Chương 46
Thư Vãn không nghĩ tới anh thật sự đang họp, vội vàng trả lời một câu ‘Không có việc gì’ liền cúp điện thoại.
Bệnh thần kinh, họp còn dùng số lạ gửi tin nhắn cho cô, có phải rảnh rỗi quá hay không.
Nghĩ đến lúc trước Lâm Trạch Thần cũng thường xuyên đổi số điện thoại quấy rầy mình, Thư Vãn cũng không nghĩ nhiều nữa.
Cô để điện thoại xuống, định phớt lờ anh ta, không ngờ tin nhắn lại đến.
Vẫn quay trở lại câu hỏi đầu tiên: [Trả lời tôi, tại sao lại đến bệnh viện?]
Thư Vãn cảm thấy anh ta có bệnh, vừa mới gọi điện thoại không nói, nhất định phải nhắn tin.
Cô không muốn để ý đến anh ta nhưng lại sợ nếu không trả lời sẽ chọc giận anh ta, đành cắn răng đánh chữ: [Sốt cao, đi bệnh viện truyền nước biển.]
Cô cho rằng đối phương còn có thể hỏi thăm một phen, kết quả anh ta lại không quấy rầy cô nữa.
Thư Vãn coi như bệnh thần kinh của anh phát tác, buông di động xuống, cả người mệt mỏi vùi vào trong chăn.
Thư Vãn lăn qua lăn lại vẫn nghĩ về tin nhắn vừa rồi, người này làm sao biết cô đi bệnh viện?
Cô nhìn thời gian là tin nhắn được gửi vào từ tối hôm qua, vừa vặn đúng là thời gian sau khi cô tỉnh lại ở bệnh viện…
Lúc cô ngủ mê man bất tỉnh nhân sự, di động lại đột nhiên rung lên không ngừng.
Cô mở đôi mắt mệt mỏi ra, cố gắng chống đỡ, cầm điện thoại lên nghe điện thoại.
“Bảo bối.”
Giọng Lâm Trạch Thần ở đầu dây bên kia truyền tới: “Tôi nghe nói hôm qua em sốt cao, bây giờ thế nào?”
Thư Vãn nghe được thanh âm của anh ta, tinh thần đang ủ rủ được kéo về.
Cô cảm thấy Lâm Trạch Thần thật kỳ quái, người trước giờ chỉ muốn ngủ với cô, sao đột nhiên lại quan tâm đến thân thể của cô?
Vừa tin nhắn vừa điện thoại, không phải là biết cô sắp chết nên định tha cô một mạng chứ?
Trong đầu Thư Vãn suy nghĩ lung tung một hồi, trên mặt lại bất động thanh sắc, thản nhiên trả lời một câu, “Tốt hơn rồi.”
“Tốt hơn rồi là được.”
Lâm Trạch Thần liền khẩn cấp hỏi: “Em vừa mới gọi điện thoại cho tôi, có phải chuyện kia đã làm xong rồi không?”
Thư Vãn đã biết, Lâm Trạch Thần làm sao quan tâm đến thân thể của cô, đây mới là mục đích thật sự của anh ta.
Cô từ trên giường ngồi thẳng người, một tay chống trán đau đầu không thôi, lạnh lùng nói: “Tôi đã tìm Quý tổng, anh ta nói cần thời gian để suy nghĩ.”
Ngày đó cô muốn thoát thân nên bịa ra một lý là dùng video bất nhã uy hiếp Quý Tư Hàn để lấy được hạng mục.
Cô nói lời thề son sắt, nhưng chỉ có mình cô biết, tất cả đều là lừa gạt Lâm Trạch Thần.
Cô căn bản không có video gì, cũng không thể đi tìm Quý Tư Hàn, càng không thể uy hiếp Quý Tư Hàn lấy hạng mục.