chapter content



chapter content

Tôi nhìn thấy mà thầm kêu hỏng, thế này thì chúng tôi chỉ đành xuyên qua giữa đài Tịnh Hồn

Xem ra chủ nhân ngôi mộ thiết kế chỗ này rất có dụng ý, chẳng lẽ hắn thật sự muốn chúng tôi tịnh hóa linh hồn của mình? Nghĩ đến đây tôi quay đầu nói với Đinh Nhất: “Không sao đâu, đừng lo lắng, chỉ là tịnh hóa linh hồn thôi mà? Chờ tôi đi trước cho anh xem một chút, cái đài Tịnh Hồn này chắc chắn chỉ là một sản phẩm giả mạo ba không?” Sau khi nói xong, tôi sải bước đi đến chính giữa đài Tịnh Hồn, để lại Đinh Nhất đang đứng tại chỗ trợn mắt há hốc mồm nhìn tôi..

Thật ra lúc đó trong lòng tôi cũng hơi hồi hộp, nhưng tôi nghĩ rằng cả đời này mình không làm chuyện3ác gì quá lớn, cho nên lúc đi lên đó cũng coi như bằng phẳng.

Chỉ là ngọn lửa hai bên hơi nóng quá, nướng đến da mặt tôi đau rát, đây đâu phải tịnh hóa linh hồn? Rõ ràng là đang nướng người sống mà!

Lúc này tôi nghe thấy Đinh Nhất gọi một tiếng quan tâm, tôi vội quay đầu khoát tay và bảo: “Không sao, yên tâm đi!”

Ai ngờ lúc tôi đi đến chính giữa đài Tịnh Hồn, bỗng bất ngờ nghe được một tiếng chuông trong trẻo

Tiếng chuông này làm tôi hoa cả mắt, tất cả cảnh vật dẫn xuất hiện nhiều hình bóng chồng lên nhau

Cùng lúc đó, một số ký ức thuộc về Tuệ Không từ sâu trong linh hồn tôi bị bức ra..

Tôi vội lắc lư đầu một chút và biết lúc này không phải là lúc lăn tăn chuyện kiếp1trước kiếp này, tôi cố ý không để ý đến những đoạn ký ức đó mà cắn răng đi đến cửa ra.

Lối ra và cửa vào cách nhau chưa đến mười mét, sau khi tôi đến lối ra lập tức vẫy tay với Đinh Nhất và dặn: “Anh chạy nhanh qua đó, đừng có đi từng bước một, nếu như nghe được âm thanh như tiếng chuông cũng đừng khẩn trương, tuyệt đối không được dùng lại!”

Đinh Nhất gật gật đầu sau đó hít sâu một hơi rồi chạy về phía tôi, tôi cứ nghĩ rằng với tốc độ của Đinh Nhất thì rất nhanh có thể xuyên qua đài Tịnh Hồn, ai ngờ lúc anh ta chạy đến giữa bỗng đột nhiên dừng lại!

Tôi thầm kêu không tốt, vội hô to: “Chạy mau! Đừng dừng lại!”

Nhưng Đinh Nhất lúc này giống như bị ma nhập9mà đứng yên tại chỗ, mặc kệ tôi gọi thế nào cũng không phản ứng

Dưới tình thế cấp bách, tôi đành chạy về để kéo anh ta đi, không ngờ tôi vừa mới chạm vào tay Đinh Nhất thì bất ngờ bị một luồng sức mạnh đẩy bắn ra.

Cùng lúc đó hai chân Đinh Nhất mềm nhũn rồi ngã lăn ra đất! Tôi vội đi tới muốn đánh thức anh ta, nhưng Đinh Nhất nhắm nghiền mắt lại, không còn ý thức nữa.

Tôi biết cho dù thế nào cũng không thể tiếp tục đợi trên đài Tịnh Hồn tắm chó này được, thế là tôi kéo Đinh Nhất đến chỗ cửa ra

Tuy tôi không thể cam đoan chỗ này an toàn tuyệt đối, nhưng so với khu vực chưa biết trước mặt và đài Tịnh Hồn phía sau lưng, nó coi như đã rất an toàn

Trước3tiên tôi kiểm tra xem trên người Đinh Nhất có ngoại thương nào khác hay không, sau khi xác định ngoại trừ bả vai bị trúng tên thì không còn chỗ nào khác, tôi mới thở phào một cái

Nhưng tôi lập tức nghĩ đến nếu như Đinh Nhất không phải ngất xỉu vì ngoại thương, vậy chỉ có thể liên quan đến đài Tịnh Hồn

Lúc trước anh ta đã nói linh hồn của mình quá nặng, không thể đi qua đài Tịnh Hồn này

Lúc đó tôi không để ý câu nói ấy, nhưng bây giờ nghĩ lại nếu như kiếp trước Đinh Nhật đúng là Vũ An Hầu, vậy khi anh ta đứng trên đài Tịnh Hồn chắc chắn sẽ không có cảm giác tốt đẹp gì

“Đinh Nhất? Đinh Nhất tỉnh lại đi!” Tôi thử gọi mấy lần nhưng anh ta không hề có phản ứng

Trong3nhất thời lòng tôi nóng như lửa đốt, không biết phải làm thế nào với tình huống trước mặt, càng không rõ tình trạng của Đinh Nhất là thế nào? Anh ta bị chạy hồn hay chỉ tạm thời hôn mê thôi? Trước đây khi rơi vào trường hợp này, tôi luôn cố gắng để mình tỉnh táo lại rồi suy nghĩ cách giải quyết, nhưng hôm nay không biết có phải do mới từ trên đài Tịnh Hồn xuống không mà lòng tôi không thể bình tĩnh, trong đầu liên tục xuất hiện một số hình ảnh xa lạ

Những hình ảnh xa lạ liên tục xuất hiện khiến tôi không thể bình tĩnh suy nghĩ tiếp theo nên làm cái gì? Không biết lại lịch của đài Tịnh Hồn này thế nào mà có thể quấy rầy khiến đầu óc tôi không thể yên ổn

Ngay lúc tôi không biết phải làm thế nào thì đột nhiên nghe thấy trong bóng tối phía trước truyền đến tiếng lạch cạch, tôi lập tức giật mình vội lấy con dao bọc bên hông Đinh Nhất ra, sau đó khẩn trương nhìn về phía âm thanh

phát ra...

“Ai ở đó? Đừng giả thần giả quỷ!” Tôi cáu kỉnh hỏi

Nhưng trong gian mộ trống rỗng này chỉ có giọng nói của tôi vang lên..

Trực giác nói cho tôi biết, ở đây ngoại trừ tôi và Đinh Nhất ra, không còn vật thứ ba nào còn sống

“Chú họ? Là chú sao?” Trong lòng tôi vẫn tồn tại một tia hy vọng.

Nhưng đáp lại là một tiếng thở dài của phụ nữ, dọa tôi giật mình nắm chặt con dao bạc trong tay: “Ra đi! Đừng giả thần giả quỷ nữa!” Ở chỗ này xuất hiện cái gì cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là một người phụ nữ, bởi vì nếu xuất hiện phụ nữ thì chắc chắn cô ta không phải người sống! Quả nhiên tôi vừa dứt lời, bỗng có thứ gì đó lăn ra từ trong bóng tối, tôi tập trung nhìn kĩ hóa ra là chiếc đèn pin siêu sáng mà tôi bị rơi trước đó!

Tiếp đó một đôi giày vải thêu hoa của phụ nữ xuất hiện trước mặt tôi, tôi nhìn theo hai chân lên phía trên, một người phụ nữ mặc quần áo thời nhà Hán màu trắng bất ngờ bước tới...

Người phụ nữ đó có sắc mặt trắng đến dọa người, giống như lau một lớp vôi thật dầy, nhưng trên khuôn mặt to trắng bệch đó lại có một cái miệng anh đào nhỏ nhắn, nhìn qua trông vô cùng quái dị.

Tôi cũng coi như đã nhìn thấy vô số ma quỷ và đã từng gặp những lệ quỷ hung hãn gấp mười lần thế này, nhưng tại nơi đặc biệt như ở đây mà lại gặp một con ma nữ đặc biệt đến vậy, thật sự làm tôi hơi sợ hãi

Tôi hắng giọng một cái, sau đó chỉ vào ma nữ hỏi: “Cô..

Cô muốn làm gì?”

Ma nữ áo trắng không nói chuyện mà chỉ nhếch miệng cười khẽ, sau đó chỉ tay vào đèn pin trên mặt đất

Tôi nhìn thấy bèn thầm nghĩ, ma nữ này chẳng lẽ đến trả tối chiếc đèn pin cầm tay?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện