoo lôi lại, hoảng sợ quay đầu lại hỏi: " Vương gia có gì phân phó? "


" Ngươi nói tiểu thư họ Kim? "


Gã sai vặt thấy y thay đổi sắc mặt, sợ tới mức không dám lên tiếng, chỉ liên tục gật đầu


" Bên người nàng còn có ai đi theo? "


" Chỉ có hai nha đầu một hung hung ba ba, một biết cách ăn nói "


" Là nàng! " lập tức chạy vội ra ngoài


Lưu lại gã sai vặt mặt trắng toát


Jisoo tới cửa không thấy ai


Gã sai vặt khác cầm thực hạp đi đến trước mặt Jisoo, nói: " Vương gia, đây là tiêu thư lưu lại gửi cho ngài "


Jisoo hồ nghi mở ra, chỉ thấy bên trong mấy đĩa điểm tâm vẫn còn nóng không có gì khác, quay đầu hỏi gã sai vặt:
" Tiểu thư còn để lại lời gì không? "


Gã lắc đầu


" Tiểu thư đi hướng nào? "


Gã sai vặt chỉ phía xa một chút, chưa nói cái gì, Jisoo đem thực hạp nhát lại vào ngực hắn, đuổi theo phương hướng hắn vừa chỉ


Bởi vì phạt đản nên có rất nhiều ngươi dâng hương, cỗ kiệu dừng lại trước cổng chùa, Jennie hạ kiệu, che mặt bằng lụa mỏng tránh bị người nhận ra. Soojin hongju đi theo hai bên


Jennie dù đã tới rất nhiều lần nhưng ngay cả trụ trì trong chùa không biết thân phận Jennie, chỉ vì nàng ra ray hào phóng, mỗi lần đến đều quyên vài trăm lượng lễ dâng hương cho nên đối nàng khắc sâu ấn tượng, vài năm gần đây tự mình nghênh đón


Vì đi qua Cảnh Vương phủ tới chậm một chút, Jennie thấy chủ trì đặc biệt ở Đại Hùng bảo điện chờ nàng, có chút áy náy nói vài câu xin lỗi, đồng thời sai hongju thêm một ít lễ dâng hương, chủ trỏ vội vàng chấp tay cảm tạ


Jennie quỳ gối trên bồ đoàn chính giữa, soojin giúp nàng thấp hương, Jennie thành tâm cầu khấn, giao cho soojin cắm vào lư hương. Hongju đưa ống xăm, Jennie tiếp nhận, hít một hơi, nhắm mắt lại, chờ nửa ngày không nghe tiếng xăm rớt. Buồn bực mở mắt xuất hiện một người, hoảng sợ, thiếu chút nữa ngã ngồi xuống đất. Cười đến mặt mày hớn hở không phải Jisoo thì là ai? Jennie kinh ngạc: " Sao ngươi lại tới đây? "


Jisoo không đáp, quỳ trên bồ đoàn ở cạnh nàng, hỏi lại: " Jen nhi, vì sao không vào cửa? "


Jennie mặt hơi đỏ lên, quẫn bách nói:
" Ta chỉ đi ngang qua, cũng không có chuyện gì quan trọng nên đi trước...ngươi như thế nào lại biết ta ở đây? "


Jisoo lắc lắc xăm trong tay, cười nói:
" Đoán "


Jennie thấy xăm trong tay Jisoo, không quay đầu, duỗi tay ra: " Cho ta "


Jisoo chưa cho nàng, tò mò hỏi: " Jen nhi cầu cái gì? "


" Ngươi trông nôm ta cầu cái gì, mau trả cho ta "


" Ngươi nếu không nói ta không cho "


" Ngươi! " Jennie đang muốn tức giận, nghĩ đến mình đang ở nơi trang nghiêm, còn xó khách hành hương khác. Thấy thất lễ, quay đầu lại mới phát hiện từ nàng và Jisoo thì không còn ai khác, hỏi: " Người đâu hết rồi? "


" Bị ta đuổi rồi "


Jennie không nói gì đứng lên, người này quả thực ngang ngược, trước mặt Bổ Tát cũng thu liễm


" Lam xuân lâu vũ hỉ sơ chuyện, thỏ ngọc kim ô dần dần minh, chuyện xưa đã thành tân sự toại, nhìn xem nhảy dựng nhập bồng doanh " đọc xong vui vẻ nói:
" Vừa thấy đó là xăm tốt a "


" Thật sao? "


" Jen nhi nói nhanh lên, nàng cầu cái gì?" Jisoo lại thúc giục, trong lòng có ý tưởng chỉ cần Jennie xác minh


Trước đây Jennie xin xăm phần lớn vì Lẫm nhi cầu phúc, hôm nay phiền não quấn quanh nên vì mình cầu nguyện. Nàng muốn hỏi Bồ Tát một câu, nàng và Jisoo có nên duyên, không nghĩ tới được xăm tốt, trong lòng không biết nên cao hứng hay phiền muộn, đương nhiên sẽ không nói cho Jisoo, chỉ thoái thác không có gì


" Không nói thì không nói, ta cũng cầu một cái, ta cầu nhân duyên ta với nàng như thế nào " nói xong hai tay tạo thành chữ thập đúng lễ nghi, sau đó thành ý nói: " Nguyện Bồ Tát phù hộ, nhất định cho con thú được Jen nhi "


Jennie nghe mà dở khóc dở cười, bất quá vẫn muốn xem Jisoo xin xăm


Jisoo lắc lắc dữ dội, xăm vừa rớt Jisoo lụm lên liền, sợ ai cũng như y đi lấy xăm của người ta. Khi xem rất khẩn trương, bàn tay đầy mồ hôi, sợ xăm hạ, chỉ thấy trên xăm viết:


" Âm dương nói hợp tổng từ ngày, nữ đó nam hôn khởi ngẫu nhiên, nhưng xem long xà kham vận động, bùng bãi cái mộng hỉ đoàn viên "


" Xăm tốt! Jen nhi, ngay cả Bồ Tát cũng đồng ý cho ta thú nàng, nàng không nên cự tuyệt "


" Xăm nói cũng không hẳn là thật, còn phải nhờ sư thầy giải xăm mới tính "


_____________


Hôm qua OTP phát 🍚🐶 hơi chất lượng nhoa 😗


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện