Đầu l.ưỡi chạm vào điểm nhạy cảm khiến Thiên Kỳ sung sướng mà giật bắn người. Cô ưỡn người ra sau, liên hồi phát ra tiếng rên: “ Ưmh~ Ahh~”.
Anh đánh l.ưỡi liên tục vào điểm G, cô mơ hồ, cắn lấy môi dưới, tay thì chạm vào đầu anh.
“ Ưh~ Ưhh~ Ưư~”, có không nhịn được mà rên lên.
Nhanh sau đó, cô đã lên đến chín tầng mây, bên trong bắn ra một tia nước trong suốt, ướt hết cả áo anh.
Cô nhìn thành quả từ sự khoái lạc mà mắc cỡ: “ Áo của anh... nó bị dính rồi. Ph... Phải làm sao đây?”
Anh nắm tay cô đưa lên vạt áo: “ Giúp tôi cởi ra đi”.
Cô ngoan ngoãn nghe theo, từng cúc áo được nới ra để lộ cơ ngực và cơ bụng săn chắc. Dù đã nhiều lần nhìn thấy và chạm vào nhưng nó vẫn khiến cô thèm muốn.
Đến cúc áo cuối cùng, ánh mắt cô vô tình va chạm vào phía dưới. Đũng quần anh lúc này đã căng lên rồi, nó sừng sững như muốn xé toạc hàng dây tia.
Chắc anh khó chịu lắm, cô nhớ về lần trước anh đã chỉ cô cách yêu chiều cậu nhỏ. Những hình ảnh phóng khoáng đó cứ hiện về, cô muốn dùng cách này thêm một lần nữa.
Dường như Vĩ Thành đã nhìn thấu tâm tư của cô, nâng cằm cô lên yêu cầu: “ Tôi biết em đang muốn làm gì... Tiểu hư hỏng!”.
Ngay lập tức anh nhấc mông cô lên đi về phía ghế sofa dài. Anh ngồi xuống dang rộng hai chân ra, còn có thì ngồi ở giữa dưới sàn.
“ Em biết là phải làm gì mà bé con”, giọng anh như thể khiêu khích.
Cô nhìn về phía nơi đũng quần đang căng hết mức, chắc cậu nhỏ đang trướng lên rồi. Không ngại như lần đầu nữa vì cô đã có kinh nghiệm. Cô vuốt từ đầu gối đến dây thắt lưng, cùng lúc nhướng người về phía trước.
Cô nhẹ nhàng nới lỏng thắt lưng rồi kéo dây tia xuống. Chiếc quần nhanh chóng đã nằm dưới sàn.
Lần này chỉ còn một lớp vải nhỏ mỏng dánh, nhưng bao nhiêu thôi cũng đủ thấy được cậu nhỏ to trướng như thế nào. Cô ngớ ngẩn hỏi anh một câu: “ Cái này a... anh đã nhịn từ sáng rồi ạ?”
Bởi lúc sáng gặp riêng nhau ở công ty, cô đã cảm nhận được cái ‘dụng cụ’ đã cứng cáp. Chắc là anh vẫn chưa kịp xả, phải chăng anh đã chịu đựng đến bây giờ? “ Em biết mà”, anh trả lời ngắn gọn với gương mặt bình thản.
Thiên Kỳ nhớ lại lần trước quan hệ, anh cũng nhịn từ trưa nên đêm hôm đó anh đã hành cô đến chết đi sống lại. Bây giờ là nhịn từ sáng, cô không dám tưởng tượng thêm nữa.
Dù biết là vậy nhưng cơ thể của cô đang dần nóng lên, phía thân dưới đã ẩm ướt và trơn trượt. Cô cảm thấy kích thích, phải, cô muốn được lấp đầy.
Cô tiếp tục chủ động kéo mảnh vải kia xuống, những gì của anh hiện hữu trước mắt. Không còn rụt rè như trước, bàn tay nhanh chóng chạm lấy cậu nhóc to lớn.
Lần đầu thấy cô như vậy, anh cũng hơi ngạc nhiên nhưng lại rất thích thú.
Sau một vài cái vuốt ve, cô lập tức cúi nhẹ đầu đưa l.ưỡi l.i.ế.m xung quanh đầu c**. Khi nghe tiếng anh rên thầm thì, cũng đủ biết phía trên đang muốn nhiều hơn nữa.
Cứ một ít một ít thế này thì khi nào mới lên đỉnh núi, thế là cô ngậm lấy nó, đút sâu vào trong đến tận cổ họng. Bộ cô không biết đau hay sao?
Bộ dạng trưởng thành của Thiên Kỳ mang lại một cảm giác mới mẻ hơn, anh thực sự đã bị cô gái này thu phục rồi, cứ tận hưởng thôi.
Sự cọ sát giữa môi l.ưỡi với thứ to trướng kia cứ luân hồi, không trật nhịp nào khiến chàng đạt khoái lạc mà xuất ra ngoài. Tính ra cô cũng nhanh mà lấy ra, dòng d.ị.ch màu trắng đục bắn lên bờ ngực căng tròn.
Chất nhầy nhụa này tuy có mùi nhưng cô lại rất thích, cô muốn nhiều hơn nữa.
Cô từ từ trườn người lên, nhanh chóng đã dang chân hai bên ngồi vào lòng anh. Đôi mắt đê mê cứ chăm chú vào đôi môi, ngón tay cũng vuốt nhẹ khoé miệng. Cô không ngại mà nói với anh: “ Hà tổng! Anh biết không? Thời gian qua không gặp anh, em cảm thấy rất trống rỗng. Em rất nhớ những đêm chúng ta mặn nồng, chúng ta rất hạnh phúc. Không có anh, em đã tự khiến em vui, nhưng tất cả đều không vui như em nghĩ... Hà Vĩ Thành! Chỉ anh mới thoả mãn được em... em thèm lắm rồi”.
Vĩ Thành không ngờ cô lại thốt ra những lời dam dang đó, trước toàn là anh, cô thay đổi rồi, mạnh miệng hơn rất nhiều.
“ Thèm thì phải ăn thật là no”.
Ngay lập tức cả hai lao vào nhau, môi hoạt động hết công suất mà chấm m.ú.t.
Hai bàn tay anh ôm trọn lấy hông cô, Thiên Kỳ cũng rất hợp tác mà nhướng người lên. Cô nhẹ nhàng đặt mông xuống lại để ‘cô bé’ ư.ớ.t á.t bao trùm lấy ‘cậu nhóc’ đang trướng.
“ Ưm~”, cô cắn môi rên thành tiếng.
Cứ như thế thân cô lên xuống đều đặn, tay thì vòng qua sau cổ, hôn đáo hôn để lấy bờ môi.
Chiếc l.ưỡi ẩm ướt luồn lách thành thục trong khoang miệng, nó nhớp nháp đây kích thích.
Kể từ ngày chia tay, đây là lúc cả hai cảm thấy hạnh phúc nhất, d.ụ.c v.ọ.n.g kìm nén bây giờ được giải toả. Đêm nay dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa cũng không ngăn được hai thân thể này quấn lấy nhau.
Thiên Kỳ dứt môi ra, ánh mắt đắm đuối, tràn đầy sự dam dang. Tín hiệu quen thuộc này anh biết rằng là có sắp thăng hoa rồi.
Không chần chừ nữa, anh giữ chặt hai bên hông giúp cô lên xuống nhanh hơn.
Hơi thở của cô dần trở nên nặng nề và dốc hơn. Những giọt mồ hôi ướt đẫm trên trán lăng dài xuống, nhưng dù thế phần mềm phía dưới vẫn muốn được lấp đầy.
Anh đánh l.ưỡi liên tục vào điểm G, cô mơ hồ, cắn lấy môi dưới, tay thì chạm vào đầu anh.
“ Ưh~ Ưhh~ Ưư~”, có không nhịn được mà rên lên.
Nhanh sau đó, cô đã lên đến chín tầng mây, bên trong bắn ra một tia nước trong suốt, ướt hết cả áo anh.
Cô nhìn thành quả từ sự khoái lạc mà mắc cỡ: “ Áo của anh... nó bị dính rồi. Ph... Phải làm sao đây?”
Anh nắm tay cô đưa lên vạt áo: “ Giúp tôi cởi ra đi”.
Cô ngoan ngoãn nghe theo, từng cúc áo được nới ra để lộ cơ ngực và cơ bụng săn chắc. Dù đã nhiều lần nhìn thấy và chạm vào nhưng nó vẫn khiến cô thèm muốn.
Đến cúc áo cuối cùng, ánh mắt cô vô tình va chạm vào phía dưới. Đũng quần anh lúc này đã căng lên rồi, nó sừng sững như muốn xé toạc hàng dây tia.
Chắc anh khó chịu lắm, cô nhớ về lần trước anh đã chỉ cô cách yêu chiều cậu nhỏ. Những hình ảnh phóng khoáng đó cứ hiện về, cô muốn dùng cách này thêm một lần nữa.
Dường như Vĩ Thành đã nhìn thấu tâm tư của cô, nâng cằm cô lên yêu cầu: “ Tôi biết em đang muốn làm gì... Tiểu hư hỏng!”.
Ngay lập tức anh nhấc mông cô lên đi về phía ghế sofa dài. Anh ngồi xuống dang rộng hai chân ra, còn có thì ngồi ở giữa dưới sàn.
“ Em biết là phải làm gì mà bé con”, giọng anh như thể khiêu khích.
Cô nhìn về phía nơi đũng quần đang căng hết mức, chắc cậu nhỏ đang trướng lên rồi. Không ngại như lần đầu nữa vì cô đã có kinh nghiệm. Cô vuốt từ đầu gối đến dây thắt lưng, cùng lúc nhướng người về phía trước.
Cô nhẹ nhàng nới lỏng thắt lưng rồi kéo dây tia xuống. Chiếc quần nhanh chóng đã nằm dưới sàn.
Lần này chỉ còn một lớp vải nhỏ mỏng dánh, nhưng bao nhiêu thôi cũng đủ thấy được cậu nhỏ to trướng như thế nào. Cô ngớ ngẩn hỏi anh một câu: “ Cái này a... anh đã nhịn từ sáng rồi ạ?”
Bởi lúc sáng gặp riêng nhau ở công ty, cô đã cảm nhận được cái ‘dụng cụ’ đã cứng cáp. Chắc là anh vẫn chưa kịp xả, phải chăng anh đã chịu đựng đến bây giờ? “ Em biết mà”, anh trả lời ngắn gọn với gương mặt bình thản.
Thiên Kỳ nhớ lại lần trước quan hệ, anh cũng nhịn từ trưa nên đêm hôm đó anh đã hành cô đến chết đi sống lại. Bây giờ là nhịn từ sáng, cô không dám tưởng tượng thêm nữa.
Dù biết là vậy nhưng cơ thể của cô đang dần nóng lên, phía thân dưới đã ẩm ướt và trơn trượt. Cô cảm thấy kích thích, phải, cô muốn được lấp đầy.
Cô tiếp tục chủ động kéo mảnh vải kia xuống, những gì của anh hiện hữu trước mắt. Không còn rụt rè như trước, bàn tay nhanh chóng chạm lấy cậu nhóc to lớn.
Lần đầu thấy cô như vậy, anh cũng hơi ngạc nhiên nhưng lại rất thích thú.
Sau một vài cái vuốt ve, cô lập tức cúi nhẹ đầu đưa l.ưỡi l.i.ế.m xung quanh đầu c**. Khi nghe tiếng anh rên thầm thì, cũng đủ biết phía trên đang muốn nhiều hơn nữa.
Cứ một ít một ít thế này thì khi nào mới lên đỉnh núi, thế là cô ngậm lấy nó, đút sâu vào trong đến tận cổ họng. Bộ cô không biết đau hay sao?
Bộ dạng trưởng thành của Thiên Kỳ mang lại một cảm giác mới mẻ hơn, anh thực sự đã bị cô gái này thu phục rồi, cứ tận hưởng thôi.
Sự cọ sát giữa môi l.ưỡi với thứ to trướng kia cứ luân hồi, không trật nhịp nào khiến chàng đạt khoái lạc mà xuất ra ngoài. Tính ra cô cũng nhanh mà lấy ra, dòng d.ị.ch màu trắng đục bắn lên bờ ngực căng tròn.
Chất nhầy nhụa này tuy có mùi nhưng cô lại rất thích, cô muốn nhiều hơn nữa.
Cô từ từ trườn người lên, nhanh chóng đã dang chân hai bên ngồi vào lòng anh. Đôi mắt đê mê cứ chăm chú vào đôi môi, ngón tay cũng vuốt nhẹ khoé miệng. Cô không ngại mà nói với anh: “ Hà tổng! Anh biết không? Thời gian qua không gặp anh, em cảm thấy rất trống rỗng. Em rất nhớ những đêm chúng ta mặn nồng, chúng ta rất hạnh phúc. Không có anh, em đã tự khiến em vui, nhưng tất cả đều không vui như em nghĩ... Hà Vĩ Thành! Chỉ anh mới thoả mãn được em... em thèm lắm rồi”.
Vĩ Thành không ngờ cô lại thốt ra những lời dam dang đó, trước toàn là anh, cô thay đổi rồi, mạnh miệng hơn rất nhiều.
“ Thèm thì phải ăn thật là no”.
Ngay lập tức cả hai lao vào nhau, môi hoạt động hết công suất mà chấm m.ú.t.
Hai bàn tay anh ôm trọn lấy hông cô, Thiên Kỳ cũng rất hợp tác mà nhướng người lên. Cô nhẹ nhàng đặt mông xuống lại để ‘cô bé’ ư.ớ.t á.t bao trùm lấy ‘cậu nhóc’ đang trướng.
“ Ưm~”, cô cắn môi rên thành tiếng.
Cứ như thế thân cô lên xuống đều đặn, tay thì vòng qua sau cổ, hôn đáo hôn để lấy bờ môi.
Chiếc l.ưỡi ẩm ướt luồn lách thành thục trong khoang miệng, nó nhớp nháp đây kích thích.
Kể từ ngày chia tay, đây là lúc cả hai cảm thấy hạnh phúc nhất, d.ụ.c v.ọ.n.g kìm nén bây giờ được giải toả. Đêm nay dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa cũng không ngăn được hai thân thể này quấn lấy nhau.
Thiên Kỳ dứt môi ra, ánh mắt đắm đuối, tràn đầy sự dam dang. Tín hiệu quen thuộc này anh biết rằng là có sắp thăng hoa rồi.
Không chần chừ nữa, anh giữ chặt hai bên hông giúp cô lên xuống nhanh hơn.
Hơi thở của cô dần trở nên nặng nề và dốc hơn. Những giọt mồ hôi ướt đẫm trên trán lăng dài xuống, nhưng dù thế phần mềm phía dưới vẫn muốn được lấp đầy.
Danh sách chương