Sáng hôm sau
Tịch Dao vẫn thức sớm để chuẩn bị đi làm như mọi ngày, cô đến tiệm lau dọn các thứ rồi phụ chị Hoa làm cafe.
Anh cũng đến công ty là lúc 7h, anh đi ngang nhân viên thấy có người cầm ly cafe của quán cô làm, anh chỉ nhìn lướt qua cũng nhận ra được, trong đầu anh đột nhiên nãy ra một ý.
" Cậu gọi điện đến quán cafe của cô gái hôm qua giao cho tôi 5 ly cafe, cậu cho người dẫn cô ấy lên" anh dừng trước thang máy mắt chuyển qua nhìn trợ lí Duẩn nói.
" Chủ tịch công ty chúng ta hết cafe rồi sao? Ngài đâu quen uống bên ngoài đâu ạ " trợ lí Duẩn nhìn anh nói, hắn vẫn chưa hiểu ý đồ của anh nên hỏi nhưng nhận lại là ánh mắt sắc bén của anh
" Cậu trừ nữa tháng lương " anh vừa nói vừa đi vào thang máy
" chủ tịch tôi xin lỗi, tôi sẽ đi đặt ngay " trợ lí nhanh chóng lấy điện thoại ra đặt cafe cho anh nếu không lương hắn sẽ không cánh mà bay.
Bên kia chị Hoa nhận được cuộc điện thoại thì nhanh chóng làm cafe cho cô mang đến đó, Tịch Dao làm việc rất chăm nên cũng không ngại đi đường xa một chút để giao nước cho khách.
" Tịch Dao em mang 5 ly cafe đến địa chỉ hôm qua giúp chị "
" Vâng ạ "
Trên tay cô cầm 5 ly cafe đến công ty Bạch thị cô cầu trời là bảo vệ đừng bắt cô ở ngoài nữa.
Một lát sau cô đến trước công ty may có người đứng đó chờ cô.
" Chào chị, chị nhận cafe đúng không ạ " cô thấy một nữ nhân viên đứng ngoài trước nên đi nhanh lên hỏi.
" Không phải tôi mà là chủ tịch tôi, mời cô đi theo tôi "
" À vâng " chủ tịch sao? Sao lại cần cô đem lên chứ, nhưng cô vẫn đồng ý đi theo nhân viên đó.
Nữ nhân viên dẫn cô lên thang máy, quả thật là công ty lớn có khác thang máy cũng rộng nữa, nhân viên nữ bấm lên tầng cao nhất, tầm 5p sau thang máy mở ra Tịch Dao nhìn những thư ký, trợ lí ở đây đều ăn mặc chỉnh tề làm việc rất nghiêm túc, cô cũng muốn được như bọn họ, cô ráng kím tiền để đi học sau đó cô sẽ được như những người ở đây.
* Cốc… cốc… cốc *
" Vào đi " vẫn là giọng nói lạnh như băng đó phát ra
Tịch Dao nghe giọng nói đó cô bất giác rùng mình một cái, nhân viên kia ra hiệu cho cô đi vào.
Cô từ từ đẩy cửa ra ló đầu vào trước nhìn xung quanh căn phòng toàn màu trắng, xám nhìn rất đẹp mắt.
Cô nhìn tới nhìn lui mắt dừng lại một người đàn ông đang mặc vest đen ngồi đó, ể sao cô nhìn người này quen quen vậy ta.
Tịch Dao lấy hết can đảm đi tới đứng trước bàn của anh, nghiêng đầu nhìn anh.
" Nhìn đủ chưa? " anh vẫn chưa ngước lên nhưng biết cô đang nhìn mình
Tịch Dao một lần nữa nghe được giọng nói này rất quen nha, cô không để ý lời anh nói vẫn đứng đó nhìn anh như đang nhớ ra điều gì đó, chẳng phải người này là người hôm qua giúp cô sao? Anh là chủ tịch ở đây á, ôi trời may mà cô không làm gì quá đáng.
" Anh là người hôm qua giúp tôi đúng không? " giọng cô non nớt hỏi
" Phải " anh lúc này mới ngước lên nhìn cô
" Lần nữa cảm ơn anh nha, đây là cafe của anh " cô đặt ly cafe ngay bàn làm việc anh.
" Được "
" Vậy tôi đi trước đây không phiền anh làm việc "
Cô nói xong nhanh chóng chạy ra ngoài, anh nhìn cô ánh mắt hiện lên sự thú vị rồi nhìn lại mấy ly cafe đó, xem ra anh có lý do để gặp cô hằng ngày rồi đây.
Tịch Dao thoát ra khỏi phòng anh thì chạy nhanh vào thang máy, cô thở phào nhẹ nhõm, sao người này có khuôn mặt đẹp trai thật nhưng chỉ nhìn vào thôi đã thấy sợ rồi nếu cô còn ở lâu chắc cô chết vì lạnh mất.
Cô về quán làm việc tiếp cũng chẳng hay biết có con sói nào đó đang dòm ngó mình, anh đặt cafe lại không uống mà đưa cho trợ lí Duẩn uống nha.
Anh chỉ cần đạt được mục đích mình thôi.
.
Tịch Dao vẫn thức sớm để chuẩn bị đi làm như mọi ngày, cô đến tiệm lau dọn các thứ rồi phụ chị Hoa làm cafe.
Anh cũng đến công ty là lúc 7h, anh đi ngang nhân viên thấy có người cầm ly cafe của quán cô làm, anh chỉ nhìn lướt qua cũng nhận ra được, trong đầu anh đột nhiên nãy ra một ý.
" Cậu gọi điện đến quán cafe của cô gái hôm qua giao cho tôi 5 ly cafe, cậu cho người dẫn cô ấy lên" anh dừng trước thang máy mắt chuyển qua nhìn trợ lí Duẩn nói.
" Chủ tịch công ty chúng ta hết cafe rồi sao? Ngài đâu quen uống bên ngoài đâu ạ " trợ lí Duẩn nhìn anh nói, hắn vẫn chưa hiểu ý đồ của anh nên hỏi nhưng nhận lại là ánh mắt sắc bén của anh
" Cậu trừ nữa tháng lương " anh vừa nói vừa đi vào thang máy
" chủ tịch tôi xin lỗi, tôi sẽ đi đặt ngay " trợ lí nhanh chóng lấy điện thoại ra đặt cafe cho anh nếu không lương hắn sẽ không cánh mà bay.
Bên kia chị Hoa nhận được cuộc điện thoại thì nhanh chóng làm cafe cho cô mang đến đó, Tịch Dao làm việc rất chăm nên cũng không ngại đi đường xa một chút để giao nước cho khách.
" Tịch Dao em mang 5 ly cafe đến địa chỉ hôm qua giúp chị "
" Vâng ạ "
Trên tay cô cầm 5 ly cafe đến công ty Bạch thị cô cầu trời là bảo vệ đừng bắt cô ở ngoài nữa.
Một lát sau cô đến trước công ty may có người đứng đó chờ cô.
" Chào chị, chị nhận cafe đúng không ạ " cô thấy một nữ nhân viên đứng ngoài trước nên đi nhanh lên hỏi.
" Không phải tôi mà là chủ tịch tôi, mời cô đi theo tôi "
" À vâng " chủ tịch sao? Sao lại cần cô đem lên chứ, nhưng cô vẫn đồng ý đi theo nhân viên đó.
Nữ nhân viên dẫn cô lên thang máy, quả thật là công ty lớn có khác thang máy cũng rộng nữa, nhân viên nữ bấm lên tầng cao nhất, tầm 5p sau thang máy mở ra Tịch Dao nhìn những thư ký, trợ lí ở đây đều ăn mặc chỉnh tề làm việc rất nghiêm túc, cô cũng muốn được như bọn họ, cô ráng kím tiền để đi học sau đó cô sẽ được như những người ở đây.
* Cốc… cốc… cốc *
" Vào đi " vẫn là giọng nói lạnh như băng đó phát ra
Tịch Dao nghe giọng nói đó cô bất giác rùng mình một cái, nhân viên kia ra hiệu cho cô đi vào.
Cô từ từ đẩy cửa ra ló đầu vào trước nhìn xung quanh căn phòng toàn màu trắng, xám nhìn rất đẹp mắt.
Cô nhìn tới nhìn lui mắt dừng lại một người đàn ông đang mặc vest đen ngồi đó, ể sao cô nhìn người này quen quen vậy ta.
Tịch Dao lấy hết can đảm đi tới đứng trước bàn của anh, nghiêng đầu nhìn anh.
" Nhìn đủ chưa? " anh vẫn chưa ngước lên nhưng biết cô đang nhìn mình
Tịch Dao một lần nữa nghe được giọng nói này rất quen nha, cô không để ý lời anh nói vẫn đứng đó nhìn anh như đang nhớ ra điều gì đó, chẳng phải người này là người hôm qua giúp cô sao? Anh là chủ tịch ở đây á, ôi trời may mà cô không làm gì quá đáng.
" Anh là người hôm qua giúp tôi đúng không? " giọng cô non nớt hỏi
" Phải " anh lúc này mới ngước lên nhìn cô
" Lần nữa cảm ơn anh nha, đây là cafe của anh " cô đặt ly cafe ngay bàn làm việc anh.
" Được "
" Vậy tôi đi trước đây không phiền anh làm việc "
Cô nói xong nhanh chóng chạy ra ngoài, anh nhìn cô ánh mắt hiện lên sự thú vị rồi nhìn lại mấy ly cafe đó, xem ra anh có lý do để gặp cô hằng ngày rồi đây.
Tịch Dao thoát ra khỏi phòng anh thì chạy nhanh vào thang máy, cô thở phào nhẹ nhõm, sao người này có khuôn mặt đẹp trai thật nhưng chỉ nhìn vào thôi đã thấy sợ rồi nếu cô còn ở lâu chắc cô chết vì lạnh mất.
Cô về quán làm việc tiếp cũng chẳng hay biết có con sói nào đó đang dòm ngó mình, anh đặt cafe lại không uống mà đưa cho trợ lí Duẩn uống nha.
Anh chỉ cần đạt được mục đích mình thôi.
.
Danh sách chương