Lúc này Phong Tuyết Hàn cũng đã mở mắt.

Cũng giống như tôi, lo lắng nhìn bốn phía.

“Đinh Phàm, trong phòng có âm khí rất nặng, cậu có nhìn thấy cô ta không?” Phong Tuyết Hàn vội vàng nói.

Tôi quay lại và nhìn xung quanh, nhưng tôi không thấy ai cả: “Vẫn chưa!”

Nhưng vừa dứt lời, tôi liền cảm thấy có một bàn tay lành lạnh đang đặt ở trên vai của mình.

Đồng thờ, một giọng nữ mềm mại nhưng có chút khàn khàn lại đột nhiên vang lên ở sau lưng tôi và Phong Tuyết Hàn: “Hai anh chàng đẹp trai, các anh tìm tôi à?”

Vừa nghe thấy lời này, trong đầu của tôi và Phong Tuyết Hàn “Ong” một tiếng nổ vang ngay tại chỗ.

Trong khoảnh khắc này, tôi chỉ cảm thấy sau lưng mình vô cùng lạnh lẽo, giống như có một tảng băng ở phía sau lưng vậy.

Tôi liếc mắt nhìn qua thì nhìn thấy đôi tay trên vai tôi có những ngón tay dài, trắng nõn, không còn chút máu và mọc ra móng tay sắc nhọn.

Đây là tay của người sống sao, rõ ràng là móng vuốt của người chết.

Lúc này, tôi và Phong Tuyết Hàn cũng không dám quay đầu lại.

Trong nghề của chúng tôi, có một cấm kỵ không giải thích được.

Nửa đêm bị quỷ đè vai, đừng quay đầu lại nhìn.

Nói cách khác, nếu ban đêm có người khoác vai bạn, bạn nhất định không được quay đầu lại.

Nếu là lệ quỷ, quay đầu liền lộ ra cổ.

Khi đó lệ quỷ nhất định sẽ cắn một cái từ bên kia, lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

Ta chỉ cảm thấy trái tim không ngừng đập “Phanh phanh phanh”, và không ngừng tăng tốc, lông tơ trên người tất cả đều dựng lên……



Nhưng cũng không thể đứng yên như vậy được? Dù sao cũng phải nói vài câu chứ? Lúc này, tôi liếc mắt một cái, bỗng nhiên phát hiện Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh đã từ trong túi quần lấy ra một nửa lá bùa màu vàng.

Chết tiệt, cậu ta muốn sử dụng vũ lực.

Nhưng chúng tôi đang ở trong tay lệ quỷ, nếu liều lĩnh như vậy nhất định sẽ bị lệ quỷ cắn chết.

Bởi vậy, tôi cần phải hấp dẫn lực chú ý của nữ quỷ này.

Cho nên, tôi đã lấy hết can đảm, dùng giọng điệu có chút sợ hãi nói: “Ờ thì… cô, cô là Văn tiểu thư phải không?”

“Ha ha ha! Là tôi!” Giọng nói mang theo chút khàn khàn.

“Không biết, không biết đêm nay cô tìm chúng tôi, tìm chúng tôi có chuyện gì không? Nếu không, cô lấy tay ra trước đi?” Tôi tiếp tục mở miệng, trông cực kỳ khẩn trương.

“Ha ha ha, rất đơn giản. Tối hôm qua hai người đã chạm vào thân thể của tôi, đêm nay tôi tới, chỉ muốn giết hai người mà thôi! Rất đơn giản……” Giọng nói mang theo chút khàn khan, cô ta cười khẽ, có vẻ rất thong dong.

Sau khi tôi và Phong Tuyết Hàn nghe được lời này, chúng tôi đã vô cùng sợ hãi.

Không chỉ có như thế, tôi còn phát hiện Văn tiểu đã chen đầu vào giữa hai chúng tôi.

Mái tóc đen dài xõa xuống cổ tôi, thậm chí tôi còn nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch không chút máu và chiếc lưỡi đỏ hơi thè ra đang liếm láp môi.

Cho dù tôi đã trải qua việc lệ quỷ muốn lấy mạng, nhưng hiện tại tôi cũng vô cùng sợ hãi.

Nếu người bình thường gặp được một màn như vậy, e rằng đã bị dọa cho choáng váng.

Nữ quỷ thở ra một hơi, hiển nhiên là đang trêu đùa tôi và Phong Tuyết Hàn, giống như mèo vờn chuột.

Nếu không thì nữ quỷ cũng không cần vất vả đến sau lưng chúng tôi, khoác vai chúng tôi và nói nhiều lời nhảm nhí như vậy.

Hiển nhiên, cô ta đang thể nghiệm khoái cảm mà trò chơi mèo vờn chuột mang đến cho cô ta.

Lúc này cô ta thò đầu vào giữa chúng tôi, hiển nhiên là muốn tiến gần thêm một bước đả kích lớp phòng thủ cuối cùng trong lòng của chúng tôi.



Nếu là người bình thường ở nơi đây, chắc chắn sẽ không có chủ kiến gì, chỉ có thể chờ chết.

Nhưng tôi và Phong Tuyết Hàn thì khác, dù sao thì chúng tôi cũng được coi là người trừ tà trong đô thị, hôm nay chúng tôi tuyệt đối không thể bị giết chết một cách nghẹn khuất như vậy.

Nghĩ như vậy, tôi liền chuẩn bị ra tay trước.

Vì vậy tôi đã giả bộ giống như đang cực kỳ sợ hãi, thân thể run rẩy, sau đó tôi nói với nữ quỷ: “Văn, Văn tiểu thư, cô, cô có thể ăn cậu ta trước không! Thịt, thịt của cậu ta, ăn rất ngon!”

Tôi run rẩy mở miệng, Phong Tuyết Hàn nghe thấy lời này, không khỏi nhướng mày, nhưng cũng không nói chuyện.

Nhưng nữ quỷ lại cười ha ha, vẻ mặt khinh thường: “Ha hả, phải không!”

Nói xong, cô ta hơi hơi quay đầu, nhìn về phía Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh.

Khóe mắt của tôi luôn chú ý đến cái đầu của nữ quỷ.

Ngay khi cô ta nghĩ rằng mình đã hoàn toàn kiểm soát được tình hình và khẽ quay đầu lại, tôi biết cơ hội đã đến.

Bàn tay đột nhiên nắm chặt thành quyền, vung tay đánh một quyền về phía đầu của nữ quỷ, trong miệng quát lớn một tiếng: “Chết đi!”

Tôi bỗng nhiên hành động, đã làm nữ quỷ kinh ngạc.

Chuyện xảy ra rất đột ngột cho nên nữ quỷ còn chưa kịp lấy lại phản ứng, nhưng lúc này cú đấm của tôi đã giáng thẳng vào đầu của nữ quỷ.

Chỉ nghe “A” một tiếng, nữ quỷ bị tôi đánh trực tiếp lui về phía sau hai bước.

Trước đó Phong Tuyết Hàn đã cho rằng tôi hèn nhát, nhưng không ngờ rằng tôi đang cố gắng thu hút sự chú ý của nữ quỷ, sau đó động thủ.

Người từng trải như cậu ta, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Tay phải rút ra một tấm bùa màu vàng, nhắm ngay nữ quỷ liền đánh qua.

Trong miệng cũng hét lớn một câu: “Yêu nghiệt, nhận một bùa!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện