Sáng hôm sau
Chú Võ tiếp tục đưa cô đến trường, tối nay anh sẽ về nghĩ thôi đã thấy vui rồi nên cô quyết định là học xong vào siêu thị mua chút đồ về nấu cho anh.
" Tiểu Lộ lát học về cậu đi siêu thị với tớ không? " đi một mình cô cảm thấy khá buồn nên rủ tiểu Lộ đi cùng.
" Hôm nay tớ bận rồi, xin lỗi nhé "
" Không sao tớ đi một mình được mà "
Quay qua quay lại đã đến giờ tan học Tịch Dao ra về chú Võ đợi cô trước cổng trường, những lúc Vũ Kiệt bận không đưa đón cô đi học được đều là chú Võ đảm nhận đưa cô đi.
" Chú ơi chạy đến siêu thị con mua ít đồ ạ " cô cười nói.
" Vâng thiếu phu nhân "
Tịch Dao nhìn ra ngoài cửa kính suy nghĩ vu vơ không nghĩ rằng mình sẽ gặp được anh, được anh yêu thương, che chở tất cả mọi thứ và còn có ba mẹ anh luôn phía sau chăm sóc cô, quả thật cô rất may mắn.
" Bảo bối em đã học về chưa? " anh trong thời gian nghĩ ngơi nhắn tin cho cô
" Em đi siêu thị một chút "
" Đi cẩn thận đấy "
" Vâng ạ "
Cô nhắn tin với anh mỉm cười chú Võ nhìn cô cũng vui lây, nhờ có cô mà anh đã thay đổi rất nhiều từ một người lạnh lùng không quan tâm đến người khác thì giờ anh đã biết quan tâm tất cả mọi thứ nhưng chỉ mình cô.
" Thiếu phu nhân đã đến nơi rồi "
" Vâng ạ, chú cứ về trước đi, lát con về sau "
" Thiếu phu nhân đi cẩn thận " chú Võ biết cô không muốn chú đợi lâu lần nào đưa cô đến cũng bảo chú về trước.
" Vâng ạ "
Tịch Dao vui vẻ đi vào siêu thị, dạo một vòng xem thử có cần gì thì mua.
Cô nhón chân lên lấy hộp bánh đột nhiên có một người đàn ông từ phía sau lấy giúp cô hộp bánh.
" Cảm ơn ạ " cô đưa tay nhận lấy không quên nói cảm ơn, nhưng vẫn chưa ngước lên nhìn người đó là ai
" Không cần cảm ơn " Mộ Quân Phong đáp lại.
Tịch Dao lúc này nghe giọng nói có chút quen cô đưa mắt lên nhìn ’ sao lại là hắn, đi đâu cũng gặp hết vậy nè ’ cô không nói gì lập tức đẩy xe đi.
Mộ Quân Phong biết cô tránh né hắn, nhưng hắn đâu dễ mà buông tha cho cô như vậy, hắn đi theo cô tới khi cô thanh toán tiền ra về.
" Này anh là đĩa sao cứ bám theo tôi vậy hả " cô tức giận quay nhìn hắn nói
" Sao em biết tôi đi theo em, lẽ nào em đang để ý tôi " hắn nở nụ cười yêu nghiệt của mình ra.
" Thần kinh, tôi không rãnh đôi co với anh, đi trước đây "
Tịch Dao nhanh chân chạy đi để bắt xe về Bạch Vu.
Xe của Mộ Quân Phong gần đó hắn vẫy tay Mạc Long nhìn thấy liền lái xe đến chỗ hắn.
Hắn mở cửa xe cũng nắm tay cô vào theo, Tịch Dao bị kéo bất ngờ chưa kịp la lên thì cô đã yên vị ở trong xe hắn.
" Anh rất thích lôi kéo người khác lắm à, để tôi xuống tôi còn về nhà nữa " cô lớn giọng nói.
" Tôi đưa em về, đừng nháo " hắn nhàn nhạt trả lời.
" Anh biết tôi ở đâu mà đưa về "
" Tôi chỉ biết em đang ở với Bạch Vũ Kiệt thôi "
Cô nghe hắn nói thì nhíu mày, trước giờ cô chưa từng kể với hắn hoặc bất kì ai chuyện gì kể cả việc ở cùng anh chỉ có mình Từ Lộ biết thôi, nhưng mà sao hắn lại biết, hay hắn điều tra cô và chắc hắn cũng quen biết anh.
Mộ Quân Phong ra hiệu cho Mạc Long lái xe đi, hắn biết anh đi qua Mĩ nên đã cố tình theo cô từ trường tới đây, cũng gần cả tuần không gặp cô rồi thấy có chút chút nhớ thôi.
.
Chú Võ tiếp tục đưa cô đến trường, tối nay anh sẽ về nghĩ thôi đã thấy vui rồi nên cô quyết định là học xong vào siêu thị mua chút đồ về nấu cho anh.
" Tiểu Lộ lát học về cậu đi siêu thị với tớ không? " đi một mình cô cảm thấy khá buồn nên rủ tiểu Lộ đi cùng.
" Hôm nay tớ bận rồi, xin lỗi nhé "
" Không sao tớ đi một mình được mà "
Quay qua quay lại đã đến giờ tan học Tịch Dao ra về chú Võ đợi cô trước cổng trường, những lúc Vũ Kiệt bận không đưa đón cô đi học được đều là chú Võ đảm nhận đưa cô đi.
" Chú ơi chạy đến siêu thị con mua ít đồ ạ " cô cười nói.
" Vâng thiếu phu nhân "
Tịch Dao nhìn ra ngoài cửa kính suy nghĩ vu vơ không nghĩ rằng mình sẽ gặp được anh, được anh yêu thương, che chở tất cả mọi thứ và còn có ba mẹ anh luôn phía sau chăm sóc cô, quả thật cô rất may mắn.
" Bảo bối em đã học về chưa? " anh trong thời gian nghĩ ngơi nhắn tin cho cô
" Em đi siêu thị một chút "
" Đi cẩn thận đấy "
" Vâng ạ "
Cô nhắn tin với anh mỉm cười chú Võ nhìn cô cũng vui lây, nhờ có cô mà anh đã thay đổi rất nhiều từ một người lạnh lùng không quan tâm đến người khác thì giờ anh đã biết quan tâm tất cả mọi thứ nhưng chỉ mình cô.
" Thiếu phu nhân đã đến nơi rồi "
" Vâng ạ, chú cứ về trước đi, lát con về sau "
" Thiếu phu nhân đi cẩn thận " chú Võ biết cô không muốn chú đợi lâu lần nào đưa cô đến cũng bảo chú về trước.
" Vâng ạ "
Tịch Dao vui vẻ đi vào siêu thị, dạo một vòng xem thử có cần gì thì mua.
Cô nhón chân lên lấy hộp bánh đột nhiên có một người đàn ông từ phía sau lấy giúp cô hộp bánh.
" Cảm ơn ạ " cô đưa tay nhận lấy không quên nói cảm ơn, nhưng vẫn chưa ngước lên nhìn người đó là ai
" Không cần cảm ơn " Mộ Quân Phong đáp lại.
Tịch Dao lúc này nghe giọng nói có chút quen cô đưa mắt lên nhìn ’ sao lại là hắn, đi đâu cũng gặp hết vậy nè ’ cô không nói gì lập tức đẩy xe đi.
Mộ Quân Phong biết cô tránh né hắn, nhưng hắn đâu dễ mà buông tha cho cô như vậy, hắn đi theo cô tới khi cô thanh toán tiền ra về.
" Này anh là đĩa sao cứ bám theo tôi vậy hả " cô tức giận quay nhìn hắn nói
" Sao em biết tôi đi theo em, lẽ nào em đang để ý tôi " hắn nở nụ cười yêu nghiệt của mình ra.
" Thần kinh, tôi không rãnh đôi co với anh, đi trước đây "
Tịch Dao nhanh chân chạy đi để bắt xe về Bạch Vu.
Xe của Mộ Quân Phong gần đó hắn vẫy tay Mạc Long nhìn thấy liền lái xe đến chỗ hắn.
Hắn mở cửa xe cũng nắm tay cô vào theo, Tịch Dao bị kéo bất ngờ chưa kịp la lên thì cô đã yên vị ở trong xe hắn.
" Anh rất thích lôi kéo người khác lắm à, để tôi xuống tôi còn về nhà nữa " cô lớn giọng nói.
" Tôi đưa em về, đừng nháo " hắn nhàn nhạt trả lời.
" Anh biết tôi ở đâu mà đưa về "
" Tôi chỉ biết em đang ở với Bạch Vũ Kiệt thôi "
Cô nghe hắn nói thì nhíu mày, trước giờ cô chưa từng kể với hắn hoặc bất kì ai chuyện gì kể cả việc ở cùng anh chỉ có mình Từ Lộ biết thôi, nhưng mà sao hắn lại biết, hay hắn điều tra cô và chắc hắn cũng quen biết anh.
Mộ Quân Phong ra hiệu cho Mạc Long lái xe đi, hắn biết anh đi qua Mĩ nên đã cố tình theo cô từ trường tới đây, cũng gần cả tuần không gặp cô rồi thấy có chút chút nhớ thôi.
.
Danh sách chương