“Trướng quá, thật kỳ quái, em không chơi nữa đâu.”
Tiểu Nam lay động cái mông nhỏ muốn thoát khỏi lưỡi đao thịt của Hải Thiên Lam. Nhưng là sự đu đưa của bé chỉ khiến anh càng thêm căng đau gấp vạn.
Nhục côn lại nhấp nhanh hơn trong cơ thể Tiểu Nam.
Hải Thiên Lam vươn tay sờ soạng khắp người bé, thậm chí quay đầu của Tiểu Nam lại, đem đầu lưỡi luồn vào miệng bé, bắt đầu quấy lên.
“Tiểu Nam, nhân ngư bảo bối của anh.”
“Ưm!”
Eo bị ôm, hạ thể tương liên chặt chẽ, một cảm giác khác thường chậm rãi dâng lên trong cơ thể Tiểu Nam.
Phía bên trong đó có một chỗ rất rất ngứa, thật muốn gậy thịt của đại ca ca có thể đụng tới cọ xát vài lần.
Tiểu Nam vểnh cái mông nhỏ lên dùng sức vặn vẹo làm cho nhục côn của đại ca ca có thể giúp mình thoải mái hơn một chút.
“Ưm! Đại ca ca dùng sức bên trong, Tiểu Nam muốn… con rắn biển của ca ca đi cắn khối thịt trong động kia của Tiểu Nam, Tiểu Nam ngứa, rất ngứa rất ngứa.”
Hải Thiên Lam dùng sức động thẳng hạ thể, xoay tròn liên tục va chạm vào cái mông của Tiểu Nam, phát ra tiếng vang bành bạch.
“Dùng sức, chính là chỗ đó, đừng cử động, cắn nó giúp Tiểu Nam gãi ngứa, ô ô.”
“A a!”
Hải Thiên Lam tự nhận đã kiên trì thật lâu, gắng thúc chỗ kia thêm một chút, đem hai chân Tiểu Nam gác lên khuỷu tay, đột nhiên đẩy về phía trước một cái, tinh dịch chảy ra từ nơi hạ thể tương liên của hai người.
Hải Thiên Lam chậm rãi rút nhục côn ra, mang theo chất lỏng mà bên trong không thể chứa hết.
Tiểu Nam phụng phịu.
“Bên trong Tiểu Nam còn ngứa, ca ca mau đem rắn biển của anh vào đó gãi ngứa cho em đi.”
“Tiểu Nam, anh sợ cái mông nhỏ của em sẽ đau mất.”
“Không đâu không đâu, em mặc kệ, anh làm bên trong Tiểu Nam biến thành thật ngứa, nhất định là vừa rồi rắn biển đã phun mấy con trùng nhỏ vào, Tiểu Nam rất khó chịu.”
Tiểu Nam đem ngón tay nhỏ bé luồn vào trong tiểu động của mình, nhưng là không giúp bé thấy đỡ ngứa hơn chút nào hết.
Tiểu Nam lay động cái mông nhỏ muốn thoát khỏi lưỡi đao thịt của Hải Thiên Lam. Nhưng là sự đu đưa của bé chỉ khiến anh càng thêm căng đau gấp vạn.
Nhục côn lại nhấp nhanh hơn trong cơ thể Tiểu Nam.
Hải Thiên Lam vươn tay sờ soạng khắp người bé, thậm chí quay đầu của Tiểu Nam lại, đem đầu lưỡi luồn vào miệng bé, bắt đầu quấy lên.
“Tiểu Nam, nhân ngư bảo bối của anh.”
“Ưm!”
Eo bị ôm, hạ thể tương liên chặt chẽ, một cảm giác khác thường chậm rãi dâng lên trong cơ thể Tiểu Nam.
Phía bên trong đó có một chỗ rất rất ngứa, thật muốn gậy thịt của đại ca ca có thể đụng tới cọ xát vài lần.
Tiểu Nam vểnh cái mông nhỏ lên dùng sức vặn vẹo làm cho nhục côn của đại ca ca có thể giúp mình thoải mái hơn một chút.
“Ưm! Đại ca ca dùng sức bên trong, Tiểu Nam muốn… con rắn biển của ca ca đi cắn khối thịt trong động kia của Tiểu Nam, Tiểu Nam ngứa, rất ngứa rất ngứa.”
Hải Thiên Lam dùng sức động thẳng hạ thể, xoay tròn liên tục va chạm vào cái mông của Tiểu Nam, phát ra tiếng vang bành bạch.
“Dùng sức, chính là chỗ đó, đừng cử động, cắn nó giúp Tiểu Nam gãi ngứa, ô ô.”
“A a!”
Hải Thiên Lam tự nhận đã kiên trì thật lâu, gắng thúc chỗ kia thêm một chút, đem hai chân Tiểu Nam gác lên khuỷu tay, đột nhiên đẩy về phía trước một cái, tinh dịch chảy ra từ nơi hạ thể tương liên của hai người.
Hải Thiên Lam chậm rãi rút nhục côn ra, mang theo chất lỏng mà bên trong không thể chứa hết.
Tiểu Nam phụng phịu.
“Bên trong Tiểu Nam còn ngứa, ca ca mau đem rắn biển của anh vào đó gãi ngứa cho em đi.”
“Tiểu Nam, anh sợ cái mông nhỏ của em sẽ đau mất.”
“Không đâu không đâu, em mặc kệ, anh làm bên trong Tiểu Nam biến thành thật ngứa, nhất định là vừa rồi rắn biển đã phun mấy con trùng nhỏ vào, Tiểu Nam rất khó chịu.”
Tiểu Nam đem ngón tay nhỏ bé luồn vào trong tiểu động của mình, nhưng là không giúp bé thấy đỡ ngứa hơn chút nào hết.
Danh sách chương