Diệc Thần như không quan tâm lời nói của Ngọc Uyển mà cứ thế cày cấy trên cơ thể cô cả một đêm dài, b*n không biết bao nhiêu lần vào trong bụng Ngọc Uyển đến mức mà bụng cô sưng lên như mang bầu được vài tháng vậy .
Một đêm dài đối với Ngọc Uyển nhưng với Diệc Thần như vậy chưa đủ nói đúng hơn cơ thể Ngọc Uyển đối với anh chưa bao giờ là đủ cả . Sau khi hành sự xong Diệc Thần để cả hai nằm nghỉ một lát anh đứng dậy đi xả nước ấm đầy bồn rồi mới quay lại giường bế bảo bối của anh đi tắm rửa sạch sẽ .
Vì bị Diệc Thần vờn nguyên một đêm nên bây giờ Ngọc Uyển không còn sức lực gì cả cứ mặc kệ cho anh muốn làm gì thì làm . Cả hai thư thả cùng nhau nằm trong bồn tắm kéo rèm cửa ra là ánh sáng bình minh lấp ló hòa với cái lạnh trời thu chuẩn bị chuyển sang đông .
Cả Diệc Thần và Ngọc Uyển cùng ở lại vui chơi thêm 1 tuần nữa rồi mới trở về . Cả hai trở lại cuộc sống cũ hạnh phúc rất nhiều, Hà Như vì sự tội lỗi từ sâu trong lòng nên sau khi Ngọc Uyển đi du lịch về bà đã sang nhà riêng của hai người lấy cớ sang ăn cơm nhưng thực ra là để hỏi thăm và xin lỗi Ngọc Uyển về những chuyện sảy ra .
Diệc Thần biết ý định của mẹ mình khi sang đây nên sau khi dọn dẹp xong gọt cho hai người phụ nữ một đĩa hoa quả rồi lấy cớ lên phòng sử lý việc cho cả hai có không gian ngồi nói chuyện với nhau.
Ở dưới phòng khách.
Cái không khí dưới này rất gượng gạo vì thế nên Hà Như quyết định mở lời trước Ngọc Uyển.
- Ta thấy Diệc Thần thằng bé công khai cầu hôn cháu, hai đứa xác định rồi à ? - Dạ vâng, chúng cháu sẽ xắp sếp một ngày gần nhất sang thư chuyện với gia đình, , cháu biết bác không có thiện cảm với cháu nhưng cháu vẫn mong bác cho cháu một cơ hội . Cháu sẽ không làm bác thất vọng ạ .
- Được rồi, ta cũng biết chuyện lần trước nếu ta không hẹn gặp cháu ra ngoài thì sẽ không có chuyện đó sảy ra . Cho ta gửi lời xin lỗi đến cháu, hai đứa cũng đã lớn rồi ta cũng không xen vào chuyện của hai đứa làm gì . Chỉ mong chuyện lần trước cháu hoan hỉ giúp ta .
-
Dạ không sao ạ, có lẽ cháu và đứa bé chưa đủ phước để gặp nhau thôi ạ .
- Ừ, cháu có thời gian rảnh thì sang với bà nội bà nhớ cháu lắm đó .
-
Dạ vâng có thời gian cháu sẽ sang ạ .
- Cuối tuần này ta tính cả nhà sẽ đi chùa cầu phước hai đứa có thời gian rảnh thì ddi nhé . Giờ cũng muộn rồi ta về trước .
- Dạ để cháu tiễn bác một đoạn ạ.
Hà Như không nói gì thêm đứng dậy sách túi đi trước Ngọc Uyển bước theo sau, cả hai người im lặng cả một đoạn đường dài . Khi Ngọc Uyển quay lại phòng ngủ thì đã thấy Diệc Thần đang nằm đó có vẻ như chờ cô .
- Sao anh bảo lên giải quyết công việc ?
- Anh làm ở công ty cũng đủ rồi mà về nhà là để thư dãn chứ, mẹ và em vừa nói chuyện gì vậy ?
- Chỉ là mẹ muốn xin lỗi em về chuyện lần trước thôi . Chuyện đã qua thì cứ để nó qua em cũng không tính toán làm gì cả .
- Hai người làm hòa thì anh cũng mừng rồi . Thôi không suy nghĩ chuyện cũ nữa nhé, đi ngủ thôi nào .
Ngọc Uyển được Diệc Thần bế lên giường đắp chăn cẩn thận cho cả hai sau đó ôm vào lòng ngủ, thực sự cuộc sống này là cuộc sống mà Ngọc Uyển hàng mong ước.
Một tuần làm việc mệt mỏi trôi qua, hôm nay đúng như lời nói gia đình nhà họ Lưu đi chùa cầu phước . Diệc Thần vốn không tin vào mấy chuyện tâm linh này nhưng anh cũng bấm bụng đi cùng Ngọc Uyển.
Cả nhà họ Lưu bước vào, những người phụ nữ đi trước bê lộc nhỏ còn hai người đàn ông thì bê lộc lớn hơn . Vì nghe nói ở chùa này cầu con rất linh nên Hà Như và Ngọc Uyển đã cùng nhau đến đặt lễ và cầu, mọi người trong gia đình thấy Hà Như đã có vẻ hòa hợp với Ngọc Uyển hơn thì ai nấy đều vui mừng ra mặt .
Cả nhà buổi trưa ăn cơm lại tại chùa sau đó chiều đến mới về, Diệc Thần từ đầu ngày đến cuối ngày đều kè kè sát lấy Ngọc Uyển khiến cho bà nội lại nổi hứng trêu chọc.
-
- Diệc Thần à, con tách xa Ngọc Uyển một chút không được sao ?
- Sao lại thế được bà, Ngọc Uyển là vợ của cháu vì thế cháu với cô ấy đi với nhau là lẽ đương nhiên .
Ai nấy cũng đều bật cười với cái lí lẽ giữ vợ của Diệc Thần . Cả nhà buổi tối tập chung lại nhà chính lần này cả nhà ai cũng tạo cơ hội cho Hà Như và Ngọc Uyển được gần nhau hơn vì thế bữa tối ngày hôm nay là chính tay của Hà Như và Ngọc Uyển cùng nhau nấu .
- Oa, tay nghề chị dâu vẫn siêu đỉnh như này nào .
Hà Như nghe con gái mình nói vậy thì thắc mắc .
- Hai đứa được ăn cơm Ngọc Uyển nấu rồi sao ?
- Đương nhiên rồi mẹ, 6 năm trước anh chị mới quen nhau con đã được thưởng thức rồi, đỉnh lắm mẹ ạ .
Diệc Thần cũng không thể cản nổi cô em gái mình, chỉ trong chốc lát chuyện của 6 năm trước đã bị Diệp Ngọc khui ra hết . Dù vậy thì bữa cơm gia đình tối nay tại nhà lớn vẫn rất vui vẻ với những câu chuyện và tiếng cười . Tối hôm đó cả Diệc Thần và Ngọc Uyển đều ngủ lại nhà chính khiến cho người lớn tuổi như bà nội Lưu cảm thấy rất hạnh phúc vì lâu lắm rồi gia đình mới tề tựu đầy đủ như này .
Một đêm dài đối với Ngọc Uyển nhưng với Diệc Thần như vậy chưa đủ nói đúng hơn cơ thể Ngọc Uyển đối với anh chưa bao giờ là đủ cả . Sau khi hành sự xong Diệc Thần để cả hai nằm nghỉ một lát anh đứng dậy đi xả nước ấm đầy bồn rồi mới quay lại giường bế bảo bối của anh đi tắm rửa sạch sẽ .
Vì bị Diệc Thần vờn nguyên một đêm nên bây giờ Ngọc Uyển không còn sức lực gì cả cứ mặc kệ cho anh muốn làm gì thì làm . Cả hai thư thả cùng nhau nằm trong bồn tắm kéo rèm cửa ra là ánh sáng bình minh lấp ló hòa với cái lạnh trời thu chuẩn bị chuyển sang đông .
Cả Diệc Thần và Ngọc Uyển cùng ở lại vui chơi thêm 1 tuần nữa rồi mới trở về . Cả hai trở lại cuộc sống cũ hạnh phúc rất nhiều, Hà Như vì sự tội lỗi từ sâu trong lòng nên sau khi Ngọc Uyển đi du lịch về bà đã sang nhà riêng của hai người lấy cớ sang ăn cơm nhưng thực ra là để hỏi thăm và xin lỗi Ngọc Uyển về những chuyện sảy ra .
Diệc Thần biết ý định của mẹ mình khi sang đây nên sau khi dọn dẹp xong gọt cho hai người phụ nữ một đĩa hoa quả rồi lấy cớ lên phòng sử lý việc cho cả hai có không gian ngồi nói chuyện với nhau.
Ở dưới phòng khách.
Cái không khí dưới này rất gượng gạo vì thế nên Hà Như quyết định mở lời trước Ngọc Uyển.
- Ta thấy Diệc Thần thằng bé công khai cầu hôn cháu, hai đứa xác định rồi à ? - Dạ vâng, chúng cháu sẽ xắp sếp một ngày gần nhất sang thư chuyện với gia đình, , cháu biết bác không có thiện cảm với cháu nhưng cháu vẫn mong bác cho cháu một cơ hội . Cháu sẽ không làm bác thất vọng ạ .
