Sau khi đi vào trong thành phố, Nam Phong đã dẫn ngay Agnes đến một cửa tiệm quần áo, hắn không muốn bị người dân ở đây đuổi đánh chỉ vì đi mặc những trang phục truyền thống của người phương Đông đâu.

Tiền tệ tại đây khác hoàn toàn so với Thiên Long đế quốc, thế nhưng vàng bạc, châu báu thì ở đâu cũng có thể sử dụng được.

Sau khi mua xong những bộ trang phục để mặc thì Nam Phong trông không khác với người dân địa phương là bao.

Phần nào hắn cũng yên tâm hơn một chút.

Nam Phong và Agnes đi đến một tiểu điếm ven đường để ăn uống, nhưng mục đích chính lại là nghe ngóng tình hình.

Có Agnes dẫn đường thì Nam Phong cũng bớt đi phần nào mệt nhọc, hắn không phải đi tìm đường giống như lần đầu xuất hiện ở Huyền Linh đại lục nữa.

“Ngươi có nghe nói gì không? Gần đây liên tiếp xảy ra những vụ tàn sát dã man, ngay cả bá tước Charlotte cũng bị làm cho đến phát điên lên rồi!” một người A sợ hãi nói.

Một người B nghe thấy vậy thì giật mình hỏi: “Thật thế ư? Thật không ngờ nơi đây lại loạn đến như thế rồi?”

Người A gật gù nói: “Chứ còn sao nữa, tôi còn nghe nói rằng những sự kiện liên tiếp xảy ra gần đây, đều là do ba kẻ mặc những bộ áo giáp kỳ quái. Bọn chúng vô cùng đáng sợ và khát máu, không khác nào giáo phái tà ác trên đại lục này nữa!”

“Thật là đáng sợ! Có khi chúng ta phải nhanh chóng thoát ra khỏi tòa thành bất ổn này thôi!”

“Tôi cũng có ý như vậy!”

Nghe được những tin tức trên thì Nam Phong chau mày lại, hắn suy nghĩ: “Những kẻ mặc áo giáp tà ác giết người sao? Mặc dù có chút không như dự đoán của mình, thế nhưng nơi này càng loạn thì lại càng có lợi hơn đối với mình!”

Agnes nhìn thì thì nghĩ rằng vẫn còn chú tâm ăn uống, thế nhưng nàng lại để ý sát sao mọi thứ xung quanh và cũng nghe được hết câu chuyện trên.

Đối với một người sinh sống hơn chục năm ở nơi đây thì khi nghe thấy như vậy, bên trong nàng cũng có đôi chút khó chịu.

Agnes quay sang hỏi Nam Phong: “Sư phụ! Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?”

“Đi đến đâu hay đến đó vậy!”

Bỗng dưng, từ bên ngoài có một người hớt hải chạy vào nói không thành lời: “Không…không ổn rồi! Khu lân cận chỗ này lại xuất hiện lũ ác ma kia! Mọi người nhanh chóng trốn đi, nếu không lại dính phải độc thủ của bọn chúng!”

Nghe thấy thế thì mọi người trong tiểu điếm đều chen lấn, sô đẩy nhau để chạy, dù sao thì tính mạng thì cũng chỉ có một cái, chẳng ai lại đi đặt cược nó cả.

Agnes vẫn ngồi im lặng thế nhưng tay của nàng đã siết chặt lại. 

Mặc dù, nàng rất là hận gia tộc của mình, thế nhưng những người dân bình dị nơi đây lại không hề có tội tình gì cả, trong lòng của nàng lúc này đã có chút nóng vội.

Nam Phong nghe thấy như vậy thì quay sang nói với Agnes: “Chúng ta đi qua một chút xem thử, ác ma trong lời đồn của bọn họ là như thế nào?”

“Vâng!” Agnes nhanh chóng đồng ý với ý kiến của Nam Phong.

...

“Thế nào rồi Shinji, kế hoạch của mày diễn ra đến đâu rồi? Chứ không tao buồn chán lắm rồi đó!” Kamishiro ngáp dài một hơi rồi nói.

Dark Shinji cảm thấy tức giận khi bị kẻ khác đặt ra nghi vấn, hắn nói: “Ngươi cứ yên tâm, kế hoạch hoàn hảo của ta thì chỉ có thể thành công mà thôi!”

Kamishiro tỏ vẻ không quan tâm và nói: “Kệ cái kế hoạch của ngươi đi, thế nhưng ta lại cảm thấy buồn chán rồi!”

Bỗng dưng, Dark Shinji quay lại phía sau nói: “Đến rồi, con mồi của chúng ta đã đến rồi!”

Kamishiro không còn tỏ ra lơ đãng nữa, hắn đã bắt đầu ngưng trọng lại và nói: “Khí tức đó chứng tỏ kẻ đang tới rất là mạnh! Chẳng lẽ... chính là con mồi mà ngươi hay nói đến à?”

“Cũng có thể!”

Nam Phong và Agnes dần xuất hiện, trước mặt hắn lúc này chính là ba kẻ mà mọi người vẫn hay gọi là ác quỷ.

Sau khi trông thấy tạo hình của cả ba người họ thì Nam Phong kinh ngạc đến thất thần.

Không phải là hắn sợ hãi bọn họ mà là hắn đang quá là bất ngờ, hắn không nghĩ ra được những kẻ chỉ xuất hiện trong thế giới ảo, không ngờ bọn họ lại có thật ở ngoài đời.

Đúng vậy! Ba người này chính là kamen rider mà hắn đã từng thấy trên phim ảnh và hắn cũng biết ba người này là ai.

Ba người này lần lượt là Kamen Rider Ryuga, bản sao tà ác của Kamen Rider Ryuki, kẻ này vô cùng mạnh mẽ nhưng lại chính là một cỗ máy chết chóc và luôn muốn thay thế bản gốc của mình. 

Người thứ hai chính là Kamen Rider Sasword, một Kamen Rider chính nghĩa nhưng sau đó đã phát hiện ra thân phận thật sự của mình, chính là một worm giả dạng.

Người cuối cùng chính là Kamen Rider Pysga, một dark rider trong movie của Kamen Rider Faiz và cũng là một kẻ rất mạnh trong movie đó.

Sau khi nhìn thấy Nam Phong và Agnes thì Dark Shinji cảm thấy thất vọng, hắn cứ nghĩ con mồi mà hắn chờ đợi bao lâu sẽ xuất hiện, thật không ngờ kẻ đi ra lại chính là những tên vô danh tiểu tốt.

“Haizz, chán quá! Thôi thì chúng ta lần sau lại tiếp tục!” Dark Shinji chán nản nói.

Sau đó, hắn rút từ thắt lưng ra một thẻ card rồi chà vào đầu rồng trên tay của mình.

Một con rồng tứ trảo tượng trưng cho truyền thuyết của người phương đông từ trong không khí bay ra.

Điều đặc biệt chính là con rồng này lại không hề mang vẻ uy nghiêm của một tứ trảo kim long, mà thay vào đó lại là một con Hắc Long cơ giới tà ác.

Hắc Long gào lên một tiếng thật to rồi lao đến chỗ của Nam Phong như thể muốn nuốt chửng hắn vậy.

Nam Phong nhìn thấy thế thì không dám chậm chễ chút nào, hắn vận dụng “Trăm hoa đua nở” trong “Cửu chuyển quy nhất” và nhanh chóng chặn lại đường tiến công của con Hắc Long này.

Hắc Long nhìn thấy mình bị một con người khiêu khích thì nó gào lên một tiếng thật to, nhưng sau đó lại không tiếp tục tiến công nữa mà quay người biến mất trong không khí.

Tay của Nam Phong vẫn còn run rẩy sau khi ngăn chặn được đợt tấn công của Hắc Long.

Hắc Long này không hề yếu chút nào, một đòn tấn công của nó thôi đã tương đương với một vị Kết đan hậu kỳ cường giả rồi! Nếu không phải là Nam Phong cũng đạt đến kết đan hậu kỳ thì đã bị con Hắc Long này quấn cho tan xác rồi!

Cũng may con Hắc Long này không có ý định tấn công tiếp, chứ không hắn sẽ phải chật vật để có thể đánh lui được nó.

“Sư phụ, những người kia biến mất rồi, không nhìn thấy đâu nữa!” Agnes chỉ về phương hướng mà ba dark rider đã từng đứng.

Nam Phong cũng không có ý định truy đuổi, một tên trong số đó cũng đã vô cùng khó nhằn rồi, nếu mà cả ba bọn chúng liên hợp với nhau thì người nằm xuống chính là hắn và Agnes.

Hắn không trả lời lại Agnes mà trầm tư suy nghĩ: “Tại sao những kẻ không có thật nay lại xuất hiện chứ? Sự việc này không hề đơn giản chút nào, không biết bọn chúng có ý đồ gì đây?”

...

Tsukasa Kadoya xuất hiện ngay cạnh đó và nhìn về phía của Nam Phong, anh ta lấy máy chụp ảnh của mình ra rồi chụp liên hồi, sau đó nói:

“Vậy à? Sự việc càng lúc càng trở nên thú vị rồi đây! Không biết cậu có giải được câu đố này và tìm ra kẻ đứng đằng sau tất cả hay không? Ta rất là mong chờ a!”

Nói xong, anh ta lại tiến về màn ánh sáng mờ ảo và nhanh chóng biến mất như thể chưa từng xuất hiện ở đây vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện