" Nương nương, không biết là quận chúa...." soojin ấp a ấp úng muốn nói lại thôi


" Có chuyện gì cứ nói thẳng "


" Tối hôm qua, quận chúa lưu lại ở thư phòng rất lâu mới đi "


Jennie ' Ngoa ' một tiếng, thậm chí không phản ứng


" Nương nương người không tức giận a?"


" Chính ngươi nói đây là chuyện tối hôm qua, hiện tại tức giận có tác dụng gì? "


" Cũng đã vài ngày rồi, Vương gia vừa về là quận chúa như ong mật quấn lấy hoa, nhìn thật chướng mắt. Nữ nhi mà không biết xấu hổ, Vương gia cũng thật là, biết rõ quận chúa không có hảo ý, cũng không chút nghi ngờ, ngay cả chúng nô tài hạ nhân đều nhìn không thuận "


Jennie có mắt có tai, không cần soojin đến cáo trạng. Lẫm nhi phái người đến thúc giục nàng vài lần, nàng cũng không có hồi cung, càng biết rõ Jisoo như vậy, trong lòng không thoải mái cực kỳ, còn thản nhiên nói: " Càng ngày càng không biết lớn nhỏ, ở sau lưng nói xấu Vương gia là có tội "


" Nô tì không phải là vì sợ nương nương tổn thương sao, từ khi quận chúa đến, Vương gia cũng không lại đây " soojin mở miệng, thật có điểm giống lúc trước Dung thái phi tiến cung, lúc ấy Jennie mới vừa thất sủng


Jisoo gần đây vội vàng chuyện của Bắc Xuyên vương, mỗi ngày đều tới khuya mới hồi phủ, sợ quấy rầy Jennie mới ngủ ở thư phòng, mà Jennie không trở về cung ít nhiều gì cũng có ý trốn tránh vỉ biết ai sai người ám sát Jisoo, nền càng không muốn hiện thân. Cảnh Vương phủ so với Kim Thanh cung thanh tĩnh hơn nhiều, mặc cho ai muốn gặp nàng đều bị người của Cảnh Vương phủ ngăn ở ngoài cửa lớn, lý do chỉ có một, Thái hậu không có ở nơi này


" Thế này không phải rất tốt sao, miễn cho người khác lời ra tiếng vào" gia nhân Cảnh Vương phủ ngầm hiểu út chuyện của nàng cùng Jisoo. Jennie cảm thấy không nên ra vào nhiều


" Nô tì hiểu rồi, cũng vì lo cho nương nương " soojin lập tức cười nói


Jennie thầm nghĩ, đọc sách có chút mệt mỏi, trong lòng cũng có chút phiền muộn, nhân tiện nói: " Bồi ai gia đi ra ngoài một chút "


Soojin vội vàng cầm áo choàng giúp nàng phủ thêm, còn hỏi Jennie có muốn mang theo đàn không


" Mang theo đi, ngươi đi mời quận chúa đến, nói với quận chúa ai gia ở ngoài hiên chờ nàng "


Soojin mừng rỡ, biết nương nương nhà nàng sẽ không mặc kệ ngồi xem


Yoo Jung đến, chỉ thấy Jennie nghiên người tựa ghế, nâng má, nhìn xa xa. Đều là nữ nhân mà cũng không thể không cảm thán một câu, nữ nhân này thật đẹp, linh hoạt kì ảo làm cho toàn bộ hậu cung đều phải thua nàng, chính là không biết trong ý niệm cất giấu cái dạng tâm địa gì, nhìn như thế cũng không ra


" Yoo Jung tham kiến nương nương " trước mặt Jennie, Yoo Jung luôn có bộ dạng trí thức hiểu lễ nghĩa, dường như các nàng không hề có gút mắt


Jennie ban tọa, Yoo Jung ngồi bên cạnh nàng, các nàng làn đầu ngồi gần như vậy, hai người quan sát nhau một phen, vẫn là Jennie khen trước: " Bộ dạng quận chúa thật xinh đẹp, mưu trí cũng hơn người "


" Ý nương nương là Yoo Jung cùng ngài đoạt nam nhân sao? "


Jennie không dự đoán nàng nói trắng ra như thế, ngược lại sửng sốt, lập tức khôi phục bộ dáng bình thường, ảm đạm cười nói: " Yểu điệu thục nữ, quân tử hào cầu, một nam nhân xuất sắc như vậy cũng dễ hiểu thôi "


" Nương nương nói thật hay, ở nước Bắc Xuyên của chúng ta thịnh hành, chỉ cần thích nam nhân nào là các cô nuông đều lớn mật theo đuổi hắn "


" Chỉ tiếc Vương gia hắn không có chút cảm tình, Yoo Jung đã dùng sức người và võ, Vương gia cũng không thèm để ý tối, làm ta không khỏi thất vọng "


Không biết vì sao nghe Yoo Jung nói xong, Jennie càng không tức giận mà bắt đầu thường thức: " Ngươi thích Vương gia vì cái gì? "


" Nương nương lời này hỏi thật dư thừa, không phải là đã quên câu nói kia sao, tình nhăn trong mắt hóa Tây thi, ở trong mắt Yoo Jung vương gia tất cả đều tốt "


" Ai gia muốn nghe lời thật lòng của ngươi "


Yoo Jung chống lại ánh mắt của nàng, đọc ra trong đó có thâm ý, thần sắc ngưng động hỏi: " Yoo Jung có thể cả gan gỏi trước một câu hay không, nương nương thích vương gia chỗ nào? "


" Ai gia sẽ không trả lời ngươi vấn đề này" nàng thậm chí không có hướng Jisoo lộ ra một chút tâm tư, lại như thế nào hướng Yoo Jung vạch trần nội tâm


" Nếu nương nương không chịu nói, Yoo Jung cũng không nói "


Jennie nâng mắt phượng muốn xuất ra uy nghiêm thái hậu, rốt cuộc vẫn là áp chế, dù sao không ở trong cung hơn nữa thân thế của nàng ít ai biết, trầm mặt trong chốc lát sau lại nói: " Y thực săn sóc, đối ta vô cùng tốt "


Yoo Jung thấy nàng không hề tự xưng ai gia, thật thản nhiên, càng không nghĩ tới nương nương chịu yếu thế trước, có chút kinh ngạc, đương nhiên không biểu hiện ra ngoài, cười nói: " Nghe nương nương ý tứ, ai đối với ngài tốt ngài liền thích? "


" Láo xược! " Jennie liền mắng, sau đó thu hồi giận dữ, thản nhiên nói: " Đương nhiên không phải, ta còn không đến mức phóng đãng như thế "


" Phải không? " Yoo Jung nhếch mày hỏi, tựa hồ đối mặt lúc này không phải thái hậu, nên không kiên kỵ


Jennie bị hỏi, trong lòng không khỏi tự hỏi, nàng thích Jisoo, không phải là bởi vì Jisoo đối tốt với nàng chứ?


Yoo Jung thấy nàng có vẻ mê hoặc, vừa tội nghiệp vừa không cam lòng. Tội nghiệp chính vì Jennie nhìn sáng suốt thông minh nhưng lại không hiểu như thế nào về tình yêu, không cam lòng chính vì Jennie không có nửa điểm trả giá, lại chiếm được một lòng say mê của Jisoo, điều này không công bằng


" Ta thích vương gia, là vì ở trong mắt ta trong lòng ta hắn tốt nhất, không người nào có thể sánh được, hắn anh tuấn, uy vũ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ta thích hắn không đạt mục đích thề không bỏ qua, thích hắn tính tình trẻ con nhưng cao ngạo, làm cho người ta sùng bái hắn, mê luyến hắn, muốn gả cho hắn"


" Phải không? " Jennie nghi hoặc nhìn Yoo Jung, nàng cùng Yoo Jung nói ra tựa hồ không cùng một người, Jisoo ở trong mắt nàng phần lớn đều là những lúc vô lại, ngang ngược, tự cho mình làm đúng, cố tình tỏ vẻ đáng yêu, ôn nhu, mỗi lần ở bên cạnh Jisoo dùng ánh mắt thâm tình chân thành nhìn chăm chú nàng, lòng nàng cũng bị hòa tan, sau đó nói không nên lời cự tuyệt, tùy ý Jisoo muốn làm gì thì làm


Như thế thật khác nhau, nguyên nhân, hoặc Jisoo ở trong mắt Yoo Jung là nam tử, mà trong mắt nàng là nữ nhân


" Cho nên ngươi làm nhiều như vậy đều là vì Jisoo? " Jennie hỏi


" Ngươi nói ta vì Vương mỗi ngày vì nấu canh? Điều này cũng là tự nhiên, người nam nhân nào mà không nghĩ thú một thê tử ôn nhu hiền lành, ta bây giờ còn học thiêu thùa may vá, chờ học giỏi, liền vì Vương gia làm vài kiện xiêm y, phải cùng nương nương tranh đoạt nam nhan, dù sao có chút bản lĩnh mới tốt "


Jennie nghe ra được đáp án của nàng, trong lòng nàng đều có cố kỵ, không biết vì sao nhìn thấy Yoo Jung, nhưng lại giống như nhìn đến thấy Jisoo, Yoo Jung đối với Jisoo giống như Jisoo đối với nàng? Jisoo có thể hay không có một ngày bị đả động đây? Dù sao cái gì nàng cũng cấp không được cho Jisoo, dù cho là một lời hứa


" Nương nương, ta có thể hỏi lại ngài một vấn đề không? "


" Ngươi cứ hỏi "


" Ngài tính toán ích kỷ chiếm Vương gia cả đời, hay là vẫn rộng lượng buông tay để Vương gia tự do? "


Jennie giật mình, nàng không có lựa chọn khác?


