Ba ngày sau, Yu Mina đã hoàn toàn khoẻ lại trước sự bất ngờ của Nam Phong. Trong những ngày này, nàng như được chìm đắm trong một thế giới hạnh phúc, khi được ở bên người mình yêu và được người ấy hết lòng quan tâm, chăm sóc.
“Hừ! Em mà không dậy nữa thì để anh nuôi thành béo à?” Yu Mina tỏ ra giận dỗi với hắn. Nam Phong cười cười làm lành với nàng, hắn nói: “Đâu có, đâu có! Mà em có béo lên tý nữa thì cũng đẹp mà! Anh vẫn ưa thích.” “Không cần!”
“Chúng ta lại tiếp tục đi săn Zombie thôi!” Yu Mina quay sang nói với Nam Phong. Hắn chỉ “Ừ” với nàng rồi sau đó lại lẩm bẩm tiếc nuối: “Lần trước vội quá chưa kịp lấy noãn ngọc của con Zombie cấp hai kia! Haizz...! Tiếc thật!”
[Ký chủ không phải lo lắng! Hệ thống đã kích hoạt chức năng tự động thu thập. Thế nên, noãn ngọc đã thuộc về ký chủ rồi!]
“Hả! Hệ thống đấy à?” Nam Phong giật mình với giọng nói xuất hiện trong đầu của mình, nhưng sau đó hắn lại vô cùng tức giận, hắn nói: “Cái hệ thống chết tiệt này! Lần trước anh đây suýt toi mạng thì không thấy chú mày đâu, thế mà thu đồ thì mày lại nhanh đến thế. Fuck!”
[Ký chủ xin hãy tự trọng! Hệ thống chỉ có chức năng hỗ trợ ký chủ, chứ không phải giải quyết hết mọi vấn đề cho ngài]
“Thằng này! Mày khá!” Nam Phong nghĩ như vậy, hắn lại nói tiếp: “Thế noãn ngọc đó đâu rồi! Không phải mày bảo tao lên lv5 thì mới có được chức năng ô chứa đồ à?”
[Đúng vậy ký chủ! Ngài vẫn chưa thể dùng được chức năng của ô chứa đồ, thế nhưng noãn ngọc lần này hệ thống đã tự động quy đổi cho ký chủ]
“Vậy ư! Thế cộng cả lần này lại thì chắc ta được bốn điểm thăng cấp rồi nhể? Còn 16 điểm nữa là ta có thể thăng cấp lên cấp hai được rồi!” Nam Phong hỏi hệ thống.
[Ký chủ đã nhầm]
“Cái méo gì! Đừng có nói là mày lại định tăng số lượng lên nhá! Cái dcmm!” Nam Phong vô cùng tức giận mà chửi thề.
[Ký chủ xin hãy bình tĩnh! Sự việc không phải là như vậy!]
“Thế mày nói thử xem nào!”
[Viên noãn ngọc cấp hai của ký chủ có nguồn năng lượng gấp năm lần noãn ngọc cấp 1. Thế nên, hiện tại kỹ chủ đã thu thập được 7 điểm, chỉ còn 13 điểm nữa là ký chủ có thể thăng cấp cho mình]
“À! Hoá ra là như thế! Sorry mày nhá hệ thống! Hề hề.” Nam Phong cười cười làm lành với hệ thống.
[Không có gì! Chỉ xin sau này ký chủ sẽ thôi nghĩ xấu về hệ thống! Hệ thống rất tài năng và tận tâm]
Nghe hệ thống nói như vậy thì Nam Phong bật nghĩ: “Tận tâm cái SHIT!”
“Nam Phong! Anh không nhanh lên đi, chúng ta còn phải ra ngoài nữa đấy!” Yu Mina thấy Nam Phong vẫn chưa có vẻ gì là muốn đi, nàng sốt ruột gọi.
“À! Anh ra đây.” Nam Phong vội vàng đi đến chỗ của nàng.
Khi mà cả hai chuẩn bị ra ngoài thì hắn chợt hỏi nàng: “Mina! Em có noãn ngọc không? Cho anh xin một ít!” Nói xong Nam Phong vội vàng sửa lại: “À không! Anh chỉ là mượn thôi! Hà hà!”
Yu Mina móc từ trong người ra một cái túi da màu đen. Nàng đưa cái túi da đấy cho hắn và nói: “Có gì đâu mà phải đùa! Anh cần gì thì em đưa cho anh thôi. Còn nếu muốn cảm ơn em thì...” Nàng nhìn Nam Phong cười một cái rồi nói tiếp: “Anh mua cho em nhiều món ăn để cảm ơn cũng được mà! Nhớ là mua cái món gì gọi là “Phở” đấy, nghe thôi mà đã thấy thèm rồi!”
Nam Phong cười phá lên với Yu Mina, hắn nói: “Ha Ha! Còn tưởng là cái gì. Được rồi! Em muốn mấy bát thì anh cũng mua hết cho mà ăn.” Yu Mina híp mắt với Nam Phong và nói: “Thật không! Nhớ nhé! Em muốn ăn hai mươi bát, anh mua hết cho em. Cấm thiếu bát nào!”
Nam Phong dùng ánh mắt cổ quái để nhìn nàng, hắn nghi vấn nói: “Thật không? Em ăn hết được chỗ đó à?” “Được! Anh cứ mua hết về đây. Em ăn hết!” Yu Mina trả lời với dáng vẻ vô cùng chắc chắn.
“Vãi thật! Nhìn dáng người của cô nàng này không đến nỗi nào, thế mà sao lại ăn khoẻ dữ vậy?” hắn thầm nghĩ.
Nam Phong mở cái túi da của nàng ra, hắn nhìn thấy bên trong chất một đống noãn ngọc, đủ các thể loại và màu sắc. Hắn vội liên hệ ngay với hệ thống: “Hệ thống, chỗ này nhìn nhiều như vậy thì quy đổi như thế nào?”
[Hệ thống đang phân tích. 3. 2. 1. Đã có kết quả!]
[Có tất cả 15 noãn ngọc cấp một, 3 noãn ngọc cấp hai, trong đó một viên cấp hai có nguồn năng lượng tương đương với hai viên còn lại. Nếu quy đổi hết cùng với bảy điểm trước đó, thì ký chủ có tối đa là 30 điểm thăng cấp. Ký chủ có muốn quy đổi?]
“Được rồi! Mày quy đổi 13 viên cấp một ra trước cho ta đi” Nam Phong nhìn đống noãn ngọc của Yu Mina mà thèm nhỏ dãi. Thế nhưng, hắn biết là không nên quy đổi hết ra được, mà chỉ lấy đủ số lượng mà thôi. Noãn ngọc sau này thì hắn phải tự kiếm, chứ cứ lấy mãi của nàng thì cũng không phải là một cách hay, vì nó sẽ làm hắn ỷ lại mà trở nên chây lười.
[Quy đổi thành công! Chúc mừng ký chủ đã thăng lên cấp hai! Ký chủ xin hãy tập trung. Hệ thống đang chuẩn bị cải tạo cho ngài]
Một luồng ánh sáng màu xanh từ người Nam Phong phát ra ngoài, cuốn lấy 13 viên noãn ngọc và biến mất vào trong không khí.
Sau khi hệ thống cải tạo một lượt cơ thể của Nam Phong. Giờ đây, hắn cảm giác vô cùng thoải mái, giơ tay nhấc chân vô cùng nhẹ nhành, thoan thoái, không còn cảm giác nặng nề như trước nữa.
[Nhân vật: Vũ Nam Phong
Lv: 2
Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải
Thể năng: 9
Trang bị: 0
Kỹ năng: 0
Điểm tích trữ: 16
Kết luận: Đã có tiến bộ]
“Hẳn là đã có tiến bộ! Hệ thống! Bộ mày không còn cái gì khác để nói nữa hay sao?” Nam Phong nghi vấn về vốn từ ngữ của Hệ thống. Hắn cảm giác cái hệ thống này, dùng từ rất chi là muốn ăn đòn.
(T/g: Thế là sau hơn 20 chương, cuối cùng thì nhân vật chính Nam Phong cũng đã thăng lên một cấp. Hệ thống cũng đã cập nhập thêm hai chức năng, đó là hỗ trợ che mắt và hỗ trợ thu thập. Cảm ơn mọi người đã theo dõi tác phẩm của mình! Mong rằng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ mình! Thanks!)
“Hừ! Em mà không dậy nữa thì để anh nuôi thành béo à?” Yu Mina tỏ ra giận dỗi với hắn. Nam Phong cười cười làm lành với nàng, hắn nói: “Đâu có, đâu có! Mà em có béo lên tý nữa thì cũng đẹp mà! Anh vẫn ưa thích.” “Không cần!”
“Chúng ta lại tiếp tục đi săn Zombie thôi!” Yu Mina quay sang nói với Nam Phong. Hắn chỉ “Ừ” với nàng rồi sau đó lại lẩm bẩm tiếc nuối: “Lần trước vội quá chưa kịp lấy noãn ngọc của con Zombie cấp hai kia! Haizz...! Tiếc thật!”
[Ký chủ không phải lo lắng! Hệ thống đã kích hoạt chức năng tự động thu thập. Thế nên, noãn ngọc đã thuộc về ký chủ rồi!]
“Hả! Hệ thống đấy à?” Nam Phong giật mình với giọng nói xuất hiện trong đầu của mình, nhưng sau đó hắn lại vô cùng tức giận, hắn nói: “Cái hệ thống chết tiệt này! Lần trước anh đây suýt toi mạng thì không thấy chú mày đâu, thế mà thu đồ thì mày lại nhanh đến thế. Fuck!”
[Ký chủ xin hãy tự trọng! Hệ thống chỉ có chức năng hỗ trợ ký chủ, chứ không phải giải quyết hết mọi vấn đề cho ngài]
“Thằng này! Mày khá!” Nam Phong nghĩ như vậy, hắn lại nói tiếp: “Thế noãn ngọc đó đâu rồi! Không phải mày bảo tao lên lv5 thì mới có được chức năng ô chứa đồ à?”
[Đúng vậy ký chủ! Ngài vẫn chưa thể dùng được chức năng của ô chứa đồ, thế nhưng noãn ngọc lần này hệ thống đã tự động quy đổi cho ký chủ]
“Vậy ư! Thế cộng cả lần này lại thì chắc ta được bốn điểm thăng cấp rồi nhể? Còn 16 điểm nữa là ta có thể thăng cấp lên cấp hai được rồi!” Nam Phong hỏi hệ thống.
[Ký chủ đã nhầm]
“Cái méo gì! Đừng có nói là mày lại định tăng số lượng lên nhá! Cái dcmm!” Nam Phong vô cùng tức giận mà chửi thề.
[Ký chủ xin hãy bình tĩnh! Sự việc không phải là như vậy!]
“Thế mày nói thử xem nào!”
[Viên noãn ngọc cấp hai của ký chủ có nguồn năng lượng gấp năm lần noãn ngọc cấp 1. Thế nên, hiện tại kỹ chủ đã thu thập được 7 điểm, chỉ còn 13 điểm nữa là ký chủ có thể thăng cấp cho mình]
“À! Hoá ra là như thế! Sorry mày nhá hệ thống! Hề hề.” Nam Phong cười cười làm lành với hệ thống.
[Không có gì! Chỉ xin sau này ký chủ sẽ thôi nghĩ xấu về hệ thống! Hệ thống rất tài năng và tận tâm]
Nghe hệ thống nói như vậy thì Nam Phong bật nghĩ: “Tận tâm cái SHIT!”
“Nam Phong! Anh không nhanh lên đi, chúng ta còn phải ra ngoài nữa đấy!” Yu Mina thấy Nam Phong vẫn chưa có vẻ gì là muốn đi, nàng sốt ruột gọi.
“À! Anh ra đây.” Nam Phong vội vàng đi đến chỗ của nàng.
Khi mà cả hai chuẩn bị ra ngoài thì hắn chợt hỏi nàng: “Mina! Em có noãn ngọc không? Cho anh xin một ít!” Nói xong Nam Phong vội vàng sửa lại: “À không! Anh chỉ là mượn thôi! Hà hà!”
Yu Mina móc từ trong người ra một cái túi da màu đen. Nàng đưa cái túi da đấy cho hắn và nói: “Có gì đâu mà phải đùa! Anh cần gì thì em đưa cho anh thôi. Còn nếu muốn cảm ơn em thì...” Nàng nhìn Nam Phong cười một cái rồi nói tiếp: “Anh mua cho em nhiều món ăn để cảm ơn cũng được mà! Nhớ là mua cái món gì gọi là “Phở” đấy, nghe thôi mà đã thấy thèm rồi!”
Nam Phong cười phá lên với Yu Mina, hắn nói: “Ha Ha! Còn tưởng là cái gì. Được rồi! Em muốn mấy bát thì anh cũng mua hết cho mà ăn.” Yu Mina híp mắt với Nam Phong và nói: “Thật không! Nhớ nhé! Em muốn ăn hai mươi bát, anh mua hết cho em. Cấm thiếu bát nào!”
Nam Phong dùng ánh mắt cổ quái để nhìn nàng, hắn nghi vấn nói: “Thật không? Em ăn hết được chỗ đó à?” “Được! Anh cứ mua hết về đây. Em ăn hết!” Yu Mina trả lời với dáng vẻ vô cùng chắc chắn.
“Vãi thật! Nhìn dáng người của cô nàng này không đến nỗi nào, thế mà sao lại ăn khoẻ dữ vậy?” hắn thầm nghĩ.
Nam Phong mở cái túi da của nàng ra, hắn nhìn thấy bên trong chất một đống noãn ngọc, đủ các thể loại và màu sắc. Hắn vội liên hệ ngay với hệ thống: “Hệ thống, chỗ này nhìn nhiều như vậy thì quy đổi như thế nào?”
[Hệ thống đang phân tích. 3. 2. 1. Đã có kết quả!]
[Có tất cả 15 noãn ngọc cấp một, 3 noãn ngọc cấp hai, trong đó một viên cấp hai có nguồn năng lượng tương đương với hai viên còn lại. Nếu quy đổi hết cùng với bảy điểm trước đó, thì ký chủ có tối đa là 30 điểm thăng cấp. Ký chủ có muốn quy đổi?]
“Được rồi! Mày quy đổi 13 viên cấp một ra trước cho ta đi” Nam Phong nhìn đống noãn ngọc của Yu Mina mà thèm nhỏ dãi. Thế nhưng, hắn biết là không nên quy đổi hết ra được, mà chỉ lấy đủ số lượng mà thôi. Noãn ngọc sau này thì hắn phải tự kiếm, chứ cứ lấy mãi của nàng thì cũng không phải là một cách hay, vì nó sẽ làm hắn ỷ lại mà trở nên chây lười.
[Quy đổi thành công! Chúc mừng ký chủ đã thăng lên cấp hai! Ký chủ xin hãy tập trung. Hệ thống đang chuẩn bị cải tạo cho ngài]
Một luồng ánh sáng màu xanh từ người Nam Phong phát ra ngoài, cuốn lấy 13 viên noãn ngọc và biến mất vào trong không khí.
Sau khi hệ thống cải tạo một lượt cơ thể của Nam Phong. Giờ đây, hắn cảm giác vô cùng thoải mái, giơ tay nhấc chân vô cùng nhẹ nhành, thoan thoái, không còn cảm giác nặng nề như trước nữa.
[Nhân vật: Vũ Nam Phong
Lv: 2
Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải
Thể năng: 9
Trang bị: 0
Kỹ năng: 0
Điểm tích trữ: 16
Kết luận: Đã có tiến bộ]
“Hẳn là đã có tiến bộ! Hệ thống! Bộ mày không còn cái gì khác để nói nữa hay sao?” Nam Phong nghi vấn về vốn từ ngữ của Hệ thống. Hắn cảm giác cái hệ thống này, dùng từ rất chi là muốn ăn đòn.
(T/g: Thế là sau hơn 20 chương, cuối cùng thì nhân vật chính Nam Phong cũng đã thăng lên một cấp. Hệ thống cũng đã cập nhập thêm hai chức năng, đó là hỗ trợ che mắt và hỗ trợ thu thập. Cảm ơn mọi người đã theo dõi tác phẩm của mình! Mong rằng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ mình! Thanks!)
Danh sách chương