Sau khi ngủ dậy, Ninh Mông nấu một bát mì như thường với trứng, thịt dư lại từ buổi trước và cải thảo.
Cao Thiến ngượng ngùng nói: "Haizz, Ninh Mông à, hôm nào cô cũng cho tôi ăn ngon thế này mà tôi còn chưa đưa tiền cơm, hay cô ra giá đi để tôi yên tâm ăn.
"Ninh Mông cũng muốn định giá, chỉ là bây giờ vẫn còn quá ít điểm, không thể cung cấp bữa ăn ổn định.
Cô lắc đầu: "Thôi, tôi không có nhiều đồ lắm, định giá rồi chưa chắc có thể cung cấp định kỳ được.
"Cao Thiến liên tục thở dài, cô ấy cũng tự thấy mình làm người khác khó chịu, có thể ăn được cải thảo tươi mới đã may mắn lắm rồi, nào có thể ngày nào cũng được ăn chứ, quả thực đang nằm mơ giữa ban ngày.
Hai người ăn sáng xong liền lái xe đến một chỗ trong khu cách ly.
Đây là nhà kho chính thức của khu cách ly, hiện có khá nhiều xe đang đợi ở đây, Ninh Mông đăng ký có xe nên phải trang bị vài thứ trong nhà xe.
Ninh Mông mở cửa nhỏ ở thân xe ra, nhìn từ bên ngoài thì không gian bên trong trong đang trống không nhưng thật ra lại liên kết với không gian lưu trữ lập phương thần bí trong phòng ngủ.
Ninh Mông không không mở tầm nhìn hai chiều của kho chứa đồ trong không gian hệ thống ra nên lúc này mở cửa kho ra không thể nhìn thấy thùng dầu diesel 20l bên trong.
Đội phó Đằng Nghiêu là người phụ trách nhiệm vụ hôm nay, anh ta chỉ huy công nhân trong kho khiêng mấy cái rương đặt vào nhà xe của Ninh Mông.
Mãi đến khi để đầy không gian dự trữ mới chuyển sang xe khác.
Hôm nay có năm người đi làm nhiệm vụ, trong đó có ba người có xe.
Cao Thiến giới thiệu: "Chiếc xe đầu tiên là xe việt dã đã được đội phó Đằng Nghiêu cải tạo lại, có thể làm nhiệm vụ trên nhiều loại địa hình, trên đó chở khá nhiều vũ khí, nhưng năng lực vận hành lại không mạnh lắm.
Chiếc xe đằng sau là xe vận tải đã được cải tạo, đã chắc lại bền, nhưng độ linh hoạt không cao, tương đối thích hợp với nhiệm vụ vận tải trong khoảng cách ngắn như hôm nay.
Lát nữa chúng ta sẽ đi giữa, cứ đi theo sau xe của đội phó Đằng Nghiêu là được.
"Ninh Mông: "Ừ.
"Sau khi công nhân khiêng hàng lên xe xong, Đằng Nghiêu đưa bộ đàm cho các nhân viên trong đoàn và thông báo chuẩn bị lên đường.
Ninh Mông lái nhà xe đi sau xe việt dã chậm rãi đi ra cổng khu cách ly, Cao Thiến ngồi ở ghế lái phụ cầm bộ đàm nói chuyện với mấy đội viên trong đoàn.
"Đằng lão đại, hôm nay chúng ta vận chuyển cái gì vậy? Tôi nhìn chỉ toàn thấy giấy niêm phong thôi.
" Cao Thiến hiếu kỳ hỏi.
"Haizz, Tiểu Cao, đã dán giấy niêm phong thì là muốn bảo mật rồi, cô hỏi như vậy không phải đang làm khó Đằng lão đại à?" Người trả lời là tài xế xe vận tải.
"Ha ha, thật ra tôi biết đáp án nhưng không nói đâu, hôm nay tôi ngồi xe với Đằng lão đại, sợ anh ấy sẽ đánh tôi mất.
"Nhóm dịch: Nhà YooAhin.