Sáng sớm hôm sau, đúng như đã hẹn, tài xế riêng của Ninh Hinh đến chung cư đón Thiên Kỳ.

“ Mời cô Lý!”.

“ Cảm ơn anh!”, cô bước vào trong xe ngồi.

Một lúc sau cũng đến nơi, chiếc xe dừng trước công ty Hà Thị. Thiên Kỳ nhìn thấy liền nhận ra: Đây không phải là công ty của Hà Vĩ Thành hay sao? Tài xế mở cửa mời cô xuống xe, Thiên với vẻ mặt đầy lo lắng bước chân xuống. Cô nhìn lên phía trên tầng cao, trong lòng bây giờ là rất rối ren. Liệu Ninh Hinh có phải là người đó?

Ở trong phòng CEO, Ninh Hinh cũng mở lời với Vĩ Thành: “ Vĩ Thành! Em đã tìm cho công ty một người mẫu đại diện phù hợp cho mỹ phẩm mới”.

Anh nhíu mày hỏi rõ: “ Người mẫu sao? Là ai vậy Ninh Hinh?”

“ Bí mật... Em đã mời cô ấy đến đây để anh phỏng vấn trực tiếp, có lẽ cô ấy sắp đến rồi đó”.

“ Bây giờ sao?”, anh vừa dứt lời thì ở bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Thư ký Triệu mở cửa bước vào thông báo: “ Thưa Hà tổng! Thưa phu nhân! Cô ấy đã đến rồi ạ”.

“ Mời cô ấy vào đây”, Ninh Hinh ra lệnh cho thư ký rồi nói với Vĩ Thành: “ Bảo đảm anh sẽ đồng ý cho mà coi”.

Thư ký mời Thiên Kỳ vào: “ Mời cô vào!”.

Thiên Kỳ xuất hiện, nhẹ nhàng bước vào phòng, đầu cô cúi nhẹ, hai bàn tay nắm chặt lấy quai túi. Nhìn thoáng qua cũng biết được rằng cô đang căng thẳng như thế nào.

Sự có mặt của cô khiến Vĩ Thành vô cùng ngạc nhiên, làm thế nào mà cô ấy lại đến đây.



Ninh Hinh lên tiếng: “ Thiên Kỳ à! Giới thiệu với em, đây là tổng giám đốc Hà Vĩ Thành, và cũng là chồng của chị”.

Bây giờ không còn là sự nghi ngờ nữa rồi mà hiện thực đúng là tàn nhẫn như vậy.

“ Còn đây là Lý Thiên Kỳ, người mẫu trẻ đang được yêu thích hiện nay... Anh có biết cô ấy không ạ?”

Câu hỏi của Ninh Hinh đã vô tình đụng trúng tim đen của anh, có chút lo lắng. Anh và Thiên Kỳ nhìn nhau một cách không hề thoải mái mà trả lời: “ Anh biết”.

Cái gì đây? Anh có nhận ra là Thiên Kỳ đang rất lo sợ sẽ bị phát hiện hay không mà còn trả lời như thế.

Lúc này anh nói tiếp: “ Trước đây anh đã từng xem đoạn quảng cáo của cô ấy trên TV”.

“ Vậy thì tốt quá rồi... Thiên Kỳ bây giờ là chị em thân thiết với em, em mong anh sẽ để cô ấy trở thành người mẫu đại diện của Hà Thị”, Ninh Hinh nhiệt tình.

Thiên Kỳ không muốn dính líu đến anh nữa liền từ chối: “ Chị Ninh Hinh! Em nghĩ mình không phù hợp đâu ạ, trước đây em chưa từng làm việc với công ty lớn như vậy, hay là...”.

Ngay lập tức Ninh Hinh ngắt lời: “ Em đừng quá khiêm tốn, chị đã tìm hiểu về lý lịch của em cả rồi, chị hoàn toàn tin tưởng em sẽ làm thật tốt”.

Với sự giới thiệu của vợ, và tình hình gấp rút hiện tại, anh cũng đành chấp nhận để ký hợp đồng với Thiên Kỳ. Dù sao thì mối quan hệ trước đây của hai người không một ai biết cả.

Điều anh muốn làm rõ là tại sao hai người lại quen biết, còn có vẻ rất thân thiết nữa chứ?

Bản hợp đồng nằm trên bàn, Thiên Kỳ không hề muốn ký. Cô nhìn qua Ninh Hinh cảm thấy bản thân vô cùng có lỗi.

Một người phụ nữ với đôi mắt mù, tính cách vô cùng lương thiện, và không hề biết rằng chồng mình đã ngoại tình với cô gái vừa kết thân. Nếu cô ấy mà biết được tất cả sự thật, chắc chắn sẽ rất đau lòng.



“ Thiên Kỳ! Bây giờ chỉ có em là có thể giúp công ty, em đồng ý nhé?”, lời nói của Ninh Hinh như thể cầu xin vậy.

Cô chỉ là một người mẫu nhỏ, so với những người mẫu khác quả thật còn rất non nớt.

Thiên Kỳ không muốn làm Ninh Hinh thất vọng nên đành đồng ý: “ Dạ thưa chị”.

Vĩ Thành không ngờ cô lại đồng ý, anh nghi ngờ cô cố tình vì có mục đích gì khác.

Cả hai đặt bút ký tên, bản hợp đồng từ nay đã có hiệu lực. Sau khi hoàn thành công việc, Thiên Kỳ sẽ nhận được một khoảng tiền quảng cáo lớn. Cô vì nghĩ cho đứa bé ở trong bụng nên sẽ cố gắng vượt qua tất cả.

“ Chị rất là vui đó Thiên Kỳ... Em cứ thoải mái mà làm việc, nếu có vấn đề gì cứ nói với Hà tổng đây, anh ấy sẽ giúp em”.

Thiên Kỳ căng thẳng đến tột độ, điều cô muốn ngay lúc này là rời khỏi đây để lấy lại bình tĩnh. Cô lấy lý do: “ Hà tổng! Chị Ninh Hinh! Xin phép hai người em đi vệ sinh một chút”.

Rời khỏi phòng, cô nhanh chóng chạy đến trước cửa thang máy.

Thang máy vừa mở, một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay cô.

“ Em theo tôi”, Vĩ Thành xuất hiện với nét mặt tức giận kéo cô đi.

Vào trong phòng thang bộ, anh áp sát cô vào tường muốn làm rõ: “ Nói cho tôi biết Lý Thiên Kỳ, em đang có mục đích gì? Làm cách nào em quen biết được Ninh Hinh?”

Cô với đôi mắt ngây thơ đáp: “ Em không có mục đích gì cả... Còn việc gặp chị ấy cũng là tình cờ mà thôi. Không phải em đã từng kể với anh về việc em giúp một cô gái khiếm thị qua đường, người đó chính là chị Ninh Hinh”.

Mọi việc xảy ra đối với cô đều là bị động, ngay cả kết thân bạn bè, là Ninh Hinh đã mở lời trước, cô làm sao có ý xấu gì cơ chứ.

“ Hà tổng! Anh yên tâm, chuyện trước đây của chúng ta em sẽ không bao giờ nói ra đâu, đối với cả hai mà nói đều không có lợi. Em mong từ giờ anh hãy ở bên cạnh chăm sóc vợ mình nhiều hơn, chúng ta sai rồi”, Thiên Kỳ cảm thấy vô cùng có lỗi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện