Soojin một mực lo lắng đứng chờ, nhìn thấy Jennie đi ra sân, vội vàng đón nàng, lo lắng hỏi: " Nương nương, người thế nào? "


Jennie không đáp, lập tức đi ngang qua chỗ Yoo Jung đứng


Yoo Jung quy củ làm lễ


Jennie nhìn Yoo Jung, dù có một bụng oán hận nhưng một câu cũng không nói nên lời. Chuyện của Yoo Jung và Jisoo, người bên ngoài có quan hệ đâu. Nhấc váy hướng cửa lớn mà chạy, hoàn toàn không gióng nàng đoan trang lịch sự lúc xưa


Yoo Jung nhìn Jennie rời khỏi, hoàn toàn biến mất trong màn đêm. Lúc này mới quay đầu lại thấy cửa phòng rộng mở, Jisoo ngồi ở trước bàn nhìn cây trâm cài trên tay ngẩn ngươi. Yoo Jung đi qua, giúp y rót chén trà


" Nàng đi rồi " Jisoo lẳng lặng nói: " kì thực ta đã thành thói quen, nàng có thể đi được như vậy có nghĩ không về, lần này ta không nhượng bộ nữa "


" Nương nương là vì Yoo Jung mới tức giận với Vương gia sao? "


" Cùng ngươi có quan hệ gì đâu "


" Là Yoo Jung suy nghĩ nhiều "


" Có phải ta rất tham lam không? "


Yoo Jung ngẩng đầu, bộ dáng Jisoo ngàn cân treo sợi tóc


" Lúc ta hoàn toàn không hiểu tình là gì, chỉ cầm trộm nhìn Jennie một lát ta liền thấy hạnh phúc. Lớn hơn một chút, nhìn thấy Jennie thường xuyên buồn bực không vui, liền hy vọng có thể giữ được trái tim nàng. Sau lại nhìn đến hoàng huynh có được Jennie, ta ghen tị phát điên, ta nghĩ hết mọi biện pháp, không cho hoàng huynh tới gần Jennie. Đợi hoàng huynh băng hà, lúc đó ta hoàn toàn không kiềm chế được chính mình, chẳng sợ nàng không thương ta, ta cũng muốn ở cạnh nàng, chờ nàng chấp nhận ta, hy vọng nàng có thể yêu ta giống như ta yêu nàng, ta rất tham lam phải không?"


Yoo Jung chưa bao giờ thấy Jisoo như vậy, người trước mắt kém xa Vương gia oai hùng, người trước mắt vì tình mà khốn khổ, yếu đuối. Tu mấy kiếp mới có thể làm cho một người như thế đối đãi, cầm tay Jisoo từ từ khuyên nhủ: " Vương gia, ngươi tốt lắm, càng không sai, chỉ có người không biết quý trọng thôi "


" Sáng nay có rượu sáng nay túy, ngày mai sầu đến ngày mai ưu, không nói nữa, đêm nay ngươi bồi bổn vương không say không về " Chỉ có rượu mới có thể làm cho y tạm thời quên Jennie


Hai người liên tục đối ẩm Jisoo tựa hồ thật sự say, nói liên miên lải nhải rất nhiều lời y thích Jennie, không ngừng hỏi Yoo Jung, vì cái gì Jennie không thích y, gục trên bàn vẫn còn lẩm bẩm


Yoo Jung lúc này mới không kiêng nể gì, hai tay nâng má Jisoo, ánh mắt nhấp nháy nhìn chằm chằm Jisoo. Jisoo chưa bao giờ ở trước mặt nàng không hề đề phòng như thế, là thái hậu làm tổn thương? Hay coi nàng như người một nhà?


" Jen nhi, đừng giận ta nữa " Jisoo đang ngủ phát la lời vô nghĩa


" Thái hậu mệnh thật tốt, nàng rốt cuộc có mị lực gì mà làm cho ngươi mê muội như thế? " Yoo Jung hỏi Jisoo đã say bất tỉnh nhân sự. Nâng Jisoo dậy, phát hiện không nặng như trong tưởng tượng, thắt lưng tinh tế, có chút quá phận nên hơi bối rối. Nếu bộ dạng Jisoo giống với nam nhân Bắc Xuyên tục tằng, nàng cũng không thích. Nàng thích chính là Jisoo bộ dạng như vậy thanh nhã tuấn tú khí thế không ai bì nổi


Jisoo bị đẩy tỉnh, men say chưa tan, nhìn chằm chằm dung nhan gần gang tấc, có chút không xác định gọi một tiếng: " Jen nhi? " Jen nhi không phải đi rồi sao?


Yoo Jung vừa muốn nói không phải, lại bị Jisoo ôm lấy, cả người ngã vào trên ngươi y, Jisoo đứng không vững, cùng nhau ngã về phía sau giường


" Jen nhi, ta biết nàng sẽ trở về, ta biết là không bỏ ta, ta biết nàng thích ta " Jisoo như đứa nhỏ vừa khóc vừa nháo


Yoo Jung cảm thấy trên mặt như lửa đốt, nàng lớn như vậy, còn chưa có lấy chồng, thẹn thùng muốn thoát ra, giải thích: " Ta là Thành Dương, không phải Thái hậu "


Jisoo như thế nào nghe vào, đem Yoo Jung thành Jennie, vui mừng nắm tay Yoo Jung, lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ nhận lỗi


Yoo Jung nghe vừa thương vừa giận, đường đường là Cảnh Vương mà lại vì nữ nhân ăn nói khép nép như thế, cho dù là Thái hậu cũng không thể. Nàng muốn tát một cái đem Jisoo thức tỉnh, nhưng rồi lại thôi, nhẹ nhàng vỗ lưng Jisoo, ôn như trấn an như khi nàng khổ sở, mẫu thân ôm nàng


Jisoo ầm ĩ một hồi lâu, rốt cuộc ở trong lòng Yoo Jung ngủ


Yoo Jung nâng tay, dừng ở trên mặt Jisoo, đầu ngón tay một chút lướt qua ngũ quan xinh xắn của Jisoo. Nam nhân này tuấn mỹ phi phàm, cơ hồ làm cho nàng vừa gặp đã thương, mà không ngờ Jisoo đối với nàng khinh thường. Ở Bắc Xuyên vương không có nam nhân nào làm nàng động tâm. Cho tới bây giờ nàng mới biết được, nguyên lai không phải Jisoo không thưởng thức nàng, mà là trong lòng Jisoo sớm có ý trung nhân. Thái hậu thực là, sinh ra trong phúc mà không biết hưởng phúc


Yoo Jung nhìn người trong lòng càng thấy bất bình, cảm thấy Jisoo không đáng phải như vậy. Đột nhiên một ý niệm trong đầu hiện lên, hai gò má ửng đỏ, lại nhìn Jisoo ngủ say không hề phòng bị. Cảnh Vương trong lòng chỉ có Thái hậu, Yoo Jung biết rõ nếu không dùng chút thủ đoạn, nàng chỉ sợ đời này đều không thể khiến Cảnh Vương để trong mắt. Nàng không cam lòng, nàng phải cược một ván


Yoo Jung không do dự, thò tay cởi y phục Jisoo.....


______


" Nương nương sắp tới rồi " soojin


Jennie vén rèm lên, hoàng cung nguy nga giữa trời chiều càng phát ra trang nghiêm. Jennie xem tường thành cao lớn này lại giống như nhà giam tối tăm. Một mảnh khiếp sợ, nàng không muốn trở lại nhà giam lạnh như băng kia


" Dừng kiệu! "


Soojin hoảng sợ, vội vàng hỏi: " Nương nương, người có gì phân phó? "


" Trở về " Jennie ở trong kiệu nói


" Chúng ta không phải đang trên đường trở về sao? "


" Quay về Cảnh Vương phủ "


Thủ vệ Cảnh Vương phủ thấy kiệu Jennie quay lại, vội vàng mở lớn cửa cho Jennie đi vào, Jennie đối với Cảnh Vương phủ hết thảy đã rất quen thuộc. Không cần người dẫn đường, mang theo soojin đi về phía phòng Jisoo. Trong phòng nến còn sáng, tâm hơi tê rần, quả nhiên Jisoo không thể ngủ. Giương khóe môi, không biết Jisoo nhìn thấy nàng sẽ có biểu tình gì?


Soojin tiến lên gõ cửa, nửa ngày mới nghe thấy tiếng bước chân. Cửa mở, nhìn đến ngươi phía sau cửa, Jennie lập tức cứng ngắc


Mở cửa chính là Yoo Jung. Nàng quần áo không chỉnh tề, lại khoác áo bào của Jisoo, trên mặt từ ngạc nhiên trở nên xấu hổ, sau đó hai chân quỳ xuống đất, sợ hãi nói: " Yoo Jung không biết nương nương giá lâm, cho nên y quan không chỉnh tề, mong nương nương thứ lỗi "


Jisoo không giống người ngoài, vậy đây không phải nam nữ hoan ái đơn giản, ôm một đường hy vọng, lạnh lùng hỏi: " Vương gia đâu? "


" Ở trong phòng " Yoo Jung nhỏ giọng đáp


Ngực Jennie nhói lên một trận đau đớn, lấy lại bình tĩnh, nói: " Ngươi đi gọi hắn ra đây "


Yoo Jung chần chờ, quỳ dưới đất không nhúc nhích


Jennie nhìn thoáng qua soojin, soojin hiểu ý, vì không tiện đi vào, bên ngoài hô to: " Vương gia, nương nương muốn ngài ra gặp mặt "


Bên trong nửa ngày không động tĩnh


" Vương gia uống nhiều rượu mới vừa ngủ không lâu, nương nương nếu muốn gặp Yoo Jung đi vào đánh thức Vương gia "


" Không cần, ngươi đi đổi xiêm y, sau đó đến gặp ai gia " vừa mới xoay người, nước mắt tích tụ liền rơi xuống, mang theo soojin nhanh chóng rời đi


Soojin chưa từng thấy nương nương nhà cô khóc như vậy, cái gì cũng không dám hỏi, cùng Jennie rơi lệ


" Ta không nên trở về phải không? "


Yoo Jung đổi y phục sau đó tới gặp Jennie, Jennie đã khôi phục sắc mặt bình thường. Bây giờ là Hoàng thái hậu Đại Sở chứ không phải Kim tiểu thư ở trong Cảnh Vương phủ


Yoo Jung cảm nhận được Jennie tức giận, cung kính đứng trước mặt Jennie, chờ Jennie hỏi


Jennie cho phép Yoo Jung ngồi xuống, phất tay cho soojin lui ra, sau đó nói:
" Quận chúa là người thông minh, chúng ta đi thẳng vào vấn đề, ai gia nếu không đánh giá sai thì quận chúa hẳn là cái gì cũng biết đi? "


" Thỉnh nương nương nói rõ "


_________

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện