Toàn bộ quá trình sư phụ cũng không nhắc tới cô vợ quỷ, Độc đạo trưởng cũng không có hoài nghi, chỉ vuốt vuốt râu, nói ác quỷ kia sống ở trong nước, không có khả năng rời khỏi nước quá lâu.
Nếu như hắn bị tôi dùng kính bát quái xua đuổi, hẳn là đã tới thời hạn, cho nên đã bị gọi trở về.
Độc đạo trưởng cũng không nói sai, ác quỷ kia rời khỏi nước đã lâu, đúng là sẽ xuất hiện loại tình huống này, chỉ là thời gian dài hơn trong tưởng tượng của chúng tôi mà thôi.
Cứ như vậy, chuyện về cô vợ quỷ Mộ Dung Ngôn, xem như đã được che đậy.
Độc đạo trưởng cùng Lão Tần gia cũng nói về những gì đã xảy ra với bọn họ sau đó.
Sau khi bọn họ đi ra cửa đã một đường đuổi theo ác quỷ.
Bọn họ không ngờ mình đã bị tính kế, ác quỷ đã lợi dụng ông lão bị bám lên thân, làm bọn hắn chạy một vòng tròn.
Về sau ác quỷ đã tìm được cơ hội ngầm ra tay với sư phụ của tôi, sau đó đi vòng trở về, không khéo là hắn đã gặp được tôi cùng Phong Tuyết Hàn ở trên đường đi.
Cũng may tôi đã cảnh giác, bằng không, hiện tại thi thể của hai chúng tôi đã ngâm mình ở trong hồ nước.
Sau khi mọi người sắp xếp lại một chút chuyện đêm nay đã trải qua, sau đó liền khiêng Phong Tuyết Hàn trở về ký túc xá của nhà tang lễ.
Vấn đề của tên nhóc này cũng không lớn, về phòng rót chút canh gừng, người cũng tỉnh lại.
Lúc này trời đã khuya, đêm nay ác quỷ sẽ không tới cửa.
Cho nên, sau khi dàn xếp cho đám người Độc đạo trưởng xong, tôi cùng sư phụ liền quay về cửa hàng.
Chuyện này chỉ có thể chờ đến sáng mai, chúng tôi sẽ thảo luận và đưa ra quyết định.
Nhưng cô vợ quỷ đã nói, cô ấy đã đánh ác quỷ trọng thương.
Chỉ cần có thể nghĩ ra được biện pháp, một lần nữa dẫn ác quỷ từ trong nước ra ngoài, thì việc diệt trừ hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều
Khi về đến nhà, tôi đã nhờ sư phụ khắc tên của Mộ Dung Ngôn lên bài vị không tên.
Tôi cũng không dám nói ra tên thật của cô ấy, chỉ nói là Thi Muội.
Lúc ấy sư phụ nghe xong cũng sửng sốt, hỏi tôi có phải đã nghe lầm rồi không.
Còn nói ghi tên ở trên bài vị, cũng không thể ghi loạn, dễ dàng phạm vào cấm kỵ.
Tôi sao dám nói ra tình hình thực tế? Bằng không tôi sẽ bị cô vợ quỷ chơi đùa đến chết.
Sư phụ thấy tôi rất chắc chắn, chỉ cau mày viết lên bài vị hai chữ “Thi Muội”.
Làm xong những việc này, tôi liền thắp hương cho cô vợ quỷ, cảm ơn cô ấy đêm nay đã ra tay cứu giúp.
Bằng không, đêm nay tôi cùng Phong Tuyết Hàn, chỉ sợ phải nằm lại bên trong dòng suối.
Sau đó, rửa mặt chải đầu, liền về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Chờ đến sáng sớm hôm sau, tôi cùng sư phụ liền vội vàng đi tới nhà tang lễ.
Chuyện này còn chưa có kết thúc, muốn kê cao gối mà ngủ, còn phải nghĩ cách diệt trừ ác quỷ này.
Chờ tới nhà tang lễ, Lão Tần gia cùng Độc đạo trưởng đã ngồi đợi chúng tôi từ sớm.
Tất cả mọi người đều ngồi trong một căn phòng nhỏ đóng kín, lúc này chỉ nghe Độc đạo trưởng mở miệng nói: “Ác quỷ này có đạo hạnh rất cao, rất khó đối phó. Tối hôm qua lại bị thua thiệt, đã biết mặt của mấy người chúng ta, muốn dẫn hắn ra ngoài, e rằng phải dốc hết vốn liếng!”
“Độc Ngạo, chú mày đừng nói nhảm nữa được không?” Lão Tần gia cau mày trực tiếp mở miệng.
Độc đạo trưởng ở trước mặt ác quỷ có khí thế bức người, nhưng ở trước mặt Lão Tần gia lại vô cùng ôn hòa, ông cũng không tức giận, còn cười nói: “Sư huynh, anh đừng vội!”
Nói xong, lại nhìn về phía tôi: “Ác quỷ kia muốn chiếm lấy thân thể của Tiểu Phàm để làm thế thân, trợ giúp hắn thoát khỏi sự vây khốn của khóa long đàm. Đêm nay chúng ta liền thỏa mãn hắn! Tiểu Phàm, đêm nay cậu liền xuống nước, làm hắn cắn câu!”
“Độc đạo trưởng, làm như vậy có phải quá nguy hiểm rồi không? Vạn nhất có điều sơ suất……” Sư phụ có chút lo lắng.
Nhưng Độc đạo trưởng lại tiếp tục mở miệng nói: “Luyến tiếc đứa nhỏ sẽ không bắt được sói, không làm theo biện pháp này, rất khó hấp dẫn ác quỷ kia một lần nữa xuất hiện. Đương nhiên, chúng ta cũng phải có biện pháp cần thiết để giảm thiểu sự nguy hiểm!”
Nói tới đây, tất cả mọi người đều vểnh tai lên, muốn nghe ý tưởng của Độc đạo trưởng.
Độc đạo trưởng không hổ là người đã hành tẩu trong giang hồ nhiều năm, kinh nghiệm đối phó với tà ma quỷ quái cực kỳ phong phú.
Ông ấy nói, đêm nay mặc dù tôi phải xuống nước, nhưng ông sẽ chuẩn bị cho tôi 2 món đồ có thể bảo vệ tôi trước nguy hiểm.
Món thứ nhất, áo liệm bằng bùa chú.
Dùng vải chống nước làm bùa chú, sau đó làm thành áo liệm cho tôi mặc ở bên trong.
Làm như vậy, chỉ cần áo ngoài của tôi bị xé rách. Liền sẽ lộ ra áo liệm bằng bùa chú, cho dù ở trong nước, cũng có thể uy hiếp ác quỷ, bảo vệ tôi bình an.
Món thứ hai, dùng dây thừng có trộn lẫn lông chó đen tròng lên người tôi, cho dù tôi không cẩn thận bị kéo vào trong nước sâu, bọn họ cũng có thể kéo tôi lên.
Ngoại trừ những món này, bốn người còn lại sẽ mai phục ở chung quanh.
Nếu như hắn bị tôi dùng kính bát quái xua đuổi, hẳn là đã tới thời hạn, cho nên đã bị gọi trở về.
Độc đạo trưởng cũng không nói sai, ác quỷ kia rời khỏi nước đã lâu, đúng là sẽ xuất hiện loại tình huống này, chỉ là thời gian dài hơn trong tưởng tượng của chúng tôi mà thôi.
Cứ như vậy, chuyện về cô vợ quỷ Mộ Dung Ngôn, xem như đã được che đậy.
Độc đạo trưởng cùng Lão Tần gia cũng nói về những gì đã xảy ra với bọn họ sau đó.
Sau khi bọn họ đi ra cửa đã một đường đuổi theo ác quỷ.
Bọn họ không ngờ mình đã bị tính kế, ác quỷ đã lợi dụng ông lão bị bám lên thân, làm bọn hắn chạy một vòng tròn.
Về sau ác quỷ đã tìm được cơ hội ngầm ra tay với sư phụ của tôi, sau đó đi vòng trở về, không khéo là hắn đã gặp được tôi cùng Phong Tuyết Hàn ở trên đường đi.
Cũng may tôi đã cảnh giác, bằng không, hiện tại thi thể của hai chúng tôi đã ngâm mình ở trong hồ nước.
Sau khi mọi người sắp xếp lại một chút chuyện đêm nay đã trải qua, sau đó liền khiêng Phong Tuyết Hàn trở về ký túc xá của nhà tang lễ.
Vấn đề của tên nhóc này cũng không lớn, về phòng rót chút canh gừng, người cũng tỉnh lại.
Lúc này trời đã khuya, đêm nay ác quỷ sẽ không tới cửa.
Cho nên, sau khi dàn xếp cho đám người Độc đạo trưởng xong, tôi cùng sư phụ liền quay về cửa hàng.
Chuyện này chỉ có thể chờ đến sáng mai, chúng tôi sẽ thảo luận và đưa ra quyết định.
Nhưng cô vợ quỷ đã nói, cô ấy đã đánh ác quỷ trọng thương.
Chỉ cần có thể nghĩ ra được biện pháp, một lần nữa dẫn ác quỷ từ trong nước ra ngoài, thì việc diệt trừ hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều
Khi về đến nhà, tôi đã nhờ sư phụ khắc tên của Mộ Dung Ngôn lên bài vị không tên.
Tôi cũng không dám nói ra tên thật của cô ấy, chỉ nói là Thi Muội.
Lúc ấy sư phụ nghe xong cũng sửng sốt, hỏi tôi có phải đã nghe lầm rồi không.
Còn nói ghi tên ở trên bài vị, cũng không thể ghi loạn, dễ dàng phạm vào cấm kỵ.
Tôi sao dám nói ra tình hình thực tế? Bằng không tôi sẽ bị cô vợ quỷ chơi đùa đến chết.
Sư phụ thấy tôi rất chắc chắn, chỉ cau mày viết lên bài vị hai chữ “Thi Muội”.
Làm xong những việc này, tôi liền thắp hương cho cô vợ quỷ, cảm ơn cô ấy đêm nay đã ra tay cứu giúp.
Bằng không, đêm nay tôi cùng Phong Tuyết Hàn, chỉ sợ phải nằm lại bên trong dòng suối.
Sau đó, rửa mặt chải đầu, liền về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Chờ đến sáng sớm hôm sau, tôi cùng sư phụ liền vội vàng đi tới nhà tang lễ.
Chuyện này còn chưa có kết thúc, muốn kê cao gối mà ngủ, còn phải nghĩ cách diệt trừ ác quỷ này.
Chờ tới nhà tang lễ, Lão Tần gia cùng Độc đạo trưởng đã ngồi đợi chúng tôi từ sớm.
Tất cả mọi người đều ngồi trong một căn phòng nhỏ đóng kín, lúc này chỉ nghe Độc đạo trưởng mở miệng nói: “Ác quỷ này có đạo hạnh rất cao, rất khó đối phó. Tối hôm qua lại bị thua thiệt, đã biết mặt của mấy người chúng ta, muốn dẫn hắn ra ngoài, e rằng phải dốc hết vốn liếng!”
“Độc Ngạo, chú mày đừng nói nhảm nữa được không?” Lão Tần gia cau mày trực tiếp mở miệng.
Độc đạo trưởng ở trước mặt ác quỷ có khí thế bức người, nhưng ở trước mặt Lão Tần gia lại vô cùng ôn hòa, ông cũng không tức giận, còn cười nói: “Sư huynh, anh đừng vội!”
Nói xong, lại nhìn về phía tôi: “Ác quỷ kia muốn chiếm lấy thân thể của Tiểu Phàm để làm thế thân, trợ giúp hắn thoát khỏi sự vây khốn của khóa long đàm. Đêm nay chúng ta liền thỏa mãn hắn! Tiểu Phàm, đêm nay cậu liền xuống nước, làm hắn cắn câu!”
“Độc đạo trưởng, làm như vậy có phải quá nguy hiểm rồi không? Vạn nhất có điều sơ suất……” Sư phụ có chút lo lắng.
Nhưng Độc đạo trưởng lại tiếp tục mở miệng nói: “Luyến tiếc đứa nhỏ sẽ không bắt được sói, không làm theo biện pháp này, rất khó hấp dẫn ác quỷ kia một lần nữa xuất hiện. Đương nhiên, chúng ta cũng phải có biện pháp cần thiết để giảm thiểu sự nguy hiểm!”
Nói tới đây, tất cả mọi người đều vểnh tai lên, muốn nghe ý tưởng của Độc đạo trưởng.
Độc đạo trưởng không hổ là người đã hành tẩu trong giang hồ nhiều năm, kinh nghiệm đối phó với tà ma quỷ quái cực kỳ phong phú.
Ông ấy nói, đêm nay mặc dù tôi phải xuống nước, nhưng ông sẽ chuẩn bị cho tôi 2 món đồ có thể bảo vệ tôi trước nguy hiểm.
Món thứ nhất, áo liệm bằng bùa chú.
Dùng vải chống nước làm bùa chú, sau đó làm thành áo liệm cho tôi mặc ở bên trong.
Làm như vậy, chỉ cần áo ngoài của tôi bị xé rách. Liền sẽ lộ ra áo liệm bằng bùa chú, cho dù ở trong nước, cũng có thể uy hiếp ác quỷ, bảo vệ tôi bình an.
Món thứ hai, dùng dây thừng có trộn lẫn lông chó đen tròng lên người tôi, cho dù tôi không cẩn thận bị kéo vào trong nước sâu, bọn họ cũng có thể kéo tôi lên.
Ngoại trừ những món này, bốn người còn lại sẽ mai phục ở chung quanh.
Danh sách chương