- Được rồi, ta cũng biết chuyện lần trước nếu ta không hẹn gặp cháu ra ngoài thì sẽ không có chuyện đó sảy ra . Cho ta gửi lời xin lỗi đến cháu, hai đứa cũng đã lớn rồi ta cũng không xen vào chuyện của hai đứa làm gì . Chỉ mong chuyện lần trước cháu hoan hỉ giúp ta .
-
Dạ không sao ạ, có lẽ cháu và đứa bé chưa đủ phước để gặp nhau thôi ạ .
- Ừ, cháu có thời gian rảnh thì sang với bà nội bà nhớ cháu lắm đó .
-
Dạ vâng có thời gian cháu sẽ sang ạ .
- Cuối tuần này ta tính cả nhà sẽ đi chùa cầu phước hai đứa có thời gian rảnh thì ddi nhé . Giờ cũng muộn rồi ta về trước .
- Dạ để cháu tiễn bác một đoạn ạ.
Hà Như không nói gì thêm đứng dậy sách túi đi trước Ngọc Uyển bước theo sau, cả hai người im lặng cả một đoạn đường dài . Khi Ngọc Uyển quay lại phòng ngủ thì đã thấy Diệc Thần đang nằm đó có vẻ như chờ cô .
- Sao anh bảo lên giải quyết công việc ?
- Anh làm ở công ty cũng đủ rồi mà về nhà là để thư dãn chứ, mẹ và em vừa nói chuyện gì vậy ?
- Chỉ là mẹ muốn xin lỗi em về chuyện lần trước thôi . Chuyện đã qua thì cứ để nó qua em cũng không tính toán làm gì cả .
- Hai người làm hòa thì anh cũng mừng rồi . Thôi không suy nghĩ chuyện cũ nữa nhé, đi ngủ thôi nào .
Ngọc Uyển được Diệc Thần bế lên giường đắp chăn cẩn thận cho cả hai sau đó ôm vào lòng ngủ, thực sự cuộc sống này là cuộc sống mà Ngọc Uyển hàng mong ước.
Một tuần làm việc mệt mỏi trôi qua, hôm nay đúng như lời nói gia đình nhà họ Lưu đi chùa cầu phước . Diệc Thần vốn không tin vào mấy chuyện tâm linh này nhưng anh cũng bấm bụng đi cùng Ngọc Uyển.
Cả nhà họ Lưu bước vào, những người phụ nữ đi trước bê lộc nhỏ còn hai người đàn ông thì bê lộc lớn hơn . Vì nghe nói ở chùa này cầu con rất linh nên Hà Như và Ngọc Uyển đã cùng nhau đến đặt lễ và cầu, mọi người trong gia đình thấy Hà Như đã có vẻ hòa hợp với Ngọc Uyển hơn thì ai nấy đều vui mừng ra mặt .
Cả nhà buổi trưa ăn cơm lại tại chùa sau đó chiều đến mới về, Diệc Thần từ đầu ngày đến cuối ngày đều kè kè sát lấy Ngọc Uyển khiến cho bà nội lại nổi hứng trêu chọc.
-
- Diệc Thần à, con tách xa Ngọc Uyển một chút không được sao ?
- Sao lại thế được bà, Ngọc Uyển là vợ của cháu vì thế cháu với cô ấy đi với nhau là lẽ đương nhiên .
Ai nấy cũng đều bật cười với cái lí lẽ giữ vợ của Diệc Thần . Cả nhà buổi tối tập chung lại nhà chính lần này cả nhà ai cũng tạo cơ hội cho Hà Như và Ngọc Uyển được gần nhau hơn vì thế bữa tối ngày hôm nay là chính tay của Hà Như và Ngọc Uyển cùng nhau nấu .
- Oa, tay nghề chị dâu vẫn siêu đỉnh như này nào .
Hà Như nghe con gái mình nói vậy thì thắc mắc .
- Hai đứa được ăn cơm Ngọc Uyển nấu rồi sao ?
- Đương nhiên rồi mẹ, 6 năm trước anh chị mới quen nhau con đã được thưởng thức rồi, đỉnh lắm mẹ ạ .
Diệc Thần cũng không thể cản nổi cô em gái mình, chỉ trong chốc lát chuyện của 6 năm trước đã bị Diệp Ngọc khui ra hết . Dù vậy thì bữa cơm gia đình tối nay tại nhà lớn vẫn rất vui vẻ với những câu chuyện và tiếng cười . Tối hôm đó cả Diệc Thần và Ngọc Uyển đều ngủ lại nhà chính khiến cho người lớn tuổi như bà nội Lưu cảm thấy rất hạnh phúc vì lâu lắm rồi gia đình mới tề tựu đầy đủ như này .
Danh sách chương