Yoo Jung nhẹ nhàng cười, đứng dậy đi tới cuối hành lang, nơi đó có một chiếc đàn cổ, uyển chuyển gảy đàn


" Cơ hội trước mắt, khi bắt như sao trời. Phong tình sưởi ấm cũng vô lực, đào hoa chi thượng, chim oanh hót m, tất không thể thả người về "


______


Đem đã khuya, Jennie trằn trọc khó ngủ, đã là canh ba, Jisoo hẳn đã trở lại, do dự một phen, rốt cuộc gọi soojin tiến vào, thay y phục đến thư phòng


Nhanh đến thư phòng, Jennie do dữ. Trong lòng nàng bây giờ rất rối loạn, muốn nhìn thấy Jisoo mà nếu không quyết tâm thì sẽ lùi bước


Lời nói của soojin sáng nay nổi lên tác dụng, lúc này nàng muốn đi bắt kẻ thông dâm, vội nghênh đón Jennie, hứng phấn giựt giây nói: " Nương nương, chúng ta đi thôi, phải nhìn xem thế nào, nếu thật sự là hiểu lầm, từ nay về sau cũng có thể yên tam "


Jennie không muốn nghĩ đến phương diện kia mà bị soojin nhắc mới tỉnh, không có gì trở ngại, nàng cũng muốn biết, hai người họ ở cùng một chỗ làm những gì


Vừa tiến sân, chợt nghe thanh âm Jisoo: " Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, không cần chờ ta, phải nói thế nào cho ngươi hiểu đây "


" Ai chờ ngươi? Ta là đến đọc sách thôi "


" Còn cháo tổ yến kia nữa, ngươi trả lời sao đây? "


" Ta.......chính mình đói bụng, dù sao cũng đã nấu thuận tiện giúp ngươi mang một phần "


Jisoo không trả lời, lại truyền ra một tiếng buồn cười,nửa ngày lại nghe Jisoo nói: " Đây là cái gì? "


Chỉ nghe Yoo Jung một tiếng thét chói tai: " Ai nha, ngươi trả lại cho ta "


" Không, ngươi nói cho ta biết là cái gì, ta trả lại "


Âm thanh đùa giỡn truyền ra ngoài.


Yoo Jung tựa hồ sinh khí, thở phì phì nói:
" Biết rõ võ công ta không bằng ngươi, ngươi còn khi dễ ta "


" Được rồi, không đùa ngươi nữa, bất quá ta thực sự ngạc nhiên, đây rốt cuộc là cái gì? "


Yoo Jung nói nhỏ dần, bên ngoài không có nghe ra âm thanh, sau đó liền truyền ra tiếng cười to của Jisoo


Jisoo ngừng cười, cảm động nói: " Chưa bao giờ có cô nương dụng tâm với ta như thế, chỉ tiếc ta...."


" Ngươi không cần nói, ta hiểu được, ta làm cái đó không cần ngươi hồi báo, ngươi nhận cũng được, không nhận cũng được, cố gắng vì ngươi mà làm, ta thực thảo mãn "


" Lúc trước ta bị thương ở nhà ngươi, vì sao ngươi đối ta hờ hững? "


" Ta khi đó bất quá mới mười tuổi, phải rụt rè một chút, hiện tại nghĩ đến, hói hận muốn chết, nếu ta có thể dũng cảm chút nữa, hoặc là ta....." nói chỉ một nửa


" Yoo Jung " Jisoo thanh âm ôn nhu hoán nàng một tiếng


Jennie mặt không chút thay đổi đứng dưới trăng, nhất thời không rõ Jisoo là gặp dịp thì chơi, hay thực lòng


_________


Từ chap này và vài chap nữa mình hơi ngược Jennie xíu. Vì có bạn ib kêu mình ngược Jennie nên mình đã sửa lại vài chap ngọt thành ngược theo ý bạn 😗


Nhưng mình sửa xong thì phát hiện ra nó không ăn khớp cho lắm và cuối cùng mình phải sửa lại tất tần tật (~‾▿‾)~ từ sửa vài chap thành sửa vài chục chap ƪ(‾.‾“)┐đây cũng là lý do hôm qua mình không ra chap, hôm qua mình đã dành 16 tiếng sửa lại tất cả 😪 thật tội nghiệp cho toi, toi đã quá nuông chiều mấy ng rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện