Chương 21

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Quý Tư Hàn rơi vào tay Thư Vãn.

Hai mắt đẫm lệ mơ hồ, Thư Vãn tựa hồ nhìn thấy sát ý trong mắt hắn.

Nhưng khi tầm mắt một lần nữa nhìn về phía hắn, cô phát hiện trong mắt hắn ngoại trừ đạm mạc xa cách, cái gì cũng không có.

Thư Vãn cười cười tự giễu, Quý Tư Hàn chỉ coi cô là thế thân, chưa bao giờ để cô ở trong lòng, cô còn chờ mong cái gì nữa.

Thấy Thư Vãn thở phào nhẹ nhõm, Lâm Trạch Thần lúc này mới ôm cô nói với Quý Lương Xuyên: “Cô gái này chưa ra ngoài chơi bao giờ, không biết uống rượu, thứ lỗi.”

Quý Lương Xuyên cười cười không nói gì, nữ nhân bên cạnh hắn lại bỗng nhiên nổi giận: “Lời này của Lâm thiếu là có ý gì?!”

Lâm Trạch Thần nhíu mày kiếm, không nóng không lạnh nói: “Bà chị, em đâu có nói chị, chị kích động như vậy làm gì?”

Người phụ nữ bị gọi là chị, trong nháy mắt nổ tung, “Tôi nhỏ hơn anh nhiều như vậy, anh không biết xấu hổ gọi tôi là chị?”

“Tuổi cô nhỏ hơn tôi, nhưng cô lớn lên lại già hơn tôi, không gọi cô là chị, chẳng lẽ còn gọi cô là em!”

“Anh……”

Người phụ nữ bị oán đến á khẩu không trả lời được, cô ta giậm chân, xoay người kéo tay áo Quý Lương Xuyên làm nũng.

“Anh Lương Xuyên, anh xem anh ấy nói em như vậy, thật sự rất đáng hận, chúng ta đừng chơi với anh ấy nữa, đi thôi.”

Quý Lương Xuyên tốt tính, vỗ vỗ tay cô: “An Nghiên, tính tình Lâm đại thiếu gia, em cũng không phải không biết, cậu ấy không có ý gì đâu.”

An Nghiên làm sao chịu nghe theo, mặc dù là lá bài của Dạ Sắc, nhưng hôm nay theo Quý Lương Xuyên cô ta cũng không muốn lại bị người ta châm chọc.

Cô ta không thể làm gì Lâm Trạch Thần, nhưng đối phó với người phụ nữ của anh ta thì không có vấn đề gì.

“Quên đi, em không so đo với anh nữa, chúng ta tới đây là để chơi, vui vẻ là được.”

“Nhưng ngồi như vậy có chút nhàm chán, không bằng chúng ta chơi một trò chơi đi.”

Nghe nói chơi game, mọi người ở đây đều hứng thú.

“Chơi trò gì?”

An Nghiên lấy ra mấy bộ bài, đặt lên bàn.

“Tổ đội đánh bài, ai thua thì cởi một bộ quần áo.”

Thú vị.

Lâm Trạch Thần đương nhiên sẽ không cự tuyệt loại tràng diện hương diễm này, cho nên liền đồng ý.

Quý Lương Xuyên sợ Quý Tư Hàn không thích ứng, nghiêng đầu nhìn hắn một cái, “Anh hai, bọn họ chơi có hơi lớn, nếu như anh không muốn…”

Còn chưa nói xong, Quý Tư Hàn đã nhận lấy lá bài An Nghiên đưa tới nói: “Chơi thế nào?”

Quý Lương Xuyên kinh ngạc tại chỗ, anh hai của anh ta từ trước đến nay chán ghét mấy chỗ này, nhưng hôm nay Lâm Trạch Thần chỉ nói một câu để hắn đi gặp người có tướng mạo giống Ninh đại tiểu thư, hắn liền đồng ý, không chỉ ngoan ngoãn theo tới, hiện tại còn muốn nhẫn nại cùng bọn hắn chơi trò chơi, chuyện này nói ra quá khác thường.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện