Không chờ Tiểu Nam nghịch đủ, Hải Thiên Lam đã bắn tinh dịch vào trong thân thể bé, dịch trắng chảy ra từ khe hở nơi hai người dính chặt, bị Hải Thiên Lam bôi lên hạ thể Tiểu Nam.

“Tiểu Nam, nhân ngư kết hợp thế nào vậy?”

“Ưm, cái gì gọi là kết hợp a?”

Tiểu nhân ngư tựa hồ còn chưa tới thời điểm được học khóa này.

“Ba mẹ của em chung sống ra sao?”

“Mẹ sinh em bé, ba trông em bé, mẹ đi ra ngoài chơi, dùng bèo, rong làm quần áo, ba ba là thợ thủ công, giúp người khác sửa chữa nhà cửa.”

“Anh là nói, ở nhà, ba mẹ của em ở bên nhau thế nào?”

“Ba kêu mẹ là mỹ nhân, mẹ gọi ba là Viêm, em thấy bọn họ ôm nhau, quấn đuôi vào nhau rất lâu, còn có một lần em trốn học về nhà xem bọn họ quấn đuôi đảo quanh ở trong phòng, em không cẩn thận bị bọn họ phát hiện, ba mẹ nhanh chóng tách ra, em tựa hồ nhìn đến rắn biển của ba nửa ngày cũng chưa thể rút về, mẹ thì bơi vội ra ngoài. Bọn họ đang giao phối đúng không ạ?”

Tiểu Nam cứ như vừa phát hiện ra lục địa mới, xem ra vấn đề này đã quấy nhiễu đầu óc bé từ rất lâu rồi.

“Đó gọi là yêu, vì yêu mà kết hợp, tựa như em cùng anh vừa rồi ấy.”

“Vậy Tiểu Nam có thể xem là người lớn rồi sao?”

“Ừ!”

“Thế là Tiểu Nam đã lớn hơn chị hai xấu xa rồi, hi hi!”

“Tiểu Nam, tuy anh không biết nhân ngư kết hợp cần phải theo trình tự gì, nhưng là vì em, anh nguyện ý nhận tất cả khảo nghiệm.”

“Kết hợp, là xây dựng gia đình mới sao? Hồi trước anh họ em kết hôn hình như chỉ cần đi tìm trưởng lão, nói một chút, sau đó làm nhà mới liền thành một gia đình mới rồi.”

“Chế độ Tộc đàn trưởng lão sao?”

Hải Thiên Lam nghĩ tương lai mình chắc không được tươi sáng lắm. Chế độ trưởng lão cổ xưa, ở xã hội nhân loại trước kia cũng từng có, trưởng lão hình như luôn có chút cổ hủ, bọn họ sẽ giao Tiểu Nam cho anh – một người lục địa sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện