o
Lịch Duyệt Tinh lại bị con game này vả sấp mặt.
Quan tâm sự nghiệp của mình thì thôi.
Lại còn quan tâm khi nào sự nghiệp của mình phất lên nữa chứ.
Mặc dù quan tâm từ cái trước tới cái sau có vẻ đương nhiên.

Nhưng ——
Con à, con thật sự chỉ là một cái app nuôi dưỡng yêu đương thôi, chứ không phải app khuyến học vươn lên đâu, chúng ta tập trung vào công việc của mình nhé, được không?
Ngón tay Lịch Duyệt Tinh gõ chữ như bay: “Nhóc để ý cái này lắm à?”
Túc Minh Khiêm: “Ừm.”
Lịch Duyệt Tinh khó hiểu: “Tại sao vậy?”
Túc Minh Khiêm khựng lại, ánh mắt lấp lóe, trong giọng nói mang theo chút căng thẳng và chột dạ.

Đương nhiên, những chi tiết ấy sẽ không hiện ra trong vài con chữ đơn giản: “Bởi vì sách càng hot thì càng tốt cho tác giả.

Mà người viết cũng muốn câu chuyện của mình được nhiều người đọc hơn, đúng không…”
Truyện của bạn càng được nhiều người đọc, tên của tôi cũng sẽ càng được nhiều người thấy.
Có lẽ tạm thời chưa có tác dụng gì, nhưng đây là bước đầu tiên để tin tức về tôi đi ra khỏi đây.
Hiểu rồi!
Xem ra con yêu chỉ đang quan tâm mình thôi, về bản chất không khác mấy với “trời lạnh mặc nhiều hơn”, “hôm nay ăn cơm có ngon không”.

Chẳng qua trình độ tư duy của người làm game khá cao, còn biết quan tâm đến nam giới từ vấn đề sự nghiệp.
Lịch Duyệt Tinh tự động xuyên tạc và bổ sung suy nghĩ của Túc Minh Khiêm, hắn an ủi nhóc con: “Đừng lo, tôi vẫn hot lắm, kha khá người đọc sách của tôi, nuôi sống gia đình không thành vấn đề.”
Sau đó.
+10.
Quả nhiên!
Lịch Duyệt Tinh đắc ý nói tiếp lời âu yếm: “Nuôi nhóc cũng không thành vấn đề.”
Nhưng mà.
-3.
Ơ?

Không chờ Lịch Duyệt Tinh kịp phản ứng, trên đầu nhóc con trong game đã nhảy ra bóng thoại mới.
Túc Minh Khiêm: “Bạn có thể tìm ít ván gỗ không? Tôi muốn thử làm tủ quần áo, quần áo bắt đầu nhiều rồi, cần cái tủ mới để đồ.”
Mạch suy nghĩ của Lịch Duyệt Tinh bị nhóc tí hon dẫn đi, hắn từ bỏ việc truy cứu -3 khó hiểu kia, tiếp đó nói: “Chờ tí để tôi xem thử.”
Gửi tin nhắn xong, hắn mở cửa hàng ra, quả nhiên trong đó có trưng bày tủ quần áo, vẫn là hai kiểu, một cái là giá trị thiện cảm, một cái là điểm cống hiến.
【Tủ quần áo vải nhựa】: 50 giá trị thiện cảm
【Tủ quần áo gỗ đặc chạm trổ】: 100 điểm cống hiến
Lại lật sang vị trí nguyên vật liệu, nguyên vật liệu vải nhựa rẻ bèo, còn rẻ hơn vải quần áo, 1 độ thiện cảm đã có thể mua được một tấm.

Nguyên vật liệu gỗ đặc cũng có, bán không mắc, 25 độ thiện cảm một tấm.

Tính toán thì, tự làm, tủ quần áo vải nhựa khoảng 6 thiện cảm, tủ quần áo gỗ đặc khoảng 150 độ thiện cảm.
Giờ độ thiện cảm là 367, phải chi cho tủ quần áo gỗ đặc, vẫn gánh nổi.
Thế nhưng…
Lịch Duyệt Tinh liếc qua giá trị cống hiến của mình.
1206.
Nếu đã có nhiều điểm cống hiến như vậy, sao còn phải cực nhọc mua vải nhựa làm chi? Dù sao giữ lại cũng chẳng thể sinh thêm điểm cống hiến.
Mua!
Lịch Duyệt Tinh trực tiếp nạp tủ quần áo gỗ đặc chạm trổ.
Một tay giao tiền, một tay giao hàng.
Khoảnh khắc tủ quần áo gỗ đặc xuất hiện ở vị trí trống trong căn phòng, màu gỗ đậm, đường nét gọn gàng, góc viền còn được trang trí bằng hoa văn mây lành, trông cao sang hơn những vật dụng khác trong phòng.
Hài lòng rồi, Lịch Duyệt Tinh càng để ý phản ứng của nhóc tí hon hơn.
Chỉ thấy nhóc con trong màn hình bình tĩnh đi tới trước tủ quần áo.

Cậu mở cửa tủ ra, quan sát một lúc rồi lấy mắc quần áo và túi chống nước có sẵn trong tủ, quay trở lại giường, cầm một bộ quần áo từ trong góc, giũ ra thành cái váy.
Ừm…
Hả?!
Ánh mắt lười biếng chợt bừng sáng.
Lịch Duyệt Tinh thẳng lưng, nhìn nhóc con trải phẳng bộ quần áo Công chúa – Ác ma nhỏ lên giường, vuốt viền ren, chải ruy băng.

Sau khi mọi thứ gọn gàng rồi cậu mới treo lên mắc, lồng túi chống nước, để vào trong tủ quần áo.
Về phần vương miện, cánh và giày cũng được Túc Minh Khiêm sắp xếp cẩn thận.

Cậu lấy một cái túi chống nước, lần lượt bỏ chúng vào rồi gấp lại thành hình vuông ngay ngắn để ở dưới váy.
Chơi game đã lâu, đây là lần đầu tiên Lịch Duyệt Tinh thấy nhóc con cẩn thận với thứ gì đó như thế.
Có lẽ nào…
Suy nghĩ của Lịch Duyệt Tinh bắt đầu như đại bài giương cánh bên bờ nguy hiểm.
Lịch Duyệt Tinh giao lưu: “Nhóc có thấy cái váy này đẹp không?”
Thật ra Túc Minh Khiêm cảm thấy cái váy này rất rườm rà: “Trông đẹp lắm.”
Lịch Duyệt Tinh thăm dò: “Thế nhóc có thấy mặc lên người hợp không?”
Ý là hỏi mình người ấy mặc cái váy này có hợp không ấy hả?
Túc Minh Khiêm vẫn đối đáp trôi chảy: “Chắc là hợp lắm.”
Lịch Duyệt Tinh không nhịn được: “Thế nhóc thích nó không?”
Túc Minh Khiêm: “Cũng thinh thích.”
Lịch Duyệt Tinh trở nên phấn khởi: “Thế nhóc có muốn ——”
Túc Minh Khiêm: “Hửm?”
Một bóng thoại trông rõ là vô tội nhảy ra từ trên đầu nhóc con.
Lịch Duyệt Tinh quá hưng phấn nháy cái tỉnh táo.
Chờ đã.
Con mình rất giỏi nói một đằng làm một nẻo, đã thế còn ngoài lạnh trong nóng nữa, lúc nào cũng thích trừ thiện cảm một cách tùy tiện.
Tuy bây giờ trông nhóc có vẻ thích cái váy này lắm đấy, nhưng lại không có ý định mặc.
Thế nên cứ từ từ đã.
Dục tốc bất đạt.
Tích lũy độ thiện cảm không dễ, đừng vì một cái váy mà trở về trước giải phóng…
Lịch Duyệt Tinh lưu luyến không rời thu cánh đại bàng, rời xa khu vực nguy hiểm, tiếp tục đáp: “À không, tôi chỉ muốn hỏi thử thôi, nhóc thích quần áo nữ nào? Tôi mua bộ nhóc thích nhé?”
Chữ trong màn hình nhấp nháy khiến Túc Minh Khiêm trầm tư.

Cậu cố gắng phân tích ý nghĩa sâu xa hơn của câu nói này.
Trong mối quan hệ thế nào thì một người con gái sẽ hỏi người con trai thích kiểu quần áo gì?
Đối mặt với quan hệ đó, người con trai ấy nên trả lời ra sao?
Túc Minh Khiêm suy nghĩ rõ ràng hai câu hỏi này, cũng biết phải trả lời như nào.


Cậu nói uyển chuyển: “Thế nào cũng được.

Tôi thích không quan trọng bằng bạn thích.

Tôi tin những gì bạn mua đều rất đẹp.”
Chí mạng.
Chí mạng x2!
Chí mạng x3!
Ba mũi tên xuyên tim, Lịch Duyệt Tinh choáng váng đầu óc, chờ tới khi lấy lại tinh thần, ngón tay đã trượt bộ quần áo Công chúa – Ác ma nhỏ tới trước mặt Túc Minh Khiêm, đồng thời nhận được emoji nghi hoặc của nhóc con.
Tỉnh táo… tỉnh táo tỉnh táo tỉnh táo!
Giờ vẫn đang nhân đôi thiện cảm, nhỡ mà bị trừ là táng gia bại sản thật đấy!
Lịch Duyệt Tinh nhịn đau buông tay, để lại váy vào tủ quần áo.
Tay hắn ngứa tim còn ngứa hơn, hắn chọt linh tinh vào game hy vọng làm gì đó để trút hết nỗi kích động trong lòng, kết quả chạm một cái vào mục mới của cửa hàng, còn thấy gói skin bên trong.
【Gói giảm giá skin sân giới hạn thời gian 24 giờ】
【Skin sân】: Halloween – bữa tiệc bí đỏ bắt đầu từ hôm nay
【Giá】: 1000 điểm cống hiến (gốc 1888)
【Cách nhận】: Mua bằng điểm cống hiến, rút thăm trúng thưởng, trồng bí đỏ
Skin sân lên kệ không lạ, không lên mới là lạ.
Cơ mà…
Lịch Duyệt Tinh tập trung tầm mắt vào giá cả, nhìn điểm cống hiến còn lại của mình, một chút nghi ngờ lóe lên trong đầu.
Đừng bảo cái game rác rưởi này ghi chép số liệu nạp tiền của mình, sau đó cố ý giảm tới mức giá mình mua được, làm một phát rỗng luôn điểm cống hiến của mình nhé…
Nhưng nghi thì nghi, đàn ông máu nóng lên não cái gì cũng làm.
Lịch Duyệt Tinh hãy còn đang trào dâng cảm xúc, cực kỳ muốn lấy lòng Túc Minh Khiêm, hắn liền gõ chữ hỏi nhóc con: “Nhóc thích sân bây giờ không? Sân bây giờ là giới hạn thời gian, năm tiếng sau sẽ biến mất.

Nếu nhóc thích thì tôi sẽ mua lại, như vậy nhóc có thể thấy nó mãi!”
Túc Minh Khiêm gạt bỏ: “Không cần phải vậy đâu, tôi không cần.”
Dụ.c vọng mua sắm của Lịch Duyệt Tinh ngoan cường chưa từng có: “Thật hả? Đừng lo về vấn đề tiền nong, mua đồ trang trí không đắt lắm đâu.”
Túc Minh Khiêm từ chối lần nữa: “Tôi không muốn ngày nào cũng phải sống trong bóng tối.”
Lý do này thật là chính đáng!
Lịch Duyệt Tinh tỉnh táo lại, hắn suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy skin sân tuy đẹp, nhưng này nào cũng chỉ có thể thấy đêm tối đúng là khiến người ta không chịu nổi thật.
Túc Minh Khiêm lại nói: “Toàn bộ sân thì không cần, nhưng có thể giữ lại một vài thứ trong sân không?”
Lịch Duyệt Tinh: “Cái này không được…”
Mới gõ được một nửa, Lịch Duyệt Tinh trơ mắt nhìn giao diện cửa hàng nhấp nháy, trên mục mua gói quà skin sân thay đổi.
Gói quà trơ trọi vốn chỉ có thể chọn nạp hay không nạp trực tiếp biến thành mục loại lớn.

Nhấp vào nhìn, bí ngô 15 cống hiến, cú mèo 30 cống hiến, bánh kẹo 120 cống hiến, xe ngựa bí ngô thủy tinh 300 cống hiến…

Lịch Duyệt Tinh: “…”
Đúng là con ruột của game, nói ra yêu cầu cái là mở khóa thiết lập liền.
Hắn đổi giọng: “Cái này được, nhóc muốn mua gì nào?”
Túc Minh Khiêm chỉ tay về khu nghỉ ngơi mình bày biện tạm thời trước giá sách: “Thảm, bàn trà, bộ trà cụ, hai chiếc gối đầu nhỏ.”
Lịch Duyệt Tinh tìm được mấy món này trong danh sách vật phẩm dài thiệt dài.
Rẻ lắm luôn, tất cả cũng chỉ 70 điểm cống hiến.
Hắn gom đủ đồ nhóc con yêu cầu mà lòng không gợn sóng.
Hệ thống cũng rất thông minh xóa chữ giới hạn thời gian phía sau đồ dùng tương ứng trong phòng.
Lịch Duyệt Tinh: “Rồi đó, giờ khu nghỉ ngơi nhóc trang trí sẽ không biến mất.”
Túc Minh Khiêm hài lòng: “Cảm ơn bạn.” Cậu lại nhắc nhở Lịch Duyệt Tinh, “Mấy ngày này đừng quên mua hạt giống rau quả nhé, chúng ta dọn sân là để trồng rau mà.”
Lịch Duyệt Tinh: “…”
Hắn quên khuấy là còn thiết lập này.
Nhắc tới trồng rau…
Lịch Duyệt Tinh dừng lại, chợt nhớ tới ba chữ “trồng bí đỏ” nhìn thấy ban nãy trong giao diện gói skin.
Hắn nhìn lại, phát hiện thấy chú thích.
【Trồng bí đỏ】: Mỗi khi người chơi thu hoạch được một trái bí đỏ, có xác suất 10% nhận được “mảnh bí đỏ”.

Tập hợp đủ 99 mảnh, có thể đổi skin bữa tiệc bí đỏ.
Hắn lại mở mục gieo trồng, phát hiện ngoài gói hạt giống tổng hợp, cửa hàng lại nhập hàng mới.
【Gói hạt giống bí đỏ】: 3 điểm cống hiến
【Chú thích】: Gói hạt giống bí đỏ, gồm 10 hạt giống bí đỏ, 3 ngày cho thu hoạch.
Đối với hai tin tức này, Lịch Duyệt Tinh suy xét rất lâu.
Hắn hỏi nhóc con: “Bé con này, nhóc có ghét ăn bí đỏ không?”
Túc Minh Khiêm: “Không ghét.”
Hắn lại hỏi: “Thế ăn bí đỏ suốt có được không?”
Túc Minh Khiêm: “Suốt là bao lâu?”
Lịch Duyệt Tinh tính: “Khoảng một tháng ấy?”
Túc Minh Khiêm: “…”
-1
-1
-1

 
------oOo------


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện