Nội dung bài thi của cao trung Thánh Âm đưa ra rất nhiều, số tờ nhiều, câu hỏi nhiều, không chú ý tính điểm số đúng là rất khó nhìn ra đằng sau vẫn còn tờ khác nữa.

Nhưng hai câu hỏi lớn cuối cùng, lại chiếm ba phần mười trong tổng số điểm! Hai câu hỏi lớn này lại chiếm 30 điểm.

Sắc mặt Tô Niên Niên trắng bệnh ra, tờ thi cuối cùng, cô chưa từng nhìn thấy! Cô lúc đó đầu đau như búa bổ, mơ màng đón lấy bài thi, làm gì còn sức mà kiểm tra lại.

Lúc này cô đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra, vội vàng giải thích với Giang Mộ: “ Thầy giáo, em thật sự không nộp bài thi trắng, em chưa từng nhìn thấy tờ thi này, đưa đến tay em chỉ có năm tờ!”

Giang Mộ nghĩ một lát, nói: “ Thế này đi, cho em mười phút, em làm lại hai bài thi cuối này đi!”

Tô Niên Niên không do dự, cầm bút cúi đầu làm.

Giang Mộ cau mày, càng lúc càng chặt.

--- ---

Mười phút sau, Tô Niên Niên ngập ngừng nhìn phản ứng của Giang Mộ, Giang Mộ không nói gì, chỉ bảo cô về lớp trước.

Cuối cùng, Giang Mộ cầm bài thi đó đến phòng giáo vụ.

Trưởng pòng Lã đang cầm một tập văn kiện để ký, nghe thấy tiếng gõ cửa liền ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đến là Giang Mộ, trên khuôn mặt biểu cảm nghiêm khắc liền nở nụ cười tươi, nếu như có học sinh cao trung Thánh Âm nào ở đó lại nghĩ rằng bà ta trúng độc gì.

“ Thầy giáo Giang, có chuyện gì thế?” Trưởng phòng lã dùng giọng nói ngọt ngào thân thiết nhất mà mình có được để hỏi.

Giang Mộ đi thẳng vào cấn để, nói lại việc của Tô Niên Niên, đồng thời đưa bài thi đó của cô để làm chứng cứ, “ Đây là bài thi mà tôi nhìn tận mắt học sinh Tô Niên Niên làm ra, mặc dù có chỗ làm sai, nhưng dựa theo trình tự, cũng phải được 24 điểm. Cũng chính là nói, thành tích của Tô Niên Niên không phải 58, mà là 82, cô bé đó là học sinh rất ngoan, tôi tin em ấy không nói dối.”

Trưởng phòng Lã im lặng một lúc, hỏi: “ Thầy giáo Giang, cậu muốn làm thế nào?”

Giang Mộ: “ Tôi hy vọng có thể khôi phục lại thành tích cảu Tô Niên Niên, chỉ đơn giản như thế.”

Nhưng không ngờ trưởng phòng Lã lại từ chối anh, còn giải thích với anh, “ Thầy giáo Giang, không phải là tôi không tin anh, mà là trong việc này có rất nhiều yếu tố khó khống chế. Có lẽ là em ấy đã tự giấu bài thi của mình, sau đó lại tìm bạn học có thành tích tốt hơn để giải thích trình tự? Dù cho em ấy không nói dối, việc này cũng là do tính cẩu thả của em ấy, nếu như lúc đó Tô Niên Niên kiểm tra lại bài thi kĩ, liệu có xảy ra tình huống này không?”

Giang Mộ thở dài nói, “ Trưởng phòng Lã.....nhưng nếu như việc này chỉ định luận như thế, đối với Tô Niên Niên cũng không công bằng.”

Trưởng phòng Lã ngắt ngang anh: “ Thầy giáo Giang, xin lỗi, tôi ở đây còn có rất nhiều việc bận, thật xin lỗi, việc này tôi không giúp cậu được.”

Hai người im lặng trầm ngâm, không ai nhường ai.

Trưởng phòng Lã biết Giang Mộ lai lịch không thường, là giáo viên hiệu trưởng xem trọng mà hiệu trưởng mời đến, bà ta bình thường đối với anh rất khách sáo, nhưng tuyệt đối không phải vì thế mà đi ngược nguyên tắc của mình.

Giang Mộ là người thông minh, nhìn mặt và lời nói là biết tính cách của trưởng phòng Lã, cũng biết việc này không xoay chuyển gì ở chỗ bà ta, đành phải ngậm ngùi rời đi.

Hôm đó, mỗi người mang theo một suy nghĩa, ngoài Tô Niên Niên trong mọi lời bình luận đó ra, được túi thịt bò khô của Chúc Thành dỗ dành là lại tươi cười hớn hở.

Đối với một tên ham ăn mà nói, đội sổ số tám thì có là gì chứ, toàn khối còn không ít người xếp hạng sau cô nữa, hơn nữa còn có món thịt bò khô thơm ngon như thế, đã đủ mãn nguyện cuộc đời rồi....

Đến nỗi, Chúc Thành cũng đứng hình........đánh chết cậu cũng không nghĩ Tô Niên Niên lại là người dễ dỗ dành như thế.......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện