Tú Kiều cũng nhanh chóng về Bạch gia, không sau đó bà cũng có mặt tại nhà, vừa về tới đã lao đến ôm chồng mình khóc, ông Bạch cũng ôm vợ mình an ủi.

" Mẹ chuyện là thế nào? " anh lên tiếng hỏi.

" Mẹ… mẹ đi vệ sinh Dao Dao đứng ngoài đợi, mẹ nghe tiếng con bé gọi liền chạy ra thì không thấy đâu cả " bà vừa nói vừa khóc, ông Bạch trong lòng rất lo cho cô.

" Hắc Tam mở định vị lên xem thiếu phu nhân ở đâu, càng nhanh càng tốt " anh nhấc điện thoại lên gọi cho Hắc Tam
" Rõ lão đại "

" Nhất định phải tìm ra, gϊếŧ không tha cho ta " ông Bạch nghiến răng nghiến lợi nhìn anh nói, Vũ Kiệt chỉ gật đầu với ông.

Hai người khí thế bức người khiến cả phòng khách trở nên lạnh lẽo, anh và ba mình đều mang khuôn mặt lạnh như băng, ông Bạch Dạ Khiêm cũng rất muốn nhúng tay vào chuyện này vì có liên quan đến con dâu của ông nhưng có anh thì ông không cần phải lo lắng gì.

Lúc này cô được đưa đến ngục giam bang LK của Lương Khải, tay, chân đã bị trói chặt, do còn thuốc mê nên cô vẫn chưa tỉnh.

Lương Khải cùng A Ti cũng có mặt tại đó.

" Ông chủ cô ta vẫn chưa tỉnh "
" Làm cho cô ta tỉnh "
A Ti lấy xô nước lạnh tạt thẳng vào mặt cô, Tịch Dao cảm giác lạnh buốt truyền đến cô từ từ mở mắt ra thấy hai người đàn ông đứng đang nhìn mình.

" Các người muốn gì? " cô rất sợ nhưng phải cố kìm chế lại, khuôn mặt không cảm xúc nhìn hai người.

" Muốn hỏi thì hỏi người yêu cô, đợi hắn ta đến đây cũng sẽ chết dưới tay tôi " Lương Khải nhàn nhạt lên tiếng
" Chết sao? Ông nghĩ ông đủ bản lính để gϊếŧ anh ấy à " cô cười khinh với ông ta
* Chát *
A Ti đi lên tát thật mạnh vào mặt cô khiến khóe môi bật máu, Tịch Dao kìm nén cơn đau để không kêu la câu nào, vì cô biết lúc này không phải là lúc để cô yếu đuối.


" Đúng là người phụ nữ của Bạch Vũ Kiệt rất mạnh mẽ… haha " ông ta cười lớn giọng cười đầy man rợ
" Muốn Gϊếŧ tôi thì cứ việc, còn muốn gϊếŧ anh ấy thì ông không đủ trình " cô càng muốn khích ông ta nhiều hơn, vì cô biết ông ta không thể nào gϊếŧ được anh và anh cũng không dễ dàng mà bại dưới tay ông ta.

* Chát… chát *
Lương Khải nhịn không được nữa đi đến tự mình tát cô, Tịch Dao cắn răng chịu đựng, cũng không rơi một giọt nước mắt nào, ở gần anh lâu nên cũng đã học được cách mạnh mẽ của anh một chút.

Ông ta vô cùng tức giận tại sao ai cũng khinh thường mình, ngay cả một người phụ nữ chân yếu tay mềm như cô cũng có thể nói ra những lời khinh miệt ông ta.

" Cô cứ chờ xem, canh chừng cô ta cẩn thận còn để Bạch Vũ Kiệt đến đây "
" Rõ ông chủ "
Trong 15p này anh cứ nơm nớp lo sợ, không biết cô ở đâu, an toàn hay không? Lúc sáng anh biết vậy đã đi cùng cô rồi, để bây giờ xảy ra chuyện không đáng có.

* Reng… reng… reng *
" Lão đại, chị dâu đang ở bang LK của Lương Khải " Hắc Tam nói.

" Cậu chuẩn bị xe và 10 lính tinh nhuệ, kêu Hắc Tứ đem theo tên kia, đến Bạch Vu đón tôi.


Nợ cũ nợ mới tính một lượt " tay anh nắm chặt, lại là ông ta thì ra là im lặng mấy tháng qua để ủ mưu hại anh sao, anh sẽ khiến ông ta chết không toàn thay.

" Vâng lão đại "
Anh lên thư phòng, mở hộp tủ ra lấy khẩu súng lau chùi lại và lắp đạn vào, đã rất lâu anh đã không sử dụng đến nó giờ đã có dịp rồi.

Tầm 10p hai chiếc xe màu đen đã đến Bạch Vu anh vội lên xe và bắt đầu xuất phát chạy đi.

" Lão đại đã tra ra Triệu tiểu thư đang bị Lương Khải bắt giam tại bang ông ta "
" Lại là ông ta, Mạc Long chọn vài người đến đó mau lên " tay hắn nắm chặt.

" Rõ lão đại "
Mộ Quân Phong cùng các thuộc hạ cũng lao xe đến LK với vận tốc rất nhanh, hắn cũng không thua gì Vũ Kiệt đều rất quan tâm cho sự an toàn của cô nếu cô có bị thương hắn cũng sẽ không tha cho cái mạng già của ông ta.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện